Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 185: Lại càng dễ phân

Chương 185: Lại càng dễ chia Quả nhiên, đúng như Vương Viễn đã liệu trước.
Lời còn chưa dứt, tin nhắn Phượng Vũ Cửu Thiên đã đến: "Ngưu ca, thương lượng chuyện gì..."
"Lại có chuyện gì à?" Vương Viễn biết rõ còn cố hỏi.
"Cái kia... Video chiến nghiệp đoàn của chúng ta, chỗ các ngươi có ghi lại không?" Phượng Vũ Cửu Thiên hỏi.
...
Vì sao, bất luận là trên diễn đàn hay trong trò chơi, tất cả người chơi đều đang nghi ngờ Hoa Hạ Long Đằng đánh giả trong trận đấu này?
Ngoại trừ kết quả của trận chiến nghiệp đoàn lần này quá mức bất thường, chủ yếu nhất chính là trận chiến nghiệp đoàn này không có người trong cuộc bên ngoài chứng kiến, mọi người đều không nhìn thấy.
Từ lúc Hoa Hạ Long Đằng tiến vào Lôi Đình Nhai trong nháy mắt, những phóng viên chiến trường thu hình trong trò chơi đều bị giam bên ngoài chiến trường, mà livestream trên diễn đàn cũng đột ngột dừng lại.
Tất cả mọi thứ đều không ai được chứng kiến.
Mấy vạn người chơi tinh anh chạy đến chờ mấy tiếng tại trụ sở của một đoàn thể nhỏ, sau đó nhận được thông báo là đánh ngang tay, rồi bị ép ngưng chiến.
Chuyện này ai mà chẳng cảm thấy có vấn đề.
Nhà tài trợ phía sau Hoa Hạ Long Đằng lại càng cần một lý do hoàn hảo để giải thích chuyện này.
Nói thẳng với bọn họ, đối thủ kỳ thật có hai trăm ngàn người ư?
Xin thôi đi! Nhà tài trợ chỉ là không am hiểu trò chơi, chứ đâu phải người ngu.
Trong trò chơi chính là hình ảnh thu nhỏ của xã hội hiện thực, hơn nữa lại thực tế hơn hiện thực.
Lúc nào cũng là người cùng cấp độ chơi cùng nhau, cấp độ khác nhau cơ bản rất ít khi gặp mặt.
Nếu như là các Guild lớn cấp bậc như Hoa Hạ Long Đằng, thì việc có được hai mươi vạn người hỗ trợ chắc chắn không ai nghi ngờ.
Dù sao lợi ích là tương hỗ, ta giúp ngươi thì sau này ngươi cũng có thể giúp ta.
Nhưng một đoàn thể nhỏ chưa đến mười người có thể gọi được hai trăm ngàn người đến giúp, dựa vào cái gì chứ?
Mấu chốt là người ta vì cái gì mà giúp chứ?
Vì ngươi không có bản lĩnh? Vì ít người đang suy thoái? Hay vì ngươi không có gì hết?
Nhất là đối thủ vẫn là các Guild lớn cấp đỉnh như Hoa Hạ Long Đằng.
Ngươi thật sự cho rằng nhà tài trợ có vấn đề về đầu óc à?
Phượng Vũ Cửu Thiên là một người thông minh, hắn biết dù mình nói bao nhiêu sự thật đi nữa, nhưng không có bằng chứng, người khác cũng sẽ không tin.
Cho nên muốn có một lời giải thích hoàn hảo, nhất định phải tìm được hình ảnh chiến đấu.
Có hình ảnh chiến đấu, không chỉ có thể nói rõ với nhà tài trợ, mà bên phía người chơi cũng có thể có một lời giải thích hợp lý.
Đây mới là cách quan hệ công chúng hữu hiệu nhất.
Phượng Vũ Cửu Thiên đã hỏi tất cả những người chơi tham chiến trong nghiệp đoàn.
Toàn bộ quá trình, không ai thu lại cảnh chiến đấu.
Theo lý thuyết, khi chiến nghiệp đoàn mọi người chắc chắn phải mở chế độ thu hình để xem lại về sau, nhưng việc không ai thu chỉ có một lý do duy nhất, đó chính là người sở hữu trụ sở nghiệp đoàn đã đóng chế độ thu hình.
Đối phương đã đóng chế độ thu hình thì chắc chắn phải có sự chuẩn bị.
"Có!"
Vương Viễn nói: "Sao vậy? Phượng hội trưởng cần sao?"
"Cần! Cần quá đi chứ!" Phượng Vũ Cửu Thiên nghe vậy kích động nói: "Ngưu ca có thể đưa cho ta một bản không?"
"Không thể..." Vương Viễn trả lời quả quyết.
"A..." Phượng Vũ Cửu Thiên nghe vậy ngẩn ra một chút nói: "Ngưu ca, đoạn video này đối với ta rất quan trọng, mong ngươi có thể suy nghĩ một chút."
"Ta biết nó rất quan trọng với ngươi, cho nên không thể "Đưa"." Vương Viễn nhấn mạnh chữ "Đưa" trong ngoặc kép.
Phượng Vũ Cửu Thiên: "..."
Thật sự là thế à!! Hắn coi như đã nhận ra, mình lại lần nữa kích hoạt kỹ năng bị động uy hiếp bắt chẹt của Vương Viễn.
Không thể đưa, thì nhất định là có thể mua.
"Bao nhiêu tiền?" Phượng Vũ Cửu Thiên đương nhiên không phải loại người không hiểu chuyện.
"Bảy vạn! Giá này chốt!" Vương Viễn thản nhiên nói.
"Bảy vạn??? Ngưu ca? Ngươi có nghiêm túc không?" Phượng Vũ Cửu Thiên sắp khóc đến nơi, gia hỏa này đúng là há miệng là muốn cắn người ta đến chết.
"Đương nhiên là nghiêm túc rồi!" Vương Viễn nói: "Đây là giá sau khi ta đã suy nghĩ tính toán kỹ càng, một đồng cũng không bớt."
"Nhưng... " Phượng Vũ Cửu Thiên nói: "Đây chỉ là một video mà!"
"Không! Ngươi sai rồi!" Vương Viễn nói: "Đây là một video rất quan trọng với ngươi! Không có video này, làm sao ngươi giải thích với ông chủ của ngươi? Nghiệp đoàn của các ngươi làm sao ăn nói với tất cả những người chơi ủng hộ các ngươi?"
"Ngươi... ngươi..."
Thấy tin nhắn của Vương Viễn, Phượng Vũ Cửu Thiên lập tức da đầu tê rần, kinh hãi hỏi: "Ngươi... ngươi từ khi bắt đầu phát động chiến nghiệp đoàn, đã tính tới chuyện này rồi sao?"
Thảo nào, tất cả mọi người vừa vào Lôi Đình Nhai, liền mất livestream.
Thảo nào, ngoại trừ đám người Đại Lực xuất kỳ tích, mọi người không ai mở được quay phim tinh linh.
Hóa ra từ khi vừa phát động chiến nghiệp đoàn, Vương Viễn đã biết mình có thể thắng, cũng biết sẽ xảy ra tình huống như bây giờ.
Mẹ kiếp!
Phượng Vũ Cửu Thiên thật sự quá kinh ngạc.
Phải biết, Phượng Vũ Cửu Thiên chính là đại sư chỉ huy nổi tiếng với chiến thuật mưu lược.
Là thủ tịch chỉ huy của Hoa Hạ Long Đằng, Phượng Vũ Cửu Thiên cũng có kiêu ngạo của riêng mình, từ khi gia nhập hội tới nay, Phượng Vũ Cửu Thiên đã chỉ huy không dưới trăm trận chiến lớn nhỏ, có thể nói là bách chiến bách thắng, mọi chuyện đều thuận lợi.
Mặc dù lần này bất ngờ thất thủ, nhưng Phượng Vũ Cửu Thiên không hề cảm thấy mình kém Vương Viễn quá nhiều, dù sao sau một trận giao đấu, mình chỉ kém một bước mà thôi, nếu không phải Long tiểu đội xảy ra sai lầm thì Hoa Hạ Long Đằng suýt chút đã thắng.
Cho nên xét cho cùng, Phượng Vũ Cửu Thiên chỉ coi Vương Viễn là một người cùng chí hướng, tuyệt đối là một đối thủ ngang tài ngang sức.
Nhưng sau khi nhìn thấy tin nhắn của Vương Viễn, Phượng Vũ Cửu Thiên mới phát hiện, hóa ra mỗi một bước đi của mình đều nằm trong tính toán của Vương Viễn, ngay từ khi Vương Viễn phát động chiến nghiệp đoàn, mình đã thua rồi...
Tâm trạng lúc này của Phượng Vũ Cửu Thiên, có thể tưởng tượng được.
"Phượng hội trưởng, trước khi ngươi đưa ra quyết định không chịu động não, bây giờ phải tốn nhiều tiền mới có thể cứu vãn, đây đâu phải lỗi của ta." Lúc này, tin nhắn của Vương Viễn lại hiện lên: "Ngươi phải biết, đoạn video này không chỉ liên quan đến thanh danh của nghiệp đoàn các ngươi, mà còn liên quan đến tài trợ của nghiệp đoàn các ngươi, bảy vạn, có đáng là bao không?"
"Không nhiều!"
Thấy tin nhắn, Phượng Vũ Cửu Thiên tỉnh táo lại, thở dài một hơi nói: "Ai, Ngưu ca, ta thua rồi! Ta tâm phục khẩu phục!"
Nói xong, Phượng Vũ Cửu Thiên chuyển khoản ngay lập tức.
Vương Viễn cũng gửi video đã chuẩn bị từ trước đến.
"Đúng rồi..."
Nhận được video rồi, Phượng Vũ Cửu Thiên tò mò hỏi: "Ngươi tính ra số liệu này thế nào vậy?"
Trong trò chơi, hầu hết những con số liên quan đến số lượng đều là số nguyên, mười vạn hay năm vạn thì còn đỡ, chứ số bảy vạn không trên không dưới này lại khiến những người đa nghi như Phượng Vũ Cửu Thiên có chút không hiểu.
Vì sao lại là bảy vạn?
Không hiểu rõ chuyện này, Phượng Vũ Cửu Thiên cảm thấy khó mà ngủ ngon được.
"Chín người chúng ta, hiện tại trong tay chỉ có hai mươi vạn, thêm bảy vạn nữa cho dễ chia..." Vương Viễn thật thà nói.
"Ta..."
Phượng Vũ Cửu Thiên suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Đậu má, hắn còn tưởng rằng một đại sư chiến thuật như Vương Viễn, tính ra con số bảy vạn sẽ có hàm ý đặc biệt gì đó, hóa ra chỉ là để dễ chia tiền...
Cảm giác này giống như hồi đi học thầy giáo bảo chúng ta đoán ý nghĩ của tác giả khi viết đoạn văn, nhưng kỳ thực tác giả nào có cái ý nghĩa sâu xa cẩu thí gì, chẳng phải chỉ là để cho nhiều chữ số sao.
Đờ mờ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận