Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 210: Thiên Nguyên Tỏa Tâm Quyết

“Tranh!”
Trần Phỉ rút Càn Nguyên Kiếm ra khỏi vỏ kiếm, Càn Nguyên Kiếm phát ra một tiếng kiếm minh, tựa như đang ăn mừng chính mình tân sinh. Một vệt sáng nhạt từ chuôi Càn Nguyên Kiếm, kéo dài một đường đến mũi kiếm.
Tay phải Trần Phỉ cầm kiếm, tay trái khẽ vuốt thân kiếm, cảm giác được linh tính rất nhỏ của Càn Nguyên Kiếm.
So với linh tính phân tán trước khi thành hình, Càn Nguyên Kiếm hiện giờ không thể nghi ngờ là tinh khiết hơn rất nhiều. Linh tính lúc trước đều do linh tài kèm theo khi rèn, không có trật tự mà hỗn loạn.
Càn Nguyên Kiếm hiện giờ, linh tính nhất quán, tuy rằng yếu ớt hơn rất nhiều, nhưng Càn Nguyên Kiếm cho người ta cảm giác, cường đại hơn không chỉ gấp mấy lần.
Kiên cố! Đây là một trong những đặc tính quan trọng nhất của Càn Nguyên Kiếm, khi chiến đấu về sau ngày càng khốc liệt, không có đặc tính kiên cố, rất dễ bị tổn thương.
Trần Phỉ cũng không muốn trong một trận chiến, phải từ trong ô không gian rút ra vài thanh kiếm, lần nữa phát sinh trên người mình. Có đôi khi chiến đấu thay đổi trong nháy mắt, một khắc gãy kiếm kia, có lẽ chính là thời điểm quyết định thắng bại.
Ngoại trừ kiên cố, khi Trần Phỉ vận dụng Uẩn Kiếm Quyết, còn có thêm đặc tính thứ hai cho Càn Nguyên Kiếm, đó chính là nặng nề. Mà loại nặng nề này, có thể theo nội kình của Trần Phỉ rót vào khiến cả thanh kiếm trở nên nặng hơn.
Không thêm đặc tính sắc bén, hệ thống công pháp hiện giờ của Trần Phỉ, cùng với truyền thừa chân truyền của Nguyên Thần Kiếm Phái, đều đi theo con đường lấy lực áp người.
Bất kể là Thông Nguyên Công cho Cự Lực Thiết Cốt, hay là Cự Linh Kiếm hoặc Trọng Nguyên Kiếm bên trong truyền thừa chân truyền, toàn bộ đều là phương hướng lực đạo.
Nhưng Càn Nguyên Kiếm bây giờ, bởi vì chỉ là bán linh kiếm, đặc tính nặng nề này có cực hạn bản thân, không có khả năng không hạn chế tăng lên trọng lượng.
Ong ong!
Trọng Nguyên kiếm công vận chuyển, một cỗ trường lực phủ xuống ở trong sân, vốn là bụi bặm theo gió bay, chợt bị đè xuống mặt đất. Hoa cỏ trên mặt đất cũng theo cỗ trọng lực này, thoáng cái rạn nứt vỡ nát.
Trần Phỉ khống chế trường lực co rút lại, thân kiếm của Càn Nguyên Kiếm dần dần biến thành màu đen, lực đạo hùng hậu theo Trần Phỉ không ngừng rót vào, Càn Nguyên Kiếm bắt đầu trở nên càng ngày càng nặng.
Trần Phỉ cảm giác được lực lượng ẩn chứa trong Càn Nguyên Kiếm, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười, chỉ riêng Càn Nguyên Kiếm xuất hiện, uy lực kiếm thức của Trần Phỉ ít nhất có thể tăng thêm hai thành.
Hai thành đối với thực lực tăng lên của võ giả, kỳ thật đã phi thường rõ ràng, chính bởi vì như thế, rất nhiều người mới có thể không ngại vất vả rèn đúc bán linh khí.
Mà đến trình độ linh khí, uy năng sẽ tiếp tục tăng lên.
Phương hướng ôn dưỡng Càn Nguyên Kiếm của Trần Phỉ đại khái vẫn như bây giờ, kiên cố, nặng nề, cả hai cùng nâng lên. Trừ phi tương lai xuất hiện linh tài cường đại hơn, tỷ như Canh Kim loại linh tài hi thế này, vậy khẳng định phải thêm đặc tính sắc bén.
Đáng tiếc, Canh Kim này, vừa xuất hiện sẽ bị cướp đoạt, cuối cùng đều rơi vào trong tay cường giả. Hiện giờ khả năng Trần Phỉ đạt được loại linh tài này cực kỳ bé nhỏ.
Tán đi lực lượng bên trong Càn Nguyên Kiếm, màu sắc Càn Nguyên Kiếm dần dần khôi phục, khí thế bức người xung quanh cũng tiêu tán.
Có thể tụ có thể thu, đây chính là tiêu chuẩn mà Trọng Nguyên Kiếm của Trần Phỉ thể hiện ra. Vận chuyển công pháp tinh tế, đây là điềm báo Trọng Nguyên Kiếm sắp đại viên mãn.
Một ngày này, Trần Phỉ hơi chút thí nghiệm uy lực Càn Nguyên Kiếm, thời gian còn lại vẫn đang cố gắng tu luyện. Nhưng vào ngày thứ ba, Trần Phỉ đi Tàng Kinh Các một chuyến, muốn đổi lấy Tỏa Tâm Quyết.
Lần trước đổi Uẩn Kiếm Quyết, kỳ thật Trần Phỉ có suy nghĩ, có nên đổi Tỏa Tâm Quyết hay không.
Nhưng cuối cùng, Trần Phỉ vẫn từ bỏ ý nghĩ này. Bởi vì Tỏa Tâm Quyết hơi đắt, lúc ấy Trần Phỉ cảm thấy Thiên Nguyên Quyết đã đủ dùng, không bằng tiết kiệm điểm cống hiến, đổi lấy Thanh Sương Đan, tăng tu vi lên trước.
Tỏa Tâm Quyết có thể đợi thêm một thời gian nữa.
Hiện giờ là chân truyền bài danh thứ mười, mỗi tháng Thanh Sương Đan được cấp nhiều hơn, đan dược cần để tăng lên đến Luyện Tạng Cảnh hậu kỳ đã được bổ sung không ít.
Mà gần đây rèn luyện ở Tâm Quỷ Giới, phản hồi sau khi rèn luyện tâm thần lực, khiến cho cảm thụ của Trần Phỉ phi thường rõ ràng, cuối cùng vẫn quyết định đổi lấy Tỏa Tâm Quyết.
Tỏa Tâm Quyết hiệu quả khẳng định không bằng Tâm Quỷ Giới, không cách nào hiệu quả nhanh chóng như thế, thế nhưng tế thủy trường lưu (nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài), cũng coi là một chuyện không tồi.
“Miễn phí?”
Trong Tàng Kinh Các, Trần Phỉ vừa muốn lấy ra yêu bài để sử dụng điểm cống hiến, lời của đệ tử chấp sự khiến cho Trần Phỉ sững sờ ở nơi đó.
“Chân truyền nằm trong mười hạng đầu, hàng năm có thể đổi miễn phí một bộ công pháp có điểm cống hiến dưới một vạn. Hoặc là tiếp tục tích lũy, hai năm đổi một bộ công pháp giá trị hai vạn điểm cống hiến.”
Đệ tử chấp sự cười nói, đây là đãi ngộ của mười chân truyền đầu tiên. Cân nhắc đến thời gian cần để tu luyện công pháp, môn phái kéo dài thời gian đến một năm.
Bởi vì đối với đại bộ phận võ giả mà nói, một năm tu luyện một môn công pháp tới cấp tinh thâm, đã thuộc về tốc độ rất nhanh.
Môn phái cũng cam lòng cho ngươi nhiều công pháp hơn, nhưng chỉ sợ ngươi tiêu hóa không được, tham nhiều thì nát. Vậy không bằng ấn định thời gian ở một năm, miễn cho ngươi suy nghĩ quá nhiều.
Trần Phỉ không nghĩ tới, lại còn có đãi ngộ như vậy, nhưng bây giờ biết cũng không muộn. Những công pháp khác, hiện giờ Trần Phỉ không cần thiết, đổi bộ Tỏa Tâm Quyết này, ngược lại là vừa vặn.
Trở lại Chân Truyền Phong, Trần Phỉ dung hợp Tỏa Tâm Quyết và Thiên Nguyên Quyết, biến thành Thiên Nguyên Tỏa Tâm Quyết, tên thoáng cái dài ra, hiệu quả cũng trở nên phong phú hơn.
Từ khi lấy được Tĩnh Tâm Quyết ở Bình âm huyện, cho tới Thiên Nguyên Tỏa Tâm Quyết hôm nay, bộ công pháp này dung hợp rất nhiều pháp môn, công năng cùng năng lực đều tăng cường thật lớn.
Nếu như những người khác có thể tu hành bộ công pháp này, mặc dù không có được linh tài trợ ích tâm thần lực, cũng có thể từng bước một rèn luyện tăng cường tâm thần lực của mình.
Nhưng tu luyện tâm thần công pháp vẫn luôn là điểm khó của võ giả, cũng chính bởi vì như thế, những linh tài trợ giúp tâm thần lực kia mới có thể trân quý như vậy.
Mà bộ Thiên Nguyên Tỏa Tâm Quyết này, khó càng thêm khó, Trần Phỉ dựa vào bảng điều khiển, dung hợp nhiều lần, tu luyện nhiều lần, mới đạt tới trình độ này.
Võ giả Luyện Tạng Cảnh bình thường mặc dù đạt được môn công pháp này, chỉ sợ nhập môn cũng cần thời gian cực dài, chớ nói chi là tu luyện sau đó.
Khoảng cách Tiên Vân Kiếm Phái xem lễ còn hai mươi mấy ngày, gần đây đệ tử chân truyền bái phỏng Trần Phỉ bắt đầu nhiều hơn, Trần Phỉ cũng dần dần hiểu rõ chi tiết về Tiên Vân Kiếm Phái xem lễ.
“Tiên Vân Kiếm Phái thật sự mạnh, không chỉ biểu hiện ở chỗ đỉnh cấp cường giả của bọn họ nhiều hơn, cho dù là môn hạ đệ tử cũng vượt xa bốn phái chúng ta.”
Nghiêm Sư Tấn ngồi đối diện Trần Phỉ, cầm lấy chén trà, uống nhẹ một ngụm nói.
“Nghiêm sư huynh đã đi qua bao nhiêu lần?” Trần Phỉ cười hỏi.
Nghiêm Sư Tấn, đệ tử chân truyền xếp hạng thứ ba, Trần Phỉ chuyển đến viện này không bao lâu, Nghiêm Sư Tấn đã chủ động tới cửa bái phỏng. Thường xuyên qua lại, song phương cũng trở nên quen thuộc hơn.
Nghiêm Sư Tấn, một người rất nho nhã, lại hay xem tạp thư, cho nên cùng hắn nói chuyện phiếm, Nghiêm Sư Tấn đều có thể hùng hồn nói. Đương nhiên, Nghiêm Sư Tấn chỉ đối với người cùng thực lực, mới có thể bảo trì thái độ như vậy.
Cho nên mặc dù là một người nói nhiều, nhưng kỳ thật Nghiêm Sư Tấn cũng không nhiều bằng hữu, vòng tròn kết bạn có chút hẹp.
“Loại xem lễ của Tiên Vân Kiếm Phái này, vài năm mới có một lần, cho nên ta đã đi qua một lần, lúc ấy liền bị kích thích, sau khi trở về liều mạng tu luyện.”
Nghiêm Sư Tấn cười khổ lắc đầu, nói: “Đáng tiếc thiên phú có hạn, mặc dù cố gắng tu luyện, tu luyện công pháp vẫn không được như ý muốn. Không giống Trần sư đệ, chỉ vài tháng đã lĩnh ngộ Trọng Nguyên Kiếm đến đây.”
Nghiêm Sư Tấn hâm mộ Trần Phỉ, điểm ấy Nghiêm Sư Tấn vẫn không có che giấu.
Kỳ thật không chỉ có Nghiêm Sư Tấn, chỉ cần xem qua tỷ thí giữa Trần Phỉ và Tằng Tái Văn, đều sẽ bị một kiếm cuối cùng của Trần Phỉ làm cho kinh ngạc. Đặc biệt là những người tu luyện Trọng Nguyên Kiếm đều hiểu được, muốn thi triển ra một kiếm như Trần Phỉ, cần tu luyện Trọng Nguyên Kiếm tới trình độ nào.
Chỉ mấy tháng thôi, rất nhiều người không hiểu rốt cuộc Trần Phỉ tu luyện như thế nào.
Nghiêm Sư Tấn cũng nghĩ không ra, chênh lệch giữa người với người, có thể lớn như vậy sao?
Nghiêm Sư Tấn là chân truyền hạng ba, cho dù là chân truyền hạng nhất, kỳ thật cũng chỉ là thời gian tu luyện lâu hơn hắn, Nghiêm Sư Tấn cũng không có cảm giác mình so với chân truyền hạng nhất yếu hơn.
Nhưng Nghiêm Sư Tấn ở trên người Trần Phỉ, thấy được chênh lệch cực lớn.
Hơn một tháng trước, Trần Phỉ có thể thi triển ra một kiếm như vậy, hôm nay lại trôi qua thời gian dài như vậy, Trần Phỉ có phải ở trên Trọng Nguyên Kiếm, lại tiến thêm một bước hay không?
Những chân truyền khác, mấy tháng thời gian nhiều nhất chỉ là tinh thông công pháp thêm một ít. Thậm chí rất nhiều chân truyền cũng dậm chân tại chỗ. Dù sao công pháp chân truyền, lĩnh ngộ rất khó.
“Nghiêm sư huynh quá khen rồi.” Trần Phỉ khoát tay nói.
Nghiêm Sư Tấn mỉm cười, cũng không có nhiều lời ở chuyện này, ngược lại tiếp tục nói đến sự tình Tiên Vân Kiếm Phái.
“Đến lúc đó chúng ta xem lễ, là tỷ thí giữa đệ tử chân truyền của Tiên Vân Kiếm Phái, đến lúc đó bọn họ sẽ quyết định ra mười hạng đầu chân truyền ngay tại chỗ.”
“Sau khi xem xong, chúng ta sẽ trực tiếp trở về sao?” Trần Phỉ hỏi.
“Không phải, xem lễ đến đây, mới tiến hành xong một nửa.”
Nghiêm Sư Tấn lắc đầu, trầm giọng nói: “Tiên Vân Kiếm Phái để cho chúng ta đi xem lễ, ngoại trừ để cho chúng ta thấy thực lực đệ tử bọn họ có được, còn có thể để cho chúng ta tự mình cảm thụ một chút.”
Chân mày Trần Phỉ khẽ nhíu, tự mình cảm thụ? Đây là còn muốn cùng đệ tử Tiên Vân Kiếm Phái đánh một trận nữa?
“Đúng, đệ tử Tiên Vân Kiếm Phái sẽ khiêu chiến!”
Nghiêm Sư Tấn thấy vẻ mặt Trần Phỉ, biết được Trần Phỉ đã hiểu, trực tiếp khẳng định suy nghĩ của Trần Phỉ.
“Loại khiêu chiến này, có thể cự tuyệt sao?” Trần Phỉ nhíu mày.
“Đương nhiên, khiêu chiến không có tính cưỡng chế, chỉ là đến lúc đó lời nói và ngữ khí của những chân truyền Tiên Vân Kiếm Phái kia, cũng sẽ không dễ nghe.”
Nghiêm Sư Tấn nghĩ tới cảnh tượng năm đó, thấp giọng nói: “Võ giả cùng thế hệ, mỗi người đều là chân truyền của môn phái mình, làm sao có thể chịu được loại khiêu khích này. Vả lại nếu chiến thắng chân truyền của Tiên Vân Kiếm Phái, Tiên Vân Kiếm Phái sẽ ban thưởng.”
“Phần thưởng gì?”
“Nạp Nguyên Châu.” Nghiêm Sư Tấn cười nói.
“Nạp Nguyên Châu?”
Khóe miệng Trần Phỉ khẽ động, phần thưởng này, không thể nói không tốt, dù sao cũng là bán linh khí, còn có thể trợ giúp hấp thu nguyên khí, đối với rất nhiều võ giả mà nói, là bảo vật hiếm có.
Nhưng đối với Trần Phỉ, hắn đều có hai viên Nạp Nguyên Châu, phần thưởng này lại đến, cũng có thể trợ giúp Trần Phỉ tu luyện Trấn Long Tượng nhanh hơn.
Chỉ là tương đối mà nói, lực hấp dẫn không lớn như vậy.
“Biết xấu hổ rồi sau đó dũng cảm, luôn hoành hành ở trong ổ của mình, không thật sự mạnh. Chỉ là không nên bị đả kích đến lòng tin của mình là tốt rồi.” Nghiêm Sư Tấn lắc đầu nói.
“Là chân truyền hạng mười của Tiên Vân Kiếm Phái khiêu chiến chúng ta sao?” Trần Phỉ hỏi cặn kẽ.
“Đúng, bắt đầu từ chân truyền hạng mười của bọn họ, thực lực phi thường mạnh. Năm đó ta đi, chân truyền hạng tám của bọn họ quét qua hạng nhất của hai môn phái, cuối cùng mới bị hạng nhất của Trường Hồng Phái đánh bại.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận