Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 07: Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của

"Ngọa tào! Ác vậy?" Thấy tên chiến sĩ bị một kỹ năng giết ngay lập tức, Vương Viễn giật nảy mình. Mấy đồng đội của chiến sĩ kia cũng hoảng sợ. Đây là chiến sĩ cấp mười, là người chơi tanker chính trong đội, có phòng ngự cao nhất. Giờ lại bị một kỹ năng giết trong tích tắc, công kích của Ngân Nguyệt Lang Vương này quá phi lý đi."Ồ, con súc sinh này được đấy." Đại Bạch rất ngạc nhiên. "Đấy còn gì." Tiểu Bạch nói: "Ngân Nguyệt Lang Vương có một thuộc tính ẩn, đó là khi đứng cách mục tiêu quá xa, nó sẽ tụ lực tung ra đòn công kích 'phá thế', khiến mục tiêu mất toàn bộ phòng ngự, chống đỡ và né tránh trong năm giây, phải giữ khoảng cách trong vòng nửa mét, nó mới không tụ lực được. Sao thế, Vô Song lão sư mà lại không biết điều này?" "Ta toàn đánh những trận cấp cao, làm gì có thời gian dây dưa với loại BOSS cấp thấp mà chỉ cần một quả cầu lửa là có thể giải quyết này cả tháng trời." "Má!" Tiểu Bạch buồn bực... Nghe hai người này đối thoại, Vương Viễn suýt chút nữa thì bật cười thành tiếng. Hai gã này, bên ngoài thì huynh huynh đệ đệ, nhưng vụng trộm thì so đo cao thấp, nói năng âm dương quái khí. Đặc biệt là thằng nhóc Đại Bạch này, lần nào cũng làm Tiểu Bạch nghẹn họng. Giờ Tiểu Bạch khó khăn lắm mới có cơ hội thể hiện thì bị Đại Bạch một câu chọc cho cứng họng. Dù sao cũng lớn hơn mấy tuổi, lại là pháp sư, Đại Bạch rõ ràng là có đẳng cấp cao hơn nhiều. Bên kia, chiến sĩ tanker bị giết, mấy người khác lập tức mất hết khả năng phòng ngự, lộ ra trước mặt Ngân Nguyệt Lang Vương."A ô!" Ngân Nguyệt Lang Vương hét dài một tiếng, há miệng, một lưỡi đao ánh sáng bay ra, trúng mặt pháp sư. Rồi nó nhảy đến bên cạnh cung tiễn thủ, một vuốt vả chết cung tiễn thủ. Mục sư còn chưa kịp phản ứng chuyện gì thì Ngân Nguyệt Lang Vương đã quay đầu lại, cắn cổ mục sư. Chưa đầy mười giây, đội năm người đã bị tiêu diệt, chỉ còn lại nữ thích khách. Nữ thích khách không nói hai lời, quay người chạy. Đắc tội BOSS còn muốn chạy sao? Đâu dễ thế, Ngân Nguyệt Lang Vương hăm hở đuổi theo."Các tỷ tỷ, có cần giúp một tay không?" Thấy thích khách sắp bị Ngân Nguyệt Lang Vương đuổi kịp, Vương Viễn đột nhiên chui ra, đứng trước mặt thích khách không xa vẫy tay chào hỏi."Cần!" Thích khách nhìn thấy Vương Viễn thì ngớ người ra, rồi đáp ngay."Hắc hắc, một kim tệ!" Vương Viễn cười hắc hắc. Trên đời làm gì có bữa trưa miễn phí, huống chi là bữa tối và bữa đêm. Ta đường xa tới đây làm nhiệm vụ cũng phải có chút lợi nhuận chứ, riêng trang bị trên hai con khô lâu đã đáng giá một kim tệ rồi, đã ra tay giúp đỡ thì phải có người thanh toán. Cô nàng này cầm vũ khí toàn đồ có thuộc tính, xem ra cũng không phải là người nghèo, càng không thể giúp không công."Hừ! Không cần!" Thích khách hừ lạnh, liếc Vương Viễn một cái."Vậy thì ta coi như giúp BOSS!" Vương Viễn cười nham hiểm: "Các tỷ tỷ, vũ khí trong tay của cô không chỉ đáng một kim tệ, rơi mất thì tiếc lắm đấy." Nói rồi, Vương Viễn chặn trước mặt thích khách!! "Ngươi! Ngươi vô sỉ!" Thích khách vừa sợ vừa giận. Đến cả hai con khô lâu sau lưng Vương Viễn cũng nhịn không được lên tiếng: "Ta nói này, Ngưu ca có hơi không biết xấu hổ không? Vậy mà nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!" "Ha ha, ta có chút thưởng thức hắn rồi đấy, là người làm được chuyện lớn!" "Không thể nào Vô Song lão sư, ngươi nghiêm túc à?" "Ngươi biết gì! Tận thế rồi, phải là người như vậy mới ngoan cường sống được." Vương Viễn: "..." Không biết câu này là đang khen mình hay đang mắng mình."Các tỷ tỷ, cô còn một giây để cân nhắc!" Vương Viễn liếc nhìn phía sau thích khách, Ngân Nguyệt Lang Vương đã cách thích khách chưa đến mười mét."Hừ!" Thích khách hừ một tiếng: "Ngăn nó lại!" Dù không muốn, thích khách vẫn bất đắc dĩ ném một kim tệ qua. Dù sao mất tiền cũng chỉ là tổn một kim tệ, nếu không ném thì tên vương bát đản trước mặt này rõ ràng là muốn giúp BOSS đối phó mình. Đúng như người ta nói, trên người mình tùy tiện rớt một món đồ cũng không chỉ đáng một kim tệ. Chọn như thế nào thì ai cũng hiểu. Vương Viễn nhận kim tệ, Ngân Nguyệt Lang Vương cũng vừa đuổi đến sau lưng thích khách, một vuốt cào vào sau lưng thích khách."Lũ con! Lên!" Vương Viễn ra lệnh trực tiếp cho hai Khô Lâu binh tấn công. Tiểu Bạch đã sớm ngứa ngáy khó chịu, nhận lệnh xong liền xông lên, vọt đến dưới thân Ngân Nguyệt Lang Vương, một kiếm chém vào ngực Ngân Nguyệt Lang Vương."Ầm!" -74 Ngân Nguyệt Lang Vương bị một kiếm chém làm thân hình chao đảo, công kích bị đánh gãy. Thích khách thoát khỏi tử vong, lập tức lăn về phía trước để kéo giãn khoảng cách với Lang Vương, rồi không quay đầu chạy trốn. Ngân Nguyệt Lang Vương căm giận, cũng bị tiểu Bạch thu hút. "Ngao ô!" Ngân Nguyệt Lang Vương gào lên, một vuốt hung hăng vồ về phía Tiểu Bạch. Đây là BOSS Bạch Ngân cấp mười lăm, còn Tiểu Bạch chỉ là Khô Lâu binh cấp 6, nếu không có nghề nghiệp trị liệu thì dù thế nào cũng không đỡ được đòn này của BOSS. Theo cách bình thường thì phải vừa lui vừa tránh mới được. Nhưng Tiểu Bạch lại không tránh không né, mà xông lên một bước. "Ba!" Vuốt của Ngân Nguyệt Lang Vương vồ hụt, đập xuống đất, há mồm muốn cắn Tiểu Bạch. Ngay lúc đó, vai Tiểu Bạch đột nhiên lao lên."Ầm!" -88 Một tiếng trầm đục, đè vào yết hầu Ngân Nguyệt Lang Vương. Tấn công yếu hại! "Dát!" Ngân Nguyệt Lang Vương nghẹn lại một tiếng, lộ vẻ thống khổ. Tiểu Bạch thừa cơ luồn xuống dưới thân Ngân Nguyệt Lang Vương, một kiếm đâm vào bụng Ngân Nguyệt Lang Vương. -258 "Ngao ô..." Ngân Nguyệt Lang Vương đau đớn. Một con số mất máu lớn bay lên trên đầu Ngân Nguyệt Lang Vương. Bạo kích vào chỗ yếu! ! Trong « Phá Hiểu Lê Minh », quái vật được thiết kế rất thật, đều có chỗ yếu. Tấn công vào chỗ yếu thì sẽ bỏ qua phòng ngự, được gọi là tấn công yếu hại. Tấn công vào chỗ yếu gây ra trọng kích thì sẽ gây ra gấp ba sát thương, được gọi là bạo kích vào chỗ yếu. Trong trò chơi có “Kỹ năng định hướng”, người chơi không khó để đánh trúng mục tiêu, nhưng để đánh trúng vào chỗ yếu của mục tiêu thì lại cần độ chính xác cao, đây là một kỹ năng rất cao. Tiểu Bạch quả không hổ là người tự xưng đã gặp Ngân Nguyệt Lang Vương hơn năm mươi lần, hiển nhiên đã nắm bắt toàn bộ cách chiến đấu của Ngân Nguyệt Lang Vương, ra tay cũng cực kỳ chuẩn xác, chiêu nào cũng nhằm chỗ yếu mà đánh. Ngân Nguyệt Lang Vương tức giận, xoay người muốn cắn Tiểu Bạch. Mà Tiểu Bạch dường như đã đoán trước được, trước khi Ngân Nguyệt Lang Vương xoay người, đã lách sang một bên hai bước, chờ Ngân Nguyệt Lang Vương quay lại, Tiểu Bạch lại vừa đúng vị trí ở dưới thân Ngân Nguyệt Lang Vương, trường kiếm trong tay lại vung lên đâm một cái. "Phốc!" -258 Lại là bạo kích vào chỗ yếu! Đâm xong một kiếm, Tiểu Bạch không dừng lại, mà lại di chuyển mấy bước theo hướng khác. Ngân Nguyệt Lang Vương như thể phối hợp với Tiểu Bạch, lại di chuyển thân thể đến chỗ Tiểu Bạch đang đứng, Tiểu Bạch lại đâm một cái. -258 Cảm giác ấy hệt như trong mấy bộ phim truyền hình vụng về, một bên thì cứ nhảy lên, còn bên kia thì cứ quét chân, cực kỳ quỷ dị. ... Nhìn cảnh quỷ dị này, Vương Viễn cũng ngơ người ra. Tiểu Bạch là một Khô Lâu binh, tốc độ di chuyển vốn không nhanh, ít nhất so với loại BOSS Bạch Ngân cấp mười lăm như Ngân Nguyệt Lang Vương thì kém xa. Nhưng dù Ngân Nguyệt Lang Vương xoay người thế nào, Tiểu Bạch đều có thể tính toán trước được vị trí, liệu trước để đi đến chỗ dưới thân Ngân Nguyệt Lang Vương. Nhờ thân thể khổng lồ của Ngân Nguyệt Lang Vương, mà liên tục di chuyển để đấm và đánh ra bạo kích yếu điểm. Mỗi một bước đều không sai một ly, mỗi một kiếm đều chuẩn xác vô cùng. Đây chính là cao thủ tinh anh đã cùng ma thú chém giết đẫm máu nhiều năm trên chiến trường tận thế sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận