Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 484: BOSS yếu hại.

Chương 484: BOSS có điểm yếu. Không thể không nói, Lương Phương mặc dù tay chân rất vụng về, cũng chẳng có kỹ năng gì đặc biệt... nhưng nàng câu kéo sự chú ý của địch quả thật rất ổn. Dùng vẻ mặt sợ hãi nhất để nói những lời ngạo mạn nhất, sau đó lại phải chịu những đòn tấn công tàn nhẫn nhất. Hơn nữa người phụ nữ này lại còn là mục sư... Các kỹ năng hồi máu cứ hết thời gian hồi chiêu là lại ném lên đầu, thỉnh thoảng còn mở lá chắn Thánh Quang vô địch. Dựa theo thiết lập của trò chơi, uy lực kỹ năng của các chức nghiệp hệ pháp thuật được quyết định bởi chỉ số trí lực, còn thời gian hồi chiêu kỹ năng thì được quyết định bởi chỉ số tinh thần. Tinh thần lực càng cao thì thời gian hồi chiêu càng ngắn. Lương Phương lại là một con quái vật có năm chiều thuộc tính đạt cực hạn, tinh thần lực tự nhiên cũng không thấp, tốc độ hồi chiêu kỹ năng đơn giản là không giống người bình thường. Vù vù vù! Các kỹ năng mục sư cứ xoay vòng liên tục ném lên đầu, ánh sáng thánh trên người nàng chưa từng tắt. Khiến tên cuồng tín đồ này nhìn đến trợn mắt há mồm, không nhịn được cảm thán: "Khá khen! Nàng chắc chắn là tín đồ cuồng nhiệt nhất của Thần Ánh Sáng." Thực tế thì Lương Phương căn bản còn không biết Thần Ánh Sáng là cái thá gì. Nàng cứ giơ tấm chắn trong tay lên đỉnh đầu, trông vừa xấu xí vừa cứng rắn, Schrager chẳng có cách nào đối phó với nàng cả.... "Tấn công!" Schrager ra sức công kích Lương Phương. Vương Viễn bên này ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người xông lên ra sức tấn công Schrager. Các loại kỹ năng không hề giữ lại chút nào giáng xuống người Schrager, lưu lại những vết thương đáng sợ trên người hắn. Schrager giẫm lên Lương Phương đánh ba mươi phút. Vương Viễn và nhóm người vây quanh Schrager công kích ba mươi phút. Schrager cuối cùng cũng trở nên càng ngày càng suy yếu. Tốc độ tấn công cũng bắt đầu chậm lại. "Cố lên! Hắn sắp không xong rồi!" Mọi người thấy vậy thì vui mừng khôn xiết. "Xoẹt!" Ngay lúc mọi người cho rằng sắp có thể hạ gục hắn thì đột nhiên sừng trên đầu Schrager phát ra một đạo ánh sáng màu tím. Ngay sau đó một đạo đấu khí màu đen bao bọc lấy Schrager. Những vết thương trên người Schrager bắt đầu hồi phục với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được. "Ngọa tào! Giai đoạn hai! Đừng để hắn hồi phục!" Mọi người thấy cảnh này thì vội vàng toàn lực tấn công! Nhưng cho dù mọi người có cố gắng tấn công thế nào đi nữa, những vết thương trên người Schrager vẫn cứ nháy mắt lành lại. "Mẹ kiếp..." Tử Thần thấy vậy không khỏi kinh hãi: "Chúng ta... Tấn công mà vẫn không kịp hắn hồi phục, BOSS cấp Truyền Thuyết đáng sợ đến vậy sao?" BOSS cấp Truyền Thuyết, con nào mà chẳng phải là nhân vật hung ác cấp cao nhất. Tuyệt đối không phải chuyện mười hay tám người thức tỉnh có thể tùy tiện đánh bại, với tốc độ hồi phục trước mắt của Schrager, ít nhất phải có một đoàn mạo hiểm cỡ lớn bốn chữ số người thức tỉnh, cùng nhau tấn công, mới có thể gây ra sát thương hữu hiệu rõ rệt. Vương Viễn và vài người mặc dù sát thương đều không thấp... nhưng nói trắng ra, có vài người bọn họ sát thương có cao hơn nữa thì làm sao có thể so được với hơn nghìn người chứ? Tốc độ tấn công của mấy người đã hoàn toàn không theo kịp tốc độ hồi máu đáng kinh ngạc của Schrager. "Vậy phải làm sao bây giờ? Có nên gọi bọn họ quay lại không?" Từ Vân Hiệp hỏi. "Không cần!" Vương Viễn vội vàng khoát tay: "BOSS cấp Truyền Thuyết, chắc chắn có cơ chế AOE tấn công hàng loạt người thức tỉnh, gọi bọn họ quay lại, nếu thật sự kích hoạt cơ chế đó thì ngược lại sẽ làm xáo trộn tiết tấu của chúng ta." "Vậy chẳng lẽ chúng ta cứ đứng đây làm việc vô ích sao?" Từ Vân Hiệp có chút tuyệt vọng. "BOSS được thiết kế ra là để bị tiêu diệt." Vương Viễn nói: "Gã này không phải là BOSS tập thể, chắc chắn một người cũng có thể giết... Chúng ta tấn công không đủ, hẳn là vì chưa tìm ra điểm yếu." "Điểm yếu?!" Mọi người nghe vậy thì ngẩn ra: "Điểm yếu ở đâu?" "Thông thường mà nói... Chỗ nào nổi bật nhất thì chỗ đó chính là điểm yếu!" Vương Viễn nói. "Ừm..." Tử Thần và Từ Vân Hiệp trầm mặc một chút, rồi cùng nhau liếc xuống dưới háng mình. Vương Viễn cạn lời: "Các ngươi nhìn cái gì đấy? Ta đang nói về BOSS! !" "Ừ!" Hai người lại nhìn về phía dưới hông của Schrager, ơ hay, ngọa tào! Là giống cái sao? "Nhìn đâu vậy? ! Nhìn đầu của hắn kìa!" Vương Viễn giận dữ. "Thứ mọc trên đầu hắn sao?" Tử Thần và Từ Vân Hiệp đồng thanh hỏi. "Xoa! Hai người các ngươi nhất định thích cái thứ đó phải không! !" Vương Viễn bất đắc dĩ chỉ vào sừng trên đầu Schrager: "Các ngươi nhìn xem cái thứ đó có phải rất nổi bật không?" "Rất nổi bật..." Hai người gật đầu: "Nhưng nhìn không giống điểm yếu." "Các ngươi đã từng tấn công cái sừng của hắn chưa?" Vương Viễn hỏi ngược lại. "Chưa!" "Thì đó!" Vương Viễn nói: "Thử trước xem sao... Nếu không phải thì thôi, cứ thử xem cũng có mất tiền gì đâu... Chúng ta lại đi tìm chỗ khác nổi bật hơn." "Có lý!" Từ Vân Hiệp gật đầu: "Nhưng mà... Ta không với tới được." Nói rồi, Từ Vân Hiệp còn so sánh độ dài thanh trường kiếm của mình: "Ngắn quá!" "Ha ha!" Vương Viễn nhìn Tử Thần một chút. Tử Thần tiện tay vung lên, vẽ ra một cánh cổng truyền tống rồi nói với Từ Vân Hiệp: "Cắm kiếm vào đó đi..." "..." Từ Vân Hiệp nhíu mày suy nghĩ. Cứ lặp đi lặp lại việc cắm kiếm vào đó. Luôn cảm thấy hành động này có chút đê tiện... Nhưng suy nghĩ một chút thì vẫn cắm kiếm vào cổng truyền tống. "Choang! ! !" Một tiếng vang nhỏ. Kiếm của Từ Vân Hiệp, cắm trúng vào trán Schrager, vừa vặn sượt qua chiếc sừng của hắn. "Rống! ! ! !" Ngay khi trường kiếm của Từ Vân Hiệp lướt qua, Schrager như bị đạp trúng đuôi, gầm lên một tiếng, bỏ mặc Lương Phương, một kiếm chém về phía Từ Vân Hiệp. Từ Vân Hiệp kinh hãi, vội vàng lăn lộn né tránh. "Quả nhiên! !" Thấy cảnh này, Vương Viễn và mọi người vui mừng khôn xiết. Đoán không sai! Xem ra nhược điểm của Schrager chính là ở trên chiếc sừng của hắn. "Tiếp tục đi, nhanh như vậy đã không được rồi sao!" Lương Phương bị Schrager buông tha, quay sang tấn công những người khác, liền dùng một chiếc chùy nện vào ngón chân của Schrager. "Ầm!" Schrager bị nện vào thân hình khựng lại tại chỗ, tiếp đó tiến lên một bước rồi giẫm Lương Phương dưới chân. "Tấn công cái sừng của hắn!" Ngay lúc Schrager tấn công Lương Phương, Vương Viễn lại ra lệnh. "Vút!" Mã Tam Nhi giương cung lắp tên, sử dụng đòn đánh lén. "Bụp! !" Một mũi tên xẹt qua một đạo bạch quang, chuẩn xác bắn trúng sừng của Schrager. "Xoẹt! !" Theo mũi tên bắn trúng, một đạo hư ảnh màu đen giống như một đám sương mù đen bay ra khỏi người Schrager, phiêu phiêu đãng đãng tan biến vào không khí. "Rống! !" Schrager gầm lên giận dữ. Toàn thân hắn kịch liệt co rút lại... Rút nhỏ đi một mét. "Hiểu rồi!" Vương Viễn thấy thế liền hiểu ra ngay. Thì ra cái sừng kia mới là bản thể của Schrager. Schrager giai đoạn hai hiện tại chỉ là một thể năng lượng bắt chước ngụy trang mà thôi... Cho nên cũng không hề sợ mọi người tấn công. Mà sừng trên đầu Schrager, chính là hạt nhân năng lượng của thể năng lượng này... Chỉ cần đánh trúng chiếc sừng kia thì có thể kịch liệt tiêu hao năng lượng của Schrager. Khi năng lượng ngụy trang bắt chước của hắn bị tiêu hao hết, thì từ hình thái Tu La cấp Truyền Thuyết ngụy trang sẽ trở về hình thái ma vương nguyên bản... Thậm chí còn yếu hơn. Dù sao dựa theo thiết lập mà nói, việc hắn biến thân thành hình thái ngụy trang Truyền Thuyết là tiêu hao tinh huyết của chính bản thân hắn. Sự tiêu hao lớn như vậy, chắc chắn sẽ khiến bản thân bị tổn hại không ít sức lực... Mà nếu như không có gì bất ngờ, cái sừng kia, vừa là bản thể cung cấp năng lượng của Schrager, tất nhiên cũng sẽ là bộ phận duy nhất trên người Schrager không thể bị hư hóa. "Tiếp tục tấn công!" Vương Viễn lại một lần nữa hạ lệnh tấn công. "Hô!" Đại Bạch tung ra một quả cầu lửa ngay lập tức, hướng thẳng vào trán của Schrager. "Hừ! Lũ người ti tiện! Muốn giết ta sao? Các ngươi còn non lắm! " "Vỗ cánh!" Schrager lúc này cũng nhận thức được điểm yếu của mình đã bị bại lộ, liền vỗ nhẹ hai cánh sau lưng, đẩy quả cầu lửa của Đại Bạch ra, trực tiếp bay vút lên trời. "Nhanh chóng đánh dấu hắn!" Vương Viễn thấy Schrager muốn chạy thì liền chỉ vào trán của Schrager, Mã Tam Nhi lập tức đánh dấu lên đầu Schrager. Một khắc sau, Schrager đã bay lên bầu trời. Trong đêm tối, hóa thành một chấm đen... Hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa. "Ta dựa vào! ! Chạy rồi! !" Thấy Schrager biến mất! Mọi người vô cùng kinh hãi. Đậu xanh rau má, BOSS này quá gian xảo, mọi người vừa tìm ra được điểm yếu của hắn thì hắn đã chạy... Hơn nữa còn bay đi mất, mẹ nó như này còn đánh thế nào? Đừng nói bây giờ Schrager đã biến mất trong trời đêm. Coi như hắn không chạy, bay cao như vậy thì đã vượt quá phạm vi tấn công của mọi người rồi. Cho dù Tử Thần biết mở cổng truyền tống, nhưng còn không nhìn thấy bóng dáng đối phương thì cũng vô phương xác định tọa độ được. "Tử Thần! Mở cổng! !" Nhưng đúng vào lúc này, Vương Viễn tiện tay đưa cho Tử Thần một tọa độ. "Đây là?" Tử Thần nhìn thấy tọa độ thì giật mình. "Hắc hắc! Tọa độ đã đánh dấu!" Vương Viễn cười hắc hắc. Đánh dấu của cung tiễn thủ, không chỉ có thể đánh dấu mục tiêu, giảm thấp phòng ngự của mục tiêu, mà còn có thể khóa chặt vị trí mục tiêu... Vị trí này đương nhiên chính là tọa độ. Mới thấy Schrager muốn bay đi, Vương Viễn nhanh tay lẹ mắt, lập tức bảo Mã Tam Nhi đánh dấu lên Schrager, rồi liền có được tọa độ vị trí của đầu Schrager. "Cái này cũng được sao?" Tử Thần không thể tin nổi cách dùng cây trượng vung lên. Một cánh cổng truyền tống xuất hiện trước mắt mọi người. "Tấn công! !" Tiếp đó, tất cả các kỹ năng của mọi người đều cùng nhau nhét vào trong cổng truyền tống. "Oanh!" "Vút!" "Ầm!" "Bụp!" Cùng lúc đó, cổng truyền tống đột ngột xuất hiện trước mặt Schrager. Cầu lửa! Mũi tên! Trường kiếm! Cốt mâu! Liên tiếp bay ra từ trong cổng truyền tống, chính giữa trán Schrager. Tuy rằng mọi người tấn công không chính xác cho lắm, nhưng tấn công phạm vi rộng thì làm sao cản được. Dù sao đầu của Schrager cũng chỉ lớn có vậy... Chiếc sừng kia cho dù có giấu kỹ thế nào thì cũng không chịu nổi kiểu ném bom thảm sát này. "Oanh!" Theo thuật cầu lửa của Đại Bạch nổ tung trên đầu Schrager. Một đám khói đen lại bay ra khỏi người Schrager. Thân hình lại một lần nữa kịch liệt co rút... Cấp bậc cũng giảm xuống cấp sử thi, từ cảnh giới Ma Đế rớt xuống Ma Hoàng. Schrager còn chưa kịp phản ứng làm sao mà mình bay cao như vậy vẫn bị đánh trúng, trước mắt lại bị mở ra một cánh cổng truyền tống. Cầu lửa, mũi tên, trường kiếm, cốt mâu... chờ một loạt các cuộc tấn công, lại một lần nữa không chút giữ lại rơi lên đầu của Schrager.... Cứ lặp đi lặp lại mấy lần như vậy... Năng lượng trong sừng của Schrager cuối cùng cũng cạn kiệt... Từ màu đỏ rực chuyển thành màu xám trắng ảm đạm. Schrager cũng từ một gã khổng lồ cao bốn mét, biến thành kích cỡ bình thường. Kêu thảm một tiếng từ trên trời rơi xuống, trùng điệp ngã xuống trước mặt mọi người. Gã ma vương tuấn tú ban đầu, giờ đây toàn thân dính đầy máu đen, có hơi thở đi ra không có hơi thở vào, hiển nhiên là không thể sống được nữa. "Nhân lúc hắn bệnh đòi mạng hắn! !" Vương Viễn ra lệnh một tiếng, cả đám người cùng đám khô lâu hô nhau xông lên, vây Schrager ở giữa trận rồi bắt đầu một trận đấm đá. "Binh binh bang bang!" "Phanh phanh!" "Xèo xèo!" 【Thông báo hệ thống: Ngươi đã đánh chết ma vương Schrager, nhận được 100000 điểm tích lũy. 】 Một lát sau, tin tức thông báo hệ thống hiện lên trước mắt Vương Viễn và mọi người. Đáng thương ma vương Schrager dưới sự chà đạp của nhóm người Vương Viễn đã buông tay với thế gian... Đến lúc chết cũng không chút đoan trang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận