Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 198: Vũ gia Nguyên Linh Trì

“Ong ong!”
Trọng Nguyên Kiếm vận chuyển, trong phạm vi ba mét, một tầng trường lực phủ xuống, thảm cỏ bị hung hăng đè trên mặt đất, nứt ra vỡ vụn.
Trần Phỉ cầm thanh kiếm trong tay, cảm nhận Trọng Nguyên Kiếm vận chuyển, một lát sau, trường lực vây quanh Trần Phỉ tiêu tán.
“Trọng Nguyên Kiếm viên mãn cấp, thời khắc mấu chốt, đã có thể sử dụng làm sát chiêu, phối hợp với Kiếm Cửu tự nghĩ ra, lại bổ sung cho nhau.”
Trần Phỉ đứng tại chỗ, trong lòng thầm nghĩ.
Tốc độ xoát thuần thục của Trọng Nguyên Kiếm không nhanh, nhưng cũng may sau khi tăng lên, uy lực đủ để làm cho người ta hài lòng, sau đó lại tốn một chút thời gian tăng lên đại viên mãn, Trọng Nguyên Kiếm Luyện Tạng Thiên coi như là chấm dứt.
Sau đó còn muốn tiếp tục tăng lên, chỉ có thể chờ sau khi đột phá đến Luyện Khiếu Cảnh, tu luyện Trọng Nguyên Kiếm chân chính hoàn chỉnh. Với tám mươi khiếu huyệt lực, ngẫm lại ít nhiều làm cho người ta chờ mong.
Thí nghiệm xong Trọng Nguyên Kiếm, Trần Phỉ trở về mật thất, khoanh chân ngồi xuống, từ trong ngực lấy ra một viên Thanh Sương Đan ăn vào, bắt đầu tu luyện ngày hôm nay.
Thanh Sương Đan là đan dược đặc chế của Nguyên Thần kiếm phái, cũng không phải dược liệu bình thường luyện chế mà thành, mà là dùng đến linh tài. Cho nên giá cả mỗi một viên Thanh Sương Đan đều xa xỉ, cần tám trăm điểm cống hiến.
Trần Phỉ gần đây mỗi ngày dùng một viên, toàn bộ đều đổi từ Tàng Bảo Các. Hiệu quả cũng phi thường rõ ràng, từ khi dùng đến nay, tiến độ Luyện Tạng của Trần Phỉ đã vượt qua một thành.
Nói cách khác, nếu như mỗi ngày Trần Phỉ dùng Thanh Sương Đan, Trần Phỉ có thể trong vòng một năm đạt tới tu vi Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong, đến lúc đó thậm chí cũng có thể bắt tay chuẩn bị đột phá Luyện Khiếu Cảnh.
Nhưng hiển nhiên, với điểm cống hiến mà hiện giờ Trần Phỉ có được, không cách nào chống đỡ được Trần Phỉ tiêu hao.
Còn phải nhờ mấy người Lam Vân Phong khiêu chiến, đóng góp chín vạn điểm cống hiến cho Trần Phỉ, để Trần Phỉ có thể dùng Thanh Sương Đan mấy tháng không ngừng.
Bằng không dựa theo tài nguyên môn phái cấp cho đệ tử chân truyền, Trần Phỉ là mạt vị chân truyền, mỗi tháng chỉ có thể được chia hai viên Thanh Sương Đan. Muốn nhiều hơn, vẫn phải dùng điểm cống hiến đổi.
Đệ tử chân truyền, đại khái lấy mười hạng một cấp bậc, nói cách khác tân tấn chân truyền, mọi người đều có thể lấy được tài nguyên không kém nhiều lắm. Muốn trưởng thành nhanh hơn, vậy phải tăng lên xếp hạng chân truyền của mình.
Đại khái mỗi lần tăng lên mười hạng, mỗi tháng có thể được nhiều hơn một viên Thanh Sương Đan. Nói cách khác, nếu như Trần Phỉ có thể đánh tới mười thứ hạng đầu, mỗi tháng liền có thể đạt được mười viên Thanh Sương Đan miễn phí, vậy tương đương với tám ngàn điểm cống hiến.
Từ điểm này mà xem, có thể thấy được môn phái đối với chân truyền phía trên, có bao nhiêu thiên vị. Dù sao mục đích thành lập đệ tử chân truyền chính là hy vọng bọn họ có thể đột phá đến Luyện Khiếu Cảnh.
Chỉ cần trong chân truyện có một người có thể thuận lợi đột phá, tài nguyên của môn phái cấp mới có ý nghĩa, hơn nữa là ý nghĩa cực lớn. Dù sao Luyện Khiếu Cảnh, mới là trụ cột của một môn phái.
Mà môn phái cấp tài nguyên còn chưa chấm dứt, chân truyền hạng mười mỗi tháng mười viên Thanh Sương Đan, hạng chín lại nhiều thêm một viên, biến thành mười một viên, hạng tám lại nhiều hơn một viên.
Cứ như vậy, nếu như ngươi có thể biến thành chân truyền hạng đầu, vậy Thanh Sương Đan mỗi tháng ngươi lấy được chính là mười chín viên, đổi thành điểm cống hiến chính là hơn một vạn năm ngàn.
Đây chẳng qua là cấp đan dược, những thứ khác như vị trí cao thấp trên Chân Truyền Phong, dẫn đến nguyên khí dày mỏng, đều là bởi vì xếp hạng mà thành.
Tài nguyên phúc lợi đều bày rõ ở nơi đó, muốn, liền cố gắng tăng lên thứ hạng của mình. Một mực ở cuối, còn phải thường xuyên tiếp nhận khiêu chiến của đệ tử nội môn.
Mạt vị chân truyền thực lực mạnh còn tốt, như Trần Phỉ thu hoạch một đợt, cũng không thiệt thòi. Nhưng nếu thực lực không đủ, vị trí chân truyền trực tiếp sẽ không còn.
Ý tứ của môn phái rất rõ ràng, cá lớn nuốt cá bé, cạnh tranh sinh tồn, muốn mạnh hơn, liền cố gắng tu luyện, đánh bại tất cả người ngăn trở phía trước.
Trần Phỉ gần đây một mực dùng Thanh Sương Đan, điểm cống hiến ào ào tiêu ra ngoài, hơn nữa cũng cảm nhận được hiệu quả, tự nhiên phải tiếp tục dùng.
Nếu như có thể trở thành chân truyền hạng đầu, lỗ hổng Thanh Sương Đan thoáng cái liền bổ sung hơn phân nửa. Còn lại dùng Phi Lăng Đan chống đỡ một chút, tốc độ tăng trưởng tu vi vẫn phi thường khả quan.
Kỳ thật Trần Phỉ cũng từng nghĩ, mình có thể luyện chế Thanh Sương Đan hay không. Nhưng đầu tiên, đan phương là một vấn đề, đổi phỏng chừng chính là một khoản cống hiến thật lớn, tiếp theo còn có một vấn đề lớn hơn, chính là nguồn gốc dược liệu.
Thanh Sương Đan hiệu quả tốt như vậy, là bởi vì bên trong gia nhập linh tài luyện chế. Nguyên Thần kiếm phái có nguồn linh tài của mình, Trần Phỉ cũng không có.
Giống như đan văn Phi Lăng Đan, Trần Phỉ có thể luyện chế, thế nhưng nguồn gốc dược liệu cao niên, đồng dạng cũng là một vấn đề. Muốn đổi, hoặc là dùng điểm cống hiến mua từ môn phái, hoặc có thể cùng Đan Sư liên minh trao đổi.
Về phần dùng ngân lượng thu mua bên ngoài, ngẫu nhiên mấy gốc vẫn không thành vấn đề, số lượng lớn thì không làm được.
Trần Phỉ vẫn để Trì Đức Phong thu mua dược liệu cao niên bên ngoài, nhưng hiệu quả cũng không tốt, bởi vì đều bị cửa hàng lớn ở Tiên Vân thành lũng đoạn, có thể lưu thông rất ít ỏi.
Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, ngược lại là đề cao xếp hạng chân truyền của mình, là biện pháp hiệu quả nhanh nhất.
Nhưng hiện giờ điểm cống hiến còn đủ dùng, Trần Phỉ không có lập tức trùng kích xếp hạng, dự định trước tiên tu luyện Trọng Nguyên Kiếm đến đại viên mãn rồi nói sau.
Đệ tử chân truyền không phải đệ tử nội môn, đặc biệt là chân truyền bài danh phía trên, tu luyện công pháp chân truyền cũng đã không ít thời gian, thực lực khó có thể đoán trước.
Trần Phỉ càng nguyện ý tăng thực lực lên tới một cấp độ, đến lúc đó khiêu chiến, nếu như có thể không cần ra hết át chủ bài, không thể nghi ngờ là kết quả tốt nhất.
Hai canh giờ sau, Trần Phỉ mở mắt ra, thở ra một ngụm trọc khí, cảm giác tu vi hơi tinh tiến, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
“Tu luyện Trọng Nguyên Kiếm còn cần một đoạn thời gian, ôn dưỡng Càn Nguyên Kiếm cũng là như thế, ngược lại có thể dùng Nguyên Linh Trì của Vũ gia trước.”
Trần Phỉ đứng dậy, nghĩ đến Nguyên Linh Trì lúc trước thắng được.
Đoạn thời gian gần đây, Trần Phỉ luôn suy nghĩ sử dụng Nguyên Linh Trì như thế nào. Gần đây lại nghĩ ra một phương pháp, nhưng cụ thể có dùng được hay không, cần phải đến Nguyên Linh Trì Vũ gia, sau đó mới có thể biết được.
Sáng sớm hôm sau, Trần Phỉ đi tới trước đại viện Vũ gia, nhìn đại viện khí thế bàng bạc của Vũ gia.
Tổ tiên Vũ gia năm đó là người bên cạnh tổ sư sáng lập nên Nguyên Thần kiếm phái, một người trong rất nhiều người hầu, một đường đi theo tổ sư khai phái tu hành, cuối cùng cũng trở thành cường giả một phương.
Cho nên nhiều năm trôi qua như vậy, dựa vào bóng mát của tổ tiên năm đó, Vũ gia hiện giờ vẫn phồn vinh như trước.
Trần Phỉ tiến lên gõ cửa, đợi Trần Phỉ đưa ra thiết bài, nói rõ ý đồ tới, hạ nhân Vũ gia dẫn Trần Phỉ đi tới phòng khách.
“Trần sư đệ, ngưỡng mộ đã lâu, mời ngồi.”
Vũ Hồng Minh kiểm tra thiết bài Trần Phỉ đưa tới, nhiệt tình nói.
Thiết bài là quyền hạn sử dụng Nguyên Linh Trì do Vũ gia phát ra bên ngoài, đoạn thời gian trước Vũ Hồng Minh đã nghe nói, Nguyên Linh Trì nhà mình bị coi là tiền đặt cược, Vũ Hồng Minh còn cố ý đi tìm hiểu một chút.
Cho nên cũng biết chuyện Trần Phỉ một chọi chín, dễ dàng đánh bại người khiêu chiến mình. Vũ Hồng Minh vốn tưởng rằng Trần Phỉ không lâu nữa sẽ đến Nguyên Linh Trì, dù sao vừa mới đột phá Luyện Tạng Cảnh, ở trong Nguyên Linh Trì có thể củng cố tu vi tốt hơn.
Không nghĩ tới hôm nay, Trần Phỉ mới cầm thiết bài đến.
“Hôm nay có thể sử dụng Nguyên Linh Trì không?” Hai người khách sáo vài câu, Trần Phỉ đi thẳng vào vấn đề.
“Trần sư đệ đến thật đúng lúc, Nguyên Linh Trì mới mở ra hai ngày, vốn có một hậu bối mấy ngày nay phải vào ao. Nhưng nếu Trần sư đệ đã tới, tự nhiên là để cho Trần sư đệ vào trước.”
Vũ Hồng Minh cười nói, đây cũng không phải là Vũ Hồng Minh nói lung tung, sử dụng Nguyên Linh Trì vẫn rất khẩn trương, mỗi lần sử dụng xong, còn phải đóng cửa một đoạn thời gian khôi phục.
Cho nên hậu bối Vũ gia đều cần xếp hàng, thay phiên nhau tiến vào trong Nguyên Linh Trì tu luyện.
Mà một khi có người ngoài cầm thiết bài đến, vậy tự nhiên là người ngoài vào trước, Vũ gia điểm này vẫn là cực kỳ phúc hậu. Bằng không ngươi để cho người ngoài xếp hàng, thiết bài phát ra bên ngoài này, ý nghĩa ở đâu?
“Đa tạ Vũ sư huynh.” Trần Phỉ chắp tay nói.
“Không cần khách khí.”
Vũ Hồng Minh khoát tay áo, nhìn Trần Phỉ nói: “Trần sư đệ muốn nghỉ ngơi một hồi, hay là hiện tại tiến vào Nguyên Linh Trì?”
“Hiện tại là được.” Trần Phỉ thấp giọng nói.
“Được, Trần sư đệ theo ta.”
Vũ Hồng Minh gật đầu, đứng dậy dẫn Trần Phỉ đi về phía Nguyên Linh Trì.
Nguyên Linh Trì ở vị trí trung tâm đại viện Vũ gia, ở nơi này, Vũ gia có thể bảo vệ Nguyên Linh Trì tốt hơn, phòng ngừa bị người phá hư.
Cường giả Luyện Khiếu Cảnh của Vũ gia không có đứt gãy, mặc dù Nguyên Linh Trì không phải nguyên nhân chủ yếu, nhưng cũng có tác dụng xúc tiến quan trọng, tự nhiên không thể để mất.
Lấy cước trình của Luyện Tạng Cảnh, hai người rất nhanh liền đi tới trước một tòa đại điện, xung quanh đại điện có mấy chục hộ vệ Vũ gia. Những người này nhìn thấy Vũ Hồng Minh, tất cả đều hành lễ, nhưng cũng không lập tức cho qua.
Vũ Hồng Minh xuất ra ngọc bội của mình, tiếp theo đưa ra khối thiết bài của Trần Phỉ, Lúc này Vũ Hồng Minh mới mang theo Trần Phỉ bước vào trong đại điện.
“Lúc trước có đạo chích muốn hủy Nguyên Linh Trì của Vũ gia ta, thiếu chút nữa bị hắn thành công, cho nên bây giờ mới nghiêm khắc như vậy, mong rằng Trần sư đệ hiểu được.” Vũ Hồng Minh giải thích với Trần Phỉ.
“Vũ sư huynh khách khí rồi.” Trần Phỉ chắp tay.
“Trần sư đệ, chủ ao của Nguyên Linh Trì đã nhiều năm không mở ra đối với người ngoài. Đến lúc đó sẽ dẫn sư đệ đến một gian phòng riêng biệt, ở nơi đó tu luyện cũng sẽ không ảnh hưởng đến hiệu quả.”
Vũ Hồng Minh mang theo Trần Phỉ đi tới trước một gian phòng, tiếp tục giải thích. Nguyên nhân làm như vậy, vẫn là phòng ngừa ngoại nhân phá hư Nguyên Linh Trì. Chỉ cần chủ ao không có việc gì, những nơi khác bị phá hư cũng không tính là chuyện gì.
Trần Phỉ gật gật đầu, điều này trước đó, Trần Phỉ đã từ nơi khác biết được, quy định này của Vũ gia đã kéo dài mấy chục năm.
“Giờ này ngày mai, ta tới đón Trần sư đệ.”
Vũ Hồng Minh nhìn Trần Phỉ, chắp tay nói: “Nếu trong quá trình Trần sư đệ tu luyện có vấn đề gì, cũng có thể mở ra cấm chế trong phòng, đến lúc đó cũng có người tới xử lý.”
“Đa tạ!”
Trần Phỉ gật gật đầu, chần chờ một chút, nói: “Vũ sư huynh, lát nữa trong phòng, có phải là có thể tùy ý luyện hóa Nguyên Linh khí hay không?”
“Đây là đương nhiên, Trần sư đệ có thể tùy ý dùng.” Vũ Hồng Minh mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu khẳng định.
“Tốt!”
Thấy Vũ Hồng Minh không có gì khác muốn dặn dò, Trần Phỉ xoay người đi vào trong phòng, cửa phòng phía sau tự động đóng lại. Giờ này ngày mai, cửa phòng sẽ tự động mở ra, đến lúc đó nếu Trần Phỉ không đi, sẽ có người tới thúc giục.
Trong phòng, đập vào mắt là một chiếc giường ngọc khổng lồ. Đồng thời Trần Phỉ cảm giác được một cỗ năng lượng, đang từ bốn phương tám hướng trong phòng vọt tới, hẳn là năng lượng từ chủ ao Nguyên Linh Trì truyền tới.
Trọng Nguyên kiếm công trong cơ thể Trần Phỉ đang tự động vận chuyển, Trần Phỉ có thể cảm giác được, tu vi của mình hơi tăng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận