Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 550: Thần Thoại mạo hiểm đoàn

"Nha..." Nghe được tin tức của Hàn Tề, Lệ Phi Long cũng không hề bất ngờ, ngược lại tiện tay lấy từ trong ngăn kéo bàn làm việc ra một tờ bản đồ, vô cùng thành thạo hỏi: "Mạo hiểm đoàn nào làm?" Không khó thấy, đối với chuyện người của mạo hiểm đoàn mình bị giết, Lệ Phi Long dường như đã quen rồi. Sở dĩ Lệ Phi Long mặc kệ đám thủ hạ tùy ý làm càn trong thành ma đô, chính là để bọn chúng bị giết, sau đó bản thân mới có thể hợp tình hợp lý đi tìm đối phương gây sự. Mặc dù hắn hoàn toàn có thể không cần lý do, nhưng nhiều năm sinh hoạt trong băng đảng đã khiến hắn hình thành thói quen ra quân phải có danh tiếng. Dù sao cho dù là trong tận thế hỗn loạn, khi muốn làm một chuyện gì đó cũng phải có một lý do cho qua, lý do này tự nhiên không phải là để thuyết phục bản thân, mà là để thuyết phục người khác. Trong mắt Lệ Phi Long, ai chết cũng không đáng kể, quan trọng là ai đã gây ra chuyện, giết người của Lệ Phi Long, chính là tát vào mặt Lệ Phi Long, ta gặp chuyện nhục nhã như vậy, giết cả nhà ngươi có gì quá đáng? Cái gọi là huynh đệ, giá trị lớn nhất của bọn chúng là giúp Lệ Phi Long tìm cớ dọa dẫm, bắt chẹt và nô dịch những mạo hiểm đoàn khác… "Không biết…" Mà lần này, Hàn Tề lại lắc đầu. Lệ Phi Long nghe vậy nhíu mày: "Không phải mạo hiểm đoàn ở ma đô?" "Theo tin tức truyền đến, đối phương chỉ có năm người… căn bản không nhìn ra bọn họ thuộc về thế lực nào." Hàn Tề tường tận nói. "Bên chúng ta chết bao nhiêu người?" Lệ Phi Long lúc này hỏi. "Hơn ba mươi!" Hàn Tề cẩn trọng nói từng chút một. "Hơn ba mươi?! " Lệ Phi Long kinh hãi: "Ngươi nói là, hơn ba mươi người, bị năm người giết?" "Ừm! Là như vậy." Hàn Tề mồ hôi đã muốn chảy xuống. Giác tỉnh giả ít nhiều đều có huyết tính, người của Ngọa Long Cương hoành hành bá đạo ở ma đô lâu như vậy, bị người bao vây giết cũng là chuyện thường có. Nhưng mỗi lần thương vong, tuyệt đại đa phần tình huống đều chỉ là một hai người, khi vượt quá ba người thì rất ít. Dù sao không ai là người ngu, ai cũng biết tiếng xấu của Ngọa Long Cương, nhiều nhất cũng chỉ là giết kẻ lạc đàn, nếu thực sự gặp phải đội ba năm người, đều sẽ rất ý tứ mà cúi đầu nhường đường. Nhưng lần này, lại là trực tiếp chết hơn ba mươi. Chuyện này mẹ nó đã không còn là bao vây giết một vài giác tỉnh giả lạc đàn đơn giản như vậy nữa, loại quy mô thương vong này hiển nhiên là một cuộc giết chóc. Tàn sát người của Ngọa Long Cương, cơ bản chẳng khác nào trực tiếp khiêu khích, tuyên chiến với Ngọa Long Cương. Ma đô lớn nhỏ nhiều mạo hiểm đoàn như vậy, Hàn Tề thực sự không tìm ra được mạo hiểm đoàn nào gan lớn đến mức dám trực tiếp tuyên chiến với Ngọa Long Cương. Càng khiến Hàn Tề cảm thấy hoảng sợ là đối diện chỉ có năm người. Vậy cũng có nghĩa, người đối diện đều là cao thủ đỉnh cấp, sở hữu sức chiến đấu một chọi mười vô cùng mạnh mẽ. Thậm chí, cho đến bây giờ vẫn không thể nào thăm dò ra được lai lịch của đối phương... "Tê! ! " Nghe báo cáo của Hàn Tề, Lệ Phi Long cũng kinh ngạc không thôi: "Năm người liền có thể giết hơn ba mươi người của chúng ta, mà còn nhìn không ra manh mối, còn dám trực tiếp khiêu khích Ngọa Long Cương chúng ta... Ma đô có mạo hiểm đoàn nào như vậy sao?" "Không có!" Hàn Tề lắc đầu. "Không lẽ là Lý Tinh Nguyệt à?" Lệ Phi Long đột nhiên híp mắt lại, trong đầu hiện ra bóng hình một người. "Lý… Lý Tinh Nguyệt… chúng ta với bọn họ luôn nước giếng không phạm nước sông… vốn không phải người chung đường, sao bọn họ lại đi tìm chúng ta gây phiền phức chứ." Hàn Tề nghe vậy có chút chấn kinh. "Hừ!" Lệ Phi Long hừ lạnh: "Ở ma đô này, ngoại trừ Lý Tinh Nguyệt, còn có thể tìm được ai thứ hai không để chúng ta vào mắt sao? Cái con t·i·ệ·n nhân đó! Lão t·ử không đi tìm bọn họ để gây sự, bọn chúng lại dám xông vào đầu lão t·ử." "Vậy chúng ta phải làm sao? Trực tiếp đi tìm nàng sao?" Hàn Tề có chút kinh dị hỏi. "Ai đi? Ngươi đi không?" Lệ Phi Long nghe vậy, liếc mắt trừng Hàn Tề. "Ta..." Hàn Tề cúi đầu. Đùa gì vậy, đó là người thường có thể gây sao? Tại ma đô, Ngọa Long Cương có thể là mạo hiểm đoàn tàn nhẫn nhất, đẫm máu nhất, điên cuồng nhất, nhưng nếu nói đến mạo hiểm đoàn mạnh nhất, thì tuyệt đối là Thần Thoại mạo hiểm đoàn của Lý Tinh Nguyệt. Ngọa Long Cương đáng sợ, là bởi vì bọn chúng đều là những kẻ ngoài vòng pháp luật, c·u·ồng đồ, diệt tuyệt nhân tính. Thần Thoại mạo hiểm đoàn cường đại là bởi vì bọn họ trước tận thế đã là những cao thủ cấp bậc chức nghiệp đỉnh cấp. Dù chỉ có mười mấy người, nhưng chênh lệch giữa cao thủ cấp chức nghiệp và giác tỉnh giả bình thường, thì số lượng khó lòng bù đắp được. Huống hồ, Lý Tinh Nguyệt lại là người quỷ kế đa đoan, cực kỳ am hiểu chiến đấu du kích quy mô nhỏ, phương thức chiến đấu linh hoạt đa dạng, cơ động cực cao. Ở loại địa phương như ma đô này, đội nhóm quy mô lớn hàng ngàn hàng vạn người căn bản không chạm được bọn họ, những đội dưới trăm người lại càng không thể ngăn cản. Đến mức cho dù là Lệ Phi Long loại người hung tàn này, nhắc đến Lý Tinh Nguyệt cũng phải thấy đau răng. Bất quá, Thần Thoại mạo hiểm đoàn và Ngọa Long Cương không cùng một phong cách. Ngọa Long Cương thuộc loại công thành đoạt trại, đánh cho các mạo hiểm đoàn khác phải khuất phục, sau đó thu phí bảo hộ. Thần Thoại mạo hiểm đoàn lại thuộc kiểu thích khiêu chiến bản thân, ngày thường thần long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ thích những thứ có độ khó cao, không thích tham gia vào các trận tranh đấu bang phái ở ma đô. Đã từng có mấy mạo hiểm đoàn lớn rảnh rỗi sinh nông nổi, nhất định phải đi trêu chọc mấy cao thủ cấp nghề này, kết quả hai mạo hiểm đoàn lớn trong đó bị đánh cho phải hoài nghi nhân sinh, một mạo hiểm đoàn lớn khác thì trực tiếp vĩnh viễn bị xóa tên ở ma đô. Hiện tại, xác của lão đại mạo hiểm đoàn kia vẫn còn treo ở trên đỉnh tháp Đông Phương Minh Châu. Cho nên giác tỉnh giả ma đô đối với dị loại là Thần Thoại mạo hiểm đoàn này, đều giữ thái độ kính sợ. Không dám nói thêm nửa lời. Dù là Lệ Phi Long, cũng không muốn trêu vào đám người đó. Nhưng hiện giờ Thần Thoại mạo hiểm đoàn lại dám khiêu khích đến tận đầu mình, Lệ Phi Long là một đoàn trưởng nổi tiếng ma đô, đương nhiên không thể bỏ qua chuyện này được. Mặc dù trong lòng Lệ Phi Long hiểu rõ, Thần Thoại mạo hiểm đoàn đều là những kẻ không thích gây chuyện, nhất định là do thủ hạ của mình trêu vào Thần Thoại mạo hiểm đoàn, nên mới bị diệt đoàn ngay tại chỗ. Nhưng nhiều người trong mạo hiểm đoàn của mình đã bị giết, nếu Lệ Phi Long cứ làm ngơ như không có chuyện gì, thì còn mặt mũi nào để nhìn ai. Về sau còn làm sao mà lăn lộn ở ma đô đây? "Giả vờ như không biết! !" Trầm tư một lát sau, Lệ Phi Long thản nhiên nói. "Hả? Làm bộ như người của chúng ta không chết?" Hàn Tề nghe vậy hơi kinh ngạc. Đây là phong cách làm việc của lão đại nhà mình sao? "Ngươi bị ngốc à?" Lệ Phi Long suýt chút nữa tức giận bật cười: "Ta nói là tìm ra năm người kia, giả vờ như không biết bọn chúng là người của Lý Tinh Nguyệt, sau đó làm thịt bọn chúng! Cho dù Lý Tinh Nguyệt có tìm chúng ta gây phiền phức, thì chúng ta cũng có lý lẽ.""À à à..." Hàn Tề vội vàng gật đầu: "Người không biết không có tội đúng không." Vì mấy thằng ngu mà trêu vào một đám nhân vật h·u·n·g h·ã·n·g, Lệ Phi Long tự nhiên không ngốc như vậy. Nếu biết rõ thân phận của đối phương mà vẫn ra tay, đó chẳng khác nào trực tiếp tuyên chiến với Thần Thoại mạo hiểm đoàn. Nếu như giả vờ như không biết đối phương là người của Thần Thoại mạo hiểm đoàn, thì Ngọa Long Cương giết chúng chẳng khác nào giết mấy tên người qua đường dám gây sự. Đến lúc đó Lý Tinh Nguyệt có truy cứu tới, cùng lắm thì bồi thường chút tiền là xong. "Những thân nhân của người đã chết đâu?" Hàn Tề lại hỏi. "Quy củ cũ!" Lệ Phi Long nói: "Đưa người nhà bọn họ đi phòng thức tỉnh, thức tỉnh thành công thì giữ lại, thức tỉnh thất bại thì cùng nhau giết! Toàn bộ tài sản của bọn chúng chia cho những người đã thức tỉnh thành công."
Bạn cần đăng nhập để bình luận