Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 283: Bí cảnh

Chương 283: Bí cảnh【 thanh lý bí cảnh 】Nhiệm vụ cấp bậc: A Nội dung nhiệm vụ: Bí cảnh Vọng Nguyệt Hồ xuất hiện tại khu vực Tinh Hà Loan, xin mang đội tiến về thanh lý.
Nhiệm vụ ban thưởng: Phó bản thạch bí cảnh Vọng Nguyệt Hồ, quyền sở hữu lãnh địa Vọng Nguyệt Hồ....
"Bí cảnh! ! !"
Nhìn nội dung nhiệm vụ trước mắt, Vương Viễn trực tiếp ngây người, cái từ này hình như thường xuyên nghe Đại Bạch bọn hắn nhắc đến, nghe nói là đồ vật giống với phó bản.
Mấy Khô Lâu binh một bên cũng kinh ngạc không thôi: "Bí cảnh! ! Lại là bí cảnh Vọng Nguyệt Hồ! ! Chẳng phải nói thế giới hiện thực mới là chủ thế giới sao? Sao chủ thế giới cũng sẽ có bí cảnh Vọng Nguyệt Hồ?"
"Chẳng lẽ lại? Thế giới trò chơi cuối cùng vẫn muốn dung hợp với chủ thế giới?"
"Cái gì chủ thế giới, phó thế giới?"
Nghe bốn người nói, Vương Viễn một mặt mờ mịt: "Bí cảnh có phải là phó bản trong trò chơi không?"
"Khái niệm không sai biệt lắm, nhưng có khác nhau!" Đại Bạch nói: "Bí cảnh có thể coi là bản thể của phó bản, nhưng phó bản không phải là bí cảnh, mà là hình chiếu của bí cảnh, mấu chốt là hiện tại thế giới này tại sao lại xuất hiện khu vực bí cảnh của thế giới trò chơi, rõ ràng là thế giới trò chơi không chỉ quái vật xâm lấn chủ thế giới, mà là toàn bộ thế giới đều đang xâm lấn."
Dựa theo thiết lập của tận thế tương lai.
Bí cảnh là sản phẩm của sự dung hợp giữa hai thế giới.
Sau khi hai thế giới xảy ra va chạm, một số khu vực sẽ do không gian không ổn định, hình thành khu vực bí cảnh.
Ví như chỗ BOSS cơ sở khảo hạch tam đại của Học viện Chiến Đấu cách Lan Chi Sâm, Nguyệt Sắc bình nguyên ẩn thân của Ngân Nguyệt Lang Vương, Barr Ám Ảnh thành bảo bị phong ấn bởi t·ử v·o·n·g chi lực cùng Lôi Đình nhai nơi Tulle ẩn nấp suốt mười sáu năm, chính là khu vực bí cảnh điển hình của tận thế tương lai.
Bởi vì tính đặc thù của khu vực bí cảnh.
Quái vật bên trong những khu vực này sau khi bị thanh lý cũng sẽ không hoàn toàn biến mất, mà sẽ hình thành một không gian chiếu hình vô hạn tuần hoàn trong khu vực bí cảnh đó.
Không gian chiếu hình này được gọi là phó bản bí cảnh.
Giác tỉnh giả có thể thông qua bí cảnh chi thạch tiến vào phó bản, trải nghiệm lại cảnh tượng thanh lý quái vật trong khu vực này, đồng thời rèn luyện tăng cường năng lực chiến đấu của mình, hơn nữa còn có tỷ lệ nhất định thu được trang bị và đạo cụ đặc thù, đây là nơi mà các giác tỉnh giả sử dụng để huấn luyện kỹ năng chiến đấu trong tận thế tương lai.
Lúc này, việc thế giới hiện thực xuất hiện bí cảnh bọn họ không thấy có gì lạ, dù sao hai thế giới giao hòa, khu vực bí cảnh xuất hiện rất bình thường, nhưng hết lần này tới lần khác bí cảnh xuất hiện là địa đồ trong trò chơi, cái này có chút không hợp lẽ thường.
Rõ ràng, xâm lấn thế giới hiện thực không chỉ có quái vật, mà còn có địa đồ trong thế giới trò chơi, nói cách khác cho dù là bắt đầu từ Tuế Nguyệt Sử Thư, thế giới trò chơi vẫn cứ không thoát khỏi luân hồi.
"Nói vậy! ! Lôi Đình nhai của ta nhất định cũng giấu ở một nơi nào đó trong thế giới hiện thực! !" Nghe mọi người giải thích, Vương Viễn không thấy sợ hãi, mà là một mặt kinh hỉ.
So với đại viện gia thuộc, địa hình Lôi Đình nhai mới thật sự dễ thủ khó công, là t·h·iê·n tuyển chi địa.
Hơn nữa phía dưới Lôi Đình nhai chính là thần ma chiến trường, chôn vùi vô số thi thể cao cấp.
Chỉ cần tìm về Lôi Đình nhai, Vương Viễn sẽ đứng ở thế bất bại.
"Về lý thuyết là như vậy!" Lũ khô lâu gật đầu.
"Vậy sao ta vẫn không cảm nhận được vị trí của Barr và Lôi Đình nhai?" Vương Viễn cau mày.
"Lôi Đình nhai là bí cảnh cấp cao, đương nhiên không phải loại bí cảnh sơ cấp như Vọng Nguyệt Hồ có thể so sánh, chắc chắn không xuất hiện nhanh như vậy." Đại Bạch nói: "Ít nhất phải có nơi ẩn núp cấp chủ thành xây xong, mới có thể mở ra bí cảnh cấp bậc Lôi Đình nhai."
"Nơi ẩn núp cấp chủ thành..."
Vương Viễn bó tay.
Bây giờ ngay cả nơi ẩn núp cấp thôn hắn cũng không dám tạo, còn cấp chủ thành, biết đến năm tháng nào.
Thôi được rồi, có một số việc không phải hắn sốt ruột là giải quyết được.
Vương Viễn bất đắc dĩ lắc đầu, tiện tay nhận nhiệm vụ vào người.
Bí cảnh quả là đồ tốt.
Theo như tiểu Bạch bọn hắn nói, lần đầu tiên thanh lý bản đồ bí cảnh đều là bản thể quái vật, tỷ lệ rơi đồ cao đến trăm phần trăm.
Thật sự là có thể tuôn ra đồ tốt.
Còn tỷ lệ rơi đồ của phó bản bí cảnh, cao nhất cũng chỉ có 10%, thấp nhất thậm chí chỉ có 3% làm người giận sôi.
Trước kia, tiểu Bạch vì cày vật phẩm nhiệm vụ đầu Ngân Nguyệt Lang Vương làm trang bị thần khí, mà phải ngồi xổm suốt mấy tháng trời... từ đó có thể thấy tỷ lệ rơi đồ của phó bản bí cảnh so với bản thể bí cảnh thì không thể so được.
Còn nữa chính là đội ngũ thanh lý khu vực bí cảnh lần đầu sẽ thu được bí cảnh thạch.
Mà bí cảnh thạch, lại là đạo cụ chủ yếu mở ra không gian phó bản.
Phó bản có thể nhận được kinh nghiệm phong phú, lại có thể tăng cao năng lực chiến đấu, còn có thể bạo một chút trang bị cùng đạo cụ cao cấp, như vậy không phải là thêm một nguồn tài nguyên nữa sao?
Lần tiếp theo người chơi khác đi phó bản, thu năm kim tệ không quá phận nhỉ.
Về phần vì sao Vương Viễn không đưa nhiệm vụ bí cảnh ra để người khác làm.
Quá rõ ràng, với năng lực của giác tỉnh giả bình thường ở giai đoạn này, e là rất khó đối phó với quái vật trong bí cảnh.
Vương Viễn chỉ muốn bóc lột bọn họ, chứ không muốn hố chết bọn họ.
Hố chết hết rồi, ai lại đi làm công cho mình?
Phải để bọn họ sống trong cảnh khó khăn chưa chết hẳn thì họ mới chịu cố gắng!
Mọi người đều cố gắng làm nhiệm vụ, vào phó bản, người vui nhất không phải Vương Viễn sao.
Cho nên, con người mới là tài nguyên quan trọng nhất....
Sau khi tuyên bố nhiệm vụ của những người khác lên diễn đàn, Vương Viễn rời khỏi phòng mình.
Leng keng!
Lúc này, một tràng âm thanh gõ búa truyền đến từ một góc viện tử, chỉ thấy Tiêu Cường đã dậy làm việc, lúc này đang cởi trần dùng hai tay vung mạnh chiếc búa lớn.
Dưới chân ném ngổn ngang những đồ vật trông rất kỳ lạ.
Những thứ này giống móng vuốt, năm cái móc cực kỳ sắc bén, bên trên còn đầy gai ngược, nhìn mà Vương Viễn phải nổi da gà.
"Cái này là trang bị gì?"
Vương Viễn xuống lầu cầm một chiếc móng vuốt xem qua.
"Đây không phải trang bị." Tiêu Cường nói; "Ta thấy các ngươi cũng không thiếu trang bị, nên làm chút đồ chơi nhỏ."
"Thứ này dùng làm gì?" Vương Viễn buồn bực nói.
"Để bám tường chứ gì." Tiêu Cường chỉ mấy cái đường hầm phía sau móng vuốt: "Dùng để cố định, bám vào tường, có thể tăng lực phòng ngự của tường vây!"
"Ngọa Tào! Cái này cũng được?" Vương Viễn hít sâu một hơi.
Hắn còn chưa từng nghĩ đến, còn có thể mặc trang bị cho tường vây.
"Ừm! Tiếc là ngươi cho ít sắt quá, hiện tại vật liệu làm câu liêm mới chỉ đủ cho một mặt tường, không thì ta đã chế tạo luôn một bộ trang bị cho xe của ngươi." Tiêu Cường cười đắc ý nói.
"Ngưu b·ứ·c! ! Ngưu b·ứ·c! !"
Vương Viễn không nhịn được giơ ngón tay cái lên.
Ngay cả bốn tên khô lâu cũng không nhịn được cảm khái, thằng cha này sáng tạo ghê thật.
Không thể không nói tiểu tử Tiêu Cường này đúng là nhân tài, thực ra thợ rèn cấp một chỉ có thể rèn ra đồ tân thủ cấp thấp thôi, cái câu liêm này chắc chắn không phải là bản vẽ của hệ thống, mà là hắn tự mình nghiên cứu ra dựa theo tường vây của đại viện gia thuộc.
Mặc dù tường vây đại viện gia thuộc rất cao, nhưng lưới sắt nguyên bản đã mục nát, giác tỉnh giả hoặc quái vật muốn bò vào cũng không tính là khó.
Nếu gắn cái đồ chơi này lên, chạm vào mà không c·h·ế·t cũng phải rơi hai lạng t·h·ị·t.
Giỏi, còn thích nghiên cứu sáng tạo cái mới, đúng là mình nhặt được bảo rồi.
"Vật liệu không phải là vấn đề!"
Vương Viễn tiện tay đưa tất cả năm mươi phần vật liệu thưởng nhiệm vụ của hôm qua cho Tiêu Cường, sau đó móc ra một tấm bản đồ khoanh tròn một chỗ đưa cho Tiêu Cường nói: "Sau này mỗi ngày đều có vật liệu! Nhân lúc chúng ta không thiếu trang bị, ngươi vây toàn bộ khu vực này cho ta! Cần gì thì cứ nói trực tiếp! Ta đi tìm!"
"Thiết kế tường phòng hộ sao? Ta thích! !" Nghe lời Vương Viễn nói, Tiêu Cường lập tức lộ vẻ mặt hưng phấn.
Ngược lại làm Vương Viễn không hiểu gì, tiểu tử này không phải kỹ sư cơ khí sao? Sao lại có t·h·iê·n phú với công trình phòng ngự như vậy, rốt cuộc trước kia hắn học cái gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận