Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 84: Ngọa hổ tàng long

"Chương 84: Ngọa hổ tàng long"-9999 "Lượng m·á·u tụt lớn lần nữa bay lên. T·h·i Vương lại bị lôi điện t·h·u·ậ·t làm t·ê l·iệt." "Phụt!" Một cây chủy thủ đ·â·m vào sau lưng t·h·i Vương. Không khí phía sau t·h·i Vương một trận vặn vẹo, Thủy Linh Lung hiện ra thân hình. -745 Sát thương bạo kích bay lên trên đầu t·h·i Vương. Tuy c·ô·ng kích của Thủy Linh Lung không khoa trương như lôi điện t·h·u·ậ·t của T·ử Thần, nhưng lại p·h·át động 【 p·h·á phệ 】 tỉ lệ 15% không nhìn phòng ngự, đ·á·n·h ra bạo kích. Hơn bảy trăm điểm sát thương, khiến cả đám người Hắc Long Hội trố mắt há mồm. Nhất là khi thấy chủy thủ kim quang lóe lên trong tay Thủy Linh Lung, bọn hắn càng thêm kinh hãi. "Mẹ nó, con nhỏ này c·ô·ng kích cao vậy sao?" "Ta s·á·t! Cái này trong tay con nhỏ là trang bị Hoàng Kim đúng không!" "Trang bị Hoàng Kim! Đậu phộng! Giờ đã có người mang trang bị Hoàng Kim rồi sao?" Đám người Hắc Long Hội càng thêm hoảng sợ. « Phá Hiểu Lê Minh » chuẩn bị khó khăn thế nào, mọi người ai cũng tự cảm nhận được. Đừng nói trang bị Hoàng Kim, Long Hành T·h·i·ê·n Hạ là hội trưởng một Guild lớn như Hắc Long Hội, trên người cũng chỉ có một kiện trang bị Bạch Ngân giữ mặt. Người chơi khác lại càng thê t·h·ảm. Vũ k·hí Hoàng Kim trong tay Thủy Linh Lung thật sự làm mọi người không thôi kinh thán. Ngay lúc đám người Hắc Long Hội hâm mộ Thủy Linh Lung có được vũ k·hí Hoàng Kim, tay trái Thủy Linh Lung vừa lật, một thanh chủy thủ kim quang khác lại xuất hiện trong tay, thuận tay một đ·a·o cắm vào giữa hai c·ỗ t·h·i Vương. -2142 Bạo kích yếu h·ạ·i!! "Hắc hắc!" Thủy Linh Lung cười hắc hắc, vẻ mặt thỏa mãn. Quả nhiên vẫn là chiêu này hữu dụng nhất. "Ta gây! C·h·ó Linh t·ử vẫn buồn n·ô·n như vậy!" Vương Viễn cùng mọi người thấy vậy không khỏi hoa cúc thít chặt, mặt xám như tro. Nữ nhân này thật là ác thú vị. "? ? ? ?" "! ! ! ! !" "Hai thanh?" "Cái này đ·ạ·p ngựa..." Không giống với điểm chú ý của Vương Viễn, khi thấy Thủy Linh Lung có thanh chủy thủ Hoàng Kim thứ hai, cằm của đám người Hắc Long Hội trực tiếp rơi xuống đất, căn bản không ai chú ý đến c·ô·ng kích của Thủy Linh Lung. "Không phải... Nữ nhân này là ai? Sao có thể làm ra hai thanh chủy thủ Hoàng Kim?" "Không dám tin, không dám tin..." Đám người Hắc Long Hội nhìn Thủy Linh Lung trước mắt, kinh ngạc như gặp t·h·i·ê·n nhân. "Rống!!" Một đ·a·o kia của Thủy Linh Lung sát thương cực lớn, tính vũ n·h·ụ·c còn lớn hơn, bị một đ·a·o cắm vào yếu h·ạ·i, t·h·i Vương trên thân bị t·ê l·iệt lập tức giải trừ, phát ra tiếng gầm giận dữ, quay người định c·ô·ng kích Thủy Linh Lung ở sau lưng. "Đoàng!" Ngay trong tích tắc t·h·i Vương quay người, Dũng Giả Vô Song một bước đuổi kịp, tay trái giơ tấm chắn lên một cái "Thuẫn kích" nện vào sau gáy t·h·i Vương. Thủy Linh Lung lùi một bước, mở tiềm hành. "Ầm ầm!" Lại một tia sét rơi xuống... Không thể không nói, đám người Thủy Linh Lung đúng là bạn bè cũ chơi game lâu năm cùng nhau, phối hợp giữa mấy người có thể xưng hoàn mỹ. Dù cho c·ô·ng phòng thủ của t·h·i Vương rất cao, nhưng cũng không chịu n·ổi lôi điện thuộc tính khắc chế cùng thích kh·á·c·h bạo cúc không nhìn phòng ngự yếu h·ạ·i bạo kích. T·h·i Vương muốn c·ô·ng kích T·ử Thần và Thủy Linh Lung là những người chuyển vận sát thương cao nhất, nhưng không thể phá vỡ được kh·ố·n·g chế của Dũng Giả Vô Song mấy người. Bên này Cương Trảo vừa mới bị Dũng Giả Vô Song giữ lại, thì "Thánh Quang Thuẫn" của Nhân Giả Vô Địch liền làm lạnh hoàn tất, ngạnh kháng trọng kích của t·h·i Vương lông tóc không hề hấn gì, chưa kịp để t·h·i Vương lần nữa trọng kích thì bên kia Tùy T·i·ệ·n Loạn Xạ đã tung "Chấn Động Xạ Kích" cắt ngang kỹ năng của t·h·i Vương. Lúc t·h·i Vương quay đầu c·ô·ng kích Thủy Linh Lung thì sau lưng Dũng Giả Vô Song thuẫn kích lại nện vào gáy, t·h·i Vương vừa tỉnh lại trong khống chế của thuẫn kích thì Thánh Quang Thuẫn của Nhân Giả Vô Địch cũng làm lạnh hoàn tất. Ba người ngươi đến ta đi phối hợp vô cùng ăn ý. T·h·i Vương cứ như vậy bị mấy người xoay vòng, hoàn toàn không thể thoát khỏi vòng kh·ố·n·g chế, tạo điều kiện hoàn mỹ cho T·ử Thần và Thủy Linh Lung chuyển vận. Thực tế thì, xét về sáo lộ thì cường độ của t·h·i Vương không tính là cao, cái khó chính là ở phòng ngự vật lý và kháng ma p·h·áp của nó. Với việc lôi điện t·h·u·ậ·t của T·ử Thần khắc chế, thêm cả c·ô·ng kích không nhìn phòng ngự buồn n·ô·n của Thủy Linh Lung, t·h·i Vương giống như con thú bị nhốt trong l·ồ·ng, ngoài việc gào th·é·t trước khi c·h·ết thì căn bản không có sức phản kháng. Hai người Thủy Linh Lung và T·ử Thần mỗi đợt đều có thể lấy đi của t·h·i Vương hơn một vạn sát thương. Thanh m·á·u trên đầu t·h·i Vương giảm xuống từng đoạn, tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được. "Rống! ! !" Sau vài phút, theo tiếng gào th·é·t không cam lòng, thanh m·á·u trên đầu t·h·i Vương biến mất, nó ngã ầm xuống đất. Nhìn t·h·i t·hể t·h·i Vương trên đất, cùng Thủy Linh Lung và những người khác đang nói chuyện vui vẻ, đám người Hắc Long Hội đều ngây ra như phỗng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hoàn toàn không biết nói gì. Hắc Long Hội tuy không phải là nghiệp đoàn lâu năm nổi danh tại đất Thục. Nhưng là nghiệp đoàn lớn nhất của Lôi Bạo thành, thực lực những người chơi có thể chen chân vào vị trí hạch tâm vẫn không tệ, cho dù là đẳng cấp hay trang bị đều mạnh hơn người chơi bình thường một bậc, thậm chí còn có thể xưng là cao thủ nhất lưu. Nhưng lúc này, khi thấy đám người "Đại Lực xuất kỳ tích", bọn họ lập tức cảm nh·ậ·n được sự chênh lệch về thực lực. Trước khi mở nhiệm vụ đánh trụ sở, đám người Hắc Long Hội cũng chưa từng nghe qua tên của mấy người Thủy Linh Lung, chỉ biết đám người kia vận may đi theo m·ô·n·g Vương Viễn, hỗn qua được phó bản độ khó địa ngục. Thấy đám người này rồi, thì lại càng không giống cao thủ. Một mặt hèn mọn tiểu hài, một ông chú trung niên đầy nếp nhăn, một chiến sĩ cười hì hì, một p·h·áp sư xấu xí, một kỵ sĩ tao bao, và một cô nàng... Tổ hợp thế này, nhìn kiểu gì cũng thấy giống đám cỏ rác. Nhưng vạn vạn không ngờ, p·h·áp sư xấu xí kia lại có ma p·h·áp hệ lôi, cô nàng kia còn có thể song kiếm hai vũ khí Hoàng Kim. Còn vân vân vân vân, phối hợp chiến đấu cũng toát ra phong phạm cao thủ. Đám người mình, đến cơ hội nhúng tay cũng không có, đơn giản trở thành khán giả tại hiện trường. Thế nào là ngưu tầm ngưu mã tầm mã chứ, thực lực tên Ngưu Đại Lực mạnh mẽ, bạn bè bên cạnh hắn quả nhiên toàn là cao thủ. Bất quá với trình độ cao thủ như vậy, không phải nên ở các Guild lớn hưởng thụ tài nguyên phong phú sao? Sao lại đi lập gánh hát rong sống qua ngày đoạn tháng thế này? Đám người Hắc Long Hội càng nghĩ càng không hiểu... "Đại Hải! Sờ đồ đi! Lần này cậu đóng góp nhiều nhất!" Vương Viễn ở bên này, mọi người chỉ vào t·h·i Vương trên đất. "Ta thật sờ sao." T·ử Thần xoa xoa tay, nhìn Vương Viễn. Đám bạn này của mình chẳng phải thứ tốt lành gì, chỉ khi chúng đồng ý thì mới chủ động để mình sờ đồ, nếu như bình thường thì bọn này sớm đã vì việc ai đi sờ t·h·i t·hể mà đánh nhau vỡ đầu rồi. "Đi đi!" Vương Viễn cũng tỏ ý đồng tình. T·ử Thần k·í·c·h· đ·ộ·n·g bước đến bên cạnh t·h·i Vương, bắt đầu tìm kiếm. Đám người Hắc Long Hội thấy bọn họ bắt đầu sờ đồ cũng đầy mặt chờ mong. Bọn họ là lần đầu tiên đ·á·n·h boss Hoàng Kim, còn là boss Hoàng Kim cấp 30 thủ s·á·t theo như thiết lập của trò chơi thì s·á·t t·h·ủ nhất định rớt đồ trang bị có phẩm chất tương ứng! Nói cách khác, t·h·i Vương ít nhất phải rớt ra một kiện trang bị Hoàng Kim. "Ơ?" Nhưng sau khi T·ử Thần lục lọi mấy lần trên người t·h·i Vương thì lộ vẻ nghi ngờ. "Thế nào? Sờ được gì rồi?" Mọi người vội vàng hỏi. "Chỉ rớt mỗi cái đồ chơi này..." T·ử Thần móc ra một đống gạch men đen sì, đưa tới trước mặt mọi người. Cùng lúc đó, t·h·i t·hể t·h·i Vương biến m·ấ·t ngay trước mắt mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận