Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 623: Không thay đổi xương.

"A, bảo đảm thật sao?" Vương Viễn lập tức hai mắt sáng lên. "Đương nhiên! Lão phu chưa từng nuốt lời." Lão Vương vỗ ngực nói: "Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải giúp ta hoàn thành nhiệm vụ này." "Vậy có thể cho ta xem trước một chút là cái gì không?" Vương Viễn xoa xoa hai tay: "Để ta có chút động lực." "Cái này..." Lão Vương có chút khó khăn. "Nhìn xem... Ta biết ngay lão tiểu tử ngươi lại định lừa phỉnh ta mà." Vương Viễn bĩu môi: "Ngươi bây giờ nói mà không có bằng chứng, chỉ nói cho ta là thưởng thêm, nhỡ đâu phần thưởng của ngươi chỉ là một đồng tiền thì sao?" "Ai da, ngươi đây cũng đoán được." Lão Vương kinh ngạc. (•ิ_•ิ). "Đậu xanh, ngươi thật đúng là định làm thế." Vương Viễn suýt chút nữa cạn lời, sao chính mình có thể nghĩ ra được ý đồ xấu xa đến thế, mà hắn lại còn dám làm thật. "Ha ha ha, ta đây là bảo bối mà, sao có thể là tiền đồng được." Lão Vương cười ha ha một tiếng. "Không phải là trên đồng tiền viết hai chữ bảo bối chứ?" Vương Viễn tái mặt. Căn cứ theo nhân phẩm hiện tại của lão Vương, hắn chưa chắc không làm ra được chuyện đó. "Ngô..." Lão Vương trầm mặc một chút, quay đầu hỏi Vương Ngọc Kiệt: "Con gái à, không được thì chúng ta vẫn đừng gả, người này giống than tổ ong, con không lại hắn đâu." Quả nhiên! ! Lão thất phu này đúng là không biết điều. "Thôi được rồi, nếu đã không lừa được ngươi thì ta cũng không nói nhiều làm gì." Lão Vương bất đắc dĩ giang tay, từ trong ngực lấy ra một cái xương màu tím. Trên xương có khắc những minh văn kỳ lạ. "Đùa đấy à? Ngươi liền cầm cái này ra thách ta?" Thấy cái xương trong tay lão Vương, Vương Viễn sắp tức đến cười. Lão già này không nhìn xem chính mình là đang làm cái gì sao. Chính mình là Tử Linh Pháp Sư đấy. Mấy cái đồ chơi xương cốt này, chẳng phải muốn bao nhiêu có bấy nhiêu sao. Vậy mà dám lấy cái đồ chơi này ra làm bảo bối đưa cho người ta, hắn đâu có xem ta ra gì. "Xem kỹ rồi nói." Lão Vương tiện tay đem thuộc tính biểu hiện ra. 【Không thay đổi xương】 Loại hình: Vật liệu Phẩm cấp: Sử thi Đặc tính: Dùng để cường hóa chiến sủng vong linh, có thể đạt được thuộc tính đặc biệt. Vật phẩm giới thiệu: Di hài của chiến sĩ Thái Cổ, xương bất hủ vạn năm. " ? ? ? ? ! ! ! ! ! " "Đậu phộng! !" Thấy thuộc tính cái không thay đổi xương trong tay lão Vương. Mắt của Vương Viễn trực tiếp trợn trừng lên: "Đây là... Không thay đổi xương! ! Vậy mà lại là không thay đổi xương! !" Trong hệ thống vong linh. Cấp bậc Khô Lâu binh được thể hiện trực quan nhất bằng màu sắc xương cốt. Khô Lâu binh cấp thấp nhất là khô lâu bạch cốt. Chiến sĩ khô lâu là khô lâu tro cốt. Dũng sĩ khô lâu là xương đen... Cứ thế suy ra thứ tự là xương bạc, kim cốt, xương Ám Kim, không thay đổi xương màu tím, t·h·i·ê·n linh cốt màu cam, thần cốt màu đỏ. Thuộc tính cơ sở của bản thể khô lâu tăng lên thực tế chính là nhờ vào cấp bậc cường độ xương cốt tăng lên. Cấp bậc càng cao, thuộc tính cơ sở khô lâu càng mạnh. Vương Viễn triệu hồi khô lâu đẳng cấp chỉ có cấp 5, cho nên đám Đại Bạch dựa theo đẳng cấp khô lâu, vẻn vẹn chỉ là khô lâu kim cốt, thậm chí còn chưa đạt tới xương Ám Kim. Dù là như vậy, bọn hắn đã có thuộc tính m·ã·n·h l·i·ệ·t như vậy. Đến mức không thay đổi xương, lại cao hơn Đại Bạch hai cấp. Mạnh đến mức nào chắc ai cũng có thể tưởng tượng được. Huống hồ, không thay đổi xương tương ứng là trang bị cấp sử thi. Mặc dù chỉ cao hơn Ám Kim một chút, nhưng sự khác biệt giữa phàm vật và thần vật thì rõ rệt. Dưới tình huống bình thường, nếu Khô Lâu binh đạt tới cảnh giới không thay đổi xương này, thì trên cơ bản đã có thể sinh ra linh trí của bản thân. Đương nhiên, Đại Bạch vốn dĩ đã có trí tuệ không tầm thường, việc có sinh ra linh trí hay không không quan trọng. Mấu chốt là hiện tại Vương Viễn đã khác trước rồi. Nếu như là Vương Viễn trước kia, thì cái không thay đổi xương này nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng lên một phần nhỏ thuộc tính của đám Đại Bạch. Mà bây giờ Vương Viễn khác biệt, hắn vừa mới từ chỗ Quảng Linh Tử học được Luyện Thi thuật... Bản chất của Luyện Thi thuật là gì? Chính là giúp vong linh nắm giữ linh hồn, đồng thời khiến vật dẫn trở nên mạnh mẽ hơn, và vật dẫn cường đại chính là nền tảng của Luyện Thi thuật. Cho nên đặc điểm lớn nhất của Luyện Thi thuật chính là đồng hóa tất cả các bộ phận của vong linh, như thế mới có thể đạt được một bộ vật dẫn linh hồn cường đại. Ví dụ như luyện thi sử dụng phần đầu của n·h·ụ·c thân có cường độ cao nhất, dưới tác dụng của Luyện Thi thuật, độ cứng của t·hi t·hể đều sẽ dần dần được đồng hóa theo độ cứng của đầu. Cũng chính vì vậy mà đồng giáp t·h·i của Quảng Linh Tử mới có thuộc tính không hề kém cạnh gì đám Đại Bạch. Nếu không, dù đồng giáp t·h·i của Quảng Linh Tử là do t·hi giác tỉnh giả luyện chế ra, thì thuộc tính cũng không thể ngang sức ngang tài với đám Đại Bạch. Cũng có nghĩa là, chỉ cần Vương Viễn có một cái không thay đổi xương như vậy, thì có thể dùng nó làm cơ sở, cưỡng ép tăng phẩm cấp những Khô Lâu binh cần cường hóa, luyện hóa chúng thành khô lâu cấp bậc không thay đổi xương. Mà hơn nữa Vương Viễn có thể tháo xương không thay đổi vừa luyện hóa ra trên người Khô Lâu binh chưa hóa cốt, rồi đem đi luyện hóa tiếp cho các khô lâu khác... Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Đây rõ ràng là hơn hẳn hai giai rồi còn gì. Hiện tại Vương Viễn mới hơn 30 cấp, nếu không có gì bất trắc xảy ra, không có đạo cụ tăng kỹ năng hỗ trợ, thì phải đến ít nhất cấp 50 mới có thể nâng đám Đại Bạch lên cấp bậc không thay đổi xương. Nếu có được cái xương này, thì cái việc nâng cấp của bọn Đại Bạch khác nào súng hơi đổi thành p·h·á·o rồi còn gì. "Ngươi hỏi cái này làm gì, ai, dù sao ngươi cũng đâu có để ý, lão già ta liền dùng cái này lừa gạt trẻ con thôi..." "Thúc thúc, thúc thúc... Lúc nãy là tại con nói lớn tiếng." Vương Viễn vội vã lên tiếng: "Cái bảo bối này con rất cần..." "Hắc hắc... Người trẻ tuổi à, đừng tưởng lão già không có gì tốt." Lão Vương cười tủm tỉm: "Nếu ngươi tìm được Giác Tỉnh thạch cho ta, thì cái đồ chơi này là của ngươi." "Giữ lời đấy! !" Vương Viễn mừng rỡ hỏi. "Đương nhiên! !" Lão Vương gật đầu. "Nhìn đây!" Vương Viễn tiện tay vung lên, một viên cự thạch hình tròn xuất hiện trong đại viện nhà Vương gia. Cự thạch kia toàn thân màu xanh, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Dường như có ánh sáng biển cả đang lưu chuyển. "A..." Nhìn thấy cự thạch trước mắt, cả người lão Vương ngây dại. "Cái này... Đây là vật gì?" Lão Vương kinh ngạc hỏi. "Giác Tỉnh thạch đấy ạ, ha ha." Vương Viễn cười đắc ý trả lời. "Đây là Giác Tỉnh thạch thật sao? Sao ngươi có thứ này?" Lão Vương đầy mặt r·u·ng động. Giác Tỉnh thạch! Đây chính là đồ vật được ghi trong cổ tịch. Là bảo vật có thể kích p·h·á·t huyết mạch người bình thường, giúp thu được sức mạnh quy tắc. Trên thế giới vô cùng hiếm, mà lại chỉ có một tỷ lệ nhất định có thể tìm thấy được ở trong thế giới trò chơi. Thế mà bây giờ lại xuất hiện ở trong tay Vương Viễn. Tâm trạng lão Vương lúc này chắc chắn ai cũng hiểu. Phải biết, việc lão Vương bảo Vương Viễn đi tìm Giác Tỉnh thạch, bản thân hắn đã không quá hy vọng gì rồi. Dù sao nếu ngươi tìm không thấy, thì chứng tỏ ngươi không có bản lĩnh, con gái ta sẽ không gả cho ngươi. Nếu ngươi tìm được, thôn ta sẽ có đạo cụ giác tỉnh, con gái ta gả cho ngươi cũng chẳng m·ấ·t mát gì. Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ... Vương Viễn hoàn thành nhiệm vụ này lại đơn giản như vậy, thậm chí còn không gặp chút khó khăn nào. Cái này đ·ạ·p m·ã... Tâm trạng lão Vương lúc này phức tạp đến mức nào có thể tưởng tượng được. Không phải... Tiểu tử thối này sao cái quái gì cũng có vậy? Mình đã đưa ra nhiệm vụ khó đến vậy rồi, vậy mà nó vẫn có thể hoàn thành được, thế này còn biết nói lý với ai nữa đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận