Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 222: Hố cha thiết lập

Chương 222: Cái thiết lập hố cha 【 hào quang hi sinh 】: Kỹ năng chủ động, trong nháy mắt chuyển toàn bộ sát thương kỹ năng trong phạm vi hào quang lên người mình. Kỹ năng này là phần thưởng khi đánh trụ sở nghiệp đoàn trước kia. Lúc đó còn cùng Nhân Giả Vô địch hồn bay phách tán, bị những người khác chế giễu là một kẻ chịu chết, một kẻ tự bạo, kỹ năng tự hại mình của hệ Thánh Quang. Thêm việc hi vọng thiên về vị trí hỗ trợ, bình thường chỉ cần thêm BUFF là được rồi, nên trước giờ chưa hề dùng đến kỹ năng này. Lúc này thấy Cầm Kiếm Thần Vệ muốn đánh chết Vương Viễn, hi vọng mới không thể không dùng đến kỹ năng này. Dù sao hi vọng rất rõ ràng trong lòng, mình bị phong ấn không sao cả, dù gì mình cũng không có tác dụng gì, Vương Viễn mà bị giết… chỉ bằng hai cô nương Thủy Linh Lung và Đại Hải Vô Lượng, mọi người tám chín phần mười là muốn diệt đoàn. Ngay khi hi vọng dùng “hào quang hi sinh” một nháy mắt, “Thiên Băng Địa Liệt Trảm” của Cầm Kiếm Thần Vệ xuất hiện trên không của hi vọng, đương nhiên! Cũng ở trên không của Phong Ấn Thần Vệ. “Hi vọng! Tiến lên phía trước một bước!” Vương Viễn thấy vậy mừng rỡ, vội lên tiếng nhắc nhở. Hi vọng dù không biết Vương Viễn có ý gì, nhưng không chút suy nghĩ, liền tiến lên một bước. “Phập!” một tiếng, đè lên cái hồ lô của Phong Ấn Thần Vệ. “Xoẹt!” Hi vọng hóa thành một đạo bạch quang biến mất tại chỗ. “Ầm!!” Cùng lúc đó, “Thiên Băng Địa Liệt Trảm” của Cầm Kiếm Thần Vệ cũng trùng điệp rơi xuống. Hi vọng biến mất, vị trí hi vọng đứng tự nhiên cũng chỉ còn lại một mình Phong Ấn Thần Vệ. Cô nàng này còn đang ôm hồ lô đắc ý, đột nhiên trước mắt tối sầm, chưa kịp ngẩng đầu lên nhìn, Cầm Kiếm Thần Vệ đã một kiếm chắc nịch từ trên xuống dưới bổ vào đầu Phong Ấn Thần Vệ. “Oanh!!!” Cầm Kiếm Thần Vệ một kiếm rơi xuống đất, lực trùng kích cường đại làm mặt đất nứt toác, nham tương phun trào ra, cả vườn hoa đều rung động. Bảo kiếm trong tay Cầm Kiếm Thần Vệ cùng hồ lô trong tay Phong Ấn Thần Vệ là cùng một cấp bậc pháp bảo. Chủ đánh một loại sức tấn công phá trần. Ngoài đỡ đòn, các loại kỹ năng vô địch như Khiên Ánh Sáng, tủ lạnh, bất kỳ mục tiêu nào cũng đều bị nhất kích tất sát. Cho dù mục tiêu là Phong Ấn Thần Vệ cũng vậy. Đúng như Vương Viễn dự đoán, vũ khí trong tay hai BOSS Phong Ấn Thần Vệ và Cầm Kiếm Thần Vệ là khắc chế lẫn nhau. Nên một kiếm này xuống, Phong Ấn Thần Vệ không kịp kêu một tiếng đã bị chém làm đôi. “Ùng ục ục!” Theo Phong Ấn Thần Vệ bỏ mình, cái hồ lô trong tay nó lăn xuống mặt đất. “? ? ? ??” Nhìn cái xác đồng bạn dưới đất, trên đầu Cầm Kiếm Thần Vệ xuất hiện một loạt dấu chấm hỏi. Sau đó là giận tím mặt. “Linh tử! !! Hồ lô!” Mà đúng lúc này, Thủy Linh Lung dưới sự chỉ huy của Vương Viễn đã bật “Tăng tốc” xông đến trước mặt Cầm Kiếm Thần Vệ, tiện tay nhặt cái hồ lô trên đất lên. “Đóng băng!” Đại Hải Vô Lượng giơ pháp trượng lên, một luồng băng vụ ngưng kết, đóng cứng Cầm Kiếm Thần Vệ. Chưa kịp để Cầm Kiếm Thần Vệ vung kiếm phá băng, Thủy Linh Lung đã cầm hồ lô vòng ra sau lưng Cầm Kiếm Thần Vệ, dí lên mông Cầm Kiếm Thần Vệ. “Xoẹt!” Cầm Kiếm Thần Vệ hóa thành một đạo bạch quang biến mất tại chỗ. “Leng keng!” Trường kiếm trong tay rơi xuống đất. “Hoàn hảo!” Thấy cảnh này, trên mặt Vương Viễn lộ ra nụ cười hài lòng. . . Hai con BOSS toàn bộ bị giải quyết, một đám sương mù từ trong hồ lô chui ra. Mấy người Tùy Tiện Loạn Xạ vừa bị phong ấn bị thả ra, ngã nhào xuống đất tứ tung. “Ta sát! Chuyện gì xảy ra! Vừa nãy ta thế nào?” “Đây là đâu?” “A? Chúng ta lại về rồi sao?” Lại thấy ánh mặt trời, mấy người một mặt mờ mịt, dường như còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra. Chỉ có hi vọng là đứng dậy đầu tiên, nhanh chóng lui về phía Vương Viễn: “Ngưu ca, BOSS đâu?” “May mà có ngươi! Bọn nó đã bị thu thập!” Vương Viễn cười nói. “Ta?” Hi vọng nghiêng đầu ngơ ngác một chút nói: “Đừng giỡn… Ngưu ca sao ngươi cũng học được kiểu nói âm dương quái khí rồi.” Mình có bao nhiêu cân lượng hi vọng vẫn rất rõ ràng. Bình thường trong đội ngũ không thể nói là người trong suốt đi, đã là chức nghiệp hỗ trợ, khẳng định không có chút cảm giác tồn tại, cho dù so với mục sư Nhân Giả Vô Địch, nghề nghiệp Thánh Kỵ Sĩ hi vọng cũng có vẻ có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Vừa nãy tức thì bị sơ ý chủ động bị hồ lô hút vào, làm sao có thể là mình thu thập BOSS. “Thật mà…” Vương Viễn cười kể lại chuyện mới xảy ra một lần. Nếu vừa nãy không có cái “hào quang hi sinh” kia của hi vọng thì Cầm Kiếm Thần Vệ tuyệt đối sẽ không công kích Phong Ấn Thần Vệ. Hai con BOSS tự nhiên cũng không thể nào giải quyết được. “Ngọa tào? Thật? Ha ha!” Hi vọng vẫn khó mà tin nổi. “Thật!” Thủy Linh Lung và Đại Hải Vô Lượng cũng ở một bên làm chứng. “Ha ha ha! !! Ta đã bảo mà, đẹp trai thì số mệnh liền tốt!” Hi vọng trong nháy mắt đắc chí. “Xì! Ăn may!” Mấy tên bỉ ổi vô cùng không phục giơ ngón giữa với hi vọng. “Ngưu ca! Phong Ấn Thần Vệ cứ thế mà chết sao? Thật là đáng tiếc mà?” Tùy Tiện Loạn Xạ vẫn còn tiếc nuối. “Tiếc cái gì, nó ở ngay sau lưng ngươi kìa.” Vương Viễn chỉ về phía sau Tùy Tiện Loạn Xạ. Tùy Tiện Loạn Xạ vội quay đầu lại, liếc mắt liền thấy Phong Ấn Thần Vệ đang nằm trên mặt đất vỡ gạch men, bị chia làm hai nửa. “Ta dựa vào!” Tùy Tiện Loạn Xạ giật mình nhảy dựng lên, bám lên người Dũng Giả Vô Song. “Cút đi, cút đi!” Dũng Giả Vô Song túm được là liền một trận đánh túi bụi. . . “Không thể không nói… Nhà thiết kế trò chơi đúng là không coi ai ra gì.” Nhân Giả Vô Địch sờ cằm, cảm khái không thôi. Mẹ nó, thiết kế ra loại BOSS phi nhân loại như vậy đã đủ buồn nôn rồi, còn thiết kế hai con. Thiết kế hai con còn chưa tính, mấu chốt là cách giải quyết BOSS lại còn phải nhất định thả hai con BOSS ra cùng một lúc. Cái này mẹ nó đúng là không bình thường. Người chơi bình thường gặp phải BOSS có độ khó thế này, phản ứng đầu tiên chắc chắn đều là tách ra đánh. Ai mà trực tiếp thả hai con ra chứ. Bọn nhà thiết kế trò chơi này, quả thực là nắm bắt tâm lý người chơi đến tận cùng. Đương nhiên… Nghĩ tới đây, Nhân Giả Vô Địch lại nhìn Vương Viễn một chút… Cái thiết lập chó má như vậy của nhà thiết kế cũng bị vị này trước mắt tìm ra cách giải, có thể thấy được vị này trước mắt cũng chẳng phải dạng người bình thường. . . “Nổ cái gì?” Tử Thần cẩn thận từng li từng tí hỏi một câu. So với chuyện bát quái, hắn quan tâm hơn về hai con BOSS này có thể cho được phần thưởng gì. “Look!” Thủy Linh Lung đưa hồ lô và bảo kiếm trong tay ra. 【Hồ Lô Phong Ấn】 (Trang bị đặc thù) Loại: Vũ khí phụ trợ 【Thuật Phong Ấn】: Kỹ năng chủ động, người chơi có thể tự nhập khẩu lệnh, mục tiêu đối khẩu lệnh sẽ bị phong ấn, trong thời gian mục tiêu bị phong ấn sẽ vô địch. Thời gian phong ấn: 15 giây. Thời gian hồi chiêu: 30 giây. 【Chân Thuật Phong Ấn】: Kỹ năng chủ động, tiếp xúc cận thân mục tiêu hoàn thành phong ấn, trong thời gian mục tiêu bị phong ấn sẽ vô địch. Thời gian phong ấn: 30 giây. Thời gian hồi chiêu: 60 giây. Yêu cầu nghề nghiệp: Chung Yêu cầu cấp: 1 Giới thiệu vật phẩm: Hồ lô phong ấn do thần tiên sử dụng, chỉ có trong tay thần tiên mới phát huy được uy lực chân chính. 【Vật phẩm nhiệm vụ, người chơi không thể sử dụng】 【Thất Tinh Bảo Kiếm】: (Trang bị đặc thù) Loại: Kiếm một tay Phẩm giai: Hoàng Kim Tấn công: 100 Ma pháp: 100 Tất cả thuộc tính +25 Đại Đạo: Kỹ năng bị động, tất cả kỹ năng +1 Vô Vi: Kỹ năng bị động, tất cả thuộc tính tăng 20% Nhất Khí Hóa Tam Thanh: Kỹ năng chủ động, triệu hồi ba phân thân kế thừa tất cả kỹ năng và 60% thuộc tính của bản thân hỗ trợ chiến đấu. Yêu cầu nghề nghiệp: Chung Yêu cầu cấp: 25 Giới thiệu vật phẩm: Thần kiếm do thần tiên sử dụng, chỉ có thần tiên mới có thể phát huy được sức mạnh chân chính. 【Vật phẩm nhiệm vụ, người chơi không thể sử dụng】
Bạn cần đăng nhập để bình luận