Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 55: Cái này vẫn là người?

Chương 55: Cái này vẫn là người?
Mặc dù từ ban đầu, đám người Nhân Giả Vô Địch đều biết Vương Viễn một mình từng khiêu chiến Hắc Long Hội, còn khiến Hắc Long Hội te tua không dám bén mảng ra đường.
Nhưng bọn họ chưa từng tận mắt chứng kiến thực lực của Vương Viễn (cùng đám khô lâu).
Dù sao, đám người Nhân Giả Vô Địch cũng là cao thủ, hiểu rõ hơn người chơi bình thường về giới hạn của cao thủ trong trò chơi.
Dù một người mạnh đến đâu, cũng không thể đơn phương đối đầu chính diện với một Guild lớn có quy mô và tổ chức chặt chẽ.
Vậy nên, trong suy nghĩ của họ, Vương Viễn sở dĩ có thể đè bẹp Hắc Long Hội là do chiến thuật của Vương Viễn quá đỉnh, lĩnh hội được tinh túy của việc đánh vào điểm yếu của đối phương.
Nắm bắt được tâm lý của Long Hành Thiên Hạ, mới thành công dùng mưu kế dương đông kích tây để đưa Hắc Long Hội vào bẫy.
Bản thân hắn có thực lực, nhưng so với nhóm người của mình cũng không cao hơn bao nhiêu.
Sau khi vào phó bản, trình độ chỉ huy chiến thuật của Vương Viễn cũng đủ để chứng minh suy nghĩ của mọi người là chính xác.
Nhưng đến lúc này, mọi người mới thật sự thấy được thực lực của Vương Viễn, hiểu rõ vì sao Vương Viễn có thể một mình khiến Long Hành Thiên Hạ không thể thoát khỏi điểm hồi sinh.
Mẹ nó, thì ra tên này không chỉ có chiến thuật cao thâm khó lường, thực lực còn không hợp lẽ thường nữa.
Rõ ràng chỉ là một Tử Linh Pháp Sư cấp 10, lại có thể điều khiển đám Khô Lâu binh đè bẹp một con BOSS Ám Kim cấp 30, cái quái gì đây? Sao hắn có thể thao tác được đến mức như vậy?
Càng kỳ quái hơn là, hắn còn có thể song tuyến thao tác, điều khiển hai con khô lâu đánh phối hợp liên tục.
Điều này thật khó tin.
Cần biết rằng điều khiển Khô Lâu binh không giống như các nghề khác tự chiến đấu, mà hình thức của nó gần với thể loại game A-RPG bàn phím và chuột hơn.
Tử Linh Pháp Sư bình thường điều khiển khô lâu càng giống kiểu đánh hội đồng, vẽ một vòng tròn ra lệnh rồi xông lên, chẳng có thứ tự gì, cốt chỉ đánh thật mạnh.
Nếu một Tử Linh Pháp Sư có thể điều khiển khô lâu như anh hùng trong game MOBA, có thể tung các loại kỹ xảo điêu luyện thì đã được gọi là Tử Linh Pháp Sư đỉnh cấp. Loại Tử Linh Pháp Sư này thường sẽ coi trọng số lượng hơn chất lượng, coi một con khô lâu là mục tiêu chính (anh hùng), những con còn lại chỉ là phụ (lính).
Còn Vương Viễn thì trực tiếp "điều khiển" đám khô lâu thành kiểu đánh "Quyền Vương" "Bá Chủ Đường Phố", đạt đến trình độ game đối kháng thuần ACT... Hơn nữa còn không phải là một chọi một.
Mọi người có thể tưởng tượng một người vừa thao tác trình độ cao như điều khiển Kyo Kusanagi vừa điều khiển Iori Yagami cùng lúc đánh một đối thủ không? Mà còn đánh phối hợp.
Lần đầu thấy cảnh này, ý nghĩ đầu tiên là không thể tin nổi, đến lần thứ hai thì chắc chắn đây là hack game.
Nếu không tận mắt chứng kiến, có đánh chết đám người Nhân Giả Vô Địch họ cũng không dám tin lại có người làm được những điều không hợp lẽ thường như thế.
Đương nhiên, điều kỳ quái hơn còn ở phía sau.
Sau khi trúng một đòn Bạo Liệt Hỏa Diễm của Đại Bạch, Leoric cũng tỉnh lại trong cơn choáng váng, rút kiếm định phản công.
Nhưng đúng lúc đó, một mũi tên mang theo ánh sáng trắng bay tới, không nhanh không chậm cắm vào hốc mắt của Leoric.
"Đoàng!"
Lực trùng kích mạnh mẽ khiến đầu Leoric ngửa ra sau.
Trên đầu lại hiện lên ký hiệu "nhang muỗi".
Là [Chấn Động Xạ Kích].
Leoric vừa thoát khống chế đã lại bị choáng!
"Oanh!"
Lại một tiếng nổ lớn, hỏa cầu của Đại Bạch lập tức lao vào gáy của Leoric.
-774 -1247 Hai sát thương bạo kích yếu hại to lớn lại xuất hiện.
Cả bọn ai nấy đều há hốc mồm.
"Một chọi ba! Một chọi ba! Hắn không có giới hạn à?" Mọi người nhìn nhau, vẻ mặt từ khó tin đã biến thành kinh hãi.
Một lòng hai dạ đã vượt quá suy nghĩ bình thường của người ta, chỉ có trong truyền thuyết mới có.
Vậy mà thằng cha này có thể một chọi ba...
Má ơi!!
Cái này vẫn là người?
Một mình hắn cũng như cả một tiểu đội! Đây chính là cao thủ đỉnh cấp sao?
Không đúng! Cao thủ đỉnh cấp cũng không thể làm được một chọi ba.
Ngay cả Thủy Linh Lung, người đã từng chứng kiến "thực lực" của Vương Viễn lúc này cũng bị sốc.
Đã sớm biết Vương Viễn biến thái, nhưng không ngờ tên này lại biến thái đến vô cực.
"Thảo nào! Thảo nào..."
Nhìn ba con khô lâu đang khống chế Leoric và Vương Viễn cầm gậy không ngừng niệm chú vào Leoric, Nhân Giả Vô Địch đã rối bời.
Bây giờ hắn cuối cùng đã kịp nhận ra vì sao Vương Viễn dám khiêu chiến phó bản độ khó địa ngục.
Thì ra Vương Viễn vốn đã có thực lực này rồi!!
Trước đây, Vương Viễn nói "Nếu không phải giới hạn số người, ta một mình cũng có thể solo...", mọi người còn tưởng hắn chỉ là hơi đắc ý vì thắng mấy người mà đã không coi phó bản địa ngục ra gì.
Bây giờ xem ra, mẹ nó tất cả đều là lời nói thật lòng của hắn, là mình đã hiểu lầm Ngưu ca...
Chỉ là sau khi biết đây là lời thật lòng của Vương Viễn, trong lòng mọi người càng khó chịu hơn.
Dù sao, bạn bè nói quá một chút thì không sao, nhưng nếu bạn bè thực sự quá giỏi thì mới là điều khó chịu nhất...
Đương nhiên, hiện tại chỉ có Vương Viễn biết rằng, việc mình có thể áp chế Leoric cũng không liên quan nhiều đến bản thân, mà là nhờ vào ba con khô lâu được trọng sinh từ tương lai.
Thực lực của Vương Viễn không hề yếu, nhưng trình độ thao tác của bản thể mình cũng chỉ ngang đám người Thủy Linh Lung.
Nhưng không thể chịu được việc có ba tiểu đệ có sức chiến đấu bá đạo quá.
Nếu mọi người hỏi Vương Viễn có thấy ngại khi bị người khác ngộ nhận là cao thủ hay không, thì chắc chắn là không.
Gia môn là Tử Linh Pháp Sư, Tử Linh Pháp Sư ta không phải là nhờ vào tiểu đệ để kiếm cơm à?
Từng người một đều là chiến sĩ kinh nghiệm đầy mình, người nào không phải là tinh anh xông pha trong biển máu núi thây.
Chỉ là Leoric trước mặt ba con khô lâu của Vương Viễn, thực sự không đáng để bận tâm.
Dù ba con khô lâu này chỉ có cấp 10, nhưng với sự phối hợp nhịp nhàng của ba người, Leoric căn bản không có cơ hội phản kháng.
Vừa lúc Mã Tam Nhi hết hiệu ứng choáng của Chấn Động Xạ Kích thì tiểu Bạch công kích và khiên kích đã hồi phục, tiểu Bạch vừa hết choáng thì Mã Tam Nhi đã hồi Chấn Động Xạ Kích.
Thật đáng thương Leoric, trên đầu nhang muỗi không ngừng xuất hiện, liên tục bị choáng, bị choáng rồi lại bị choáng.
Sau đó là Đại Bạch tiếp hỏa cầu Bạo Liệt Hỏa Diễm, Bạo Liệt Hỏa Diễm chạm hỏa cầu, phát một phát, biến game A-RPG thành game bắn súng góc nhìn thứ nhất.
Đám Thủy Linh Lung nhìn mà hoa cả mắt...
"Ta sát! Thuộc tính cấp 10 quả thật là không ổn! Hao tổn lam có hơi nhanh."
Đúng lúc này, Vương Viễn nghe thấy tiếng than thở của tiểu Bạch.
"Ta cũng chỉ còn một nửa lam." Mã Tam Nhi cũng nói.
"Ta còn ổn... Nhưng nếu các ngươi không khống chế được hắn thì bằng thuộc tính hiện tại của ta, cũng không đối phó được với Leoric sau khi biến thân ba lần..."
"? ? ?"
Nghe cuộc đối thoại của ba con khô lâu, Vương Viễn nhìn thoáng qua lượng máu của Leoric, mới tụt chưa đến một phần năm.
Thế là liền hô: "Ê, mấy người các ngươi tới xem náo nhiệt à? Lại hỗ trợ đi!!"
Người ta thì đứng trên đài nghe hát, đám này thì đứng trong phó bản xem mình đánh BOSS.
"Hả? Ngươi còn cần tụi ta hỗ trợ?" Đám người cạn lời.
"Nói nhảm! Ta mới cấp 10, các ngươi nghĩ gì vậy?" Vương Viễn mặt đen lại.
"Giúp thế nào chứ? Tụi ta không làm rối đội hình à." Cao thủ đều biết, lúc BOSS bị áp chế, không thể tùy tiện ra tay, không thì sẽ làm gián đoạn nhịp độ chiến đấu.
Vương Viễn khoát tay: "Cái gì cũng không cần quản, cứ ra tay hết sức là được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận