Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 143: Tử Vong Bảo thạch

"Ngưu Đại Lực! ! ? ?"
Nghe cái tên này, Long Đằng Tứ Hải mấy người không khỏi liếc nhìn nhau.
Vẻ mặt bọn họ, có thể nói là hết sức phức tạp.
Mẹ kiếp! ! Sao lại là cái tên này?
Mấy ngày gần đây chuyện gì đang xảy ra vậy?
Sao lúc nào cũng có cảm giác mình sống dưới cái bóng ma Ngưu Đại Lực vậy.
Một người đánh solo cả một nghiệp đoàn, khiêu chiến phó bản độ khó địa ngục, tiến đánh trụ sở nghiệp đoàn...
Mỗi một sự kiện đều là hình ảnh mà Long Đằng Tứ Hải bọn họ hằng mơ ước, cũng là điều mà bọn họ tha thiết muốn làm được.
Hiện tại lại càng kỳ quái hơn, tên này lại còn cướp đoạt cả quang minh Thánh khí của Quang Minh giáo đình.
Mẹ nó! ! Cháu trai này còn có chuyện gì không dám làm sao?
Nhìn xem những hình dung từ mà St. Peter dùng cho Vương Viễn đi. . .
Ti tiện dơ bẩn, hạ lưu vô sỉ.
Với tu dưỡng của St. Peter, đây cơ hồ là những từ ngữ ác liệt nhất mà ông ta có thể nghĩ ra được.
Cháu trai này chắc phải gây ra chuyện động trời đến mức nào, mới khiến NPC cỡ St. Peter phải dốc hết sức để nhục mạ hắn như thế?
Nói một câu đả thương lòng tự trọng.
Đổi người bình thường, muốn chọc giận một NPC cấp St. Peter thành ra thế này cũng khó đấy.
"Sao vậy? Rất khó khăn sao?" Thấy vẻ mặt của mấy người, St. Peter lộ rõ vẻ khó chịu.
"Không phải!"
Phượng Vũ Cửu Thiên vội vàng nói: "Theo ta được biết thì Ngưu Đại Lực hiện tại đã rời khỏi Thánh Quang Thành, chúng ta cần phải tập hợp một ít người, mời St. Peter đại nhân cho chúng ta chút thời gian chuẩn bị."
Nói lý ra, với quy mô của nghiệp đoàn Hoa Hạ Long Đằng, chắc chắn sẽ không sợ Vương Viễn.
Dù sao cũng như Vương Viễn đã nói, song quyền nan địch tứ thủ, ngươi trâu bò đến đâu đi nữa thì một chọi trăm cũng không dễ dàng.
Huống chi Hoa Hạ Long Đằng còn có đất Thục là hàng ngũ số một, cao thủ dưới trướng nhiều như mây, không thể nói là vô địch thiên hạ nhưng ít nhất ở giai đoạn hiện tại trong trò chơi căn bản không tìm thấy đối thủ.
Sở dĩ Phượng Vũ Cửu Thiên không trực tiếp nhận nhiệm vụ, chủ yếu là vì Hoa Hạ Long Đằng đã để mắt tới "nhân tài" Vương Viễn này.
Hiện tại đã phái người đi mời chào Vương Viễn rồi.
Là những Guild lớn hàng đầu, Hoa Hạ Long Đằng thiếu nhất chính là nhân tài, có thể nói là khao khát nhân tài, nhất là những nhân vật ngoan như Vương Viễn, càng là mong muốn chiêu mộ vào nghiệp đoàn mình không kịp.
Tuy điều kiện St. Peter đưa ra rất phong phú, không chỉ cho ẩn tàng chức nghiệp còn có vị trí môn đồ.
Nhưng nếu có thể chiêu mộ Vương Viễn về Hoa Hạ Long Đằng, giá trị của hắn còn mạnh hơn so với cái gọi là ẩn tàng chức nghiệp rất nhiều.
Phải biết, đầu tiên Vương Viễn là một cao thủ đỉnh cấp, tiếp theo Vương Viễn rất có thể nắm giữ nhiều công lược game mà các Guild lớn không hề biết, cuối cùng là điểm quan trọng nhất, đó chính là Vương Viễn còn có một trụ sở nghiệp đoàn.
Dù chỉ lấy một trong các điểm này ra thôi, cũng đã có sức hấp dẫn hơn nhiều so với ẩn tàng chức nghiệp rồi.
Phượng Vũ Cửu Thiên là ai, hắn đương nhiên hiểu nên cân nhắc thiệt hơn như thế nào.
Đương nhiên, Phượng Vũ Cửu Thiên cũng là người vô cùng thông minh, cũng không nói dứt khoát, vì hắn cũng không dám chắc có chiêu mộ được Vương Viễn về hay không.
Thay vì trực tiếp đối đầu, chi bằng cứ lặng lẽ theo dõi chờ thời.
Đến lúc đó nếu Vương Viễn không uống rượu mời chỉ thích uống rượu phạt, thì sẽ trở mặt cứng rắn, mà còn giúp St. Peter thuận nước đẩy thuyền.
Một công đôi việc.
"Được!"
St. Peter đương nhiên cũng biết Vương Viễn khó đối phó thế nào, ngay trong Quang Minh Thần Điện mà mình còn có thể chịu thiệt, bây giờ tên kia đã rời Thánh Quang Thành, chắc chắn sẽ càng khó đối phó hơn.
Thế là gật đầu nói: "Không vội! Ta đợi các ngươi hồi phục!".
...
Cùng lúc đó, Vương Viễn mấy người đã trở về đến Lôi Bạo Thành.
"Ngọa tào! Ngưu bức! !"
Thấy Vương Viễn vác theo hai cô nàng nghênh ngang đi vào thành, người chơi ven đường nhao nhao ghé mắt.
Trong game, người chơi nữ vẫn còn tương đối hiếm có.
Có thể tìm được đối tượng thì người chơi nam càng hiếm có hơn.
Mà Vương Viễn một mình "cõng" hai cô, sự đả kích đối với những người chơi khác là điều có thể tưởng tượng.
Mấu chốt là hai cô này còn cười nói vui vẻ thân như tỷ muội. . . Đúng là c·ứ·a s·á·t người khác mà.
Ven đường đã có người ngo ngoe muốn động đậy, muốn q·u·ỳ xuống bái sư, dốc lòng học tập kỹ nghệ tán gái.
"Không được, tên kia còn không đẹp trai bằng ta, bằng cái gì mang hai em? Ta phải đi hỏi phương thức liên lạc." Thậm chí còn có người chơi muốn "hoành đao đoạt ái", đồng thời tin tưởng vững chắc rằng mình sẽ tán gái tốt hơn.
"Đồ ngốc a, ngươi biết đó là ai không?"
"Ai vậy?"
"Ngưu Đại Lực!"
"Ngọa tào! !"
Nghe được tên Ngưu Đại Lực, phần lớn người chơi đều giật mình.
Cũng có người tò mò: "Ngưu Đại Lực trâu bò thế nào? Đúng rồi, Ngưu Đại Lực là ai mà ghê vậy?"
"Ngươi là tân thủ à?"
"Hôm qua mới chơi mà, sao vậy?"
"Chơi thêm mấy ngày nữa ngươi sẽ biết..."
Đương nhiên, cũng có người chơi không có ý tốt xúi giục: "Ngươi cứ xông lên đạp hắn một cái là biết hắn là ai."...
"Ta đi trả nhiệm vụ đây!"
Đến đường chính, Vương Ngọc Kiệt nói một tiếng rồi mỗi người đi một ngả với Vương Viễn.
Hiện tại nàng cũng rất nôn nóng muốn biết rõ ẩn tàng chức nghiệp của mình.
"Khả Khả tỷ tỷ đợi em chút, em đi nhà trọ đăng ký hộ khẩu." Đại Hải Vô Lượng cũng chạy theo dính lấy.
"Được, sau này có việc cứ gọi ta!"
Sau khi tạm biệt hai cô nương, Vương Viễn thẳng đến nơi ở của Wilson.
"Ngươi cuối cùng cũng về! ! Chuyện đã làm xong thế nào rồi?"
Thấy Vương Viễn trở về, Wilson hết sức mong chờ.
"Ổn thỏa!" Vương Viễn tiện tay đưa sừng của Memphisto cho Wilson nói: "Tên kia quả nhiên là gián điệp Ma tộc, đây là sừng của hắn."
"Tốt quá rồi! Cuối cùng ta đã được trong sạch!"
Nghe Vương Viễn kể sơ qua sự tình đã xảy ra, Wilson k·í·c·h đ·ộ·n·g đến rơm rớm nước mắt.
"Thật ra ta đáng ra là phải cho ngươi chuyển chức ẩn tàng nghề nghiệp..."
Sau khi xúc động qua đi, Wilson nghiêm túc nói: "Nhưng ta không nghĩ tới người nhận nhiệm vụ của ta lại là một Tử Linh pháp Sư... Cho nên ta không có năng lực chuyển chức cho ngươi."
Quyển trục nhiệm vụ là Thủy Linh Lung, bản thân Thủy Linh Lung vốn đã là người kh·ó t·í·n·h.
"Hả? Vậy chẳng phải là lão t·ử đã làm uổng công sao?" Vương Viễn nghe vậy thì khó chịu nói.
"Đương nhiên sẽ không để ngài làm uổng công." Wilson vội nói: "Mặc dù ta không thể cho ngươi chuyển chức, nhưng ta có những thứ khác để cho ngươi."
Vừa nói, Wilson vừa lấy ra một chiếc hộp màu đen từ trong ngực: "Đây là một viên bảo thạch mà ta có được trong lúc du lịch đại lục trước đây, hi vọng có thể giúp ích cho ngươi."
"Bảo thạch? Ta có phải con gái đâu. . . Cần thứ đồ này làm gì. . ."
Vương Viễn lầm bầm lầu bầu nhận lấy chiếc hộp, mở ra xem thì bên trong là một viên đá quý màu đen sâu thẳm.
Đen như mực, sâu thẳm đến mức dường như muốn hút cả linh hồn vào bên trong.
"Đây là?"
Vương Viễn ngay lập tức mở thuộc tính bảo thạch lên.
【 Tử Vong Bảo Thạch 】
Thuộc loại: Đạo cụ đặc thù
Giới thiệu vật phẩm: Vào lúc khai thiên lập địa, đại đạo quy tắc ngưng tụ nên một trong bảy viên bảo thạch, khảm nạm lên trang bị có thần kỳ công hiệu.
"Ngọa tào?"
Nhìn thấy thuộc tính bảo thạch, Vương Viễn trợn tròn mắt.
Mặc dù không có số liệu thuộc tính hiển thị trên bảo thạch, nhưng phần giới thiệu vật phẩm lại cực kỳ trâu bò.
Khai thiên lập địa, quy tắc đại đạo, một trong bảy viên bảo thạch. . .
Cũng may, thiết lập vừa xưa vừa cũ này khiến Vương Viễn trực tiếp rung động cả người.
Nhất là câu cuối cùng "khảm nạm vào trang bị có kỳ hiệu", lại càng làm cho Vương Viễn mong chờ vô cùng.
"Còn có gì khác không?"
Vương Viễn thu bảo thạch lại, thăm dò hỏi Wilson.
Nghe thấy lời này của Vương Viễn, Wilson trực tiếp hoảng: "Ca ơi, phàm là ta có biện pháp một chút thì ta đã không để ngươi làm nhiệm vụ của ta rồi. . . Ngươi đừng có quá đáng chứ, chút vốn liếng này của ta đều bị ngươi lấy sạch rồi. . . Ngươi còn muốn gì nữa? Ngươi dứt khoát giết ta luôn đi cho rồi."
"Kinh nghiệm của ngươi cũng được đấy... Nhưng bây giờ ngươi đã không còn bị Quang Minh Giáo đình truy nã, giết ngươi không bù lỗ... " Vương Viễn vuốt cằm nói.
"Ngươi cút nhanh đi, ta không muốn gặp lại ngươi nữa!" Wilson tức giận.
Hóa ra cháu trai này thật sự định giết mình à.
Bạn cần đăng nhập để bình luận