Đại Ma Vương Không Hợp Cách

Chương 173: Khiêng đại lục đi đoạt kiếp

Chương 173: Khiêng cả đại lục đi đoạt kiếp
Giang Ly không hiểu, nhưng Giang Ly nghĩ đến cái vật đó trên Lam Tinh. Hồng tỷ từng nói, sự tồn tại của nó là tất yếu, cho dù có đế nào xuất thủ cũng không thể phá hủy nó, nó có giá trị tồn tại của riêng mình.
Trước kia Giang Ly cho rằng sự tồn tại của nó là để lừa bịp người đứng sau, để người đó cảm thấy tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay, từ đó sẽ không giáng lâm xuống Lam Tinh, tránh cho Lam Tinh phải chịu tai họa lớn.
Nhưng hiện tại, Giang Ly hiểu rõ hơn về chân tướng, hắn biết, người đứng sau nó không thể là địch nhân.
Bởi vì địch nhân chủ yếu của Lam Tinh là những sinh linh trên mảnh đại lục phương đông và Thần tộc.
Thần tộc không có cơ hội tiếp cận Lam Tinh, người từ bên ngoài cũng không có cơ hội.
Vậy người duy nhất có khả năng lưu lại nó, đồng thời quy hoạch tương lai của Lam Tinh chỉ có một người. Thanh Ngưu thiếu niên!
“Nó đang bắt chước ba đại Thần tộc trấn áp nhân loại Lam Tinh. Nó đang gây áp lực cho nhân loại, khiến nhân loại khi rời khỏi Lam Tinh phải nhanh chóng thích nghi với tình hình bên ngoài sao? Hay bản thân nó cũng là một loại mô phỏng vật nhất định phải có?” Giang Ly xoa xoa mi tâm, hắn chỉ có thể nghĩ đến bấy nhiêu, còn nhiều hơn, hắn cũng không tài nào đoán được.
Giang Ly tiếp tục nghiên cứu các thư tịch về hỏa bộ, cuối cùng hắn đã có một nhận thức hoàn chỉnh về Thần tộc, hình tượng của bọn họ, những việc đã làm, các công pháp sở trường, thần thông và pháp bảo đều được hắn ghi nhớ.
Ngay lúc Giang Ly cho rằng không còn gì đáng xem thì hắn nhìn thấy một câu cuối cùng trong một trang thư tịch: “Thế gian này có tiên không?”
Giang Ly ngạc nhiên, câu này có ý gì? Bọn họ chẳng phải là thần sao? Chẳng phải trong số họ cũng có tiên sao?
Đầu Giang Ly đầy dấu chấm hỏi…
Đáng tiếc là không có đáp án, Giang Ly chỉ có thể tạm thời bỏ qua.
Giang Ly cầm lấy một ngọc giản khác, sau đó Giang Ly bật cười!
Đây lại là một mảnh tinh đồ!
Trên tinh đồ ghi chép vị trí phân bố của nhiều tộc nhân của hỏa bộ trong tinh không! Những tinh thần được người hỏa bộ coi trọng đều không phải là tinh thần bình thường, mà là tàn phiến từ Tiên Giới nổ nát vụn biến thành. Linh khí bên trong vô cùng nồng đậm, thậm chí còn có tiên khí chưa tan, là nơi tu luyện cực tốt.
Ngoài những tinh thần này ra, còn có một số tinh thần tài nguyên được ghi chép lại.
Bản thân những tinh thần tài nguyên này có khí hậu cực kỳ tồi tệ, không thích hợp sinh sống. Nhưng trên tinh thần lại có rất nhiều tài nguyên tu hành, tỷ như linh thạch, tài nguyên khoáng sản…
“Được rồi, có những thứ này, đừng hòng tên nào chạy thoát!” Giang Ly cười ha hả cất ngọc giản.
Các ngọc giản khác ghi chép một vài công pháp, luyện đan chi pháp, phương pháp luyện khí.
Mặc dù đây đều là những thứ thông thường, không có loại công pháp đỉnh cấp nào, nhưng thứ Giang Ly thiếu nhất lại là những thứ cơ bản này.
Dù sao trên con đường Giang Ly đi qua, gần như đều là dựa vào man lực nghiền ép mà tiến tới. Việc thu thập công pháp rất ít…
Có được những cơ sở này, cuối cùng Giang Ly cũng có thể nghiên cứu kỹ hơn về cách thức vận chuyển những công pháp này, hiệu quả đặc biệt của thần thông.
Giang Ly vung tay lên, trong tay xuất hiện một ngọn lửa, ngọn lửa không ngừng ấm lên, dần dần hóa thành một tinh hỏa mặt trời, sau đó tinh hỏa mặt trời lại bùng cháy hóa thành một quả trứng lửa, quả trứng lửa vỡ tan, một con chim lửa nhỏ ra đời trong tay hắn.
Giang Ly nhướng mày, chim nhỏ vỗ hai cánh rồi phù một tiếng hóa thành tro bụi…
Đồng thời một luồng năng lượng phản phệ trở về…
Giang Ly lạnh lùng hừ một tiếng, luồng năng lượng đó trực tiếp hóa thành hư vô.
Vừa rồi Giang Ly thi triển thực ra chỉ là một chiêu hỏa diễm quyết cơ bản nhất, bất quá Giang Ly ỷ vào sức mạnh cường đại của mình, cưỡng ép ngưng tụ nhiều năng lượng hỏa diễm hơn, đồng thời thuận thế chuyển hóa hỏa diễm quyết thành hỏa diễm hóa sinh thuật, muốn hóa thành một vật thể để tiến hành công kích. Kiểu công kích này tương tự như chiêu hỏa diễm vạn linh quyết Lưu Hằng đã từng thi triển.
Tuy Giang Ly không tìm được công pháp hỏa diễm vạn linh quyết, nhưng lại thích chiêu đó, thế là liền mạnh mẽ dùng một chiêu hỏa diễm hóa sinh thuật đơn giản để phỏng đoán, kết quả thất bại. Nếu là người bình thường, chắc chắn sẽ bị lực phản phệ chấn đến không chết cũng phải mất một lớp da. Bởi vì bất kỳ công pháp, thần thông nào đều vận chuyển năng lượng theo hình thức ban đầu bên trong cơ thể trước, sau đó mới ngưng tụ bên ngoài cơ thể. Một khi phản hồi, trực tiếp sẽ nổ tung bên trong cơ thể… Hậu quả khó mà lường được.
Nhưng Giang Ly lại khác, nhục thân của hắn bất tử bất diệt, căn bản không thèm để ý chút lực phản phệ này, tùy ý liền bóp tắt.
Dựa vào nhục thân bất hủ, Giang Ly tùy ý thử nghiệm các loại thần thông, sau đó sờ soạng lung tung, dừng lại thao tác bậy bạ, kết quả thật sự làm cho hắn tạo ra được một số thần thông cổ quái. Giang Ly lập tức càng chơi càng nghiện, dứt khoát một quyền oanh mở hư không, trực tiếp rút ra hỏa diễm đại đạo, nằm sấp ở phía trên cẩn thận quan sát, lĩnh ngộ…
Hỏa diễm đại đạo rung động dữ dội muốn đẩy lui Giang Ly, nhưng lực lượng của Giang Ly quá mức khủng bố, căn bản không chấn động được, ngược lại bị Giang Ly thẹn quá hóa giận vỗ hai bàn tay, khiến đại đạo rạn nứt!
Cuối cùng đại đạo khuất phục, trực tiếp ném xuống một mảng lớn phù văn để Giang Ly lĩnh ngộ.
Giang Ly vui mừng, cẩn thận thu lại phù văn quan sát lĩnh ngộ…
Đúng lúc này, hỏa diễm đại đạo thừa cơ trượt đi.
Giang Ly cũng không để ý, sau khi hấp thu hơn chục triệu phù văn hỏa diễm, Giang Ly có một nhận thức đầy đủ về hỏa diễm đại đạo, nhưng hấp thu và lĩnh ngộ không phải là một khái niệm. Giang Ly cần một khoảng thời gian lắng đọng, sau khi lắng đọng xong, hắn về cơ bản có thể dung hội quán thông hỏa diễm đại đạo, từ nay về sau, bất cứ công pháp nào liên quan đến hỏa diễm, hắn đều có thể liếc mắt nhìn ra bản chất, hạ bút thành văn sao chép lại được.
Đây chính là chỗ tốt của việc nắm giữ đại đạo, lĩnh ngộ bản nguyên, có thể thôi diễn hết thảy!
Ngay lúc Giang Ly định tiếp tục thôi diễn thì bên ngoài truyền đến một tiếng chim hót, âm thanh vô cùng chói tai!
Cứ như cái la bị gõ, vang động trời, khiến người toàn thân nổi da gà, trong lòng như có con mèo cào…
Giang Ly bước ra ngoài, giận dữ nói: “Thứ gì vậy?”
Kết quả Giang Ly thấy một quả trứng vàng to lớn đang tỏa sáng giữa không trung, ken két không ngừng bên tai, vỏ trứng nứt ra, tựa hồ có thứ gì đó muốn chui ra.
Mắt Giang Ly sáng lên, hắn biết quạ đen tấn cấp đã kết thúc!
“Cát!” Quạ đen kêu lên một tiếng quái dị, khiến Giang Ly nghe mà nhức răng.
Giang Ly mắng to: “Ngươi còn dám kêu một tiếng nữa, ta nấu ngươi!”
Quả trứng vàng lập tức run lẩy bẩy, tiếng kêu biến mất, ngay sau đó trứng vàng vỡ vụn, một vệt kim quang xông lên trời cao, kim quang này gặp gió liền dài ra, rất nhanh biến thành một quả cầu lửa lớn dài cả trăm mét!
Đồng thời một tiếng cười lớn truyền đến: “Thành công rồi! Ta là Kim Phượng hoàng! Oa cạc cạc dát…”
“Bụp!” Một chiếc giày đập vào quả cầu lửa lớn, quả cầu lửa vỡ vụn, kim quang biến mất, một con quạ đen đen thui một đầu ngã xuống đất, thân thể nhỏ lại…
Giang Ly đi tới, xách con quạ đen lên, nhìn kỹ một chút rồi ha hả nói: “Ngươi cái Phượng Hoàng này… là lò nấu rượu trong Phượng Hoàng tộc sao? Hun đến đen thế này!”
Quạ đen nghe vậy, hai mắt đảo qua nói: “Lão đại, ngươi hiểu cái gì? Ta đây là Hắc Phượng Hoàng.”
Giang Ly bóp vào cái chân thứ ba trên thân quạ đen, ha ha cười nói: “Hắc Phượng Hoàng có ba chân à? Ngươi đùa ta đấy à?”
Quạ đen nghe xong, lập tức mang theo tiếng khóc nức nở nói: “Cái này… ta cũng không biết tại sao lại như vậy nữa, dù sao cũng là lớn ra một thứ như thế thôi.”
Lúc này Hắc Liên tới gần, ha ha cười nói: “Tuy không tiến hóa thành Phượng Hoàng, nhưng cũng là nhân họa đắc phúc tiến hóa thành Tam Túc Kim Ô rồi.”
Giang Ly trợn mắt nhìn Hắc Liên nói: “Xạo hả? Tam Túc Kim Ô kia là màu vàng, cái này đen thui… Rõ ràng là con quạ ba cẳng!”
Nguyên bản quạ đen nghe lời Hắc Liên thì hơi tự mãn, dù sao Tam Túc Kim Ô từ xưa đến nay chỉ có vài con, không giống Phượng Hoàng, Phượng Hoàng là thành quần thành tộc xuất hiện, số lượng còn nhiều hơn Kim Ô. Cái gọi là của hiếm thì quý, đương nhiên Tam Túc Kim Ô hiếm có hơn một chút…
Nhưng Giang Ly vừa nói, quạ đen lập tức ỉu xìu như bị sương đánh, đáng thương nói: “Dù sao ta giống Kim Ô đều có ba chân… Cho ta thời gian, sớm muộn gì ta cũng sẽ là Tam Túc Kim Ô.”
Giang Ly cũng không đả kích nó, vỗ vỗ đầu nó nói: “Được, có chí hướng là tốt, biết đâu thực hiện được.”
Nói đến đây, Giang Ly hơi kinh ngạc nói: “Cũng được đó, gần chạm tới tinh chủ cấp rồi!”
Kim Ô đáng thương nói: “Vốn có thể bước vào rồi, nhưng tinh chủ cần một viên bản mệnh tinh thần làm ký thác mới được. Ta không có tinh thần, tự nhiên cũng không thể nào bước vào.”
Mắt Giang Ly sáng lên, nói: “Đi, ta đi tìm cho ngươi.”
Nói xong, Giang Ly mang theo Kim Ô mở cửa tiểu thế giới, bay ra ngoài.
Kế thừa đại điện của hỏa bộ chẳng khác nào kế thừa truyền thừa của hỏa bộ, bên trong mặc dù không có công pháp, trận pháp đỉnh cấp cho Giang Ly tu hành sử dụng, nhưng công pháp cơ bản, trận pháp các loại lại có đầy đủ mọi thứ. Điều quan trọng nhất là một số pháp môn xuất nhập tiểu thế giới cùng lệnh bài còn dư không ít, Giang Ly nhìn qua liền dùng được.
Nhưng Giang Ly rõ ràng vẫn chưa hài lòng với điều này, sau khi rời khỏi đây, hắn trực tiếp xoay người, hét lớn một tiếng: “Pháp tướng thiên địa!”
Giang Ly trực tiếp hóa thành cao không biết bao nhiêu vạn trượng, hai tay vươn ra trực tiếp xé mở hư không! Sau đó Giang Ly dùng một tay kéo cả mảnh đại lục kia ra từ tiểu thế giới!
Tiểu thế giới kia to cỡ mặt trời của Lam Tinh vậy!
Tuy pháp tướng thiên địa của Giang Ly chỉ là một công pháp phóng lớn cơ bản nhất, nhưng công pháp này có một chỗ tốt, chỉ cần năng lượng đủ nhiều, liền có thể vô hạn biến lớn! Chỉ là gia tăng sức chiến đấu có hạn… không sai biệt lắm là 1:1.1.
Về cơ bản chẳng khác nào QQ biến thành Hummer, nhưng lượng dầu tiêu hao lật lên gấp nhiều lần.
QQ kéo không nhúc nhích, Hummer có lẽ có thể kéo được, nhưng chắc chắn sẽ không quá biến thái… Mấy chiếc xe kéo này càng không cần nhắc đến.
Cho nên người bình thường sẽ không dùng loại pháp tướng thiên địa sơ cấp này, nhưng Giang Ly thì không bình thường, hàng này không bao giờ thiếu lực lượng.
Dưới sự rót năng lượng bất kể tiền vốn của hắn, đầu của hắn còn lớn hơn cả mảnh đại lục kia!
Một tay Giang Ly nâng mảnh đại lục kia lên, mở đôi chân lớn ra, mạnh mẽ dẫm vào trong tinh không!
Cảnh tượng kia, cứ như trên Lam Tinh có người đang giơ ba đại châu chạy, dù trong tinh không cũng hiện lên vẻ vô cùng đáng sợ.
Trên một viên tinh thần đỏ thẫm, một ông lão bỗng nhiên mở mắt, ngẩng đầu nhìn lên trời, vẻ mặt dữ tợn sợ hãi kêu lên: “Không!”
Một bàn tay cực lớn rơi xuống, trực tiếp đập hắn thành bột mịn, cả hành tinh cũng bị bàn tay kia vớt đi…
“Viên tinh thần này thế nào?” Giang Ly giống như đạn linh lợi, thả viên tinh thần kia trong lòng bàn tay lăn qua lăn lại hỏi quạ đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận