Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 215: Lại là chủy thủ? ? ! !

Chương 215: Lại là chủy thủ? ? ! !
Phải nói U Ảnh cũng học khôn ra rồi.
Hai lần đánh lén trước, đều là trực tiếp công kích, không thể một đao giết chết mục tiêu, để mục tiêu la lên, kết quả bị phát hiện không có thành công.
Lần này, U Ảnh chuyên môn dùng tới tạc kích.
Trước khống chế rồi đánh, không cho đối thủ chút cơ hội nào.
"Ha ha!"
Ngay lúc tạc kích rơi xuống một nháy mắt, Vương Ngọc Kiệt mỉm cười, đột nhiên tiến lên một bước.
Tạc kích sát cái gáy Vương Ngọc Kiệt rơi xuống.
"U Ảnh hơi ngẩn ra.
Lúc này, Vương Ngọc Kiệt đã xoay người lại, xòe tay trái ra.
"Xoát!"
Một nắm màu đen cát rắc vào mặt U Ảnh.
【 ném cát 】
"A!"
Hai mắt U Ảnh tối sầm, trực tiếp bị mù.
Tiếp theo Vương Ngọc Kiệt tiến lên một bước, tay phải dùng chiêu 【 cầm bắt 】 nắm lấy cổ tay U Ảnh kéo mạnh ra sau, đồng thời dưới chân ngáng chân.
【 cầm bắt 】 là kỹ năng bắt giữ, phán định cực mạnh, bị mù U Ảnh cũng không kịp phản ứng, không ngờ phòng bị, không tự chủ được bị kéo qua, sau đó chân hụt xuống, thế là ngã sấp mặt xuống đất.
"Mẹ nó!"
Trong ngõ nhỏ, đám người Vương Viễn thấy cảnh này, mồ hôi đều đổ xuống.
Mọi người không phải chưa từng thấy qua thân thủ của Vương Ngọc Kiệt, nhưng tam quyền lưỡng cước đem cả BOSS đè xuống đất kiểu này thật là khiến người ta khó tin.
"Ngưu ca... Anh vất vả rồi!"
"Ngưu ca... Chân hảo hán!"
"Ngưu ca... Dũng sĩ!"
Cả đám đồng loạt giơ ngón tay cái về phía Vương Viễn.
Vương Viễn nghe vậy, sắc mặt tối sầm lại: "Đắc tội thì có thể sẽ c·h·ết đấy, còn lảm nhảm nữa, ta giết hết cả đám bây giờ!"
Mọi người: "..."
Đúng là, hai người này đều không phải dạng vừa, quả đúng là trời sinh một cặp.
Sau khi quật ngã U Ảnh xuống đất, Vương Ngọc Kiệt tung một cú 【 đá quét 】 đuổi theo, nhắm vào gáy U Ảnh mà quét tới.
"Ba!"
Một cước quét trúng, U Ảnh hóa thành mảnh vỡ.
【 phân thân huyễn ảnh 】
Cùng lúc đó, U Ảnh xuất hiện sau lưng Vương Ngọc Kiệt, rút đao đâm về phía sau lưng Vương Ngọc Kiệt.
Mà Vương Ngọc Kiệt thì đột ngột quay người, tay trái vừa nhấc, nắm lấy cổ tay đang cầm vũ khí của U Ảnh.
Ai ngờ tay trái U Ảnh sờ lên đùi một cái, lại lấy ra một cây chủy thủ khác, chủy thủ vừa xoay chuyển, U Ảnh phản nắm lại và đâm vào mặt Vương Ngọc Kiệt.
Đối mặt công kích của U Ảnh, Vương Ngọc Kiệt lộ ra nụ cười.
"Đoàng!!! "
Chủy thủ của U Ảnh còn chưa kịp chạm đến, một chiếc khiên đã đập mạnh vào gáy U Ảnh.
【 thuẫn kích 】!
U Ảnh trực tiếp bị nện choáng.
"Lên!"
Thấy Tiểu Bạch một kích thành công, người của Vương Viễn hô nhau xông lên bao vây U Ảnh.
Tùy Tiện Loạn Xạ tay vừa nhấc, một phù hiệu màu đỏ xuất hiện trên đầu U Ảnh.
Có tiêu ký này, U Ảnh không còn đường trốn.
【 tiêu ký 】
Thủy Linh Lung tay hất lên, mấy viên Chân Thực Chi Nhãn cắm trên mặt đất.
Dưới tác dụng của Chân Thực Chi Nhãn, dù U Ảnh có ẩn thân cũng không chỗ ẩn nấp.
"Nằm xuống đi!!"
Sau khi U Ảnh bị khiên nện choáng, Vương Ngọc Kiệt trở tay một chiêu 【 ôm quẳng 】 ném mạnh U Ảnh xuống đất.
Không đợi U Ảnh hoàn hồn, Tiểu Bạch một cú 【 chà đạp 】 giáng xuống, bàn chân to từ trên xuống dưới giẫm mạnh xuống mặt U Ảnh.
"Đoàng!!! " một tiếng.
Gương mặt của U Ảnh bị giẫm lõm xuống thành một cái hố to.
Những người khác hô hào nhau, nắm lấy tứ chi U Ảnh, sau đó bất thình lình kéo mạnh, khiến U Ảnh bị kéo thành hình chữ đại.
Đây chính là tình cảnh của thích khách.
Lúc tiềm hành ở gần nơi bí mật, muốn làm gì cũng được.
Một khi bị tóm lấy... hạ tràng vô cùng thê thảm.
Nghề chiến sĩ còn có thể liều mạng được, một đánh mười vẫn có thể thống khoái.
Thích khách lén lút đối mặt với một đám hổ lang, căn bản không có sức hoàn thủ.
"Chuẩn bị! Đập!"
Vương Viễn ra lệnh, mọi người túm lấy hai chân U Ảnh, trực tiếp kéo về phía góc tường đập mạnh vào.
"Ầm! !"
Một tiếng trầm đục vang lên, phần hông U Ảnh tiếp xúc thân mật với góc tường.
"A! ! !"
Một tiếng hét thảm thấu trời xanh.
Mặt U Ảnh đều méo mó cả lại.
Mẹ kiếp, dám đánh lén bọn ông à!
"Ầm!" Dám cắt cổ bọn ông à!
"Ầm!" Dám đâm thận bọn ông à!
"Ầm!"
Theo từng cú va chạm mạnh, oán niệm của mọi người đối với U Ảnh cũng được giải tỏa.
Thằng cháu này thái tôn, trốn trong bóng tối đùa giỡn mọi người xoay vòng, khiến đám người trong lòng bất an, thậm chí Tử Thần và Tùy Tiện Loạn Xạ cũng suýt bị hắn giết.
Công kích thông thường đối phó với hắn, chỉ tạo cơ hội cho hắn mà thôi.
"Chúng ta làm như vậy không phải có hơi tàn nhẫn sao? Tiếng kêu của hắn thật đáng thương a." Vương Ngọc Kiệt nhìn U Ảnh đang gào thét với vẻ mặt đồng cảm.
Mới có vài hiệp giao đấu, Vương Ngọc Kiệt đối với U Ảnh cũng coi như có chung chí hướng, nghe tiếng U Ảnh than khóc lòng cảm thấy khó chịu.
"Ờ cái này..."
Đám người nghe vậy thì ngẩn người, đột nhiên cũng cảm thấy có chút vô nhân đạo.
"Xoẹt!"
Ngay lúc này, Vương Ngọc Kiệt tiện tay xé một miếng vải trên pháp bào của Vương Viễn, hung hăng nhét vào miệng U Ảnh, sau đó móc trường thương ra, đảo lại dùng chuôi thương đập mạnh vào mấy lần.
U Ảnh im bặt tiếng kêu la.
"Tốt! Tiếp tục thôi..." Vương Ngọc Kiệt phẩy tay.
"..."
Mồ hôi to như hạt đậu, từ trên ót mọi người chảy xuống.
Gã này quả là một con quỷ a, họ Ngưu, ngươi mặc kệ sao?
"Ngọa tào! Trang bị hỏng 15% cái thằng phá gia chi tử nhà ngươi!" Vương Viễn bên cạnh lẩm bẩm.
"Cho hắn thống khoái đi! Cho hắn thống khoái đi..."
Mọi người nhìn thấy vải rách trong miệng U Ảnh, cùng ánh mắt trợn ngược (mọi người dừng lại, trước mắt không nên thử nhét vải vào miệng, thật sự sẽ trợn trắng mắt đấy.) thật không đành lòng, dứt khoát rút vũ khí ra.
Sau tiếng đinh cạch vài lần thì U Ảnh về nơi chín suối.
Trước khi c·h·ết, trong mắt U Ảnh còn lóe lên nước mắt.
Tin chắc vào giờ phút này, lúc chết hắn còn cảm kích mọi người, dù sao căm hận cũng đổ hết lên đầu Vương Ngọc Kiệt mà.
"Soạt!"
Ngay khi U Ảnh bị giết, hai chiến lợi phẩm rơi xuống mặt đất.
Một cái là sách kỹ năng, tên tiềm hành thiết lập lại.
Có thể lập tức xóa thời gian hồi chiêu của tiềm hành, giúp thích khách nhanh chóng ẩn thân lần hai.
Thời gian hồi chiêu tiềm hành của thích khách được tính vào thời điểm hiện thân, cho nên thích khách nếu một combo không hạ gục được đối thủ, sẽ rơi vào cảnh không thể tiềm hành trốn thoát.
Với kỹ năng tiềm hành thiết lập lại này, thích khách có thể trực tiếp kích hoạt lại tiềm hành ngay sau khi lộ diện, đây là một kỹ năng tương đối thiết thực, dành cho Thủy Linh Lung.
Một cái khác... Là chủy thủ.
"Ta CNM! ! ! !"
Nhìn thấy chủy thủ, Thủy Linh Lung cuối cùng không nhịn được mà thốt ra tiếng chửi.
"Cái game chó má này nhắm vào ta! Nhất định là nhắm vào ta!!" Thủy Linh Lung gào lên: "Lũ c·h·ó dịch vụ khách hàng có muốn chơi nữa hay không, đùa bỡn bà à, bà đây bỏ hố không chơi nữa!"
Người khác nói lời này, dịch vụ khách hàng chắc chắn sẽ làm lơ, người chơi nhiều chứ đâu phải mình ngươi.
Thủy Linh Lung nói câu này, dịch vụ khách hàng nghe chắc cũng phải run lên ba lần, đây chính là siêu cấp người chơi nạp tiền, là người chơi cấp 15 vui vẻ, VIP hạng P, nếu nàng bỏ game, báo cáo tài chính của game chắc chắn sẽ sụt giảm.
"Đừng chửi đừng chửi! Đây không phải vũ khí của thích khách."
Lúc này Vương Viễn đã nhặt chủy thủ lên.
"Không phải vũ khí của thích khách?"
Thủy Linh Lung hơi ngẩn ra.
Vương Viễn tiện tay hiện thuộc tính của nó ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận