Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 98: Cái này liền gọi chuyên nghiệp

Chương 98: Cái này mới gọi là chuyên nghiệp
Là một trò chơi mô phỏng toàn bộ tin tức, "Phá Hiểu Lê Minh" có động cơ vật lý vô cùng chân thực. Dù Sacco có vũ khí với sức chiến đấu cao, lại thêm trường mâu là vũ khí cán dài, khoảng cách tấn công còn xa hơn đao kiếm. Nhưng cũng chính vì thế, vũ khí có tầm đánh dài nhất lại sợ bị đối thủ áp sát. Dù là trường mâu dùng cận chiến, một khi bị đối thủ ép vào cự ly gần thì không thể nào tấn công được. Cảm giác ấy như cung thủ bị đối phương áp sát, có tâm mà không có lực, chỉ có thể gắng gượng chống đỡ.
Mà Đấu Sĩ lại là nghề đánh gần, chuyên áp sát, cận chiến vật lộn. Đây cũng là nguyên nhân khiến Đấu Sĩ khó chơi. Tấc nào mạnh tấc đấy, tay ngắn như Sát Thủ thì còn có kỹ năng tiềm hành để tiếp cận và đánh úp. Tay của Đấu Sĩ còn ngắn hơn cả chủy thủ, lại không có kỹ năng ẩn thân, việc tiếp cận áp sát khó lại càng thêm khó. Nhưng Vương Ngọc Kiệt lại tận dụng điểm này, biến khuyết điểm của mình thành ưu điểm. Dù sao khoảng cách tấn công của đối thủ càng xa, thì Đấu Sĩ càng dễ tiếp cận. Cho nên ưu điểm tầm đánh xa của trường mâu Sacco, giờ lại thành khuyết điểm kìm hãm bản thân trước mặt Vương Ngọc Kiệt. Cũng nhờ điểm này, Vương Ngọc Kiệt mới có thể dễ dàng nắm thóp Sacco trong cận chiến. Không thể không nói, Vương Ngọc Kiệt nhìn ngơ ngơ ngác ngác, nhưng tư duy chiến đấu lại khiến người ta than phục, gia hỏa này quả thực sinh ra là để chiến đấu.
...
Vương Ngọc Kiệt di chuyển thần bí khó lường, thêm vào đó trường mâu bị hạn chế, nắm đấm của Vương Ngọc Kiệt như mưa rơi xuống người Sacco. Sát thương chỉ khoảng trăm điểm, không đau không ngứa gì với Sacco, nhưng bị một Đấu Sĩ cấp mười đơn phương đánh hội đồng như vậy thì quá nhục nhã, khiến Sacco khó lòng chịu nổi.
"Khốn kiếp!"
Sau không biết bao lần bị Vương Ngọc Kiệt đánh ngã xuống đất, cuối cùng Sacco cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn tiện tay vứt trường mâu, tay phải ngưng tụ một quả cầu lửa, nắm lấy ném thẳng vào đầu Vương Ngọc Kiệt. Vương Ngọc Kiệt không hề hoảng loạn, nghiêng người, lùi lại, nhanh chóng tránh được đòn tấn công của Sacco. Sacco hất tay, quả cầu lửa trong tay đuổi theo Vương Ngọc Kiệt. Trong nháy mắt, quả cầu lửa đã bay đến trước mặt Vương Ngọc Kiệt.
"Ầm!"
Vương Ngọc Kiệt định ngửa người ra sau tránh né thì đột nhiên trước mắt tối sầm lại, một tấm khiên lớn rơi xuống chắn trước mặt nàng. Chỉ thấy một Khô Lâu binh mặc trọng giáp đã đỡ được đòn tấn công của Sacco.
"Ta đến giúp ngươi đây!"
Lúc này giọng của Vương Viễn vang lên bên cạnh.
"Được!"
Vương Ngọc Kiệt biết rõ chênh lệch thuộc tính giữa mình và Sacco, vừa rồi Sacco có trường mâu trong tay mình mới có thể có lợi thế áp chế, giờ Sacco đã ném trường mâu đi, với cấp độ của mình thì khó mà dễ dàng áp chế được, thế là cô gật nhẹ đầu với Vương Viễn.
"Vút!"
Cùng lúc đó, một mũi tên nhắm thẳng vào Sacco đang xông lên. Sacco vẫn là tay trái hất nhẹ, khiến mũi tên đổi hướng. Ngay khi Sacco vừa tránh mũi tên, Vương Ngọc Kiệt đã áp sát trước mặt Sacco bằng một cú băng quyền. Sacco lùi lại tránh né, Vương Ngọc Kiệt đổi bước đuổi theo, băng quyền biến thành oanh quyền, một đấm vào ngực Sacco. Sacco bị đánh lảo đảo một chút.
"Ầm!"
Lúc này, Tiểu Bạch cũng đã kịp công kích theo sau, rắn chắc đập vào người Sacco. Cái gì gọi là chiến sĩ cấp Tinh Anh? Tiểu Bạch dù tự nhận là không thể di chuyển thần kỳ như Vương Ngọc Kiệt, nhưng rất tự tin trong việc nắm bắt thời cơ. Khi Vương Ngọc Kiệt dùng băng quyền lao lên, Sacco sẽ né tránh theo cơ chế. Lúc này Tiểu Bạch sẽ tung đòn. Đến khi Vương Ngọc Kiệt đổi bước, oanh quyền ghìm Sacco thì Tiểu Bạch đã kịp tấn công. Hai kỹ năng phối hợp hoàn hảo với nhau. Dù không tập luyện trước, nhưng lại phối hợp ăn ý như trời sinh.
"Lão Vương! Đẹp lắm!"
Thấy Tiểu Bạch tấn công đúng lúc, Vương Ngọc Kiệt không khỏi thầm hô lên một tiếng. Thực ra, dù Vương Ngọc Kiệt mới chơi hôm qua, nhưng chỉ một đêm nàng đã hiểu được về trò chơi. Khi chiến đấu, Vương Ngọc Kiệt thật sự không thích người khác giúp. Bởi vì cách đánh của Vương Ngọc Kiệt khá đặc biệt, người bình thường không chen tay vào được. Nếu thực lực không tương xứng, rất dễ làm rối loạn tiết tấu của Vương Ngọc Kiệt. Nói trắng ra là trình cao quá ít người hiểu được, người có thực lực không bằng sẽ không thể theo kịp tiết tấu của Vương Ngọc Kiệt, đừng nói đến việc phối hợp. Phải biết, phối hợp là chuyện mà một là phải một bên giảm bớt sức mạnh của mình, hạ thấp để chiều theo đối phương, hai là phải có thực lực ngang nhau. Nếu không được thì thà tự mình đánh còn hơn. Có người sẽ hỏi vì sao Vương Ngọc Kiệt mới có một ngày đã nhận ra điều này. Đương nhiên, một cô gái xinh đẹp như vậy, chắc chắn có người tranh nhau lập đội ở tân thủ thôn. Sau vài lần thì Vương Ngọc Kiệt liền biết là mình không hợp lập đội rồi. Chính vì vậy, mọi người một đường xông lên thì Vương Ngọc Kiệt giống như một người nhỏ bé trong suốt, thậm chí không hề ra tay... Ngoài việc Đấu Sĩ là nghề không thích hợp đánh đội, cũng còn vì những người khác căn bản không thể phối hợp cùng nàng.
Khô Lâu binh của Vương Viễn có thể theo kịp tiết tấu của Vương Ngọc Kiệt, thật sự khiến nàng có chút bất ngờ. Nên biết, Khô Lâu binh do Pháp Sư Tử Linh điều khiển, Khô Lâu binh theo được tiết tấu của mình, chứng tỏ thực lực điều khiển của Vương Viễn cũng có thể theo kịp trình độ của nàng.
"Ha ha! Đâu có đâu có!"
Vương Viễn được Vương Ngọc Kiệt khen thì mặt mo hơi ửng đỏ. Hắn có thể tiếp được tiết tấu của Vương Ngọc Kiệt, là nhờ có Tiểu Bạch lợi hại, còn Vương Ngọc Kiệt mới là người thật sự giỏi.
...
Sau một đợt tấn công, Sacco bị đẩy lùi lại một bước. BOSS cấp 50, phòng thủ cực kỳ mạnh, nên biết đòn đánh vào BOSS khác thì có thể tạo ra hiệu ứng hất bay. Nhưng dù vậy, vẫn là đủ. Sacco vẫn còn chưa đứng vững.
"Vút!"
Lại một mũi tên bắn tới. Sacco vội vàng đưa tay né tránh. Nhưng Vương Ngọc Kiệt đã nhân cơ hội di chuyển ra sau, tung một cước 【Hạ đoạn đá】 vào đầu gối Sacco.
"Rầm!"
Sacco lần nữa bị đạp nửa quỳ xuống đất.
"Ầm!"
Khi Sacco vừa quỳ xuống, thì tấm khiên của Tiểu Bạch đã trùng điệp giáng xuống ót Sacco. Sacco bị đập loạng choạng về phía trước, gần như cả người nằm rạp trên đất. Trên đầu hiện lên ký hiệu "mê muội".
"Mẹ nó!"
Thấy Vương Ngọc Kiệt và Tiểu Bạch phối hợp dưới sự hỗ trợ quấy rối của Mã Tam, một trước một sau, một công một thủ, bạn tới tôi đi phối hợp hoàn mỹ khống chế cứng Sacco ngay tại chỗ, tất cả mọi người đều thấy ngây người. Đây là cao thủ sao? Đây là hợp tác của cao thủ đỉnh cấp sao? Những người đang có mặt ở đây chắc chắn đều là cao thủ, nhưng khi nhìn thấy Vương Ngọc Kiệt và Vương Viễn (Khô Lâu binh), họ chợt phát hiện cái gọi là cao thủ cũng có sự phân cấp. Đặc biệt là những người như Nhân Giả Vô Địch. Đừng thấy bọn họ như những con hạc nhàn vân dã hạc, thực chất ai nấy đều là người cực kỳ kiêu ngạo, ngày thường mắt mọc trên trán, không coi cao thủ nào trong thiên hạ ra gì. Nhưng giờ khi thấy màn phối hợp của Vương Ngọc Kiệt và Vương Viễn (Khô Lâu binh), họ mới biết thế nào là cao thủ đỉnh cấp thật sự, và nhận ra sự chênh lệch giữa mình và cao thủ thực thụ.
Đương nhiên, Vương Viễn sẽ không nói cho họ biết rằng, mấy người này không thể dùng mắt thường để đánh giá. Dù sao hai người này trong tương lai đã sống sót từ biển máu núi thây nơi tận thế, một người thì từ nhỏ đã luyện võ. ... Toàn là những cỗ máy giết người được sinh ra để chiến đấu. Đừng nói đến những người chơi bình thường như bọn họ, mà cả những cao thủ nghề nghiệp hàng đầu cũng không dám nhận mình chuyên nghiệp trước ba người này. Các ngươi có chuyên nghiệp đến đâu, thì sao so được với ba cái người chuyên nghiên cứu cách giết người này được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận