Võng Du: Ta Triệu Hoán Khô Lâu Tất Cả Đều Là Vị Diện Chi Tử?

Chương 463: Vương Viễn kế hoạch

"Chuyện khác? Chuyện gì?" Nghe Vương Viễn nói vậy, mấy người càng thêm ngơ ngác. Đại ca! Bây giờ là trăm vạn đại quân xâm lấn, có chuyện gì quan trọng hơn việc phòng thủ thành trì chứ. Đại sự trời long đất lở, cũng phải ưu tiên ngăn chặn quân đoàn ma tộc ở vùng núi phía nam, không để bọn chúng xâm nhập vào chứ.
"Hắc hắc hắc!" Vương Viễn cười khẽ nói: "Chúng ta ngăn ở đây, nhiều nhất chỉ có thể chặn được quân đoàn ma tộc, thì được bao nhiêu điểm tích lũy chứ?"
"A? Vậy ngươi muốn thế nào nữa? Đánh lui bọn chúng sao?" Đám khô lâu nghe vậy ngẩn người. Đối diện là cả trăm vạn quân đoàn ma tộc. Người khác không biết đây là khái niệm gì, nhưng mấy cái khô lâu bọn họ lại thực sự đã từng giao chiến với ma tộc. Hơn ai hết, bọn họ đều hiểu rõ trăm vạn ma tộc đáng sợ đến mức nào. Trong cuốn Sử Thư Tận Thế Tương Lai, mỗi một chủ thành, quân đoàn ma tộc xâm lấn với quy mô mười vạn trở lên đều được xem là một chiến dịch lớn. Còn cuộc xâm lăng của quân đoàn ma tộc lên tới cả triệu tên, chắc chắn là một tai họa hủy diệt.
Trong lịch sử tận thế kéo dài một trăm hai mươi năm, có ghi chép lại thì cũng chỉ có cuộc xâm lăng của ma thú đầu tiên khi tận thế vừa mới giáng xuống và lần thứ hai quân đoàn ma tộc vây thành các chủ thành sau khi đại địa rạn nứt mới phải hứng chịu những tai họa có quy mô như thế. Chỉ khi năm đó Thánh Quang Thành mở ra nhiệm vụ tại khu ẩn nấp, bị ma tộc vây hãm thì mới có cuộc xâm lăng của ma tộc với quy mô tương tự. Có thể nói, trận chiến này đối với nhân loại mà nói, liên quan đến sự sống còn của cả chủng tộc. Mặc dù vào thời của Vương Viễn, mọi người đã sớm chuẩn bị phòng ngự trong nửa tháng, nhưng vẫn không thể coi nhẹ sự đáng sợ của cả trăm vạn đại quân ma tộc.
Dù sao thì, trong lịch sử ban đầu. Nhân loại có kết cục vô cùng thê thảm trong trận chiến này. Nhiều chủ thành trên khắp thế giới đã bị ma tộc đồ sát sạch sẽ. Chỉ có một phần mười chủ thành còn sống sót trong tai họa này... Mà là còn sống sót một cách hết sức thảm hại và chịu nhiều tổn thất nặng nề. Dân thường bình thường, chỉ còn lại một phần trăm. . . Người thức tỉnh thì lại càng thảm hơn, gần như bị tàn sát đến không còn một ai trong lần xâm lăng của ma tộc này. Đừng nói là chiến thắng! Mà chỉ toàn là những thất bại thảm hại! Nếu không phải những người sống sót cuối cùng buộc phải đoàn kết lại, e là tới năm thứ hai của tận thế thì nhân loại đã diệt vong rồi.
Trong mắt của mấy người Đại Bạch, Vương Viễn anh có thể dẫn dắt người thức tỉnh ở Giang Bắc Thành, mượn lợi thế địa hình mà ngăn cản được cả trăm vạn quân ma tộc ở vùng núi phía nam trong mười ngày, vượt qua kiếp nạn lần này đã là quá đủ rồi. . . Chẳng lẽ Vương Viễn còn muốn đánh lui hoàn toàn quân đoàn ma tộc hay sao? Đây chính là cả trăm vạn quân đoàn ma tộc đấy! Ngay cả khi là một trăm vạn con heo, muốn dồn đuổi chúng cũng không phải là chuyện dễ dàng gì để có thể làm được.
"Đánh lui? Ha ha." Vương Viễn cười lớn một tiếng nói: "Các ngươi không dám nghĩ đến việc đánh à? Tỉ như là... toàn diệt..." Vương Viễn nheo mắt nói.
"Toàn diệt! ? ? ? ?" Vương Viễn vừa dứt lời, mấy cái khô lâu đều ngây cả người. Không phải chứ ca ơi. . . Anh thực sự không biết trăm vạn đại quân ma tộc đông thế nào à? Có phải anh không có khái niệm gì về số lượng không vậy? Có muốn lại đi xem đối diện trăm vạn đại quân kia thế nào không? Một trăm vạn hạt dưa, cũng có thể đập nát đầu anh ra được đấy, anh hiểu chưa?
"Ngưu ca à... Ta biết anh có bản lĩnh... nhưng anh có thể nói chuyện có tính thực tế một chút được không. . . Anh có biết hiện tại Giang Bắc Thành tổng cộng có bao nhiêu người thức tỉnh không?" Đại Bạch nghe vậy thì sững người trọn vẹn mười giây, lúc này mới dở khóc dở cười hỏi. Không sai, chính xác là dở khóc dở cười. Theo Vương Viễn lâu như vậy, cũng đã chứng kiến được thủ đoạn của Vương Viễn, biết Vương Viễn giỏi về mưu lược. Nhưng khi nghe Vương Viễn nói vậy, đây là lần đầu Đại Bạch hoài nghi Vương Viễn. Hơn nữa còn là một sự hoài nghi hoàn toàn không có một chút tin tưởng nào. Vương Viễn nói muốn tiêu diệt cả trăm vạn quân ma tộc, trong mắt Đại Bạch nó giống như ai đó đang viết tiểu thuyết, nhân vật chính chỉ huy một vạn quân giết được một vạn quân vậy... Chém gió cũng không ai nói như vậy cả, cái này không phải chém gió, cái này là thiếu kiến thức... Hoàn toàn không có khái niệm gì về cả trăm vạn quân. Cái này với việc ném bom nguyên tử xem pháo hoa khác nhau ở chỗ nào chứ? Quả nhiên, một người dù thông minh đến mấy mà không có kiến thức. . . Thì cuối cùng cũng chỉ là trò cười cho thiên hạ, khó mà thành đại sự, đúng là tầm nhìn hạn hẹp mà.
"Biết chứ!" Đối diện với câu hỏi của Đại Bạch, Vương Viễn vẫn tỏ vẻ rất bình thường. Giang Bắc Thành có khoảng mười vạn người thức tỉnh, những người ở ngoài có lẻ loi một vạn người, bây giờ đang ở lại giữ Ngưu Gia thôn. Mấy nơi trú ẩn cỡ trung và nhỏ thuộc loại thôn xóm, cộng lại khoảng hai vạn người, đang ở giữ những cây cầu lớn vượt sông. Các nơi ẩn náu cỡ lớn có khoảng ba, bốn vạn người đang ở trên đường Chấn Hưng. Đương Đại và Cửu Hòa có khoảng hơn một vạn người, đang ở trên đường Kiến Thiết. Ngưu Gia thôn có khoảng hai vạn người, đang ở trên đường Hồng Kỳ. Đây đều là những nơi mà Vương Viễn đã tìm hiểu trước khi bố trí phòng thủ. Với những người thức tỉnh phổ thông có thực lực yếu kém đang ở các khu ẩn nấp cỡ trung và nhỏ, thì sẽ dễ dàng giữ được vị trí của mình hơn, còn Ngưu Gia thôn, Đương Đại và Cửu Hòa ba nơi ẩn náu lớn nhất, là những người có thực lực mạnh hơn một chút ở các vị trí khó phòng thủ. Tất cả mọi thứ Vương Viễn đều đã tính toán rất kỹ.
"Tinh anh thực sự của chúng ta chỉ có khoảng ba, bốn vạn người, nếu có thể mang đi chiến đấu thì cũng chỉ khoảng bảy, tám vạn người. . . Đối diện là cả trăm vạn quân đoàn ma tộc, muốn toàn diệt... Ta cũng không biết chúng ta phải làm thế nào để có thể làm được." Những người thật sự thường xuyên mang quân đi đánh trận đều biết. Mười vạn và một trăm vạn, nhìn chỉ chênh nhau mười lần, một người thức tỉnh giết mười ma tộc là đủ. Nhưng nếu thật sự ra chiến trường thì trăm vạn người đối đầu với mười vạn người, chính là một sự nghiền ép và tàn sát một chiều, chiến tranh không phải là đi đánh quái luyện cấp. Nếu dàn quân ra, mười đánh một, thì đối phương cũng chẳng tốn hao tổn gì nhiều. Tất nhiên, nếu ngươi nói mỗi người thức tỉnh đều là Sở Bá Vương mang quân đi đánh trận... Thì đó lại là chuyện cãi nhau vô lý rồi. Dù sao thì trong lịch sử địa cầu hàng ngàn năm qua cũng chỉ có duy nhất Hạng Võ thôi.
"Ngươi điên rồi?" Nghe Đại Bạch nói vậy, Vương Viễn cũng ngớ người ra: "Chúng ta ít người như thế làm sao toàn diệt người ta được?"
"Không phải ngươi nói vậy sao?" Đại Bạch hỏi lại.
"Ha ha!" Vương Viễn lại cười ha ha một tiếng, nói: "Khi có đủ sức mạnh của thiên địa, dám gọi nhật nguyệt thay màu trời! Đánh trận mà nghĩ đến việc hao tổn chiến lực thì đúng là một hành vi ngu xuẩn nhất."
"Sức mạnh của thiên địa?" Đầu Đại Bạch toàn là dấu chấm hỏi. Những người khác cũng nghiêng đầu, vẻ mặt trầm tư. . .
"Ô ô ~~~" Một tiếng kèn vang lớn, phá vỡ sự yên tĩnh trước trận. Sau hai tiếng đồng hồ, trăm vạn quân đoàn ma tộc cuối cùng cũng đã tập kết hoàn tất.
"Giết sạch lũ người ti tiện kia! Chúng ta phải đoạt lại lãnh thổ của mình!" Theo tiếng hiệu lệnh của thống soái từ trong trận doanh ma tộc. Quân đoàn ma tộc đông nghịt như kiến tràn về hướng Giang Bắc Thành. Mặc dù phần lớn quân đoàn ma tộc chỉ là những ma tộc cấp thấp có đẳng cấp không cao, nhưng cả trăm người cùng lúc tấn công, cảnh tượng đó cũng vô cùng rung động. Tiếng kèn vang lên liên tục. Tiếng trống trận kinh thiên động địa. Cờ xí bay phấp phới che khuất cả bầu trời. Như một dòng lũ đen ngòm, tràn về bốn cứ điểm trên dãy núi.
Chỉ trong nháy mắt! Đại quân ma tộc đã tiến tới khu vực phòng thủ của người thức tỉnh.
"Tường khiên!" Người thức tỉnh ra lệnh một tiếng.
"Đoàng! ! !" Một tiếng nổ lớn vang lên, hàng chiến sĩ khiên đỡ ở phía trước cùng lúc gõ khiên xuống đất.
"Xoát!" Từng đạo đấu khí màu vàng kim, ngưng tụ thành bóng mờ của những tấm khiên lớn, tạo thành một bức tường vững chắc.
"Phanh phanh phanh..." Sau một trận va chạm, những ma tộc xông lên phía trước nhất đã đụng vào bức tường khiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận