Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 158: Long tiểu đội

Chương 158: Long tiểu đội
Mặt dày thật lớn a…
Cho dù Long Đằng Tứ Hải biết Vương Viễn là cao thủ, cũng biết hắn dẫn người của Hắc Long Hội đánh chiếm một cứ điểm nghiệp đoàn.
Nhưng trong mắt Long Đằng Tứ Hải, Vương Viễn chỉ là một tên may mắn, còn lâu mới đạt tới mức phải để "Long tiểu đội" ra tay giải quyết.
"Ngươi?"
Phượng Vũ Cửu Thiên phủi Hổ Khiếu Sơn Hà: "Vẫn là cẩn thận một chút đi! Tiểu tử kia ngay cả đồ của Thánh Peter cũng dám cướp, ngươi nghĩ ngươi dám chắc không?"
"Cái này…"
Hổ Khiếu Sơn Hà nhất thời không cãi lại được.
"Mấu chốt là chúng ta giải thích chuyện này như thế nào đây… Quá mất mặt."
Long Đằng Tứ Hải một mặt phiền muộn.
Các Guild lớn không chỉ muốn thanh danh bên ngoài, còn phải giữ thể diện trong nội bộ.
Nếu có BOSS nào không đánh được, hoặc có đối thủ đáng ghét nhưng chưa đến mức phát động hội chiến, gọi Long tiểu đội còn chấp nhận được.
Nhưng bây giờ chỉ vì mấy cao thủ lang thang… mà đã gọi Long tiểu đội ra, không phải sẽ bị bọn họ cười chết sao?
Cái gì chuyện lông gà vỏ tỏi cũng phải gọi trưởng bối tới đúng không?
Có thể thêm chút tiền đồ được không?
Giữa đồng nghiệp chế giễu, mới là sự trào phúng xuất phát từ nội tâm thuần túy nhất a.
"Chúng ta phải tìm cách nói dối hợp lý nhất." Phượng Vũ Cửu Thiên nói.
"Ừm…"
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Phượng Vũ Cửu Thiên.
"Được rồi! Để ta nói!" Phượng Vũ Cửu Thiên lau mồ hôi nói: "Ngươi cứ gọi bọn họ đến trước đi."
...
"Ồ, đây không phải Đại Long Long sao? Lại có chuyện gì?"
Một lát sau, một ánh bạch quang lóe lên, một đội người chơi truyền tống đến văn phòng nghiệp đoàn Hoa Hạ Long Đằng.
Đội người chơi này tổng cộng năm người.
Người mở miệng là một chiến sĩ, phía sau cắm hai thanh kiếm, một dài một ngắn.
Theo sau chiến sĩ là hai pháp sư, một nam một nữ, một người áo lam, một người áo đỏ, một băng một hỏa, trông khá tà ác.
Bên cạnh pháp sư là một người mặc áo choàng, che mặt bằng khăn đen, không nhìn rõ mặt mũi, nhìn vũ khí thì chắc là một thích khách.
Cuối cùng là một cung thủ.
"Hừ! Đừng gọi ta là Đại Long Long!" Long Đằng Tứ Hải hiển nhiên không ưa gì gã chiến sĩ, hừ lạnh một tiếng: "Hoa lão đại đâu?"
"Hắc hắc! Vậy gọi ngươi Tiểu Tứ có được không?" Chiến sĩ cười hắc hắc: "Hoa lão đại có việc, bảo bọn ta đến thăm ngươi trước, xem có chuyện gì."
"Xoa!!"
Mặt Long Đằng Tứ Hải tối sầm lại, hoàn toàn không biết nên nói gì.
Chiến sĩ này tên Kiếm Vô Tâm, ngày thường vốn không ưa Long Đằng Tứ Hải, có cơ hội là lại muốn mỉa mai Long Đằng Tứ Hải mấy câu.
"Ồ, Tiểu Tứ không vui nha." Thấy vẻ mặt của Long Đằng Tứ Hải, Kiếm Vô Tâm khoái chí.
"Ngươi cứ gọi ta là Đại Long Long đi." Long Đằng Tứ Hải nghiến răng: "Ta gọi ngươi đến không phải để ngươi đặt biệt danh cho ta."
"Nói đi, giết ai!" Kiếm Vô Tâm quậy đủ rồi, vào thẳng vấn đề.
"Cái này thì..." Long Đằng Tứ Hải liếc nhìn Phượng Vũ Cửu Thiên.
"Chủ yếu không phải là giết ai…" Phượng Vũ Cửu Thiên vội vàng nói: "Là làm nhiệm vụ nghiệp đoàn!"
"Làm nhiệm vụ nghiệp đoàn? Mấy người các ngươi đang đùa với ta đấy à?"
Kiếm Vô Tâm nhướng mày: "Gà con, không phải ta nói ngươi, Đại Long Long không đáng tin cậy thì thôi, đến ngươi cũng không đáng tin cậy sao? Chuyện lặt vặt như nhiệm vụ nghiệp đoàn cũng tìm chúng ta? Ngươi coi chúng ta là cái gì hả?"
"Gà con..."
Mọi người vô thức nhìn sang Phượng Vũ Cửu Thiên.
Phượng Vũ Cửu Thiên ngược lại thấy may mắn, ít nhất Kiếm Vô Tâm còn gọi mình là gà con chứ không phải chồng từ, đương nhiên nếu hắn hô lớn "XX cái gì" thì Phượng Vũ Cửu Thiên cũng miễn cưỡng chấp nhận được, chỉ là không muốn duyệt thôi.
Đương nhiên, lời Kiếm Vô Tâm nói, Phượng Vũ Cửu Thiên cũng hiểu được.
Dù sao, trách nhiệm của Long tiểu đội là giải quyết các công việc mang tính kỹ thuật cao.
Địa vị của bọn họ tương tự như công nhân bậc 8 lão sư phó ở nhà máy, đến cả lão bản cũng phải nịnh nọt.
Mấy chuyện lặt vặt như làm nhiệm vụ nghiệp đoàn vốn là việc của những người chơi cấp thấp, tìm Long tiểu đội chẳng khác nào lấy dao mổ trâu đi giết gà.
Bị mắng còn là nhẹ, chẳng coi ai ra gì mà.
Đây cũng là lý do vì sao mấy người Long Đằng Tứ Hải không muốn phiền đến Long tiểu đội.
Mẹ nó chứ, giá trị quá lớn.
Giống như mời tổ sư gia ra tay, mà chỉ đi giết vài con dã quái, giống như đang chứng minh mình vô dụng, mà tổ sư gia lại rẻ tiền vậy.
"Đây không phải nhiệm vụ nghiệp đoàn bình thường." Phượng Vũ Cửu Thiên vội vàng nói: "Là do đoàn trưởng Dị đoan Thẩm phán đoàn Quang Minh Thần Điện, đích thân Thánh Peter phát nhiệm vụ."
"Ồ?"
Nghe Phượng Vũ Cửu Thiên nói, Kiếm Vô Tâm nhướng mày, có vẻ hứng thú: "Nhiệm vụ gì?"
Dù sao Thánh Peter cũng là một đại BOSS, vẫn có chút trọng lượng, ít nhất vừa nghe đến nhiệm vụ của Thánh Peter, Kiếm Vô Tâm không còn nói gì nữa.
"Tìm một Thần khí!"
Phượng Vũ Cửu Thiên trịnh trọng nói.
"Thần khí!?"
Lần này không chỉ có Kiếm Vô Tâm, mà cả những người khác cũng không khỏi hai mắt tỏa sáng.
Như thế này mới đáng chứ!
Lại là Thánh Peter, lại là Thần khí, có vậy mới đáng để họ ra tay.
"Không sai!"
Phượng Vũ Cửu Thiên nói: "Có vài người chơi cướp Thần khí của Thánh Peter, hiện tại Thánh Peter hạ lệnh truy sát, bảo chúng ta lấy về, nhưng các ngươi biết đó, game mới mở, nghiệp đoàn vượt thành làm nhiệm vụ không tiện."
"Cho nên ngươi mới tìm chúng ta ra tay?" Kiếm Vô Tâm nói.
"Đương nhiên rồi! Thần khí đó, còn là do Thánh Peter đích thân phát nhiệm vụ, loại nhiệm vụ này chỉ có các ngươi làm mới chắc chắn." Phượng Vũ Cửu Thiên điên cuồng gật đầu.
"Ừm! Có lý!"
Kiếm Vô Tâm thâm ý gật đầu: "Vẫn là Gà con, ngươi làm việc chu đáo hơn Đại Long Long nhiều."
"Xoa!" Long Đằng Tứ Hải nắm chặt tay.
"Đều là hội trưởng dạy dỗ tốt!" Phượng Vũ Cửu Thiên vội nói: "Thật ra lão đại của bọn ta cũng muốn đích thân đi, nhưng ta vì chắc ăn nên mới tìm Long tiểu đội."
"Ha ha, ngươi cũng biết nịnh đó!" Kiếm Vô Tâm cười ha ha: "Yên tâm, nhiệm vụ này chúng ta nhận!"
"Thật sao? Cảm tạ Kiếm ca nhiều lắm…" Phượng Vũ Cửu Thiên kích động: "Nhiệm vụ là như vầy…"
"Hiểu rồi! Lôi Bạo thành, nhóm người ‘Đại Lực xuất kỳ tích’ đúng không, ta nhớ rồi, lát nữa chuẩn bị đi trả nhiệm vụ là được." Kiếm Vô Tâm vỗ tay, rồi xé một cuộn giấy truyền tống, biến mất khỏi văn phòng nghiệp đoàn Hoa Hạ Long Đằng.
Đẳng cấp càng cao thì tác phong càng khác, đi lại đều phải dùng máy bay (cuộn giấy truyền tống).
"Không hổ là lão Cửu…"
Sau khi Kiếm Vô Tâm đi rồi, mấy người Long Đằng Tứ Hải nhao nhao giơ ngón tay cái với Phượng Vũ Cửu Thiên.
Gã này thật là cao tay.
Lúc đầu ai cũng sợ chuyện này nói ra thì mất mặt, kết quả Phượng Vũ Cửu Thiên lén đổi khái niệm, mượn danh nghĩa nhiệm vụ để Long tiểu đội ra tay.
Cái gì mà lại là Thánh Peter lại là Thần khí, bây giờ thì ai cũng thấy nở mày nở mặt rồi.
Lần này giải quyết quá đẹp.
"Ai... Thật là khó hầu hạ." Phượng Vũ Cửu Thiên lau mồ hôi nói: "Ngưu Đại Lực đúng không, không dạy hắn biết thế nào là lễ độ thì coi thường người quá rồi."
"Ha ha, lần này đám vương bát đản đó chết cũng không biết vì sao mình chết!" Hổ Khiếu Sơn Hà đầy kích động.
Long Đằng Tứ Hải tức giận nói: "Để cho nó biết cái gì là trời cao đất rộng! Chứ không phải cứ tưởng chúng ta là bang hội đứng đầu của Hoa Hạ mà là hư danh đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận