Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 586. Xiềng xích

Chương 586. Xiềng xích
Chính là ba lần cơ hội xuống núi này, khiến trên người Trần Phỉ ít nhiều vẫn nhiễm khí tức của Hắc Thần. Mặc dù không rõ ràng, nhưng vẫn khiến phong ấn cảm thấy Trần Phỉ và Hắc Thần có quan hệ dây mơ rễ má.
"Oanh!"
Đột nhiên toàn bộ sương đen bắt đầu rung động kịch liệt, Trần Phỉ phát hiện lực lượng của mình lại khôi phục được vài phần. Con mắt Trần Phỉ hơi sáng lên, là những Sơn Hải Cảnh đang xé rách Hắc Thần Vực.
Không quan tâm những Sơn Hải Cảnh kia là tới tăng cường phong ấn hay là tới cứu vớt Hắc Thần. Phương pháp xé nát lớp ngoài của Hắc Thần Vực này, vô hình trung phá hư toàn bộ tính hoàn chỉnh của phong ấn.
Mà một khi Sơn Hải Cảnh phát sinh chiến đấu ở bên trong Hắc Thần Vực, lấy lực lượng của Sơn Hải Cảnh, phong ấn sẽ bị phá hư lớn hơn nữa.
“Cho nên, chỉ cần đợi thêm một lát, ta liền có thể thừa dịp phong ấn yếu bớt, rời khỏi nơi này?” Trong lòng Trần Phỉ hiện ra một ý niệm, mà khi sương đen không ngừng rung động, Trần Phỉ quả thật cảm giác được gông xiềng gắn trên người đang yếu đi.
Không chỉ có Trần Phỉ, những người còn đang không ngừng tìm lối ra, giờ phút này cũng đều dừng lại, bọn họ cũng cảm giác được phong ấn trên thân thể đang giảm bớt. Chỉ là so với Trần Phỉ, trên người bọn họ còn có thứ đổi từ Hắc Thần, biên độ phong ấn yếu đi cực yếu.
"Ong ong!"
Sương đen cách đó không xa nổi lên gợn sóng, lại là một đám người được truyền tống tới. Trần Phỉ nhìn thoáng qua, lông mày không khỏi nhíu lại. Vốn tưởng rằng chỉ giống như lúc trước, là những võ giả khác muốn rời khỏi Hắc Thần Vực, nhưng nhìn hoa văn trên trán của những người này, toàn bộ đều là người của Hắc Thần Giáo, ước chừng hơn mười người.
Những người khác cũng nhìn qua, trong mắt không ít người có chút nghi hoặc. Tôn chỉ của những người Hắc Thần Giáo này, vẫn luôn phụng dưỡng bên cạnh Hắc Thần. Hiện giờ Hắc Thần Vực bị tấn công, những người này thế nào lại xuất hiện ở chỗ này.
“Giết!” Củng Sư Ngôn nhìn xung quanh, quát khẽ một tiếng, thân hình đã thoát ra, sát ý trong khoảnh khắc tràn ngập bốn phía.
"Xuy!" Thanh âm lưỡi dao sắc bén xẹt qua cổ vang lên, một võ giả ôm cổ ngã xuống, trong ánh mắt tràn đầy không cam lòng.
Hắn cách người của Hắc Thần Giáo quá gần. Mặc dù trong lòng có đề phòng, nhưng thật không ngờ người của Hắc Thần Giáo lại gặp người liền giết như vậy, không có chút báo trước nào.
Mà người của Hắc Thần Giáo toàn bộ đều tu luyện bí pháp thần hồn, so với những người khác bị phong ấn hoàn toàn, ưu thế quá mạnh mẽ. Chỉ cần bị bí pháp đánh trúng, chỉ cần đình trệ một lát, trong loại chiến đấu này, chính là kết cục của sự sống và cái chết.
Nhìn thấy người của Hắc Thần Giáo giết người, người xung quanh lập tức xôn xao. Bọn họ đều hiểu được bí pháp thần hồn của Hắc Thần Giáo lợi hại, người bình thường căn bản không phải là đối thủ của những người này.
Mọi người tản ra xung quanh, tiếp đó lại tụ lại với nhau. Việc này rất hữu hiệu, dưới tình huống đều là thể chất người bình thường, ưu thế nhiều người sẽ thể hiện ra.
Nhưng ưu thế của Hắc Thần Giáo lớn hơn. Có bí pháp, hoàn toàn chính là đả kích. Trừ phi cũng có bí pháp thần hồn như Hạng Thiến Linh, mới có thể ngăn cản được.
Mà một khi người của Hắc Thần Giáo phát hiện ngươi cũng biết bí pháp thần hồn, thoáng cái sẽ dời mục tiêu. Trước tiên giết chết những người không biết bí pháp thần hồn, cuối cùng lại chậm rãi giải quyết võ giả như Hạng Thiến Linh.
Nhưng những võ giả khác cũng không phải kẻ ngốc. Có thể ở đây, ở bên ngoài toàn bộ đều là cao thủ Hợp Khiếu Cảnh. Vừa nhìn tình huống, lập tức đều vây quanh về phía người biết bí pháp thần hồn bên cạnh.
Nhưng hành động giết người của Hắc Thần Giáo quá đột ngột, cũng quá quả quyết. Mặc dù rất nhiều người kịp phản ứng, nhưng vẫn có không ít người cách quá gần. Trực tiếp chết dưới lưỡi dao sắc bén của người Hắc Thần Giáo.
Trần Phỉ lùi về phía sau, nhìn thấy Hạng Thiến Linh, vừa định lại gần, phát hiện có một người của Hắc Thần Giáo đã vọt tới.
Địa phương Hắc Thần Giáo truyền tống vừa rồi cách Trần Phỉ không xa, Trần Phỉ cũng thuộc về người gần.
"Xuy!"
Lưỡi kiếm xẹt qua không khí, phát ra tiếng hí vang, Trần Phỉ nghiêng người, tránh được lưỡi kiếm, quay đầu nhìn về phía người của Hắc Thần Giáo.
Thấy Trần Phỉ né được công kích, khóe miệng Nhạc Nguyên Tán lộ ra một chút đùa cợt, hoa văn trên trán hơi chấn động, một đạo dao động truyền đến, tiếp theo một kiếm quét về phía cổ Trần Phỉ.
Vẻ mặt Trần Phỉ không thay đổi, giơ kiếm đâm vào tim Nhạc Nguyên Tán.
"Xuy!"
Thanh âm lưỡi kiếm đâm vào thịt vang lên, thân thể Nhạc Nguyên Tán không khỏi cứng đờ, lưỡi kiếm đâm về cổ Trần Phỉ dừng lại giữa không trung.
Nhạc Nguyên Tán theo bản năng chậm rãi cúi đầu nhìn về phía ngực của mình, nơi đó giờ phút này không ngừng có máu tươi tràn ra.
Đôi môi của Nhạc Nguyên Tán rung động, muốn nói chuyện, Trần Phỉ rút Càn Nguyên kiếm ra, Nhạc Nguyên Tán mất đi tất cả lực lượng, ngã về phía sau, trong ánh mắt tràn đầy không cam lòng và không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như Trần Phỉ cũng dùng bí pháp thần hồn để đối kháng, Nhạc Nguyên Tán cũng sẽ không kinh ngạc, nhưng Trần Phỉ cứng rắn chống lại bí pháp của gã, lại không hề khác thường.
Mà tốc độ lưỡi kiếm trong tay so với gã còn nhanh hơn, đây căn bản không giống tốc độ xuất kiếm mà một người bị phong ấn nên có.
Nhạc Nguyên Tán chậm rãi ngã xuống đất, khiến cho tất cả người Hắc Thần Giáo đều quay đầu nhìn về phía Trần Phỉ, đây là người Hắc Thần Giáo chết đầu tiên, hơn nữa chết quá nhanh cũng quá dứt khoát.
"Giết!"
Ba người Hắc Thần Giáo gần đó bỏ lại những người khác, lập tức vọt tới trước mặt Trần Phỉ, ba đạo bí pháp thần hồn liên tiếp đánh về phía Trần Phỉ, nhưng vẻ mặt Trần Phỉ không có chút biến hóa nào.
Tất cả lực lượng, đều phải có một cơ sở để chống đỡ, mới có thể chân chính biểu hiện ra uy lực.
Lấy thân thể người bình thường, thi triển ra bí pháp thần hồn, chỉ có thể có hiệu quả tốt đối với người bình thường. Giờ phút này bởi vì phong ấn của Trần Phỉ yếu bớt, đã có thể vận dụng một bộ phận nguyên lực.
Trần Phỉ lúc này, đã không tính là người bình thường, những bí pháp thần hồn của Hắc Thần Giáo này, đối với Trần Phỉ mà nói, tự nhiên cũng không có hiệu quả gì.
"Tranh!"
Càn Nguyên kiếm phát ra một tiếng kiếm minh, ba người Hắc Thần Giáo vây sát Trần Phỉ, thân thể tất cả đều cứng đờ, vị trí cổ tuôn ra máu, lảo đảo về phía sau vài bước, tiếp đó toàn bộ ngã xuống mặt đất.
Nhìn thấy một màn như vậy, ánh mắt những người khác không khỏi trừng lớn.
Trần Phỉ giết một người Hắc Thần Giáo, còn có thể nói Trần Phỉ có thể có được bí pháp thần hồn tương đối cường đại, cho nên phản sát được.
Nhưng một kiếm giết ba người, đây đã không phải là bí pháp thần hồn gì mạnh hơn là có thể giải thích được. Mà bởi vì đều đang chú ý Trần Phỉ, bọn họ thoáng cái liền phát hiện tốc độ xuất kiếm của Trần Phỉ, rõ ràng nhanh hơn bọn họ rất nhiều.
Huyết nhục chi thân, tốc độ xuất kiếm nhanh hơn nữa, cũng có một hạn độ, mặc dù chiêu pháp đăng phong tạo cực, cũng giống nhau.
Muốn đạt tới tốc độ như Trần Phỉ vừa rồi, nhất định phải có kình lực, thậm chí là phối hợp nguyên lực, mới có thể làm được.
"Vị bằng hữu kia, xin chỉ giáo cho chúng ta cách thoát khốn!" Có người cao giọng hô lên.
Có nguyên lực, chứng tỏ Trần Phỉ không bị phong ấn, ít nhất không bị phong ấn triệt để như vậy, lúc này ưu thế quá lớn. Hơn nữa có nguyên lực, có lẽ có thể tìm ra phương pháp chân chính rời khỏi nơi này.
Sắc mặt người của Hắc Thần Giáo toàn bộ đều biến đổi, Củng Sư Ngôn nhìn chằm chằm Trần Phỉ, hắn nhận ra Trần Phỉ, mấy ngày trước hắn còn muốn dẫn Trần Phỉ vào trong Hắc Thần Giáo.
Kết quả không ngờ, hôm nay đối phương đã trực tiếp giết chết bốn giáo chúng của mình, quả thật là tội không thể tha.
Nhưng lần này, đám người của mình bây giờ cũng chỉ là người thường, lợi khí bí pháp thần hồn mạnh nhất, đối với Trần Phỉ hoàn toàn vô dụng. Nhân số lúc này, dường như thoáng cái đã mất hết tác dụng.
"Vứt bỏ mọi thứ đổi từ Hắc Thần Điện, phong ấn của các ngươi sẽ yếu đi." Trần Phỉ nói bằng giọng nghiêm túc.
Nghe được lời nói của Trần Phỉ, mọi người không khỏi sững sờ, có vài người nghĩ ra một khả năng, thần sắc có chút biến đổi.
Thực ra đó là một loại tư duy định thức, không ai nghĩ Hắc Thần kỳ thật bị phong ấn, hơn nữa càng ở trong Hắc Thần Vực lâu, tâm tư càng trì trệ hơn, người có thể nghĩ tới điều đó càng ít.
Giờ phút này bị Trần Phỉ vạch trần bằng một câu nói, không ít người đều phản ứng.
Có người bắt đầu vứt bỏ những đồ vật đổi đi, khí tức trên người thoáng cái bắt đầu dao động, mơ hồ xuất hiện khí tức nguyên lực.
Nhìn thấy sự biến hóa này, trong mắt những người xung quanh đầy kinh ngạc, lời Trần Phỉ nói, dĩ nhiên là sự thật.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, rất nhiều thứ đã nằm rải rác trong màn sương đen..
Những người từng ở trong Hắc Thần Vực một thời gian ngắn, trong tay hoặc nhiều hoặc ít đều có vật phẩm của Hắc Thần Điện, dù sao mục tiêu của họ khi ở lại là những bảo vật kia.
Rõ ràng đã trải qua thiên la địa võng để đổi được những bảo vật này, hôm nay lại thành gông xiềng, không thể không nói là một việc cực kỳ châm biếm, nhưng so với tính mạng của mình, họ đã không còn quan tâm đến điều này.
Khí tức từng người bắt đầu chấn động, sắc mặt người Hắc Thần Giáo tái nhợt, trong thần hồn của họ, đã sớm lẫn vào khí tức Hắc Thần, không thể vứt bỏ được dù có muốn.
Phản sát bắt đầu, nhưng cũng có một số người thần sắc vẫn còn tối tăm, họ đều có năng lực đặc thù do đổi được.
So với những vật phẩm có thể tùy ý vứt bỏ, những năng lực này khắc trong thân thể, cũng khó có thể trừ sạch. Mà để đổi được những năng lực này, lúc trước họ đã phải trả giá rất nặng nề.
Người của Hắc Thần Giáo bắt đầu chạy trốn về phía sâu trong sương mù đen, những người phục hồi một phần lực lượng lại đuổi theo phía sau.
Trần Phỉ không đi giết người, mà lặng lẽ đi trong sương mù đen, thỉnh thoảng nhặt đồ trên mặt đất bỏ vào trong túi càn khôn, toàn bộ đều là vật phẩm mà những người vừa rồi đã bỏ lại.
Nhưng mảnh sương đen này dần dần nuốt chửng những vật phẩm đó, Trần Phỉ chỉ kịp cầm được mười mấy viên đan dược, những thứ khác đã bị sương đen nuốt sạch.
Vì cầm những vật phẩm này, dao động nguyên lực trên người Trần Phỉ lại bị phong ấn, không ít người đều có chút nghi ngờ nhìn về phía Trần Phỉ.
Trần Phỉ chạy đến nơi khác, gọi lò luyện đan từ trong ô không gian ra, tiếp đó ném toàn bộ mười mấy viên đan dược này vào, rồi lại thu lò luyện đan vào trong ô không gian.
Tiếng kêu thảm thiết của Hắc Thần Giáo liên tục vang lên, nhưng rất nhanh cũng dần yên lặng. Hơn mười người nói là nhiều, nhưng muốn giết chết họ, đặc biệt là khi võ giả có nguyên lực, kỳ thật rất nhanh.
"Oanh!"
Bên ngoài sương đen, lại là một tiếng nổ lớn truyền đến, toàn bộ sương đen chấn động tới cực điểm. Gông xiềng phong ấn trên người biến mất, trong nháy mắt Trần Phỉ cảm nhận được một luồng lực lượng dịch chuyển phủ xuống.
Trần Phỉ không chống cự, sau một trận choáng váng quay cuồng, trước mắt sáng ngời.
Trần Phỉ mở to mắt, phát hiện ra mình đang ở dưới đáy biển, chính là nơi cách hang động Hắc Thần không xa.
Lực lượng Hợp Khiếu Cảnh trung kỳ một lần nữa xuất hiện trong thân thể, Trần Phỉ không khỏi nắm chặt nắm đấm. Đột nhiên cách đó không xa nổi lên gợn sóng, hai đạo thân ảnh xuất hiện, là hai người Trần Đạo Hằng và Hoàng Ngọc Hành của Lạc Thiên Các.
Trần Phỉ nhìn hai người một cái, xoay người bay về phía xa.
Trần Đạo Hằng nhìn thấy Trần Phỉ, nhớ tới vừa rồi Trần Phỉ nhặt lấy vật phẩm mà những người khác ném đi, ánh mắt híp lại, lòng tham trong lòng chợt dâng lên
Bạn cần đăng nhập để bình luận