Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 115: Vương Viễn tam giai khô lâu

Chương 115: Vương Viễn tam giai khô lâu
Bất quá nghĩ đến đây, Vương Viễn đột nhiên khựng lại một chút. Lương Phương hoàn toàn chính xác không phải là một người giỏi chơi game, tính cách của nàng thích hợp làm một người mẹ nội trợ chăm lo cho gia đình hơn. Nhưng nói đi thì phải nói lại, những phán đoán này của Vương Viễn đều là nhằm vào một trò chơi trực tuyến mà thôi. Mà bây giờ, "Bình Minh Phá Hiểu" đã không còn là một trò chơi đơn thuần, mà sắp trở thành một thế giới khác. Dựa theo lời Đại Bạch và những người khác thì, trước khi ngày tận thế giáng lâm, những người chơi tạo nhân vật trong game chính là lớp người chơi đầu tiên có được chức nghiệp trong thế giới mới. Nói cách khác, bây giờ "Bình Minh Phá Hiểu" đối với nhân loại mà nói, chính là một thiết bị để thức tỉnh sức mạnh siêu nhiên, còn thế giới trò chơi kia lại là nơi huấn luyện đầu tiên cho những người có chức nghiệp. Khi tận thế đến, mặc kệ ngươi là nam nữ già trẻ, hay là mẹ nội trợ thì mọi thứ sẽ thay đổi theo sự biến đổi của thế giới. Người không có năng lực tự bảo vệ sẽ trực tiếp bị đào thải bởi ngày tận thế. Lương Phương tuy không thích hợp chơi game, nhưng trong tình huống này, cô ta cũng không có lựa chọn nào khác. Hoặc là ngồi nhà chờ chết như một người bình thường, hoặc là tiến vào thế giới trò chơi làm một người chơi mới có chức nghiệp không mấy cao thủ…Lựa chọn này cũng không có gì khó. Dù cho nàng làm mục sư đi chăng nữa. Nếu thật sự tận thế xảy đến, cũng có chút tác dụng, nếu như gặp lại cảnh tượng Goblin gõ cửa như lần trước thì ít nhất nàng còn có thể bảo vệ mình và con gái. Cho dù nàng không thể là đồng đội mạnh thì tối thiểu đến khi tận thế đến cũng có thể giúp đỡ được phần nào. Vẫn câu nói đó, Vương Viễn không cho là mình là người tốt, nhưng hắn cũng không phải kẻ máu lạnh vô tình, dù là ông chủ siêu thị hay là Lương Phương thì bọn họ đều là những người Vương Viễn giao tiếp hàng ngày, cũng xem như bạn bè. Lúc nguy cấp có thể giúp được một chút thì nên giúp, giống như Tiểu Trương, ông chủ siêu thị vậy, dù anh ta không có thời gian chơi game nhưng Vương Viễn vẫn nhắc anh ta dự trữ nhiều vật tư một chút. Không nên ghét bỏ năng lực của bất cứ ai, biết đâu lúc nào đó họ lại giúp được bạn. "Ta cảm thấy ngươi vẫn có thể làm được!" Vương Viễn nói, "Có điều mũ trò chơi có chút đắt, ngươi có thể mua theo từng giai đoạn." Vương Viễn vẫn là kiểu trả góp khi mua thiết bị. Dù sao thì tận thế sắp đến rồi, tiền trả góp sau này cũng đâu cần phải trả nữa. "Thật sao?" Lương Phương nghe vậy thì kinh ngạc hỏi: "Có được trả góp không đồng không?" "A, cái này…" Vương Viễn nghe vậy thì sững người. Đúng là, hình như có thể trả góp không đồng được. Người phụ nữ này không đơn giản nha. "Sao vậy?" Lương Phương hỏi. "Không có gì!" Vương Viễn ảo não nghĩ thầm: "Trả góp không đồng… sao mình không nghĩ đến nhỉ?" "Đến lúc đó Tiểu Kiệt hãy dẫn Phương tỷ ở tân thủ thôn nha." Vương Viễn sai Vương Ngọc Kiệt. Hai người đều là con gái, sẽ dễ nói chuyện với nhau hơn, huống chi Vương Ngọc Kiệt còn có thân thủ tốt như vậy, lúc đó cũng giảm bớt không ít phiền phức. "Ta làm gì rảnh, vừa mới nhận một nhiệm vụ, muốn đi Thánh Quang Thành đó!" Vương Ngọc Kiệt vậy mà lại từ chối thẳng, sau đó còn hỏi ngược lại: "Sao ngươi không đi?" "Cái này… ta cũng có nhiệm vụ." Vương Viễn ấp úng. Trong tay hắn đúng thật có một nhiệm vụ mà Thủy Linh Lung tặng cho hắn. "Không sao, một mình ta chơi cũng được..." Lương Phương vội nói. "Ha ha! Ngươi không cần lo không có ai chơi cùng đâu." Vương Ngọc Kiệt cười hì hì nói: "Ở tân thủ thôn có rất nhiều anh chàng nhiệt tình đó, hắc hắc." Nói tới đây, Vương Ngọc Kiệt còn liếc mắt xuống ngực của Lương Phương một cái, miệng thì kêu "tặc tặc" liên tục, trong ánh mắt tràn đầy sự ghen tị. Vương Viễn: "..." Hắn xem như đã hiểu, Vương Ngọc Kiệt ngoài mặt thì ngây thơ hiền lành vậy thôi chứ bên trong lại là một nữ lưu manh chính hiệu, hơn nữa còn có một chút khuynh hướng bạo lực. Nói trắng ra thì, con nhỏ này chính là một kẻ hỗn tạp. Thảo nào lại đánh người ta tàn phế… Võ học thế gia sao lại nuôi ra một thứ như vậy chứ... Ăn cơm xong trở về chỗ ở, Vương Viễn trước tiên liếc qua tin tức quốc tế, tìm kiếm thông tin về sự kiện quái vật xâm lấn, kết quả là không có đưa tin nào hết, ngay cả những bài báo của mấy ngày trước cũng không thấy. Xem ra là cơ quan có thẩm quyền đã ra tay rồi. Vẫn là cách cũ, không giải quyết được vấn đề thì giải quyết người đưa ra vấn đề. Sau đó, Vương Viễn lại mở diễn đàn để tìm thông tin về "Đại Hải Vô Lượng". Gia hỏa này cũng im hơi lặng tiếng rồi, không còn khoe khoang về việc mình dùng ma pháp được nữa, bài viết trước cũng biến mất rồi, Vương Viễn mở trang cá nhân ra xem, thì ra là bị "liên quan đến phát ngôn vi phạm quy tắc" nên đã bị cấm ngôn 7 ngày. "Xoa…" Vương Viễn đột nhiên cảm thấy bất lực... Lần nữa quay lại game, Vương Viễn xuất hiện ở bên ngoài Quang Minh Thần Điện. Bốn bộ xương khô cũng đi theo sau lưng Vương Viễn xuất hiện. "Ngưu ca! Đồ ngươi cần ta đã tìm được!" Lúc này, Dũng Giả Vô Song gửi tin nhắn, nói mình đã tìm được trang bị mà Vương Viễn muốn tìm. "Đến quán rượu!" Vương Viễn tiện tay trả lời. Rất nhanh, Dũng Giả Vô Song đi tới quán rượu, từ trong ngực móc ra ba món trang bị cấp 20 bản trắng. Một chiếc áo choàng màu đỏ, một đôi giày màu đen và một chiếc mũ chóp nhọn màu lục. Chính là Liệt Diễm pháp bào, Địa Giáp giẫm đạp và Mắt ưng mũ giáp, là những trang bị cần để ba bộ xương khô tiến giai. Ba món trang bị vừa xuất hiện thì từ ba bộ xương khô đồng thời tỏa ra ánh sáng vàng. 【Liệt Diễm Khô Lâu của ngươi tiến hóa thành "Vong Linh Hỏa Sư", học được kỹ năng "Hỏa diễm cường hóa", "Tường lửa".】 【Thuẫn Giáp Khô Lâu của ngươi tiến hóa thành "Trọng Trang Dũng Giả", học được kỹ năng "Bọc thép cường hóa", "Giẫm đạp".】 【Tiễn Vệ Khô Lâu của ngươi tiến hóa thành "Vong Linh Liệp Sát Giả", học được kỹ năng "Đánh lén cường hóa", "Bạo tạc tiễn".】 Theo tiếng thông báo của hệ thống vừa vang lên, hình ảnh ba bộ xương khô lập tức biến đổi. Đại Bạch đang mặc pháp bào, bây giờ biến thành màu đỏ, sau lưng còn có thêm một chiếc áo choàng, trên đó còn thêu hình ngọn lửa màu vàng, mũ trùm đầu che khuất bộ mặt, trong hốc mắt là hai đốm lửa hồn cháy lên, nhìn sơ qua cứ như một pháp sư cao cấp vậy. Tiểu Bạch thì càng thêm vạm vỡ, phía sau mang theo một chiếc khiên cao gần hai mét, tay phải là một thanh cự kiếm màu đen, tản ra hơi thở tử vong màu đen, cứ đứng yên một chỗ cũng khiến người khác có cảm giác vững chắc như bàn thạch. Mã Tam Nhi không thay đổi quá nhiều, chỉ là trên người không còn trần trụi nữa mà đã có thêm một bộ giáp da màu xanh, bên ngoài đội một chiếc mũ che màu xám, chiếc mũ rơm cũ nát biến thành chiếc mũ chóp nhọn màu xanh lá cây, giống hệt Will trong "The Legend of Zelda", nhìn có hơi buồn cười, có điều chiếc cung dài xanh biếc sau lưng lại khiến cho người khác có một cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Ngoài việc ngoại hình thay đổi trở nên ngầu hơn, ba bộ Khô Lâu binh còn lĩnh hội được những kỹ năng mới. Hỏa diễm cường hóa là một kỹ năng thiên phú thường dùng của pháp sư hệ hỏa cấp 20, có thể tăng 20% sát thương ma pháp hệ hỏa. Tường lửa thì lại là kỹ năng AOE đầu tiên của pháp sư hệ hỏa, tạo ra một bức tường lửa có phạm vi 400, gây sát thương diện rộng cho mục tiêu, đồng thời còn tiếp tục thiêu đốt. AOE ma pháp, là dấu hiệu pháp sư chính thức bắt đầu trở nên cường đại. Bọc thép cường hóa và đánh lén cường hóa cũng gần như vậy, đều là những kỹ năng thiên phú của chức nghiệp. Cái trước thì tăng cường giáp và kháng phép, cái sau thì tăng cường sát thương tầm xa và tầm bắn, đều là những kỹ năng thông thường. Còn bạo tạc tiễn lại là một kỹ năng dồn sát thương mạnh mẽ của cung tiễn thủ, có thể gây bạo tạc tầm nhỏ cho mục tiêu, là kỹ năng dồn sát thương chính của cung tiễn thủ từ cấp 20 trở lên, cũng được xem là ổn. Mã Tam cứ canh cánh chiếc mũ mới ở trên đầu, cũng không để ý đến kỹ năng mới học lắm. Trong số đó thì người vui vẻ nhất chính là Tiểu Bạch, lúc chiến đấu gã ta hay có thói quen đánh người ngã xuống, sau đó bồi thêm một cú đạp mạnh hô lớn một tiếng "giẫm đạp", chính cái thói quen đó là bắt nguồn từ kỹ năng giẫm đạp này. Bây giờ thì cuối cùng gã cũng đã học được kỹ năng trong lòng gã hằng mong ước. "Nói! Ngưu ca! ! Khô lâu của ngươi bị làm sao vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận