Lui Ra, Để Trẫm Đến

Lui Ra, Để Trẫm Đến - Chương 568: Tơ tằm bị dẫn phát suy nghĩ (length: 8503)

Tổ tằm được xếp hàng chỉnh tề trong phòng nuôi.
Thẩm Đường đặc biệt đến xem.
Một đám nữ công nuôi tằm đều đang sắp xếp các loại tằm rất đâu vào đấy.
Thẩm Đường bước vào phòng, gió mát thổi vào mặt, từng dãy giá gỗ nhỏ cao thấp xen kẽ nhau phủ kín những tổ tằm, nhìn thấy mà người ta thấy dày đặc phát sợ. Ở góc phòng, những cái lưới tằm lớn nhỏ, gậy trúc, mẹt tằm, chổi… cũng được xếp chồng chất rất ngay ngắn.
Nhiệt độ trong phòng rõ ràng cao hơn bên ngoài, đây là để duy trì nhiệt độ ấp trứng tốt nhất. Nghe nói, để đạt được hiệu quả này, khi xây dựng phòng ấp, người ta đã phải tốn nhiều công sức, tham khảo ý tưởng xây giường, dùng ống trúc và những vật liệu khác để chế tạo một hệ thống giữ nhiệt trong phòng.
Chỉ khổ là không có nhiệt kế, nhiệt độ trong phòng phải nhờ các nữ công có kinh nghiệm nuôi tằm tự điều chỉnh, không được thuận tiện lắm.
“Nhiều như vậy, quay đầu làm được một cái chăn tơ tằm đấy.” Số lượng nhiều như vậy còn có thể dùng làm phần thưởng cuối năm cho công nhân.
Cố Trì hỏi: “Thưởng cuối năm?” Thẩm Đường chế nhạo: “Sao, còn ngại keo kiệt à?” Cố Trì lắc đầu: “Đương nhiên không rồi.” Đừng xem thường cái chăn tơ tằm nho nhỏ này.
Món đồ này thật sự rất quý.
Tuy rằng dân gian có không ít gia đình nuôi tằm, nhưng sản lượng thấp, chỉ những quan to hiển quý như họ mới có vốn liếng mặc lụa là gấm vóc, đắp chăn tơ tằm. Kém hơn chút, thì chăn nệm của họ đa số làm từ lông thỏ, lông cừu hoặc lông vũ của các loài chim khác.
Còn những người dân thường ở tầng lớp thấp nhất?
Chăn nệm của họ đa số làm từ sợi thô, liễu nhứ, bông lau hoặc thậm chí là rơm rạ cành cây…, tính giữ ấm rất kém.
Dùng chăn tơ tằm làm phần thưởng cuối năm quả thật rất hào khí!
Thẩm Đường trêu: “Hay là không có lòng tin nhận thưởng?” Cố Trì thầm liếc, không muốn trả lời.
Thẩm Đường chạy chậm đuổi kịp: “Trêu ngươi vài câu mà ngươi giận rồi hả? Vọng Triều yên tâm, chăn tơ tằm có thể thiếu ai chứ không thể thiếu ngươi.” “Thiếu ai cũng được à?” Cố Trì đúng là chẳng tốt tính gì.
“Cả Chử Vô Hối và Kỳ Nguyên Lương cũng được sao?” Thẩm Đường: “…” Sao câu này nghe có chút chua chát thế?
Lúc này, áo bông nhỏ Lâm Phong ra mặt giải cứu nàng.
“Chào chủ công, chào tiên sinh.” Thẩm Đường thở phào nhẹ nhõm: “Sao Lệnh Đức lại ở đây?” Lâm Phong không biết Thẩm Đường vừa rồi gặp phải tình huống dở khóc dở cười, cười yếu ớt: “Vừa nãy nhận được tin báo của công sở, nói lá dâu đã chuyển đến rồi. Chẳng phải lo lắng tằm sau khi nở sẽ không có đủ ăn hay sao, nên con nghĩ đến chuẩn bị thêm chút để tính trước.” Đạo văn sĩ của nàng đúng lúc phát huy tác dụng.
« Tề Dân Yếu Thuật » quả thực là một cuốn sách nông học vĩ đại.
Nội dung ghi chép trong đó rất toàn diện.
Về phần việc nuôi tằm dệt vải, có thể giúp Lâm Phong dùng văn khí thúc dâu phát triển. Sản lượng lá dâu vốn đã cao, lại thêm văn khí giúp sức, lá dâu tự nhiên càng thêm tươi tốt. Sau phòng nuôi tằm là một mảnh đất trồng dâu dành riêng cho việc này. Lần này Lâm Phong cũng không tham lam, chỉ cho công nhân hái mấy xe, còn lại cây dâu chỉ thúc cho ra lá một nửa rồi để mặc cho tự sinh trưởng. Cây dâu vốn có khả năng chịu rét và chịu hạn tốt, bộ rễ phát triển mạnh mẽ, sức sống kiên cường, sau khi cắm xuống đều sống tốt.
Chỉ cần đủ để cung cấp cho phòng nuôi tằm là được.
“Đúng là xoay qua xoay lại, suýt nữa thì quên mất việc này.” Thẩm Đường được nàng nhắc nhở, vỗ trán, “Văn chú đưa tằm tới nhiều gấp đôi so với trước kia, một ngày không biết ăn bao nhiêu lá dâu, cũng không biết có cung cấp đủ hay không.” “Chắc chắn cung cấp đủ.” Lâm Phong rất tự tin. Nàng đến quân lương của cả ngàn người còn lo được, huống chi mấy con tằm nhỏ này?
Thẩm Đường không nhịn được đưa tay xoa mặt Lâm Phong, nói: “Đã như vậy, thì giao chuyện này cho ngươi toàn quyền xử lý.” Thấy cô nương nhỏ mình trông nom càng ngày càng có bản lĩnh, Thẩm Đường không khỏi nảy sinh một chút cảm giác vui mừng vì ‘nhà có gái lớn’.
“Dạ!” Lâm Phong chắp tay nhận lệnh.
“Được rồi, đi làm việc của mình đi.” Nàng cười nhìn Lâm Phong rời đi, đến khi không thấy bóng dáng nữa, nụ cười trên khóe môi mới dần dần tắt, hàng mi thoáng nét u sầu.
Cố Trì hỏi: “Chủ công cớ gì mà sầu muộn vậy?” Tâm tình chủ công cứ như thế mà đổi, không có một dấu hiệu báo trước nào. Cố Trì đương nhiên không biết một giây trước Thẩm Đường còn đang cười tươi rói, sao một giây sau lại mang tâm sự đầy mình như thế. Những lúc như thế này, hắn cũng lười đoán mò, cứ trực tiếp hỏi thẳng bản thân người đó còn nhanh hơn.
“Ta đang nghĩ đến chăn tơ tằm.” Cố Trì trêu: “Lo cuối năm không đủ phân?” Tư duy của chủ công lúc nào cũng rất nhảy số.
Thẩm Đường khoát tay: “… Không phải, ta chỉ đột nhiên nghĩ đến, chúng ta có cơ hội đắp chăn tơ tằm, lại có lò sưởi ấm áp, lạnh đến mấy cũng không sợ, nhưng còn những người dân thường ở dưới đáy thì sao? Chăn của họ lạnh như sắt bao năm nay rồi, Nhi của ta ác nằm đạp cũng rách ra đấy thôi… Chăn của bọn họ có giúp gia đình không còn bị lạnh cóng? Có phải cũng dùng chăn nhiều năm rồi mà vẫn lạnh như sắt không… Tuy rằng lò sưởi đã được sử dụng rộng rãi, nhưng đâu phải nhà nào cũng cần dùng.” Người nghèo nhà cửa toàn bị hở.
Áo quần toàn làm bằng liễu nhứ cỏ lau.
Hằng năm vào mùa đông giá rét, có không biết bao nhiêu người chết cóng.
Nếu có thể trồng nhiều hơn những loại cây nông nghiệp giữ ấm… thì chưa dám nói trên đời không còn ai chết cóng nữa, nhưng cũng có thể chết ít người hơn.
Thẩm Đường thở dài: “Ta thì biết lông vịt lông ngỗng sau khi qua xử lý, có khả năng giữ ấm rất tốt, nhưng phải bao nhiêu vịt ngỗng mới có đủ lông làm được một chiếc chăn? Bây giờ đến người còn chưa được ăn no bụng, làm sao mà chắt ra thức ăn để nuôi lũ gia cầm này?” Bông!
Nếu có bông vải… Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Thẩm Đường, nàng nói: “Để ta viết một phong thư hỏi Văn chú xem có tìm được bông không…” Trong mắt nàng, Từ Giải như một Doraemon vậy.
Nếu có thể tìm được bông… Dù Lũng Vũ quận không thích hợp trồng bông, cũng không sao, nàng nhất định sẽ tìm được một nơi thích hợp để trồng bông.
Một ngày nào đó sẽ làm cho mọi người đều có chăn bông để đắp!
Cố Trì cũng biết ý, không truy hỏi thêm, chắp tay đồng ý.
Đi dạo phòng nuôi tằm xong, lại đi một chuyến đến phường thợ thủ công. Vì không phải người trong nghề, nàng chỉ có thể dựa vào những ý tưởng cải tiến về dệt được nhắc tới trong « Thiên Công Khai Vật », còn lại thì không can thiệp sâu vào được. Có trọng thưởng ắt có người tài, thợ thủ công chắc chắn sẽ không làm cho nàng thất vọng.
Nếu thất vọng thì cũng không sao… Nàng khẽ cắn môi, cũng có thể thông qua các phương án khác.
Lúc Thẩm Đường trở về công sở thì trời đã nhá nhem tối, từ xa nàng đã nhìn thấy hai bóng người quen đang nhỏ to nói chuyện với nhau ở một nơi hẻo lánh. Thị lực của nàng tốt, nhìn một cái đã nhận ra hai người là Ninh Yên và Thẩm Trĩ. Nàng cau mày, bước nhanh tới phía trước gọi một tiếng.
Tính theo thời gian, nửa tháng nữa nàng ta sinh rồi.
Kinh mạch của Thẩm Trĩ có thể hấp thụ được thiên địa chi khí, điều đó chứng tỏ nàng ta có thiên phú tu luyện, tuy rằng tuổi có hơi lớn, lãng phí không ít thời gian quý báu, nhưng sau khi nhập học, nàng ta không mất quá nhiều thời gian mò đường, tiến độ học tập cũng không chậm.
Chỉ là —— Lúc này không an phận ở nhà chờ sinh, chạy tới đây làm gì? Chẳng lẽ không sợ xảy ra bất trắc vào thời điểm mấu chốt này?
“Chào chủ công.” “Chào Thẩm Quân.” “Vừa rồi các ngươi nói chuyện gì đấy?” Chẳng lẽ là đang hỏi han kinh nghiệm chăm sóc trẻ con?
Nói ra thì Thẩm Trĩ còn phải gọi Ninh Yên một tiếng ‘Tiên sinh’, chỉ là thân thể nàng đang nặng nhọc, đến học viện học một lát là phải về hậu viện công sở nghỉ ngơi. Ngày thường có gì khó khăn, nàng cũng sẽ tìm Ninh Yên để thỉnh giáo, hai người qua lại cũng coi như thường xuyên.
Bản thân Thẩm Trĩ tuổi cũng không lớn, bên người lại không có người lớn tuổi là phụ nữ thân thích đến giúp đỡ, gần đến ngày sinh khó tránh khỏi sinh ra lo lắng và sợ hãi, nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có Ninh Yên có thể cậy nhờ.
Tìm Ninh Yên thỉnh giáo để giải tỏa áp lực cũng là điều dễ hiểu.
Ai ngờ, câu trả lời của hai người lại vượt xa dự đoán.
Thẩm Trĩ tìm Ninh Yên là để xin sáp ong và hạt giống hoa.
Thẩm Đường: “? ? ?” Nàng đúng là kiến thức hạn hẹp.
Hai thứ này có tác dụng gì trong việc sinh đẻ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận