Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 441: Ngăn chặn hắn!

"Chương 441: Ngăn chặn hắn!""Mấy người các ngươi ngăn chặn hắn!"Nghĩ đến đây, Vương Viễn liền ra lệnh cho Vương Ngọc Kiệt và đám Khô Lâu binh của mình.Sau đó lại nói với Hoa Vô Nguyệt: "Những người khác theo ta!"."Được thôi! Dù sao hiện tại cũng không có cách nào khác!"Hoa Vô Nguyệt nghe vậy, thoáng suy tư một chút, biết hiện tại mọi người đã không còn đường lui, dứt khoát liều một phen.Không bằng cứ như vậy buông tay đánh cược một lần."Mọi người đuổi theo!"Theo tiếng ra lệnh của Hoa Vô Nguyệt, tất cả mọi người của Sắc Màu Rực Rỡ đi theo Vương Viễn chạy về phía Tài Quyết Chi Kiếm! "???"Thấy Vương Viễn dẫn người xông về phía Tài Quyết Chi Kiếm, sắc mặt Rainald không khỏi biến đổi: "Lũ người hèn hạ! Các ngươi muốn làm gì?"Nói xong, Rainald nhảy lên muốn lao về phía Vương Viễn."Bốp!"Nhưng Rainald vừa nhảy lên được nửa đường, thì trường thương của Vương Ngọc Kiệt đã từ phía sau quét ngang tới, quất vào mắt cá chân của Rainald."Ai da..."Rainald bị đánh trúng nên thân hình loạng choạng, từ giữa không trung rơi xuống."Vút! Vút! Vút!"Vừa rơi xuống đất, năm mũi tên đã lần lượt bay tới trước mặt.Rainald vội lăn người về sau để tránh loạt tên liên hoàn của Mã Tam.Rainald chưa kịp đứng dậy thì Tiểu Bạch đã sớm chờ sẵn đúng thời cơ, áp sát bên cạnh Rainald, giơ tấm chắn lên đánh thẳng vào đầu Rainald.Rainald phản ứng cực nhanh, tay phải đưa lên, ảo hóa thành một tấm chắn."Đoàng!"Hai tấm chắn đụng vào nhau.Tấm chắn trong tay Rainald tóe lửa văng ra khắp nơi.Tiểu Bạch bị đụng phải liền ngửa người về sau, lảo đảo lùi lại nửa bước.Lúc này, tên điên cũng đã rút kiếm đuổi tới, một kiếm chém vào cánh tay phải đang cầm thuẫn của Rainald."Phụt!"Một tiếng vang nhỏ.Cánh tay Rainald bị tên điên chém đứt lìa rơi xuống đất."Không ổn! Là phân thân!" Tên điên kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, vừa chém xuống liền biết nhát kiếm vừa rồi mình chém trúng phân thân."Oanh!"Lời còn chưa dứt thì phân thân Rainald đột nhiên nổ tung!Còn chân thân thì xuất hiện ở sau lưng Tiểu Bạch, tấm chắn trong tay đã biến thành Liệt Diễm trường kiếm, đâm thẳng vào sau lưng Tiểu Bạch.Ngay khi trường kiếm sắp đâm trúng Tiểu Bạch, một vệt kim quang từ trên trời giáng xuống.【Kim Quang Chú】"Keng!"Rainald một kiếm đâm vào kim quang, trường kiếm và kim quang đồng thời vỡ tan."Ầm ầm!"Ngay sau đó, từng sợi dây sắt ngưng tụ từ hắc khí chui lên từ dưới đất, quấn lấy Rainald.【Tỏa Hồn Chú】"Gào!"Cùng lúc đó, Đại Bạch Thủy Long Bạo đã "tụ lực" hoàn tất, một tiếng long ngâm mang theo lam quang chói mắt xông về phía Rainald."Gào!"Rainald thấy vậy thì giật mình, há miệng ra, một quả cầu lửa khổng lồ đối diện va vào Thủy Long Bạo."Oanh!!!"Thủy Long Bạo và quả cầu lửa trực tiếp va vào nhau.Đại Bạch có thuộc tính vượt xa người thức tỉnh, ma pháp gây sát thương cực mạnh, Thủy Long Bạo càng là kỹ năng cấp S lại còn là kỹ năng tụ lực, uy lực cực kỳ cường hãn!Rainald lại là BOSS Sử Thi cấp 60, tuy quả cầu lửa là kỹ năng cấp thấp, nhưng cũng phải xem ai dùng.Mẹ nó chứ, quả cầu lửa của người thức tỉnh bình thường chỉ to bằng quả bóng đá, còn quả cầu lửa của Rainald đường kính cũng phải gần hai mét, uy lực chắc chắn không hề kém bất cứ ma pháp hệ hỏa nào.Hai đoàn năng lượng ma pháp ẩn chứa sức mạnh cực kỳ khủng bố lại khắc chế lẫn nhau va vào nhau.Khá lắm!Cảnh tượng đó quả thật là không dám tưởng tượng.Năng lượng mạnh mẽ sau khi bộc phát tạo ra sóng xung kích, ngay lập tức khuếch tán ra bốn phía.Sức gió mạnh mẽ thổi Tiểu Bạch và tên điên đều suýt chút nữa đứng không vững."Trời ạ!"Đám người Đại Bạch thấy cảnh này, trong lòng kinh hãi không thôi.Thủy long bạo kia là kỹ năng gì, người khác có thể không biết, chứ đám người Đại Bạch thì sao lại không biết?Đại chiêu tụ lực cấp S!Là khái niệm gì?Đây chính là tuyệt kỹ vượt cấp giết BOSS, thậm chí còn có thể miểu sát BOSS cao cấp.Thế mà Rainald chỉ dùng một quả cầu lửa đã hóa giải.Mẹ nó! Đây chính là thực lực của BOSS cấp Sử Thi sao?Quả nhiên! Bảng thuộc tính mạnh mới là thật sự mạnh."!!!"Thấy uy lực kỹ năng của Đại Bạch vậy mà cân sức ngang tài với mình, Rainald cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.Dù sao, trong mắt hắn, tất cả loài người đều là sâu kiến, bao gồm cả Vương Viễn.Con rối sâu kiến, đương nhiên cũng là sâu kiến trong đám sâu kiến.Một con sâu bọ lại có thể bộc phát ra công kích có sức mạnh ngang bằng mình, Rainald cảm thấy khó tin, nhìn Đại Bạch bằng ánh mắt cũng thêm mấy phần cảnh giác.Trước đó là côn trùng, hiện tại cũng phải xem như là động vật có vú...""Vây quanh hắn! Đừng để hắn chạy!"Ngay lúc hai bên đều chấn kinh trước thực lực của nhau, Vương Kiệt đã đuổi tới, và ra lệnh cho Khô Lâu binh của Vương Viễn.Đám người Đại Bạch nghe vậy thì ngây người."Không phải...Chúng ta có nên nghe lời nàng không?" Tiểu Bạch nghi hoặc."Theo lý thuyết là không nên nghe, nàng có phải là lão đại của chúng ta đâu." Xuân Ca nói một bên."Nhưng chẳng phải nàng là nữ nhân của lão đại sao? Đến lão đại còn phải nghe nàng." Mã Tam Nhi hỏi ngược lại."Lão đại nghe nàng thì liên quan gì tới chúng ta!" Tên điên cực kỳ phản cảm với Cách Đấu Gia."Ừm! Nếu như nàng mà bắt lão đại hủy diệt chúng ta thì sao?" Mã Tam Nhi lại hỏi."Cái này..."Vừa nghe xong, tất cả mọi người im lặng, sau đó đồng thanh: "Đến cả bản thân nàng cũng có thể hủy diệt chúng ta, nghe theo nàng!"Vừa nói xong, mấy người cũng lao về phía Rainald.Khi sương mù tan đi.Vương Ngọc Kiệt cùng mấy tên khô lâu đã vây Rainald vào giữa."..."Rainald thấy thế liền nhìn quanh bốn phía một lượt.Không khỏi hơi nheo mắt lại, bắt đầu tìm kiếm đường đột phá.Cách Đấu Gia cực kỳ khó đối phó, tuy sát thương không cao, nhưng né tránh rất cao lại ra tay vô cùng ác độc, bị nàng ta quấn lấy là không chạy được.Thuẫn chiến sĩ thì lực phòng ngự quá cao, không dễ đột phá.Pháp sư thì năng lực công kích có thể cùng mình đánh ngang cơ, sát thương kinh người.Thánh kỵ sĩ công phòng cao, thân thủ cũng không hề thua kém Cách Đấu Gia, cũng là kẻ khó đối phó.Còn lại chỉ có mục sư và cung tiễn thủ...À? Tại sao bọn chúng lại không có thích khách nhỉ...Nhìn thấy cách phân bố nghề nghiệp của đám người Vương Ngọc Kiệt, Rainald còn nhịn không được tò mò một chút."Phụt thử!!"Ngay khi Rainald vừa có suy nghĩ này, đột nhiên sau lưng thấy lạnh sống lưng.Một chủy thủ xuyên qua bụng Rainald."?!?"Rainald kinh hãi, mẹ nó! Bọn hắn thật sự có thích khách!!"Ha ha! Là Lão Lục!" Đám người thấy vậy thì không nhịn được cười phá lên.Trong lúc kinh ngạc, Rainald đã xoay cổ tay chém về phía sau, nhưng ai ngờ lại chém trượt một nhát."Rainald trên đầu xuất hiện một dấu chấm hỏi: "Chủy thủ ném đi sao?"Rainald đương nhiên cũng biết tầm quan trọng của trang bị đối với người thức tỉnh, đặc biệt là thích khách, chắc chắn sẽ không ném vũ khí của mình, cho nên mới tự tin xoay tay lại một đao, kết quả lão Lục lại cứ đâm vào rồi ném chủy thủ bỏ chạy, cái này làm cho người ta không thể nào tưởng tượng."Oanh!!"Rainald vẫn còn đang buồn bực.Trên chiếc chủy thủ cắm sau lưng, đột nhiên nổ tung, khiến một lỗ hổng lớn xuất hiện dưới xương sườn của Rainald..."Đáng ghét!!"Rainald chưa bao giờ chịu thiệt như vậy, không khỏi tức giận tím mặt."Này! Ở đây này!"Ngay lúc này, một giọng nói xa lạ vang lên bên cạnh Rainald.Rainald vội vàng nhìn theo tiếng gọi, nhưng lại không thấy bóng người đâu cả."Phần phật!"Đúng lúc này, một đoàn bột phấn trắng xóa hắt vào mắt Rainald."A!!"Rainald hét thảm một tiếng, ôm mắt ngồi xổm xuống đất."Xông lên!!"Những người còn lại cũng sững sờ một chút, rồi sau đó như ong vỡ tổ xông lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận