Đại Ma Vương Không Hợp Cách

Chương 168: Muốn Giang Ly mạng

Nghe ca sĩ Yến Đô nói xong, lập tức vui vẻ: "Ai... Chẳng phải sao, trước đây tốt biết bao, đến đâu cũng có nét đặc sắc riêng. Giờ cả nước xây toàn nhà xi măng cốt thép giống hệt nhau, đến cả bề ngoài cũng chẳng khác gì, đi đâu cũng chán ngắt." Giang Ly nói: "Đúng là như vậy." Đúng lúc này, quảng cáo trên đài phát thanh của xe bỗng nhiên kết thúc, tiếp theo là một giọng nói hết sức trịnh trọng vang lên: "Thông báo, thông báo quan trọng! Mọi người hãy xem trang web chính thức của Tổ chức Thủ Hộ Giả, Thiên Thần sắp xuất hiện trực tiếp, phát biểu bài nói chuyện quan trọng." Ca sĩ nghe xong, lập tức cười vui vẻ: "Oa, thật là Thiên Thần trực tiếp ư? Từ trước tới giờ, chỉ thấy mỗi tấm áp phích, mặt còn chẳng rõ, lần này xem như được nhìn thấy người thật rồi nha. Hai vị, cái đó... Tôi có thể dừng lại xem chút được không?" Giang Ly và Trình Thụ cũng vô cùng tò mò, liền gật đầu nói: "Được, xem trực tiếp chút đi." Không chỉ có bọn họ, khoảnh khắc này, xe cộ trên đường cũng bắt đầu tấp vào lề đường, có thể thấy được sức ảnh hưởng của Thiên Thần đối với thế nhân hiện nay lớn đến nhường nào. Giang Ly không nhịn được tặc lưỡi nói: "Quả nhiên... 'Phật nhà không thiêng, vái Phật chùa ngoài' mà." Vừa mở trang web ra, ngay lập tức đập vào mắt là một nam tử tóc trắng mặc áo bào trắng, phía sau có đôi cánh chim màu trắng đang đứng trên bục cao. Nam tử ngũ quan vô cùng hoàn mỹ, như đẽo gọt bằng đao búa, vừa mang vẻ cổ kính phương Đông, lại vừa có nét lập thể phương Tây, chỉ đứng đó thôi đã như một bức tượng hoàn mỹ nhất, bất kể là khuôn mặt hay tỷ lệ cơ thể đều hoàn mỹ khiến người ta phải trầm trồ! Dù là qua màn hình, nhưng Giang Ly vẫn cảm nhận được sự thần thánh, uy nghiêm tỏa ra từ người đối phương. Dù cùng là đàn ông, Giang Ly cũng không thể không thừa nhận, gã này thật đẹp trai! Thiên Mạt tò mò lại gần nhìn một cái, sau đó bĩu môi nói: "Xấu chết đi được." Giang Ly ngạc nhiên nói: "Xấu?" Thiên Mạt đương nhiên nói: "Đúng vậy, ngươi nhìn người này xem, xấu quá chừng. Còn trẻ vậy mà tóc đã bạc rồi, mắt cũng trắng, da thì cứ như người bị bệnh bạch tạng... Lại còn có đôi cánh gà, giống y hệt người chim vậy. Xấu quá đi... Còn không đẹp trai bằng ngươi nữa." Trong khoảnh khắc đó, Giang Ly thật sự không biết nên khóc hay nên cười... Thế mà bình luận bên dưới lại là: "Đẹp trai quá đi.""Quá đẹp rồi.""Thật sự quá đẹp trai, sau này tôi sẽ hâm mộ anh ấy.""Đẹp trai quá, đẹp trai đến nỗi không khép chân lại được ấy..." Giang Ly nhìn thấy bình luận này, lập tức nhịn không được bật cười, mắng một câu: "Mấy bà hủ nữ đúng là khủng bố." Lúc này, Thiên Thần mở miệng: "Chào mọi người, ta là Thiên Thần đến từ Thần Vực, ta biết ở chỗ các ngươi, các ngươi thích gọi chúng ta là thiên sứ. Cách gọi này, ta cũng chấp nhận. Ta có hai cái tên, tên phương Đông là Ôn Xuyên, tên phương Tây là Cơ Đặc Biệt Hoài Ân, là một thành viên của Thần tộc, phụng mệnh Thần Vương tối cao đến đây hiệp trợ Lam Tinh chống lại ác ma." Nhưng mà, tuy rằng dưới bình luận có người vỗ tay, hoan hô, nhưng vẫn bị những dòng bình luận "đẹp trai quá", "thật sự quá đẹp trai" điên cuồng spam. Ôn Xuyên liếc nhìn màn hình, chân mày hơi nhíu lại, rõ ràng trước sự nhiệt tình của mọi người, lời khen ngợi quá nhiều khiến hắn cũng có chút không chịu nổi. Kết quả, cái nhíu mày này của hắn, khiến mấy lời khen ngợi bình thường ban đầu ngay lập tức bị những bình luận "đẹp trai" khác xoá sạch. Ôn Xuyên bất đắc dĩ lắc đầu, nói tiếp mấy câu. Vốn dĩ Giang Ly nghĩ đây chỉ là một buổi gặp mặt fan hâm mộ đơn giản, nhưng ngay khi Giang Ly chuẩn bị tắt điện thoại đi. Ôn Xuyên bỗng nhiên nói: "Ma quỷ ở nhân gian, các ngươi có biết không?" Trong khoảnh khắc đó, bình luận đều dừng lại. Bởi vì giọng của Ôn Xuyên rất lạnh, lại vô cùng nghiêm túc, cộng thêm loại cảm giác thần thánh và trang nghiêm tỏa ra từ người hắn, khiến người ta theo bản năng tin tưởng hắn. Vì thế mà khi hắn vừa nói vậy, Giang Ly liền thấy tài xế run lên bần bật, cả người căng thẳng hơn mấy phần. Có thể thấy được, những người khác cũng không khá hơn là bao... "Khí tràng lợi hại thật." Giang Ly không nhịn được thầm nhủ trong lòng. Hắc Liên đang nhắm mắt dưỡng thần nghe vậy, liền cười ha ha nói: "Lợi hại cái rắm ấy, thằng này không phải là Thiên Thần đâu." Giang Ly ngạc nhiên nói: "Không phải Thiên Thần?" Hắc Liên đương nhiên nói: "Dĩ nhiên không phải, đồ chơi Thiên Thần ấy, ta lại chưa từng gặp bao giờ à?" "Thiên Thần thật sự thì sẽ như thế nào?" Giang Ly hiếu kỳ hỏi. Hắc Liên chỉ chỉ vào mình nói: "Không phải như thế này sao? Thiên Thần hay ác ma thì trên người đều có khí tức của riêng mình cả. Nói phức tạp hơn thì dấu ấn trên linh hồn cũng không giống nhau. Thằng này tuy đang cố gắng đóng vai lắm, nhưng mà... Hắn căn bản không biết Thiên Thần thực sự phải là như thế nào. Nhất cử nhất động của hắn đều theo hình dung của người Lam Tinh mà ra. Nên đây là hàng giả." Giang Ly nheo mắt, lần nữa nghĩ đến Hàn Dạ, lẽ nào Ôn Xuyên trước mắt cũng giống như Hàn Dạ, là người cải tạo gen Thiên Thần sao? Nếu vậy, chẳng phải là Tổ chức Thủ Hộ Giả đang lừa gạt tất cả mọi người sao? Như vậy, bọn chúng bày ra một âm mưu lớn đến vậy, rốt cuộc là muốn làm gì? Đúng lúc này, Ôn Xuyên thấy bình luận không có nữa, đoán chừng là biết mọi người đều đang lắng nghe. Thế là Ôn Xuyên nói: "Các ngươi hẳn phải biết, ác ma cần phải nhập vào người sinh vật của Lam Tinh thì mới có thể gây ác được. Và ma quỷ ta nói cũng như thế. Các ngươi chỉ để mắt tới những tên ác ma có tính cách lộ liễu, ngông cuồng, nhìn mặt đã thấy không phải người. Mà lại không biết rằng, còn có những ma quỷ có hình dáng giống hệt con người đang ẩn nấp ở ngay bên cạnh các ngươi." Lời này vừa nói ra, Giang Ly liền thấy tài xế lại khẽ run rẩy, theo bản năng nhìn một chút Giang Ly và Trình Thụ, cùng với Thiên Mạt. Sau khi nhìn thấy cô nhóc Thiên Mạt, tài xế liền vỗ ngực, giống như thở phào nhẹ nhõm, rồi tiếp tục xem video. "Thật ra thì cách phân biệt ma quỷ rất đơn giản, bởi vì sức mạnh của người Lam Tinh là khoa học kỹ thuật và siêu năng lực. Siêu năng lực thật ra chính là tinh thần lực, hiện tại bên phía lực lượng phòng vệ quân đã nghiên cứu chế tạo một dụng cụ kiểm tra tinh thần lực đơn giản. Chỉ cần ngươi phát hiện người bên cạnh có biểu hiện khác thường, hoặc là có được sức mạnh cường đại, thì ngươi có thể dùng dụng cụ kiểm tra tinh thần lực đó để kiểm tra. Nếu như đối phương rất mạnh, mà lại không phải có siêu năng lực, vậy thì... Hắn chính là ma quỷ!" Lời này vừa nói ra, Giang Ly và Trình Thụ nhìn nhau, trên trán Trình Thụ toàn mồ hôi lạnh. Hiển nhiên bọn họ đã hiểu mục đích của màn kịch này là gì! Lần này Trình Thụ đến Yến Đô, chính là để chứng minh Tôn Hướng không phải ma quỷ. Nhưng lực lượng phòng vệ quân lại đi trước một bước, dựng lên một Thiên Thần, sau đó mượn miệng Thiên Thần chụp lên đầu Tôn Hướng một cái mũ ma quỷ. Như vậy, lực lượng phòng vệ quân đối phó Tôn Hướng sẽ danh chính ngôn thuận hơn. Còn Trình Thụ, coi như đã mất đi cơ hội cứu viện Tôn Hướng. "Cao tay thật." Giang Ly không nhịn được tán thưởng một câu. Lúc này tài xế ở đó lẩm bẩm: "Không biết cái dụng cụ này đắt không, không đắt thì mua một cái về cũng an tâm. Các người nói đúng không?" Trình Thụ cười nói: "Đúng là nên mua, dù sao anh ngày nào cũng đón khách, tiếp xúc với nhiều người." Tài xế gật đầu nói: "Đúng vậy đó, lỡ kéo phải con ma mà mình lại không biết thì thật sự là chết cũng không biết vì sao mà chết." Ôn Xuyên lại nói một hồi, đại khái chính là củng cố thêm nhận thức của mọi người về ma quỷ, sau đó nói về sự nguy hiểm khi ma quỷ giả làm người. Theo lời hắn thì ma quỷ còn đáng sợ hơn ác ma bên ngoài, vì ma quỷ sẽ thay đổi người một cách vô tri vô giác, lén lút thay máu con người, cuối cùng thì trong vô thức, con người sẽ bị ma quỷ thay thế, diệt vong. Nhất thời giữa mọi người, cái loại ma quỷ lúc nào cũng ẩn nấp bên cạnh và có thể lấy mạng của ngươi bất cứ lúc nào này khiến tất cả đều cảm thấy ma quỷ còn đáng sợ hơn cả ác ma. Giang Ly nhìn vào phần mềm xã giao của mình, chỉ thấy tất cả nhóm chat đều đang bàn tán về chuyện này. Hơn nữa, mọi người đều cho rằng, lực lượng phòng vệ quân đại diện cho Tổ chức Thủ Hộ Giả, chuyện lớn như vậy mà công khai nói ra thì không thể nào là lừa gạt được. Vì vậy, Thiên Thần chắc chắn là thật. Thiên Thần là thật, vậy thì lời Thiên Thần nói cũng nhất định là thật. Vì thế ma quỷ cũng tất nhiên là tồn tại thật. Vậy là trong nháy mắt lòng người hoang mang, đều đang hỏi thăm nơi nào có thể mua được dụng cụ đo lường tinh thần lực. Đồng thời, Giang Ly cũng phát hiện ra một chuyện khác, đó là một người bạn học ở nước ngoài nhắn tin trong nhóm lớp, nói ở chỗ họ cũng có Thiên Thần giáng lâm, đồng thời nói những lời tương tự. Sau đó Giang Ly hỏi một câu, có biết tình hình ở nước khác thế nào không. Người bạn học kia nói, tin tức phản hồi của các bạn học nước ngoài là, dường như quốc gia nào cũng có Thiên Thần giáng lâm! Sau đó có người dùng phần mềm vượt tường lên trang web video nước ngoài, lấy ra vô số những hình ảnh chụp màn hình video Thiên Thần giáng lâm và những luận điệu thổi phồng về ma quỷ rồi gửi vào nhóm, xác nhận lời người bạn học kia. Giang Ly thấy vậy thì trong lòng dâng lên vô số nghi hoặc. Đây là ý của chính phủ, hay chỉ là ý của Tổ chức Thủ Hộ Giả? Hay chỉ là lực lượng phòng vệ quân đang giở trò? Giang Ly đá một cái vào ghế Trình Thụ, nói: "Hỏi xem bên phía các người tình hình thế nào?" Trình Thụ quay đầu lại nói: "Đã hỏi, chuyện này là do bên phía bộ phận của lực lượng phòng vệ quân tự làm, hiện tại đến Tổ chức Thủ Hộ Giả cũng đang loạn hết cả lên. Đang triệu tập cuộc họp bàn tròn khẩn cấp... Tình hình cụ thể thì phải chờ sau cuộc họp bàn tròn mới biết được." "Anh là thủ hộ giả sao?" Tài xế kinh ngạc nhìn Trình Thụ. Trình Thụ cười cười nói: "Đúng vậy, một tên thủ hộ giả nhỏ bé thôi mà." "Ôi... Nhỏ bé gì chứ, với chúng tôi, các anh là những người hùng. Nếu không có các anh cùng đội trị an giúp chúng tôi đối phó với lũ ác ma kia thì chúng tôi làm gì có ngày tháng bình yên được chứ." Tài xế vô cùng ngưỡng mộ nhìn Trình Thụ, tiếp đó là một tràng tán dương không dứt. Khiến mặt Trình Thụ đỏ bừng cả lên... Sau khi xuống xe, tài xế nhất quyết không nhận tiền, cứ khăng khăng bảo nếu đưa tiền là coi thường anh ta. Cuối cùng, Trình Thụ không thể trả được tiền. Giang Ly đứng ở bên cạnh nhìn một màn này, chậc chậc nói: "Nhìn mà ta cũng có chút muốn làm thủ hộ giả đấy." Trình Thụ lập tức nói: "Bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh anh." "Thôi bỏ đi, mẹ ta không cho." Nói đến đây, Giang Ly bỗng nhiên ngẩn người một lúc, trong đầu hiện lên những lời mà Hồng tỷ đã nói. Thứ nhất, Hồng tỷ không cho anh gia nhập Tổ chức Thủ Hộ Giả, lúc đó Giang Ly không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Hồng tỷ không thích Giang Ly mạo hiểm mà thôi. Thứ hai, Hồng tỷ đã nói, cô tu luyện công pháp nên mới có lực lượng. Thế mà Trình Thụ lại nói, trước khi ác ma xuất hiện, giữa trời đất không có đủ linh lực để người tu hành, vậy thì Hồng tỷ làm thế nào tu hành được? Giờ phút này, Giang Ly đột nhiên cảm thấy, người mẹ mà mình cho là hiểu rõ nhất kia, bỗng nhiên trở nên bí ẩn và mờ mịt. Đến khi Giang Ly hoàn hồn lại thì mới phát hiện, Trình Thụ đã làm xong thủ tục nhập cư cho anh rồi. Sau đó Giang Ly mang theo Thiên Mạt lên lầu nghỉ ngơi, còn Trình Thụ thì vội vàng chạy về phía trụ sở chính của Tổ chức Thủ Hộ Giả đối diện, rõ ràng là hắn đang lo lắng. Cùng lúc đó, ở trung tâm chỉ huy của lực lượng phòng vệ quân. Nam tử nhìn người đàn ông lớn tuổi trên màn hình nói: "Tiến sĩ Hàn, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, có một con cá lọt lưới ở vùng Tiêu Tương." "Hiện tại là thời kỳ mấu chốt, Thiên Thần giáng lâm, ma quỷ ẩn nấp, câu chuyện của chúng ta mới vừa bắt đầu. Lúc này, nếu có người đến quấy rối, vậy sẽ rất phiền phức." Tiến sĩ Hàn cau mày nói. Nam tử cười nói: "Nhưng mà ông yên tâm, bọn họ tuyệt đối không quấy rối được cuộc họp bàn tròn đâu. Cá thì dù sao cũng chỉ là cá, làm sao vượt qua được sóng gió. Đúng rồi, nếu tôi nhớ không lầm, cháu gái của ông dường như đã từng đến vùng Tiêu Tương, còn bị thương ở đó đúng không?" Tiến sĩ Hàn đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ ngầu nói: "Cảnh Hổ, cậu hỏi cái này để làm gì?" Cảnh Hổ cười nói: "Không có gì, tôi biết vì chuyện đó mà ông không ưa gì những người ở vùng Tiêu Tương. Vì vậy, kế hoạch ban đầu của tôi là sẽ giết sạch bọn chúng trên đường, nhưng vì một người mà thất bại." "Là Thiên Mạt?" Tiến sĩ Hàn hỏi. Cảnh Hổ bỗng nhiên tò mò hỏi một câu: "Sao ông lại xác định đó là Thiên Mạt? Hơn nữa, ông luôn rất cưng chiều cô bé đó, rốt cuộc thì nó có gì đặc biệt mà khiến ông chú ý đến vậy? Mà tôi điều tra về thân thế của nó, kết quả lại trống không. Nên biết là, quyền hạn của tôi trong kho tài liệu trung tâm còn cao hơn cả ông, không thể nào có chuyện ông biết mà tôi không được biết." Tiến sĩ Hàn hừ hừ nói: "Cảnh Hổ, cậu đang muốn làm phản sao?" Cảnh Hổ vội vàng xua tay nói: "Đương nhiên không phải, tiến sĩ Hàn, ông đừng giận, tôi chỉ là hiếu kỳ hỏi một chút thôi mà." Sau đó Cảnh Hổ liền lảng sang chuyện khác: "Người gây phiền toái cho chúng ta tên là Giang Ly." "Giang Ly?! Hắn cũng tới ư?!" Trong mắt tiến sĩ Hàn hiện rõ những tia máu đỏ, ông lão rõ ràng là đang tức giận đến cực điểm. Cảnh Hổ gật đầu nói: "Xem ra, ông rất hiểu rõ hắn. Nếu tôi đoán không sai, cháu gái ông là bị hắn làm bị thương phải không? Đúng là hắn rất mạnh, bốn tên của lực lượng phòng vệ quân, khi phát động Tứ Tượng trận mà vẫn bị đánh cho tan nát như giẻ rách." Tiến sĩ Hàn nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu cậu đã biết, thì tôi không nhiều lời nữa. Ta muốn mạng của Giang Ly, cậu có làm được không?" Cảnh Hổ ha ha cười nói: "Trên đời này không có chuyện gì là không làm được cả, mấu chốt là cái giá." Tiến sĩ Hàn nghĩ ngợi một chút rồi nói: "Càng nhiều người cải tạo gen Thiên Thần cường hơn, đồng thời tôi chỉ mở ra quyền hạn cho riêng các người thôi! Hơn nữa, đám Thiên Thần này sẽ chỉ nghe theo mệnh lệnh của các người." Mắt Cảnh Hổ lập tức sáng lên, đang định nói gì đó thì phía sau lưng anh xuất hiện thêm một bóng người, người đó thản nhiên nói: "Không đủ." "ĐM... Ách... Anh? Ách, trưởng quan." Cảnh Hổ quay đầu liền định chửi lên, kết quả khi nhìn kỹ người này thì lập tức đứng thẳng cúi đầu làm lễ. Người vừa đến chính là thường vụ tổng chỉ huy quan của lực lượng phòng vệ quân, Cảnh Long, anh trai của Cảnh Hổ! "Vậy cậu muốn thế nào?" Tiến sĩ Hàn phẫn nộ hỏi. Cảnh Long nói: "Nếu tôi không đoán sai, Thổ Hoàng là chết dưới tay của Giang Ly. Lúc đó, sức mạnh bùng phát của Thổ Hoàng tất cả mọi người đều cảm nhận được, đó là một sức mạnh tuyệt luân kinh khủng, cho dù là Ôn Xuyên, cũng chỉ mạnh hơn chút đỉnh mà thôi. Cho nên, Giang Ly quá mạnh, ông muốn lấy mạng của hắn, thì phải bỏ ra nhiều điều kiện hơn. Còn cái chuyện về những người cải tạo gen Thiên Thần phía sau này của ông, nó chỉ là một nội dung hợp tác mở rộng của chúng ta từ trước đó mà thôi, hoàn toàn không đủ để đổi lấy mạng của Giang Ly."
Bạn cần đăng nhập để bình luận