Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 453: Ngoại giới áp lực, mới có thể để cho nội bộ đoàn kết

Chương 453: Áp lực từ bên ngoài, mới có thể khiến nội bộ đoàn kết.
Dựa theo ghi chép trong Tuế Nguyệt Sử Thư tương lai, so với vết nứt không gian do đại địa tách ra thì việc Ma giới chi hải chảy ngược căn bản không tính là tai nạn. Hơn nữa địa hình bồn địa Tây Thục khá phức tạp, vừa có núi lại có bồn địa, cho nên khi Ma giới chi hải chảy ngược, tất cả mọi người sớm nhận được thông báo, đã nhanh chóng tìm đến chỗ cao, không gây ra thương vong lớn. Huống chi nơi này đã hoàn thành việc chỉnh hợp tài nguyên. Hầu hết tất cả các nơi ẩn náu và đội mạo hiểm ở khu vực Tây Nam đều tập trung ở trong và xung quanh Cẩm Thành. Người thức tỉnh tập trung, tài nguyên cũng tập trung, cho dù ma tộc xâm lấn cũng có thể dựa vào địa hình Nhị Lang Sơn để phòng thủ trước.
Hơn nữa, những người Vương Viễn quen ở Cẩm Thành cũng không nhiều, bản chất mà nói thì hắn chỉ là người ở nơi khác, cũng không có nghĩa vụ phải ở lại Cẩm Thành cố thủ. Giang Bắc lại là quê hương của Vương Viễn, là cơ nghiệp, bạn bè của hắn đều ở Giang Bắc, khi nguy cơ sinh tử của nhân loại sắp đến, Vương Viễn đương nhiên phải ưu tiên bảo vệ những người thân thiết và quê hương của mình trước.
Lùi một vạn bước mà nói, căn cứ bí mật của Vương Viễn cũng ở Giang Bắc... Cho dù nhân loại thật sự không chống lại nổi, thì nơi đó cũng là nơi an toàn nhất...
... Lúc đi, máy bay trực thăng phải bay mất hơn hai mươi giờ. Lúc về, nhờ có cổng truyền tống của tử Thần mà chỉ một cái chớp mắt đã về tới Giang Bắc.
Ngưu gia thôn vẫn náo nhiệt như thường. Dân thường đi lại tấp nập, hai bên đường tràn ngập người thức tỉnh bán tài liệu ma thú. Vừa vào đã thấy cảnh tượng phồn vinh. Nhìn thị trấn nhỏ náo nhiệt này, tử Thần có hơi ngạc nhiên. Mặc dù Cẩm Thành đã hoàn thành chỉnh hợp tài nguyên, tất cả nơi ẩn náu đều tập trung trong phạm vi Cẩm Thành, nhưng các nơi ẩn náu vẫn là các cá thể độc lập, ít qua lại với nhau. Nơi ẩn náu có quy mô lớn như Sắc Màu Rực Rỡ cũng không có nhiều người đến vậy. Mà Ngưu Gia Thôn lại có đầy đủ các loại công trình kiến trúc, trên quảng trường thì có cả một dãy đá phó bản... Rất nhiều nơi ẩn náu ở Cẩm Thành không nơi nào làm được như vậy. So với Cẩm Thành là một đại đô thị "bằng mặt không bằng lòng" thì thị trấn nhỏ bé này rõ ràng có sức sống hơn...
... Về tới Ngưu gia thôn, Vương Viễn đi thẳng đến phòng nghị sự. Trịnh Long và mấy người đang đợi ở đó. Mấy người nhìn thấy Vương Ngọc Kiệt, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc. Chà, đây chính là thành chủ duy nhất trên toàn thế giới tính đến thời điểm hiện tại. Người khác muốn gặp còn không được, giờ cứ như vậy mà đứng trước mặt mình, tâm tình của bọn họ thế nào thì cũng dễ hiểu. Thấy Vương Viễn, mọi người lại càng sùng bái. Người khác không biết chuyện đại địa tách ra như thế nào, nhưng mấy người Trịnh Long thì vô cùng rõ ràng. Thường ngày Vương Viễn cũng không ra khỏi cửa, chỉ mới gần đây đi một chuyến đến Cẩm Thành Tây Thục, kết quả Cẩm Thành liền xảy ra ba chuyện lớn: Nguyên tố chi lực giáng lâm. Vương Ngọc Kiệt trở thành thành chủ. Ma giới chi hải chảy ngược vào Thục Địa. Dựa trên sự hiểu biết của ba người về Vương Viễn, thì mấy chuyện này chắc chắn có liên quan đến hắn. Cái gì gọi là nhân vật chính chứ? Chính là việc dù ngươi ở đâu thì vẫn luôn khiến người khác chú ý, trở thành tiêu điểm của toàn thế giới. Không hổ là Vương Đại thiện nhân, biết đâu chừng lại làm ra chuyện gì đó "lấy đức phục người", mà ngay cả tư liệu phim mới cũng được tạo ra.
"Lão đại... Phim tư liệu mới sắp được công chiếu rồi, chúng ta cần chuẩn bị gì không?" Gặp Vương Viễn và mọi người đã ngồi xuống, Vương Cửu Thần liền tranh thủ hỏi. Mặc dù Vương Cửu Thần bọn họ chưa biết "Đại địa tách ra" là chuyện gì cụ thể, nhưng dựa vào kinh nghiệm trò chơi trước đây thì khi phim tư liệu mới được mở ra, sẽ xuất hiện quái vật mới, BOSS mới và cả phó bản mới cùng cốt truyện chính của thế giới mới.
"Chuẩn bị đồ ăn, nước ngọt, và các loại vật liệu chiến tranh! Phim tư liệu mở ra, chắc chắn sẽ có quái vật mạnh hơn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ có chuyện ma tộc vây thành trên quy mô lớn." Vương Viễn trầm ngâm một lát rồi nói. Dựa vào tình hình mà Đại Bạch bọn họ kể, sau khi đại địa tách ra, tất cả các thành phố của loài người đều sẽ phải đối mặt với việc quân đoàn ma tộc vây thành, một bộ phận nơi ẩn náu trong tai nạn này sẽ bị tiêu diệt. Chỉ những nơi ẩn náu nào đoàn kết với nhau vào thời khắc mấu chốt mới may mắn sống sót qua tai nạn lần này.
"Hả? Lại muốn công thành?" Nghe Vương Viễn nói vậy, mấy người Trịnh Long kinh ngạc không thôi. Lần trước quái vật công thành mới trôi qua nửa năm mà thôi.
"Không chỉ là công thành! Mà là chiến dịch quy mô lớn! Là chính diện chiến trường." Vương Viễn nói. Quái vật công thành chỉ là hình thức phòng thủ cấp thấp nhất. Mọi người chỉ cần ở trong thành, có tháp phòng thủ là được. Còn việc quân đoàn ma tộc bao vây thành là kiểu chính thức đánh trận, hai quân đối chọi nhau, không hề giống nhau chút nào.
"Vậy... vậy phải làm gì đây?" Nghe Vương Viễn nói vậy, mấy người có chút hoảng. Lần trước quái vật bao vây thành đã rất nguy hiểm rồi, nếu không phải Vương Viễn kịp thời dùng kỹ năng liên hoàn t·h·i bạo gần như bug để cứu nguy, e là cả Ngưu gia thôn đã không còn. Bây giờ lại phải đánh trận... Mà còn là một cuộc chiến tranh đúng nghĩa, chuyện này... Mấy người thức tỉnh vốn là người chơi, việc hành quân đánh trận không thể nói là không biết gì nhưng chắc chắn là không quen thuộc. Cho dù tận thế đã được nửa năm, mọi người không ngừng g·iết quái lên cấp thì cũng chỉ là sự phối hợp giữa các đội nhóm, hoàn toàn khác với đánh trận. Thủ thành! Đó là cách đánh trận đơn giản nhất. Mọi người chỉ cần đứng trên tường thành mà tiếp ứng là được, không hề có chút kỹ năng nào. Còn việc hành quân bày trận thì không chỉ cần phối hợp giữa các đội nhóm mà còn cần cả các chiến thuật, chiến lược các kiểu... Mấy thứ này đừng nói là dân trạch nam bình thường, ngay cả quân nhân chính quy giờ cũng có rất ít người hiểu rõ. Dù sao thì mấy trăm năm trước nhân loại đã tiến vào thời đại chiến tranh công nghệ cao hiện đại rồi, việc đánh trận cũng chỉ là bắn phá lẫn nhau, còn chiến tranh bằng v·ũ k·hí lạnh thì chỉ thấy trong sách cổ thôi.
"Đương nhiên là tận lực đoàn kết tất cả những lực lượng có thể đoàn kết." Vương Viễn nói, "Chuyện quân đoàn thế nào rồi?" Quân đoàn là bước đầu tiên trong việc chỉnh hợp tài nguyên của Vương Viễn. Chỉ khi gom tất cả các nơi ẩn náu ở Giang Bắc lại thành một, mới có thể tạo ra được một nơi ẩn náu lớn như Cẩm Thành. Tất cả tài nguyên tập trung vào một nơi ẩn náu lớn, mới có thể phát triển nhanh hơn.
"Đừng nói nữa..." Vương Viễn không nhắc tới thì thôi, vừa nhắc tới chuyện này là mặt của mấy người Vương Cửu Thần lại xị xuống: "Ngoài mấy nơi ở xó xỉnh, sắp sống không nổi thì mấy nơi ẩn náu quy mô hơn chút đều không hưởng ứng."
"Đúng vậy! Bọn họ toàn tâm địa quỷ quái, chỉ chờ chúng ta cho lợi ích thôi."
"Mẹ nó! Còn có mấy nơi ẩn náu lớn, còn hỏi nếu giới thiệu được nơi ẩn náu khác gia nhập thì chúng ta có thể cho chúng bao nhiêu tiền hoa hồng nữa." Trịnh Long và Dương Thần Quang cũng hùa theo.
"..." Vương Viễn im lặng, bởi vì hắn biết, đó là bản tính của con người. Đặc biệt là vào thời bình yên ổn, ai cũng cố gắng hết sức tranh thủ lợi ích cho bản thân mình. Điều này cũng không có gì sai, ai mà không muốn sống tốt hơn chứ, ai muốn làm cháu cho người khác đâu. Nhưng bây giờ đâu phải là thời bình, mọi người chỉ đang được sống yên ổn một thời gian ngắn trong tận thế mà thôi, xem ra đã an phận với tình trạng hiện tại rồi.
"Các ngươi có biết họ thiếu cái gì nhất không?" Vương Viễn suy nghĩ một lát rồi hỏi mọi người.
"Thiếu... Thiếu lợi ích?" Trịnh Long ba người đồng thanh. Mấy nơi ẩn náu kia, hở ra là lợi ích, ngậm vào là tiền hoa hồng, hiển nhiên là bọn họ đang thiếu lợi ích. Chỉ cần Vương Viễn tung lợi ích ra là chắc chắn có người gia nhập.
"Ha ha!" Vương Viễn cười ha hả, lắc đầu nói: "Lòng tham con người là vô đáy, cho người tham lam bao nhiêu lợi ích cũng vô dụng thôi, chỉ kích thích lòng tham của họ lớn hơn."
"Vậy là gì?" Mấy người khó hiểu.
"Kẻ địch!" Lúc này, tử Thần đang đứng bên cạnh thản nhiên nói: "Bọn họ thiếu một kẻ địch nguy hiểm."
"? ? ?" Trịnh Long và mọi người nghe vậy thì sững sờ, không khỏi nhìn về phía tử Thần.
"Tê ~ " Tuy tử Thần đang che mặt, nhưng chỉ nhìn ánh mắt của anh thôi cũng khiến mấy người rùng mình.
"Không sai!" Vương Viễn hết sức vui mừng nhìn tử Thần một cái. Quả nhiên người anh em lão làng tử Thần vẫn là người hiểu mình nhất. Lời của tử Thần rất đúng! Sở dĩ mọi người không đoàn kết là vì áp lực bên ngoài không đủ lớn. Câu nói kia là thế nào nhỉ, muốn đàn dê trong bãi ngoan ngoãn nghe lời, thì phải nói cho chúng biết bên ngoài có sói. Bây giờ muốn mọi người đoàn kết lại thì phải cho bọn họ biết, thế giới bên ngoài rất nguy hiểm. Chỉ cần đủ nguy hiểm, mấy nơi ẩn náu này sẽ lập tức tự giác đoàn kết lại. Những quân đoàn lớn như Ngưu gia thôn, đừng nói muốn lợi ích... Bọn họ sẽ tranh nhau đến tìm. Dù sao thì lúc càng nguy hiểm thì lại càng phải tìm một cây đại thụ mà tránh, người càng đông cây càng lớn, cây càng lớn thì lại càng được che chở nhiều hơn, đó chính là một vòng tuần hoàn tốt đẹp.
"Ta dựa vào! Còn có thể như vậy sao?" Nghe tử Thần nói vậy, cả ba người mắt sáng lên, tỏ vẻ kính nể tử Thần.
"Vậy bây giờ chúng ta liền lên diễn đàn nói cho bọn họ biết, sau khi mở phim tư liệu mới, sẽ nguy hiểm hơn!" Trịnh Long nói.
"Ừm!" Vương Viễn gật đầu, "Đúng, trước tiên phải tuyên truyền để mọi người có ý thức được nguy cơ, nhất định phải nhanh chóng hoàn thành chỉnh hợp tài nguyên, thời gian không còn nhiều." Theo ghi chép của Tuế Nguyệt Sử Thư thì tối đa chỉ còn khoảng nửa tháng, Ma giới chi hải sẽ tràn đầy toàn bộ bồn địa Tây Thục, đến lúc đó thời đại "đại địa tách ra" chính thức mở ra, các vết nứt không gian hướng tới ổn định. Quân đoàn ma tộc cũng sẽ xuyên qua khe hở không gian, giáng lâm tại các thành chính. Cho nên phải trong vòng nửa tháng mà tập trung toàn bộ các nơi ẩn náu ở trong phạm vi thành Giang Bắc. Đồng thời cũng giống như Cẩm Thành, xây dựng một bức tường thành kiên cố quanh thành Giang Bắc, ít nhất cũng phải là tường cấp hai, thậm chí còn cao hơn, như vậy mới có thể ngăn cản được quân đoàn ma tộc sắp đến.
"Các huynh! Ngươi là bạn mới tới à?" Lúc này, mấy người Trịnh Long mới để ý đến tử Thần người mà họ chưa từng gặp.
"Đây là bạn cũ của ta, anh ấy tên là..." Vương Viễn nhìn tử Thần một cái, không biết nên gọi là Diệp Minh Khiêm hay Lý Đại Hải.
"Ta tên Lý Hải!" tử Thần chủ động tự giới thiệu.
"Ha ha! Ta là Trịnh Long, đây là Vương Cửu Thần, còn tên ngốc đột xuất kia tên Dương Thần Quang! Bọn ta là người phụ trách nơi này." Trịnh Long vừa chỉ vào mấy người vừa giới thiệu: "Nhưng mà huynh này, bọn ta đều là người một nhà, anh cứ mang khăn che mặt thế này có hơi thất lễ đấy."
"? ? ?" Vương Viễn và Vương Ngọc Kiệt cùng lộ ra vẻ nghi ngờ, ánh mắt nhìn Trịnh Long như nhìn người sắp chết.
"Cái này..." tử Thần ngẩn ra, nói: "Ta thấy ta cũng lịch sự rồi."
"Mở ra mở ra! Biết mặt nhau đi." Trịnh Long vẫn không bỏ cuộc, hết sức mong chờ được nhìn thấy diện mạo thật của tử Thần.
"Được thôi!" tử Thần tiện tay tháo khăn che mặt xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận