Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 539: Hoạt động nhiệm vụ kết thúc

Chương 539: Hoạt động nhiệm vụ kết thúc Tuế Nguyệt Sử Thư... Lại là Tuế Nguyệt Sử Thư.
Nghe được bốn chữ Tuế Nguyệt Sử Thư, da đầu Vương Viễn đều tê dại.
Đậu đen rau má, nếu không phải vì cái đồ chơi này, thế giới này còn không đến mức biến thành như vậy.
Đã tiêu hủy rồi mà còn có thể âm hồn bất tán.
"Đồ chơi kia chẳng phải không sao rồi sao?" Vương Ngọc Kiệt nhíu mày.
"Tuế Nguyệt Sử Thư ở thế giới trò chơi thì không có." Tử Thần nói: "Nhưng Tuế Nguyệt Sử Thư ở thế giới hiện thực vẫn chưa xuất hiện."
Trước đó lúc Vương Viễn tiêu hủy Tuế Nguyệt Sử Thư, Tử Thần cũng ở đó.
Tự nhiên biết thiết lập của Tuế Nguyệt Sử Thư.
Theo thuyết pháp của Vận Mệnh Chi Thần, chỉ cần vận mệnh tận thế còn, nơi nào có lịch sử loài người thì nơi đó sẽ có Tuế Nguyệt Sử Thư.
Tuế Nguyệt Sử Thư ở thế giới trò chơi đã bị Vương Viễn tiêu hủy, cho nên vận mệnh tận thế luân hồi vô hạn của thế giới trò chơi bị cải biến, thay vào đó là thế giới hiện thực gánh chịu vận mệnh của thế giới trò chơi.
Một thế giới tận thế biến mất, thì sẽ có một thế giới mới xuất hiện tận thế.
Đây chính là sự cân bằng của vạn vật.
"Mấu chốt là, bây giờ đi đâu để tìm Tuế Nguyệt Sử Thư đây." Vương Viễn chau mày.
Đồ chơi này đã không dễ gì hủy diệt, muốn tìm thấy lại càng không dễ.
Theo ghi chép lịch sử của thế giới tiểu Bạch, Tuế Nguyệt Sử Thư dường như đột nhiên xuất hiện.
Sau khi Tuế Nguyệt Sử Thư xuất hiện, những mảnh vỡ lịch sử thế giới mới bắt đầu từ từ sắp xếp lại, ghi chép cũng dần dần hoàn chỉnh trở lại như lịch sử vốn có.
Mọi người không ngừng khai thác bản đồ mới, khai hoang bí cảnh mới, mục đích đúng là để tìm Tuế Nguyệt Sử Thư, tìm kiếm chân tướng lịch sử, từ đó tìm ra bí mật tận thế, khiến tất cả mọi người trở về thế giới cũ.
"Tuế Nguyệt Sử Thư không phải là tìm được ở nơi nào."
Barr nghe vậy, thản nhiên nói: "Tuế Nguyệt Sử Thư là một loại quy tắc, sau khi kỷ nguyên mới mở ra, thế giới này mới có được lịch sử, sự kiện trong lịch sử càng lớn càng nhiều, tốc độ hình thành Tuế Nguyệt Sử Thư sẽ càng nhanh, nếu như đợi đến khi có sự kiện lịch sử trọng đại, Tuế Nguyệt Sử Thư có thể sẽ đột ngột hiện thế."
"Sự kiện lịch sử? Cái gì được xem là sự kiện lịch sử." Tử Thần lại hỏi.
"Cần sự kiện được công bố rộng rãi, càng nhiều người biết thì sự kiện đó lại càng lớn." Barr giải thích.
"Đã hiểu! Chính là thông báo thế giới!!" Vương Viễn trong nháy mắt hiểu rõ.
Giác tỉnh giả tựa như người chơi trong trò chơi, sau khi hoàn thành một hạng thành tựu hoặc nhiệm vụ rất lớn, thì sẽ được hệ thống thông báo... Loại tình huống này gọi là sự kiện.
Ví dụ như thông quan bí cảnh thuộc về sự kiện nhỏ, sẽ thông báo toàn bộ hành trình, hoàn thành nhiệm vụ ở nơi ẩn nấp thuộc về sự kiện vừa, sẽ thông báo toàn quốc, sau khi hoàn thành nhiệm vụ cấp sử thi thì sẽ thông báo toàn cầu, cái này được gọi là sự kiện lớn mang tính lịch sử.
Nói cách khác, Tuế Nguyệt Sử Thư chắc chắn sẽ xuất hiện.
Còn về tốc độ xuất hiện, quyết định bởi vào tốc độ khai phá tận thế của các giác tỉnh giả.
Hoàn thành càng nhiều thành tựu và nhiệm vụ thì Tuế Nguyệt Sử Thư xuất hiện càng nhanh.
"Vậy lần này ma tộc xâm lăng, có được coi là một chuyện lớn không?" Lương Phương đột nhiên hỏi.
"Tính!"
Barr nhìn Lương Phương một chút, khẽ gật đầu.
"Ừm..."
Vương Viễn trầm ngâm một chút, như có điều suy nghĩ.
...
Sau khi biết việc xây dựng điểm phục sinh vẫn cần thông tin được ghi trong Tuế Nguyệt Sử Thư, Vương Viễn cũng tạm thời mất hứng thú với chuyện này.
Việc tìm được Tuế Nguyệt Sử Thư không phải là chuyện một sớm một chiều, việc tạo ra điểm phục sinh cũng không phải là tùy tiện là có thể được.
Thay vì theo đuổi những thứ viển vông như vậy, chi bằng thực hiện ý tưởng của mình, xây dựng một Anh Linh Thần Điện, để những chiến tử anh linh có thể phục sinh dưới hình hài khô lâu.
Xấu thì có hơi xấu một chút.
Nhưng chết rồi còn hơn không sống mà.
Sau đó, công việc chủ yếu là điều hành nguồn nhân lực ở chủ thành.
Tuy có Cẩm Thành là một đại đô thành, nhưng Giang Bắc thành vẫn là căn cứ địa, Vương Viễn đương nhiên không thể bỏ bê nơi này.
Các giác tỉnh giả Giang Bắc vẫn canh giữ ở Giang Bắc, xem Giang Bắc là thành thị tiền tuyến, còn tuyệt đại bộ phận dân thường thì được an trí đến Cẩm Thành.
Dù sao Cẩm Thành là thành lớn cao cấp, không chỉ có độ an toàn cao hơn Giang Bắc thành, mà giá trị khai thác tài nguyên của Cẩm Thành cũng tương đối cao, dân thường là lực lượng lao động cơ bản, là chủ lực xây dựng, tự nhiên phải làm việc kiến thiết ở nơi giàu có.
Huống chi còn có trận truyền tống, dù mọi người cách nhau mấy ngàn dặm, cũng chỉ như trong nháy mắt, khoảng cách như gần gang tấc.
Tiếp theo là điều phối tài nguyên lãnh địa tư nhân của Vương Viễn.
Tuy Tốt Minh Cư Xá là cơ nghiệp của Vương Viễn, nhưng chung quy cũng chỉ là nơi ẩn nấp cải tạo từ một viện gia thuộc tại vùng bình nguyên.
Tính an toàn không cao, đây cũng là nguyên nhân vì sao Vương Viễn muốn xây tường vây nơi ẩn nấp kiên cố như vậy.
Nếu Giang Bắc thành không có nơi nào an toàn hơn, Vương Viễn đã sớm chuyển đi rồi.
Còn Lôi Đình Nhai thì không giống vậy.
Nơi này là một sơn cốc trong núi cao trùng điệp.
Con đường duy nhất để vào vẫn là một con đường núi chật hẹp, một người trấn thủ đã đủ sức chống vạn địch.
Có thể nói là dễ thủ khó công.
Thậm chí Tử Linh Pháp Thần Tulle đã từng dùng sức của một người, biến nơi này thành một cứ điểm, ngăn chặn ma tộc suốt mấy chục năm trời.
Có thể thấy đẳng cấp an toàn của Lôi Đình Nhai cao như thế nào... Hoàn toàn không thể so sánh với những nơi ẩn nấp bình thường được.
Cho nên Vương Viễn cũng không hề do dự, trực tiếp chuyển toàn bộ tài nguyên của Tốt Minh Cư Xá cùng Khô Lâu Binh đến Lôi Đình Nhai, chỉ để lại một tòa thành trống dưới lòng đất cho Tiêu Cường làm xưởng rèn đúc.
"Chủ nhân tôn kính, đám khô lâu binh này đều là kiệt tác của ngài sao?"
Nhìn đoàn vong linh quân đoàn trước mắt do mấy vạn khô lâu binh tinh nhuệ tạo thành, chỉnh tề liệt trên đường phố, trên mặt Barr lộ ra vẻ sợ hãi than.
Tuy Vương Viễn nói với Barr, những khô lâu binh này chỉ là lực lượng lao động cấp thấp dùng để đào quặng chặt củi, nhưng Barr tuyệt đối sẽ không đơn giản tin đó là sự thật.
Bởi vì hắn biết rõ, những khô lâu binh này không phải người bình thường, bọn chúng không chỉ có thể lao động, mà trong thời khắc mấu chốt có thể lập tức chuyển hóa thành sức chiến đấu.
Chưa đến một năm, Vương Viễn đã tạo ra một đội quân vong linh mạnh mẽ như vậy... Nếu cho hắn thêm chút thời gian nữa, không biết trời sẽ biết hắn có thể làm ra cái gì nữa.
Barr vốn tưởng rằng mình có thể xây dựng căn cứ Lôi Đình Nhai được như vậy là đã rất phi thường rồi, nhưng trước vong linh quân đoàn của Vương Viễn, xem ra hắn vẫn kém xa.
Tử Linh Pháp Sư... Quả nhiên là đáng sợ như trong truyền thuyết.
"Không sai! Sau này giao lại cho ngươi! Ngươi có thể tùy ý điều khiển." Vương Viễn vung tay, cho Barr quyền hạn.
Trước kia lúc Vương Viễn rời khỏi thế giới trò chơi, chỉ cho Barr chưa tới một ngàn khô lâu binh, chỉ một năm mà một ngàn khô lâu binh này có thể biến trụ sở nghiệp đoàn thành một tòa thành trì, bây giờ có đội quân vong linh này, việc Lôi Đình Nhai được cải tạo thành cứ điểm trong truyền thuyết cũng chỉ là vấn đề thời gian.
...
Lần này hoạt động, Vương Viễn có thể nói là kiếm được bội tiền.
Không chỉ thu hoạch hai tòa chủ thành, còn tìm lại được căn cứ địa trong trò chơi của mình.
Có thể nói là thay súng bằng pháo trong chốc lát.
Từ một thế lực nhỏ bé, trước đây đến cả mạo hiểm đoàn hạng ba Tế Châu Thành cũng không thèm để ý, nay đã trở thành một trong những Lãnh Chúa lớn nhất cả nước.
Cùng lúc đó, hoạt động nhiệm vụ ở thế giới bên ngoài cũng đang tiến hành sôi nổi.
Đến ngày thứ sáu của nhiệm vụ, quân đoàn ma tộc đang sung sức, thì trước quân đội giác tỉnh giả càng đánh càng hăng lại có xu hướng suy tàn.
Đến ngày thứ tám thì bại cục của quân đoàn ma tộc đã định.
Đến ngày thứ chín, quân đoàn ma tộc bắt đầu rút lui.
Ngày thứ mười, quân đoàn ma tộc đã hoàn toàn bị đánh về Ma giới.
【 Thông báo hệ thống, dưới sự đồng tâm hiệp lực của nhân loại, quân đoàn ma tộc xâm lược đã đại bại, các giác tỉnh giả đã thành công bảo vệ gia viên, sẽ trở thành chiến tích không thể xóa nhòa trong lịch sử. 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận