Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 195: Thế giới chính là một cái trò chơi. . .

Chương 195: Thế giới chính là một trò chơi… Nói một cách dễ hiểu thì, ngàn năm trước, một đám chiến binh thần thánh thông qua Anh Linh Thần Điện tiến vào thế giới này, trợ giúp người dân bản địa đánh lui ma tộc xâm lược. Vì vậy, Anh Linh Thần Điện này chính là nơi dùng để triệu hồi chiến binh thần thánh. Các người chơi hóa thân thành nhân vật trong game, chính là những chiến binh thần thánh năm đó thông qua Anh Linh Thần Điện giáng lâm xuống đây. Còn tám pho tượng thần kia, hiển nhiên chính là tám vị chiến binh thần thánh mạnh nhất, đại diện cho đỉnh cao của mỗi nghề nghiệp. Các người chơi lựa chọn vai trò chính là tám nghề nghiệp này. ...
Khác với những người khác, lúc này Vương Viễn không chỉ hiểu rõ công dụng của Anh Linh Thần Điện mà còn hiểu đại khái về chân tướng cái gọi là chiến binh thần thánh. Cái gọi là luân hồi, hẳn là chính là cuộc đại chiến thần ma diễn ra sau mấy ngàn năm. Mà những chiến binh thần thánh được ghi lại ở vòng luân hồi trước, hiển nhiên cũng là những người chơi xuyên qua đến đây thông qua Anh Linh Thần Điện. ... Đây mẹ nó chính là sự kiện xuyên không tập thể được ghi trong tiểu thuyết... Xét theo kết quả, bọn họ đã thành công đánh lui ma tộc, nên thế giới của họ khôi phục nguyên trạng, còn những người chơi kia cũng theo ma tộc bị phong ấn mà rời khỏi thế giới này.
Vòng luân hồi này, ma tộc một lần nữa trỗi dậy, những người chơi ở thế giới mà Vương Viễn đang sống dựa theo lịch sử cũ mà giáng lâm đến, do Anh Hùng Sử Thư bị thất lạc cùng việc Luyện Kim hiệp hội che giấu ma dược học mà mất đi sinh lực, từ chỗ có ưu thế biến thành thế yếu, các người chơi liên tục bại trận, suốt một trăm hai mươi năm đều không thể đánh lui ma tộc, cuối cùng bị ma tộc giành thắng lợi. Nhưng không hiểu vì sao, Vương Viễn lại tình cờ khóa được Anh Linh Thần Điện, triệu hồi anh linh chiến tử tương lai trở về, sau đó mở ra vòng luân hồi thứ hai.
Khá lắm! ! Nói thẳng ra thì chính là làm hỏng file lưu, mở lại một file khác thôi mà.
Điều kỳ lạ hơn nữa là, còn có thể triệu hồi anh linh từ file thứ nhất sang file thứ hai, cực kỳ giống kiểu tác giả chơi game hắc ám, đánh được một bộ trang bị cực phẩm rồi cho vào kho chung, để nhân vật vừa lên mạng ở file mới liền có ngay thần khí mà dùng.
Sở dĩ trong Anh Linh Thần Điện có tượng Thánh Peter, là bởi vì Thánh Peter chính là chiến binh thần thánh còn ở lại thế giới này từ vòng luân hồi trước.
Bởi vì lúc trước ở Quang Minh Thần Điện, Vương Viễn đã nghe Thánh Peter nói về cái gọi là luân hồi rồi.
Có thể thấy rõ, Thánh Peter chắc chắn đã trải qua luân hồi. Mà Quang Minh Thần Điện, ngoại trừ việc không có tám pho tượng ra, thì cảnh tượng gần như giống hệt Anh Linh Thần Điện. Rõ ràng, giữa Quang Minh Thần Điện và Anh Linh Thần Điện có mối quan hệ cực kỳ mật thiết.
“Thì ra thế giới của chúng ta chỉ là một bản lưu game thất bại…” Lúc này Đại Bạch cùng mấy người cũng đã hiểu ra, trong nhất thời còn có chút khó chấp nhận.
“Vậy nên, dù chúng ta có thay đổi tiến trình lịch sử, thì thế giới của chúng ta cũng không còn nữa…” “Dù chúng ta có làm gì ở thế giới này, thì cũng chỉ có thể ảnh hưởng đến lịch sử thế giới này thôi sao?” Hai người khó chấp nhận nhất vẫn là Đại Bạch và Tiểu Bạch. Hai đứa nhóc này khác với Xuân Ca và Mã Tam Nhi, trong lòng bọn họ mang chí lớn, đi theo Vương Viễn vốn là để thay đổi lịch sử, giúp nhân loại chuyển bại thành thắng. Nhưng lúc này biết được thế giới gốc đã trở thành hư ảo, cả hai lập tức có chút thất thần, tự lẩm bẩm, tựa hồ như đã mất đi mục tiêu.
"Hai người các ngươi thật đúng là vô vị..."
Thấy bộ dạng của hai người Đại Bạch, Xuân Ca lặng lẽ nói: “Đối với thế giới gốc mà nói chúng ta đã chết rồi, đã chết là vượt ra ngoài rồi, không còn bất kỳ quan hệ gì với thế giới đó nữa, có thể sống sót tiếp trong thế giới này đã là may mắn lắm rồi, cần gì phải xoắn xuýt về cái thế giới nào chứ, nắm bắt được ở đâu thì vui vẻ ở đấy thôi."
“Nhập gia tùy tục chứ! Ở thế giới này gái đẹp cũng không ít.” Mã Tam Nhi tiếp lời.
"Nhưng mà..." Đại Bạch vẫn còn muốn nói gì đó.
"Yên tâm! Ở thế giới này các ngươi cũng có cha mẹ, thân nhân... Có thể nhờ vào việc các ngươi thay đổi lịch sử hiện tại, con cháu bọn họ sẽ không còn phải nơm nớp lo sợ, sống như kiến trong cái thế giới như của chúng ta." Xuân Ca nói: "Hết thảy hữu vi pháp, như ảo ảnh trong mơ, đối với chúng ta mà nói, chúng ta sống ở thế giới nào, thì thế giới đó là thật, làm gì cứ khư khư giữ lấy quá khứ mà không nhìn đến hiện tại, hai người các ngươi đâu phải đồ ngốc."
“Chúng ta sống ở thế giới nào, thì thế giới đó chính là thật...” Nghe vậy hai người đều ngẩn ra, trong lòng thoáng rộng mở, ánh mắt nhìn về Xuân Ca cũng trở nên đặc biệt tôn trọng.
Vương Viễn cũng không khỏi kinh ngạc, vạn lần không ngờ đến cái tên gì cũng tin một chút này, thật đúng là không chỉ là một lão thần côn đơn giản, vài ba câu nói thôi mà toàn triết lý, khiến Vương Viễn cũng phải thán phục...
"Các ngươi đã chuẩn bị để trở thành chiến binh thần thánh chưa?"
Ngay khi mọi người đang cảm khái về thiết lập lỗi thời của Anh Linh Thần Điện, thì âm thanh trống rỗng kia lại vang lên.
【Có chấp nhận thí luyện nghề nghiệp không?】 Cùng lúc đó, một ô lựa chọn xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
"Chấp nhận! !"
Đám người tuy không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn quyết đoán bấm chọn chấp nhận. Dù sao thì ở cái chỗ tồi tàn này, muốn tiến xa hơn, thì chỉ có thể chấp nhận.
"Ầm ầm! !"
Theo lựa chọn chấp nhận thí luyện của mọi người, một trong những pho tượng đá đứng sừng sững trước mặt mọi người đột nhiên rung lắc, vỡ vụn… Một lát sau, pho tượng đá hoàn toàn tan nát, một NPC mặc đồ chiến binh xuất hiện trước mặt mọi người.
Chiến binh kia dáng người cực kỳ oai phong, khoác lên mình bộ khôi giáp màu đen, tay cầm trường kiếm, bên hông đeo chủy thủ, ánh mắt sắc bén quét về phía đám người. Cuối cùng, ánh mắt của chiến binh dừng trên người Dũng Giả Vô Song: "Muốn xuyên qua Anh Linh Thần Điện, nhất định phải thông qua thí luyện nghề nghiệp! Chiến binh dũng cảm, ta là Chiến Thần Ares, sẽ là đối thủ của ngươi! Mời báo danh!"
"Không phải chứ, các hạ không phải đang khi dễ người sao?"
Dũng Giả Vô Song ngớ người. Mẹ nó! ! Đây là chiến binh mạnh nhất trong các chiến binh thần thánh ở vòng luân hồi trước, mình chỉ là một tiểu chiến sĩ còn chưa đến cấp 30. Bây giờ gã này lại muốn đích thân làm đối thủ của mình, thật là... Dũng Giả Vô Song không còn gì để nói.
"Là một chiến sĩ, dũng cảm phải xuyên suốt cả cuộc đời, lẽ nào ngay cả dũng khí khiêu chiến ngươi cũng không có sao?" Ares nhíu mày khi nghe vậy.
“Đây không phải là chuyện dũng cảm hay không...” Dũng Giả Vô Song nói: “Mấu chốt là người dũng cảm không đánh những trận chắc chắn phải thua, không phải đó sẽ khác gì kẻ lỗ mãng sao?” "Ừm..."
Nghe những lời Dũng Giả Vô Song nói, Ares trầm ngâm một chút rồi lên tiếng: "Ngươi nói rất có lý, dũng giả không phải kẻ lỗ mãng! Có thể cho ta biết tên của ngươi được không?"
“Ta tên Dũng Giả Vô Song!” "Rất tốt! Báo tên ngươi ra, coi như là ngươi đã phát động khiêu chiến với ta rồi!" Ares tỏ vẻ thưởng thức, gật đầu nhẹ rồi tiện tay tiến lên một bước, trường kiếm đặt ngang trước mặt: "Động thủ đi!"
"Ngọa Tào..."
Vương Viễn và đám người hết cả nói năng. Tên Ares này đúng là học theo rồi áp dụng ngay, vừa mới nói dũng giả không phải kẻ lỗ mãng xong, đã lập tức cho Dũng Giả Vô Song một bài học.
“ ? ? ? ?” Dũng Giả Vô Song càng thêm đầy đầu chấm hỏi: “Không phải… người này sao kỳ vậy? Ta có khi nào khiêu chiến với ngươi đâu… ta chỉ cho rằng ngươi hỏi tên ta là đang tỏ ra thưởng thức ta thôi.” "Đúng vậy, ta rất thưởng thức ngươi!" Ares đáp: "Nên ta đứng đây, chỉ cần ngươi khiến ta di chuyển một bước thì coi như ngươi vượt qua được thí luyện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận