Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 773: Phẫn nộ Long Vương

Chương 773: Phẫn nộ Long Vương
Thuộc tính đạt tới cấp 80...
Xuân Ca! Xin lỗi! Hiến tế đi.
Vương Viễn hai tay vỗ một cái, tâm niệm vừa động.
“Lau!”
Xuân Ca thầm mắng một tiếng, trên thân tỏa ra một vệt kim quang.
Đẳng cấp -1!
Hàng thần mở ra.
Mời lựa chọn mục tiêu cần Hàng thần.
“Quảng Linh tử!”
Vương Viễn không nói hai lời, trực tiếp chọn trúng Quảng Linh tử.
Đầu tiên Quảng Linh tử thuộc tính thấp, biên độ cường hóa của Hàng thần càng lớn, có thể trong nháy mắt để thuộc tính của Quảng Linh tử tăng lên tới cấp 80 trở lên.
Tiếp theo chính là, sau khi Hàng thần, việc sử dụng lực lượng thần minh vượt qua cảnh giới bản thân sẽ gây gánh nặng rất lớn cho thân thể, sẽ có tác dụng phụ.
Quảng Linh tử tuổi đã cao, chết thì chết, Vương Ngọc Kiệt cũng không thể chết.
Lần trước Vương Ngọc Kiệt thiếu chút nữa liền tự tiêu hao chính mình, Vương Viễn thiếu chút nữa bị dọa chết.
Thần minh chọn trúng!
Quảng Linh tử thân hình thoắt một cái, hóa thành một tôn thần tướng cầm kim tiên trong tay.
【 Kỹ năng Thỉnh thần sử dụng thành công, ba năm xe lửa Vương Linh Quan hạ xuống pháp đàn. 】
Quảng Linh tử Thỉnh thần thành công đồng thời, bên kia sau lưng Vương Ngọc Kiệt cũng mọc ra một đôi cánh chim màu vàng kim.
【 Lực lượng thần thánh 】!
Mặc dù Lực lượng thần thánh tăng thêm không khủng bố như "Thỉnh thần", nhưng bản thân Vương Ngọc Kiệt vốn đã có khả năng gây tổn thương hiệu quả đối với Long tộc, chỉ là thuộc tính hơi không đủ, dưới sự gia trì của Lực lượng thần thánh, thuộc tính được tăng lên cũng đủ để Vương Ngọc Kiệt bù đắp sự thiếu hụt về thuộc tính của mình.
Hoặc phải nói thời khắc mấu chốt vẫn phải dựa vào thần côn đây.
Xuân Ca cùng người điên hai lão già này vẫn là dùng rất tốt.
“???”
Thấy Quảng Linh tử cùng Vương Ngọc Kiệt đột nhiên “biến thân”, Bellick không nhịn được sững sờ, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
“Lực lượng thần minh! Lực lượng thần minh mãnh liệt sôi trào làm sao!”
“Lực lượng quang minh! Ngươi là Võ Thần sao lại có thể sử dụng lực lượng quang minh?!”
“Ngươi không biết còn nhiều lắm!”
Vương Viễn hét lớn một tiếng.
Khô Lâu binh bên người hóa thành từng đạo bạch quang, bám vào trên thân Vương Viễn.
Sau một khắc, Vương Viễn cũng sử dụng hợp thể kỹ năng, biến thành hình thái Tu La ba đầu tám tay, nhảy tới sau lưng Bellick.
Giơ tấm thuẫn lên nhằm vào ót Bellick liền đập xuống.
“Ực!”
Nhưng mà tấm thuẫn của Vương Viễn còn chưa rơi xuống, tay phải Bellick đã duỗi ra sau, chộp vào cổ Vương Viễn.
Thuẫn kích của Vương Viễn bị trực tiếp đánh gãy.
“Ngưu ca lại bắt đầu tú cái thao tác rác rưởi của hắn rồi!”
“Đánh lén mà cũng bị người ta đánh gãy, tên phế vật này...”
Đại Bạch mấy người nhịn không được phun tào.
“A, quá!”
Vương Viễn giận dữ, liền phun một bãi nước miếng vào Bellick.
“!!!”
Nước miếng rơi vào trên thân Bellick, trên trán Bellick rõ ràng nổi lên dấu thập.
Chính mình tung hoành thiên hạ trăm vạn năm, chưa từng thấy ai bẩn như thế... Cũng chưa từng có người nào dám nhổ nước miếng lên người mình.
“Tử Linh pháp sư bẩn thỉu!!”
Trong lúc Bellick xoay người, một cái thủ đao liền bổ về phía Vương Viễn.
Vương Viễn vội vàng dùng một chiêu Đón đỡ.
“Keng!”
Tấm thuẫn bị đánh tóe lửa.
“Bạch bạch bạch!”
Vương Viễn lui về sau mấy bước, ổn định thân hình.
Bellick còn muốn tiếp tục truy kích, phía sau Vương Ngọc Kiệt đã vọt lên, không biết lại móc từ đâu ra một cây trường thương, một thương đâm về phía hậu tâm Bellick.
Bellick cảm nhận được công kích sau lưng, lúc này bàn tay lớn vồ một cái, đã nắm chặt trường thương của Vương Ngọc Kiệt trong tay.
“Hưu!”
Đúng lúc này, một dải lụa dài màu đỏ cuốn lấy cổ Bellick, tiếp đó Bellick chỉ cảm thấy đầu bị người kéo giật về sau, một khắc sau thần tướng do Quảng Linh tử huyễn hóa đã xuất hiện trước mắt Bellick, kim tiên màu vàng trong tay mang theo hỏa diễm rơi xuống.
“Ầm!” một tiếng.
Từ trên xuống dưới liền đập vào đầu Bellick.
“Ông!!”
Bellick bị đập đến đầu óc ong ong, chân mềm nhũn, suýt nữa ngã sấp xuống.
Không đợi Bellick đứng vững, Vương Ngọc Kiệt một cú quét chân tầm thấp, quét vào mắt cá chân Bellick.
Bellick trực tiếp bị quét mất thăng bằng.
Bất quá dù sao cũng là cường giả đỉnh cấp, Bellick chống tay xuống đất, thân hình xoay một cái đã đứng dậy trong nháy mắt.
Kim tiên của Quảng Linh tử đã lại lần nữa đánh tới.
Bellick biết vũ khí trong tay Quảng Linh tử cường hãn, cũng không dám đỡ cứng nữa, tay trái vừa nhấc, trên cánh tay huyễn hóa ra một mặt tấm thuẫn.
“Keng!”
Kim tiên nện ở trên khiên, Bellick và Quảng Linh tử cùng lùi lại một bước.
Vương Ngọc Kiệt thừa cơ tiến lên một bước, trường thương đâm thẳng ngực Bellick.
Bellick tay phải năm ngón tay nắm lại, trên cánh tay hiện ra một thanh trường nhận, bỗng nhiên gạt lên trên.
“Ba~!”
Lưỡi kiếm đánh trúng thân trường thương.
Vương Ngọc Kiệt chỉ cảm thấy cổ tay chấn động.
Trường thương bị trực tiếp đánh bay.
“Sưu!”
Đúng lúc này, Vương Viễn bắn một mũi tên lén, cắm vào ót Bellick.
“!!!”
Bellick giận dữ, dấu thập trên trán nổi lên càng cao.
“Hắc hắc!”
Vương Viễn cười hắc hắc, trào phúng hai người Vương Ngọc Kiệt: “Hai cái phế vật, còn không bằng ta đây.”
“...”
Hai người Vương Ngọc Kiệt cũng bị chọc giận thành công, căm tức nhìn Vương Viễn.
“Tử Linh pháp sư ti tiện!”
Bellick nghiến răng nghiến lợi, trên thân đột nhiên bắn ra một đạo quang mang.
“???”
Vương Viễn thấy thế sững sờ.
“Lau! Chơi lớn rồi!”
Đại Bạch mấy người thấy thế không còn gì để nói: “Đánh ra hình thái thứ hai của BOSS rồi!”
“Là bị chọc tức mà ra a.”
“Chính xác mà nói, là bị cái đồ ti tiện kia chọc ra!”
Đang lúc nói chuyện, kim quang trên thân Bellick đã tản đi.
Lúc này Bellick đã không còn dáng vẻ đại thúc hiền lành, trên thân đã khoác một bộ áo giáp màu vàng kim, trong tay cũng có thêm một mặt tấm thuẫn và một thanh trường kiếm.
“Tử Linh pháp sư vô sỉ hạ lưu, ngươi đã thành công chọc giận ta!!”
Tiếp đó chỉ nghe Bellick hét lớn một tiếng, trong nháy mắt áp sát đến trước người Vương Viễn.
Rút kiếm liền đâm.
“Ai nha!”
Vương Viễn vội vàng giơ tấm thuẫn lên.
“Phốc!” một tiếng.
Trường kiếm của Bellick xuyên qua tấm thuẫn, cắm vào ngực Vương Viễn.
“Đau quá đau quá!”
Vương Viễn đau đến nhe răng trợn mắt.
Hiện tại Vương Viễn có trăm vạn Khô Lâu binh chia đều tổn thương, dù là một kiếm này của Hoàng Kim Thánh Long Vương đâm vào người, cũng sẽ không gây ra quá nhiều tổn thương.
Nhưng không có tổn thương không có nghĩa là không đau a.
“!!!!”
Thấy Vương Viễn bị mình đâm xuyên mà vẫn không chết, Bellick không nhịn được sững sờ.
Ánh mắt đều có chút hoảng hốt.
Nhất là Vương Viễn không kêu đau thì còn đỡ, hắn vừa kêu lên, Bellick lại tưởng rằng hắn đang trào phúng mình, càng thêm tức giận.
“Ngươi chết đi cho ta!”
Bellick một chân đá vào bụng Vương Viễn, rút trường kiếm ra, ra sức vung lên, một đạo kiếm khí chém thẳng tới.
Vương Viễn vội vàng xoay người tránh thoát kiếm khí.
“Phốc ”
Kiếm khí rơi vào vị trí Vương Viễn vừa đứng, chém rách mặt đất Hoàng Kim tạo thành một cái hố sâu.
“Đậu xanh, ngươi cái lão già này, thật muốn mạng ta a.” Vương Viễn cực kỳ hoảng sợ, hét về phía Vương Ngọc Kiệt: “Hai người các ngươi mau giúp ta?!”
“Hừ!”
Vương Ngọc Kiệt bĩu môi, không muốn để ý đến hắn.
“Hắn muốn chém chết ta, ngươi muốn thủ tiết à!” Vương Viễn lại lần nữa kêu lên.
“Ngốc khuê nữ, đừng ngẩn ra đó!” Ngược lại Quảng Linh tử lại rất hiểu chuyện, cầm vũ khí liền xông lên hỗ trợ.
Vương Ngọc Kiệt cũng nâng thương đuổi theo.
“Hỗn trướng! Ngươi dám xem thường ta?!”
Thấy Vương Viễn vẫn còn tâm trạng nói nhảm với Vương Ngọc Kiệt, điểm nộ khí của Bellick trực tiếp đầy vạch, thân hình đột nhiên biến lớn, dưới sườn mọc ra hai cánh, đôi cánh lớn bỗng nhiên duỗi ra, vậy mà hóa thành hình thái cự long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận