Đại Ma Vương Không Hợp Cách

Chương 248: Giang Ly động dùng sức mạnh

Chương 248: Giang Ly dùng sức mạnh
Hạc Châu, một lão nhân da đen, da dẻ trên cổ nhăn nhúm, đôi mắt lóe lên ánh sáng quái dị, niệm lực đáng sợ vô biên khuếch tán ra, lũ ác ma trào ra từ cánh cửa ác ma bị hắn tóm lấy ném vào vũ trụ, hóa thành tượng băng trong không gian...
Thông Châu, có một người đầu đội ấn lông vũ như tia chớp vàng, tay cầm trường thương, những nơi đi qua đều đâm xuyên vô số ác ma! Toàn thân hắn đẫm máu, trông vô cùng hùng tráng, uy mãnh...
Đằng sau còn có cường giả các lục địa khác đang chém g·iết lẫn nhau tại những cánh cửa ác ma...
Các lục địa chém g·iết đến mức máu chảy thành sông, huyết khí che khuất bầu trời, hóa thành mây đỏ!
Chứng kiến cảnh chiến đấu kinh khủng này, người bình thường hoàn toàn trợn mắt há mồm, giờ phút này, bọn họ đến cả can đảm trêu vào cũng không có. Vì bọn họ rất rõ ràng, một khi những cường giả này không ngăn nổi, thứ bọn họ phải đối mặt chính là đại quân ác ma ngập trời, nhân loại rất có thể sẽ bị xóa sổ khỏi Lam Tinh trong nháy mắt!
Lam Tinh cũng sẽ đổi chủ!
Sợ hãi, hoảng loạn, cảm xúc bị đè nén vô biên đang lan tỏa trong khắp các thành lớn.
Ngay khi tất cả mọi người đang hoảng loạn, có người hốt hoảng nói: "Mau nhìn! Đó là cái gì?!"
Mọi người nhìn theo, chỉ thấy trên bầu trời biển thuyền thành xuất hiện một đạo sao băng, rồi hóa thành một đường vòng cung bắn thẳng về phía ngư quái!
"Đạn đạo à?"
"Đạn h·ạt n·hân à?"
Có người lên tiếng hỏi.
Nhưng ngay sau đó, mọi người nghe thấy một tiếng oanh minh, âm thanh đó tựa như tiếng sấm cuộn trào… Nhưng âm thanh này rất quái dị, nó lại vang lên một tiếng nổ lớn ngay bên tai trước, sau đó t·iếng n·ổ lớn không ngừng vang lên, nhưng chỉ nghe âm thanh thôi thì như là nó đang ngày một đi xa.
Nhưng rõ ràng sao băng kia đang càng lúc càng đến gần mà, sao âm thanh lại càng lúc càng xa?
Loại cảm giác kỳ quái này khiến cả người mọi người khó chịu.
Lúc này, có người hốt hoảng nói: "Ta hiểu rồi, tốc độ của sao băng kia nhanh hơn vận tốc âm thanh rất nhiều, tiếng sấm từ xa do nó gây ra không thể đuổi kịp tốc độ của nó, còn tiếng động nó tạo ra gần đây vì khoảng cách tương đối gần nên mọi người nghe thấy trước. Còn âm thanh ở xa, dù sinh ra trước nhưng lại đến sau, nên mới tạo cho người ta cảm giác âm thanh đang đi xa..."
Mọi người bừng tỉnh ngộ ra.
Nhưng ngay sau đó, mọi người lại ngơ ngác, rốt cuộc cái này là thứ gì vậy?
Ầm!
Một tiếng nổ lớn!
Mọi người nhìn thấy con ngư quái dùng cây xiên vàng đỡ được sao băng kia, sao băng đập vào khoảng không làm ánh lửa tóe ra xung quanh, để lộ chân tướng, đó rõ ràng là một thanh trường thương màu đen!
Thấy thanh trường thương này, rất nhiều người cảm thấy quen mắt, rồi đồng thanh hô lên: "tiện Bán Thần!?"
tiện Bán Thần là xưng hào mà cộng đồng m·ạ·n·g đặt cho Giang Ly.
Vì Giang Ly không gia nhập tổ chức Thủ Hộ Giả nên không có xưng hào thủ hộ giả, cộng thêm Giang Ly cũng chưa từng nói cho ai xưng hào của mình, nên mọi người quyết định đặt cho hắn một cái.
Ban đầu, có người nói Giang Ly nắm trong tay hơn nửa thành bất động sản nên gọi là Giang Nửa Thành.
Nhưng ngay lập tức bị mọi người bác bỏ, vì xưng hào này rất dễ khiến người ta liên tưởng đến việc khoe mẽ của gã, quá khinh người.
Sau đó, có người kêu, Giang Ly chẳng phải là Bán Thần sao? Hắn lại còn t·i·ệ·n như thế, cứ gọi tiện Thần là được.
Nhưng danh xưng tiện Thần vừa ra, tổ chức Thủ Hộ Giả Đông Đô, người xếp hạng tinh anh thiê-n-tai đệ nhị bát k·iế·m Thần không chịu, fan hâm mộ của hắn và dân chúng trấn thủ trong thành dồn dập phản đối.
Thế là có người đề nghị, Giang Ly là Bán Thần, vậy thì gọi là tiện Bán Thần đi.
Đối với việc này, bát k·iế·m Thần không có ý kiến, người khác cũng thấy được, nên Giang Ly có thêm cái danh xưng như thế này.
tiện Bán Thần?
Nghe tiếng la như vậy trên tường thành, ngư quái nhíu mày, rồi khinh miệt nói: "Chỉ là sâu kiến mà cũng xứng xưng thần sao?"
Nói xong, ngư quái chỉ về hướng biển thuyền thành nói: "Lũ sâu kiến các ngươi, hôm nay ta cho các ngươi biết, thế nào mới là Bán Thần thật sự! Ta chính là Hắc Thủy đại tướng quân, Hắc Ngư Vương! Hôm nay ta sẽ g·iết con Bán Thần giả tạo này của các ngươi!"
Trong lúc nói chuyện, ngư quái vung cây xiên cá lên, sóng biển trào lên, hóa thành bức tường nước khổng lồ cao trăm thước trực tiếp áp xuống biển thuyền thành!
Thấy cảnh này, người dân trong biển thuyền thành và dân m·ạ·n·g đều tái mặt, im lặng cầu nguyện: "tiện Bán Thần mau tới đi!"
Đúng lúc này, có người kinh hô: "Nhìn kìa! Sao băng!"
Sau tiếng hô, mọi người trong thành dồn dập ngẩng đầu, chỉ thấy một sao băng nhanh hơn, sáng hơn sao băng vừa nãy xé gió lao tới!
Thấy mọi người ngẩng đầu, Hắc Ngư Vương cũng liếc nhìn, rồi cười lạnh nói: "Đây chính là tiện Bán Thần các ngươi nói à? Không có nửa điểm dao động năng lượng, hắn mà cũng được coi là thần sao? Buồn cười thật, ha ha ha…"
Người ở biển thuyền thành không hiểu thực lực của Hắc Ngư Vương, nhưng nhìn vào đợt sóng lớn kia thì luôn cảm thấy thực lực của Hắc Ngư Vương cao ngất, không ai sánh được. Thấy Hắc Ngư Vương cường thế như vậy, không coi Giang Ly ra gì thì lòng lại càng thêm bất an…
Nhưng lại có người bật cười, đó là gã trai cao gầy trên tường thành, gã là thủ hộ giả mạnh nhất biển thuyền thành, thiên Tinh Hải Ngư, hắn cười ha ha nói với Rồng: "Hắc Ngư Vương, dù ngươi mạnh thật, nhưng nói vậy về tiện Bán Thần, ta e là ngươi không sống được đến hôm nay đâu! Nếu ta là ngươi, bây giờ sẽ chạy ngay, may ra còn kịp!"
Nghe câu này, mọi người trong biển thuyền thành ngơ ngác một lúc, rồi định thần lại, nghĩ kỹ lại thì chiến tích của Giang Ly có vẻ như chưa từng thua lần nào!
Thế là từng người nhìn Hắc Ngư Vương với ánh mắt cổ quái, mọi người cảm thấy, có lẽ Giang Ly thật sự có thể tạo ra kỳ tích, lại g·iết một vị vương giả!
Hắc Ngư Vương thì chỉ vào bầu trời nói: "Chỉ bằng hắn ư?"
Trong lúc nói chuyện thì sao băng đến, mọi người nhìn thấy bên trong đúng là một bóng người, người nọ giữa không trung trực tiếp xông đến thanh Long Thương đang bị đánh bay lên cao vừa mới rơi xuống!
Người nọ vung tay ra chụp lấy Long Thương, rồi đứng giữa không trung, khí thế vô cùng nói: "Chỉ bằng ta!"
Rồi cái sao băng nhỏ bé lúc nãy đạp mạnh vào đợt sóng lớn trăm mét!
Chỉ nghe thấy một tiếng ầm, đợt sóng lớn trăm mét tan nát tại vị trí cách biển thuyền thành chưa đầy nghìn mét!
Lực lượng khủng khiếp vô biên kia thậm chí khiến nước biển gần đó ba cây số bắn lên không trung, rung chuyển không gian!
Mọi người nhìn thấy một bóng trắng rơi xuống đất giữa những bọt nước, rồi xông lên không trung, ánh sáng phát ra do ma sát ban nãy bỗng nhiên trở nên chói lòa, tựa như một mặt trời nhỏ đường kính mười mét, đánh tan nước biển, lao tới trước mặt Hắc Ngư Vương!
Tốc độ quá nhanh, biến cố cũng quá nhanh! Từ lúc Giang Ly rơi xuống, cầm thương nghênh chiến, một chân đạp nát sóng lớn, rơi xuống đất mượn lực, rồi phóng lên đều xảy ra trong nháy mắt.
Ban đầu Hắc Ngư Vương cũng không coi Giang Ly ra gì, nhưng khi Giang Ly chạm đất một cái thì hắn chỉ cảm thấy cả người như muốn nổ tung!
Giác quan thứ sáu điên cuồng cảnh báo, cảnh báo đến cuồng minh, mi tâm nhức nhối, như thể sắp nổ tung!
"Sao có thể thế được?!", Hắc Ngư Vương kinh hô, gầm thét, vung cây xiên ra cố muốn rút về rồi chạy, nhưng đã quá muộn!
Tốc độ của đối phương quá nhanh!
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, mọi người nhìn thấy con ngư quái to lớn khi đụng phải cái mặt trời nhỏ kia liền nổ tung!
Nửa trên người lập tức hóa thành huyết vụ, chỉ còn nửa thân dưới đứng trong biển, theo một làn gió thổi qua thì ầm ầm đổ xuống!
Rồi mọi người lại thấy cái mặt trời nhỏ đâm xuống nước, mãi không có động tĩnh.
Tương tự cũng không có động tĩnh là cánh cửa ác ma kia, mọi người nhìn kỹ lại thì bên trong hình như có vô số bóng người đang chập chờn, như là vô số ác ma đang đứng quanh đó mà không dám bước ra.
Đúng lúc này, một cây trường thương bay vào, rồi người đời thấy ác ma bên trong như trúng t·h·u·ố·c k·í·ch th·í·c·h liền ào một tiếng tan ra!
Kết quả có một con ác ma đầu cá to như bị dọa sợ quá liền chạy khỏi cánh cửa ác ma, rồi mọi người thấy một thân ảnh xông ra khỏi mặt nước ấn đầu con ác ma kia, ấn thẳng nó vào trong cánh cửa ác ma.
Rồi người đó cũng đi theo vào trong...
Tốc độ người nọ quá nhanh, mọi người không nhìn rõ hình dáng của hắn, chỉ thấy một mảng ánh sáng trắng lóa, dù có tốc độ chậm nhất vẫn không nhìn rõ được hình tượng cụ thể.
Chỉ là mọi người tò mò, đó là ánh sáng mà Giang Ly phát ra sao? Nhưng tại sao lại không chói mắt chút nào mà ngược lại còn ôn hòa như ngọc ấm...
Nhưng chỉ chần chừ trong chốc lát, trong biển thuyền thành đã vang lên tiếng hoan hô như sấm dậy, vô số người đang hô vang: "tiện Bán Thần, tiện Bán Thần! tiện Bán Thần!"
Trong lúc họ còn ngơ ngác, bên trong cánh cửa ác ma thì một đám cũng đang ngơ ngác cả mặt.
Chỉ thấy một đám ác ma nhìn cái tên nam nhân trần như nhộng trước mặt, một tay cầm trường thương đen kịt, một tay đang cố chụp một mảnh vảy vào phía dưới hông, người này nhìn người kia, kẻ kia nhìn lại người nọ…
Rồi những con ác ma đó đồng loạt cười…
"Ha ha ha..."
Giang Ly nghe xong nhướng mày, sát khí ngập trời, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cười bà mẹ ngươi!"
Cảm nhận được sát khí của Giang Ly, đám ác ma liền im bặt, rồi vù một tiếng tản ra chạy trốn.
Đã nói rồi, đám ác ma tuy không được lanh lợi cho lắm, nhưng lại là giống loài rất thích thực tế. Hắc Ngư Vương mạnh như vậy mà còn bị người trước mắt một thương oanh sát thì lũ cặn bã như bọn chúng căn bản không có chút dũng khí nào để tái chiến.
Phương châm sống của chúng chỉ có một, sống tạm đến phút cuối!
Giang Ly thấy bọn chúng chạy hết, cũng định quay về.
Lúc này, Hắc Liên nói: "Ai... ác ma đúng là nhát gan, chỉ thích sống tạm đến phút cuối. Nhưng nhát gan không có nghĩa là ít chuyện đâu nhé, ngươi có tin không, cho bọn nó chạy thì chưa đến ba ngày, mọi ác ma đều sẽ biết đến chuyện quang vinh của ngươi. Ít nhất, chúng sẽ biết tên Bán Thần đã g·iết Hắc Ngư Vương là một Bán Thần t·r·ầ·n t·r·u·ồ·n·g, vô liêm sỉ!
Nếu để cho chúng nó sống tạm thêm nghìn năm nữa thì xin chúc mừng ngươi, danh tiếng của ngươi sẽ vang danh thiên cổ!"
Nghe vậy, Giang Ly lập tức dừng bước, rồi quay đầu nhìn những con ác ma đó, lại nhìn lên bầu trời máu me cuồn cuộn, ánh mắt sáng lên nói: "Đây không phải là Lam Tinh à?"
Hắc Liên nói: "Không phải…"
Giang Ly lập tức cười: "Đã không phải, vậy ta thử xem cảm giác dùng sức mạnh một chút..."
Nói xong, hai mắt Giang Ly lóe ma quang, lực lượng ác ma trong người rốt cuộc đã bị hắn điều động, tuy chỉ là một tia một sợi thôi, nhưng sức mạnh đáng sợ kia đã khiến mặt đất rạn nứt, vặn vẹo!
Giang Ly có thể cảm nhận được, khi hắn điều động lực lượng ác ma thì tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên rõ ràng!
Đôi mắt hắn như thấy được các loại năng lượng đang trôi nổi trong không khí, hắn có một cảm giác, chỉ cần hắn khẽ nhúc nhích ý niệm, những năng lượng này sẽ nghe theo sự triệu hồi của hắn, tùy theo ý hắn mà hành động, hủy trời diệt đất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận