Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 482: Truyền thuyết cấp BOSS, biến thái giao diện thuộc tính!

"Thì ra là thế! Ta hiểu chuyện gì xảy ra rồi! !" Vương Viễn nhìn Schrager trước mắt, lập tức hiểu rõ cơ chế của tên vương bát đản này. Đậu đen rau má! ! Có thể là do Schrager cháu trai này đã tiêu hao tinh huyết bản thân, hấp thụ bốn vị Ma Soái rồi cưỡng ép tăng lên tới cấp Truyền Thuyết. Cho nên tên này ở trạng thái bình thường kỳ thực chỉ là một khối năng lượng hư vô. Chỉ khi công kích mới có thể ngưng tụ thành thực thể. Làm như vậy sẽ có chỗ lợi, tương đương với trạng thái chờ, đối với tiêu hao năng lượng bản thân khá thấp, có thể duy trì lâu hơn. Hơn nữa cơ chế này cũng khiến phần lớn công kích của đối thủ thất bại, lại càng không bị rơi vào tình trạng bị dồn vào một chỗ như các BOSS khác. Cũng chính vì thế mà khi đối mặt với mọi người vây công, Schrager không hề hấn gì, nhưng khi đấu một kiếm với Vương Ngọc Kiệt lại bị thương. Đối với BOSS cao cấp từ Sử Thi trở lên so với BOSS cấp Ám Kim trở xuống thì thuộc tính và kỹ năng không phải là độ khó lớn nhất. Cái khó nhất chính là cơ chế. Chỉ cần tìm được cơ chế của BOSS cao cấp, cơ bản chẳng khác nào phá được bước đầu trong việc công lược BOSS. Những kỹ năng sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều. "Tiểu Bạch! Trêu ngươi hắn! !" Nghĩ đến đây, Vương Viễn liền chỉ vào Schrager lớn tiếng nói: "Những người khác chuẩn bị, cho lão tử đ·á·n·h cho đến c·hết! cnm! Dám đ·á·n·h người của lão tử!" Nói xong, Vương Viễn lấy một bình thuốc hồi phục tức thời rót vào miệng Vương Ngọc Kiệt, còn không quên nói với Vương Ngọc Kiệt: "Ngươi nghỉ ngơi chút, ta cho ngươi hả giận!" "Tôn tặc! !" Nhận được lệnh của Vương Viễn, Tiểu Bạch liền tiến lên một bước, giơ ngón giữa lên về phía Schrager, khiêu khích hắn. "! !" Schrager trừng mắt, thanh trường kiếm trong tay không tự chủ được chém về phía Tiểu Bạch. Tiểu Bạch lập tức đập tấm chắn xuống đất, mở khiên tường. "Ầm ầm! !" Một tấm khiên lớn hư ảnh ngưng tụ trước mặt Tiểu Bạch. "Đoàng!" Đại kiếm của Schrager rắn chắc chém vào khiên tường. "Soạt! !" Chỉ nghe một tiếng vang lớn. Khiên tường vỡ tan tành. Tiểu Bạch không tự chủ được lùi về sau nửa bước, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh. Những người khác thì quá sợ hãi. Khá lắm! ! Đây chính là lực công kích của BOSS cấp Truyền Thuyết sao? Tiểu Bạch thuộc tính thế nào, không ai hiểu rõ hơn lũ khô lâu của Vương Viễn. Đây là Khô Lâu binh trọng trang biến dị, không chỉ có trưởng thành cao, trang bị trên người cũng là do Vương Viễn trang bị cho, là bộ Thiên Ma, tăng thêm thừa hưởng thuộc tính của Vương Viễn, lực phòng ngự của nó có thể so với BOSS. Với khiên tường mở ra thì về cơ bản không ai có thể phá vỡ được. Một kiếm của Schrager xuống mà trực tiếp chém nát khiên tường. Cái này cũng quá biến thái đi. Lúc nãy Vương Ngọc Kiệt đấu một chiêu với tên này mà còn chưa c·h·ế·t? Nghĩ đến đây, đám người cùng nhau liếc nhìn Vương Ngọc Kiệt đã khôi phục được chút ít. Người phụ nữ này... Thật là đáng sợ. Thế nhưng, sau khi một kiếm này của Schrager xuống, công kích vẫn chưa kết thúc, pháp trượng sau lưng vừa nhấc lên, một quả cầu lửa đối diện n·ổ về phía Tiểu Bạch. Tiểu Bạch hoảng hốt vội nâng khiên lên. "Oanh! !" Cầu lửa ầm vang n·ổ tung. Tiểu Bạch một lần nữa bị n·ổ cho lảo đảo lùi về sau mấy bước. "Hô!" "Sưu!" Lúc này, công kích của Đại Bạch và Mã Tam Nhi cũng đã bay đến trước mặt Schrager. Nếu là đổi thành BOSS khác thì trong tình huống này nhất định không có sức chống đỡ, nhưng tên Schrager này có bốn tay... Ưu thế liền thể hiện ra. Hắn giơ tấm khiên lên, chắn ở trước n·g·ự·c. "Keng!" "Oanh!" Hai đợt công kích của hai người lần lượt rơi trên tấm khiên của Schrager. Thân hình Schrager không hề lung lay một chút nào. Lực phòng ngự của BOSS cấp Truyền Thuyết cũng được thể hiện một cách vô cùng tinh tế. "Sưu sưu sưu!" Không những vậy, trong khi Schrager nâng khiên phòng ngự, cánh tay thứ tư cầm nỏ cũng liên tục bắn mấy mũi tên về phía Vương Viễn và mọi người. Mũi tên nhằm thẳng vào đám người. "Truyền tống môn! Mở!" Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tử Thần hai tay kéo một cái. "Xoẹt!" Một cánh cổng truyền tống xé toạc không khí. "Sưu!" Mấy mũi tên xuyên qua cánh cổng truyền tống, bay ra phía sau đầu Schrager. "Phốc phốc phốc phốc!" Toàn bộ cắm vào ót Schrager mà không hề nể nang gì. "Quả nhiên!" Vương Viễn thấy vậy nói: "Tên này chỉ có khi công kích mới là thực thể!" "Thảo nào!" Nghe Vương Viễn nói, đám người đều giật mình. "Lại đến! !" Tiểu Bạch biết được cơ chế của Schrager, lập tức xông lên phía trước, giơ khiên lên. Những người khác cũng nhao nhao chuẩn bị công kích. "Hừ!" Schrager hừ lạnh một tiếng: "Với ngươi mà cũng đòi cản ta?" Vừa nói, trường kiếm lại lần nữa bùng lên ngọn lửa dữ dội, lại một chiêu 【 Liệt Diễm kiếm pháp 】 chém thẳng về phía Tiểu Bạch. Tiểu Bạch giơ khiên lên đón đỡ. "Tư lạp! ! !" Một vệt ánh lửa chói mắt lướt qua. Tiểu Bạch bị đánh bay ra ngoài. Bay xa đến mười mấy mét, mới nặng nề rơi xuống đất, lại lăn mấy vòng mới dừng lại. May là có tấm khiên trong tay đỡ được phần lớn tổn thương nên Tiểu Bạch mới không bị thương quá nặng, nếu không lần này Tiểu Bạch đã bị chặt thành mảnh vụn xương rồi. Xuân Ca liên tục tung ra mấy chiêu hồi xuân thuật, mới khiến Tiểu Bạch tỉnh táo lại. Rõ ràng lần này, Tiểu Bạch không chỉ bị đánh bị thương, còn bị đánh cho tự kỷ luôn rồi. Đương nhiên, Tiểu Bạch tự kỷ không phải vì công kích của Schrager quá cao... Là một cao thủ tinh anh, Tiểu Bạch được mệnh danh là tay sai số một dưới trướng Vương Viễn, tuyệt đối là khô lâu mạnh nhất, không có thứ hai. Vương Viễn sống đến bây giờ, cơ bản đều nhờ Tiểu Bạch giúp mình kháng sát thương dụ BOSS. Tiểu Bạch cũng là hạch tâm của đội. Nhưng từ khi có Vương Ngọc Kiệt đảm nhiệm tanker, siêu xe tăng như Tiểu Bạch thường không có đất dụng võ. Điều này Tiểu Bạch có thể nhịn, dù sao người ta là con gái, lại còn là người của Vương Viễn. Mình thân phận làm tiểu đệ, tự nhiên không ý kiến gì, mà hơn nữa Tiểu Bạch cũng tâm phục khẩu phục với thân thủ của Vương Ngọc Kiệt, lúc không có việc gì thường len lén so sánh với Vương Ngọc Kiệt... Ừm! Cô nàng này lợi hại thật. . . Nhưng cũng chỉ mạnh hơn ta chút thôi, thuộc tính ta mạnh hơn hắn, mà lại ta là đàn ông (người?) liều m·ạ·n·g thật thì chắc ta hơn một bậc. Cho nên, Tiểu Bạch vẫn luôn tự nhận vị trí của mình là dưới Vương Ngọc Kiệt, mà không quá thấp, nhiều nhất là ngang hàng. Nhưng sau khi ăn một kiếm của Schrager, Tiểu Bạch cuối cùng cũng ý thức rõ ràng hàm lượng vàng của Vương Ngọc Kiệt. Đây chính là một Cách đấu gia nhỏ yếu a, thuộc tính và cấp bậc đều thấp, trong tình huống này n·h·ụ·c thân cứng đối cứng mà chạm vào Schrager, sẽ thành lưỡng bại câu thương. Mình là một tanker lấy phòng ngự làm chủ, cùng chịu một chiêu đó thì căn bản không có cơ hội cứng đối cứng mà trực tiếp bị chặt bay ra ngoài... Nếu không phải có trang bị thần khí gánh chịu thì... Sợ không đã c·h·ế·t rồi. Mặc dù mình không bị thương nghiêm trọng như Vương Ngọc Kiệt, nhưng vì vốn dĩ Cách đấu gia không tăng trưởng phòng ngự, người ta thì lại là né tránh... Nếu Schrager không cố tình công kích thì căn bản không đụng được vào Vương Ngọc Kiệt. . . Đây mới là điểm khiến Tiểu Bạch tự kỷ nhất. Không sai! Hắn, Tiểu Bạch, một khô lâu trọng trang đường đường, không chịu nổi một đòn trước mặt BOSS! Thuộc tính không đủ, không gánh được sát thương. Kỹ năng không đủ, không né tránh được công kích. Có thể hiểu thuộc tính không đủ, bởi vì giác tỉnh giả bình thường, đừng nói là cấp 28, ngay cả ngang cấp 50 với Schrager thì cũng không có giao diện thuộc tính như của Schrager. Vì thế ngay giờ phút này có thể nói rằng, chỉ có thân thủ của Vương Ngọc Kiệt mới có thể giữ chân được BOSS loại cấp bậc này. Tâm trạng của Tiểu Bạch lúc này tất nhiên ai cũng hiểu. "Mẹ nó! Tên này đáng sợ vậy sao?" Thấy Tiểu Bạch bị chặt thành ra thế này, mọi người lại có nhận thức mới về thực lực của Schrager. Tên c·h·ó c·h·ế·t này! Thuộc tính quả nhiên phá trần, siêu xe tăng như Tiểu Bạch mà căn bản không gánh nổi hắn. Sở dĩ lúc nãy có thể chống đỡ là do kỹ năng 【 Đón đỡ 】 của Tiểu Bạch, vốn là một kỹ năng cản trở, dù mạnh hơn cũng có thể cản lại. Sau đó là Vương Ngọc Kiệt nhận BOSS. Vương Ngọc Kiệt nhảy lên tránh xuống, chủ yếu né tránh chứ không chịu công kích... Lúc đó mọi người cũng chưa nhận ra giao diện thuộc tính của Schrager cao đến mức đó. Bây giờ Tiểu Bạch cứng rắn chịu vài lần thì mọi người mới hiểu được, BOSS cấp Truyền Thuyết tuyệt đối không phải là hư danh. "Để ta!" Vương Ngọc Kiệt thấy thế định lần nữa đứng dậy. "Nghỉ ngơi đi ngươi!" Vương Viễn cực kỳ đau lòng ôm chặt lấy Vương Ngọc Kiệt vào lòng, nói: "Nếu thật sự không được, ta sẽ lên kháng!" "Ngươi?" Nghe thế, tất cả mọi người đều hơi ngơ ngác. Tử Linh Pháp Sư bản lĩnh đều nằm ở việc triệu hồi vong linh, bản thân thì không quen chiến đấu, nhiều nhất là cái phế vật phụ trợ. Vương Viễn lại đòi tự mình lên chịu BOSS, cái này không hợp lẽ thường. "Ta không thể để Tiểu Kiệt vẫn còn thế này mà đã đi tank quái! Cái pháp của nàng ta đã xem qua rồi." Vương Viễn nói: "Không thể nói là tinh thông được, nhưng mà tank quái chắc là đủ rồi..." "Khụ khụ khụ..." Nghe Vương Viễn nói vậy, Vương Ngọc Kiệt thiếu chút nữa đã ho ra m·á·u: "Ngươi x·e·m· ·t·h·ư·ờ·n·g ai đó?" Thật là! Đây là tinh hoa tâm huyết của người ta mấy nghìn năm đó, Vương Ngọc Kiệt từ nhỏ đến lớn luyện 20 năm, cũng mới hé mở cánh cửa mà thôi, ngươi nhìn mấy lần rồi nói có thể tank quái... Cũng là do Vương Ngọc Kiệt hiện tại không muốn g·i·ế·t hắn, chứ người khác có lẽ đã thấy chút m·á·u rồi. "Vẫn là để ta..." Ngay khi Vương Viễn chuẩn bị lên "Chịu c·h·ế·t" thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ sau lưng Vương Viễn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận