Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 190: Cười trên nỗi đau của người khác

“Nghe đồn Trần Phỉ đã vào Luyện Tạng Cảnh. Trước khi đi bí cảnh vừa đột phá Luyện Tủy Cảnh không lâu, hiện giờ đã bước vào Luyện Tạng Cảnh. Chuyến đi bí cảnh này đương nhiên là để Trần Phỉ kiếm lời, vừa tăng tu vi, vừa là đệ tử chân truyền.”
“Vậy chứng tỏ thực lực Trần Phỉ rất mạnh, nếu không tại sao trong bí cảnh lại có nhiều thu hoạch như vậy.”
“Luyện Tủy Cảnh mạnh hơn nữa có thể mạnh đến đâu? Lúc ấy Luyện Tủy Cảnh môn phái chúng ta tiến vào bí cảnh chừng hơn bốn mươi người, chỉ có một mình hắn nhận được nhiều chỗ tốt như vậy. Còn có Luyện Tạng Cảnh khác, Trần Phỉ có mạnh hơn nữa, có thể mạnh hơn Luyện Tạng Cảnh sao?”
“Nói cũng đúng, nhưng vận khí cũng là một phần thực lực.”
“Đúng vậy, vận khí tốt, ai cũng không ngăn được. Nếu ta có vận khí như vậy, có lẽ ta cũng trở thành đệ tử chân truyền.”
“Ha ha ha, ngươi cũng muốn trở thành đệ tử chân truyền.”
“Trần Phỉ dựa vào vận khí có thể thành công, ta dựa vào cái gì mà không thể.”
“Vậy ngươi mau đi thắp hương bái thần, cầu xin mình có vận khí tốt.”
“Ta thật đúng là đi rồi, chờ ta ngày nào đó vận khí tốt, cũng lấy một vị trí chân truyền cho ngươi xem.”
Trong phường thị môn phái, không ngừng có người đàm luận chuyện đệ tử chân truyền. Vị trí chân truyền, đối với đệ tử nội môn mà nói, chẳng những địa vị cao hơn, đạt được công pháp cùng tài nguyên cũng vượt xa đệ tử nội môn.
Lần này môn phái mới gia nhập bảy người chân truyền, để cho mọi người bàn luận say sưa, mà mọi người đàm luận nhiều nhất lại là Trần Phỉ. Lấy tu vi Luyện Tủy Cảnh nhập Chân Truyền Phong, gần đây càng là nghe đồn tu vi đã phá nhập Luyện Tạng Cảnh, làm cho lòng người sinh hâm mộ.
Chỉ là so với những đệ tử chân truyền khác, lúc mọi người đàm luận về Trần Phỉ, phần nhiều là hâm mộ vận đạo của hắn.
Vận đạo không mạnh, làm sao có thể vượt qua khảo nghiệm trong nhiều đệ tử Luyện Tạng Cảnh như vậy. Loại chuyện này đã có mấy chục năm không xảy ra, kết quả lại bị Trần Phỉ thực hiện.
Vận khí tốt, thực lực bình thường, nếu ta có vận khí này, ta cũng có thể làm được.
Không biết tại sao, thảo luận về Trần Phỉ lại càng lệch khỏi quỹ đạo. Thậm chí ngay cả danh hiệu đệ tử chân truyền yếu nhất trong lịch sử, cũng đặt lên đầu Trần Phỉ.
Rất nhiều người đã bắt đầu chờ mong nửa năm sau, kết quả những đệ tử nội môn khác khiêu chiến Trần Phỉ.
Vui sướng khi người gặp họa, ghen tị hâm mộ, kiêm cả, rất nhiều người ôm tâm tình xem náo nhiệt, đàm luận Trần Phỉ.
Dù sao đều là lén thảo luận, cũng không ai thật sự ba hoa khoác lác, xem như là nói đùa trên bàn rượu. Ra khỏi cửa, ai cũng không nhận.
Nhưng chính là như vậy, ngôn luận tương tự đã lưu truyền ra trong đệ tử nội môn, rất nhiều đệ tử mang oán giận, bất mãn trong lòng, cùng với buồn khổ có tài nhưng không gặp thời, toàn bộ trút xuống trong lúc vui cười tức giận mắng Trần Phỉ.
Chân Truyền Phong, trong một viện lạc giữa sườn núi, Trần Phỉ và Cát Hoằng Tiết ngồi đối diện nhau, trên bàn bày rượu, những thứ này là Cát Hoằng Tiết cố ý mang đến.
“Vẫn không biết bộ dáng Chân Truyền Phong, lần này nhờ phúc của sư đệ, có cơ hội đến đây xem.”
Cát Hoằng Tiết nhìn bốn phía, trong lời nói mang theo một tia hâm mộ.
Chỉ cần là đệ tử môn phái, sẽ không có một người nào không muốn thành tựu chân truyền. Nhưng chân truyền quá khó, năm đó Cát Hoằng Tiết ở trong bí cảnh, cũng không có thông qua thí luyện.
Về phần khiêu chiến mạt vị (xếp hạng cuối) chân truyền, năm đó Cát Hoằng Tiết cũng muốn thử, nhưng người khiêu chiến tụ tập nhiều, mạt vị chân truyền không có lựa chọn Cát Hoằng Tiết. Mà chân truyền chính là chân truyền, cho dù là mạt vị, sau khi tu hành công pháp chân truyền nửa năm, thực lực cũng không phải những người khác có thể so sánh.
Lần Cát Hoằng Tiết kia, không ai khiêu chiến thành công, ngược lại vô ích đưa ra rất nhiều điểm cống hiến cho mạt vị chân truyền, để vị chân truyền kia tài nguyên phong phú hơn, thực lực càng tiến thêm một bước.
Theo Cát Hoằng Tiết biết, qua nhiều năm như vậy, cơ hồ không có ai khiêu chiến thành công. Đều là Luyện Tạng Cảnh, Thông Nguyên Công đều là tầng thứ năm, tu vi còn giống nhau, thế nhưng mạt vị chân truyền tu luyện công pháp chân truyền nửa năm, cái này làm sao so.
Đây chính là một lối tắt môn phái để lại, nhưng rất hẹp. Cho đệ tử nội môn một hy vọng, nhưng thật ra là đốc thúc đệ tử chân truyền tu luyện.
Rất nhiều người cũng đều rõ ràng đạo lý này, nhưng không chịu nổi khát vọng đối với vị trí chân truyền, cho nên mỗi một lần, đều có người đi khiêu chiến vị trí chân truyền cuối cùng, lãng phí một vạn điểm cống hiến cũng không tiếc.
“Sư huynh khách khí rồi.”
Trần Phỉ nhẹ giọng cười nói, viện lạc của Chân Truyền Phong này, chỉ có thể chọn một tạp dịch, không thể giữ đệ tử nội môn khác ở lâu, nếu không Trần Phỉ thật đúng là muốn chọn một vị sư huynh đệ đến.
“Gần đây sư đệ có nghe đệ tử trong môn nghị luận về đệ không?”
Cát Hoằng Tiết uống cạn rượu trong chén, ngẩng đầu nhìn về phía Trần Phỉ, hôm nay Cát Hoằng Tiết cố ý đến đây, kỳ thật chính là vì chuyện này.
“Có nghe thấy.”
Trần Phỉ gật đầu, sau khi đột phá Luyện Tạng Cảnh, tuy Trần Phỉ bận rộn xem xét thác nước, nhưng một ít tiếng gió có truyền vào trong tai Trần Phỉ.
“Gần đây một ít đệ tử lén nghị luận, thái độ đối với sư đệ ít nhiều có chút khinh thị, ta đoán là có người phía sau màn chỉ thị, kích động đệ sớm tiếp nhận khiêu chiến.”
Cát Hoằng Tiết cau mày, trầm giọng nói: “Lúc này, sư đệ ngàn vạn lần bình tĩnh, không nên bị người mê hoặc. Đợi nửa năm sau, sư đệ tu luyện công pháp chân truyền thành công, đến lúc đó bất luận nghi ngờ gì, đều có thể đánh nát hết!”
“Đa tạ sư huynh quan tâm, đạo lý này, đệ hiểu.”
Trần Phỉ không khỏi cười, đối với mục đích của những người đó, Trần Phỉ tự nhiên rõ ràng. Trần Phỉ không đi ra ngoài giải thích, mà tiếp tục chờ, chờ những người đó chủ động tới cửa khiêu chiến.
Lời nói không làm tổn thương được Trần Phỉ, cũng không nhiễu loạn được Trần Phỉ, Trần Phỉ cần nhìn thấy lợi ích chân chính.
Kỳ thật nếu những người đó hiểu rõ Trần Phỉ, liền hiểu được những mánh khóe kia đều vô dụng, trực tiếp khiêu chiến, Trần Phỉ ngược lại sẽ tiếp chiêu. Mà hiện giờ tình trạng nước ấm nấu ếch của bọn họ, Trần Phỉ cũng sốt ruột thay bọn họ.
“Xem ra là ta lo lắng nhiều.”
Cát Hoằng Tiết thấy vẻ mặt Trần Phỉ, quả thật không sốt ruột, không khỏi cười rộ lên. Kỳ thật lúc trước trong hành trình Phong Quỷ Cảnh, Cát Hoằng Tiết đã biết Trần Phỉ hữu dũng hữu mưu, nếu không làm sao có thể cứu mấy người bọn họ ra.
Lần này chẳng qua là quan tâm thì loạn, lo lắng Trần Phỉ chịu không nổi lời nói kích động. Hiện giờ xem ra, hoàn toàn là suy nghĩ nhiều.
“Cát sư huynh, có thể giúp đệ một chuyện hay không.” Trần Phỉ nhìn Cát Hoằng Tiết, suy nghĩ một chút, đột nhiên nói.
“Chuyện gì?”
“Giúp đệ truyền lời với bên ngoài, muốn khiêu chiến đệ, một tháng sau, có thể trực tiếp đến Chân Truyền Phong tìm đệ.” Trần Phỉ thấp giọng nói.
Cát Hoằng Tiết không khỏi ngẩn ra, vừa rồi không phải còn nói sẽ không bị người khác kích động sao, như thế nào thoáng cái đã muốn tiếp nhận khiêu chiến của người khác.
“Trần sư đệ, đệ không nên xúc động.” Cát Hoằng Tiết không khỏi sốt ruột nói, như thế nào cảm giác vừa rồi lời của mình đều nói vô ích.
“Cát sư huynh, đệ không xúc động.”
Trần Phỉ nhìn bộ dáng Cát Hoằng Tiết, không khỏi cười nói: “Đệ chỉ thèm tiền đặt cược trong tay bọn họ.”
“Đặt cược gì?” Cát Hoằng Tiết ít nhiều có chút mơ hồ.
“Bọn họ muốn khiêu chiến đệ, chẳng lẽ không nên xuất ra một chút thành ý sao? Đánh cược một trận, nếu không đệ dựa vào cái gì phải đáp ứng khiêu chiến của bọn họ.”
Cát Hoằng Tiết hơi giật mình, nhưng lông mày vẫn nhíu lại, nói: “Những người đó đột phá Luyện Tạng Cảnh sớm hơn Trần sư đệ, có người thậm chí đã hai ba năm. Thời gian này cũng đủ cho bọn họ tu luyện chiêu pháp cường đại. Sư đệ, đệ hiện giờ quyết đấu với bọn họ, ít nhiều có hơi mạo hiểm.”
“Không có khả năng thành công, bọn họ làm sao có thể xuất ra đủ thứ để đánh cuộc.”
Trần Phỉ nhìn Cát Hoằng Tiết, thấy hắn vẫn lo lắng, suy nghĩ một chút, vươn một ngón tay, chậm rãi chỉ lên trán Cát Hoằng Tiết.
Cát Hoằng Tiết có chút nghi hoặc nhìn động tác của Trần Phỉ, đột nhiên biến sắc, một cỗ khí thế bàng bạc trong nháy mắt đánh sâu vào tâm thần Cát Hoằng Tiết, phảng phất giờ phút này không phải một ngón tay điểm tới, mà là một đạo kiếm khí thông thiên, muốn xoắn nát hắn.
Tóc Cát Hoằng Tiết không gió mà bay, cố nén xúc động đánh trả, bởi vì Cát Hoằng Tiết biết, Trần Phỉ sẽ không làm gì hắn. Nhưng loại cảm giác uy hiếp này, làm cho thân thể Cát Hoằng Tiết theo bản năng muốn phản kích.
Ngón tay Trần Phỉ cách Cát Hoằng Tiết còn một thước đã dừng lại, lần này Trần Phỉ cũng không phải muốn biểu hiện cái gì, mà là dự định nói cho Cát Hoằng Tiết, thực lực hiện giờ của hắn rốt cuộc như thế nào.
Không cần đánh nhau chân chính, lấy thực lực Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong của Cát Hoằng Tiết hiện giờ, thậm chí dự định mở ra cảnh giới khiếu huyệt, tự nhiên có thể hiểu được một ngón tay này của Trần Phỉ, đại biểu cho hàm nghĩa gì.
“Ta hiểu rồi, ta sẽ truyền lời với bên ngoài!”
Thân thể Cát Hoằng Tiết hơi trầm tĩnh lại, nhìn Trần Phỉ, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười. Có thực lực như vậy, tiếp nhận khiêu chiến thì thế nào.
“Vì sao phải đợi một tháng sau?”
Cát Hoằng Tiết nghĩ đến thực lực của Trần Phỉ, tựa hồ chờ một tháng, cũng không cần thiết.
“Gần đây đệ tu luyện công pháp chân truyền, không muốn bị quấy rầy.”
Trần Phỉ cười nói, đây đúng là nguyên nhân chân thật nhất của Trần Phỉ. Tiền đặt cược phải kiếm được, nhưng hiện giờ Trần Phỉ càng muốn tu luyện Trọng Nguyên Kiếm trước.
Tiền đặt cược lấy sớm một chút, hay muộn một chút, đối với Trần Phỉ cũng không ảnh hưởng nhiều lắm.
“Được.”
Cát Hoằng Tiết gật đầu, rót đầy ly rượu của hai người. Hiện giờ Cát Hoằng Tiết cũng có chút chờ mong, hình ảnh những người đó cảm xúc mênh mông tới tìm Trần Phỉ khiêu chiến, cuối cùng nhìn thấy thực lực của Trần Phỉ.
Nửa ngày sau, tin tức Trần Phỉ nguyện ý sớm tiếp nhận đệ tử nội môn khiêu chiến, gần như truyền khắp nội môn.
“Trần Phỉ này không đợi nửa năm, sớm tiếp nhận khiêu chiến, quả thật quá lỗ mãng.”
“Lỗ mãng cái gì, đây mới thật sự là người chân chính. Ta lúc trước ít nhiều có chút khinh thường Trần Phỉ dựa vào vận khí đoạt được vị trí chân truyền. Nhưng hôm nay, nhìn hắn dám một tháng sau tiếp nhận khiêu chiến, liền kính hắn là hán tử.”
“Thời gian nửa năm là môn phái cho chân truyền thời gian tu luyện, là bảo hộ trong môn, kết quả Trần Phỉ lại không cần thời gian này cố gắng tu luyện, tâm tính này, khó thành đại sự!”
“Nói đúng, chỉ là bị lời nói kích động, liền tiếp nhận khiêu chiến, chẳng lẽ hắn cảm thấy vận khí của hắn ở bí cảnh, còn có thể tiếp tục hay sao? Trên diễn võ trường, là tỷ thí đao thật thương thật, không cho phép nửa điểm may mắn.”
“Có lẽ Trần Phỉ cảm thấy thực lực của mình đã đủ rồi?”
“Vừa mới đột phá Luyện Tạng Cảnh, cảnh giới phỏng chừng cũng chưa ổn định. Người khiêu chiến cũng đã đột phá từ lâu, nhìn như thế nào, Trần Phỉ bước này đi sai rồi. Vốn là tu hành hơn nửa năm, cố gắng suy nghĩ công pháp chân truyền, còn có hi vọng, hôm nay lại tự tay chôn vùi hi vọng!”
Nương theo tin tức, rất nhiều đệ tử nội môn nghị luận sôi nổi, hầu như không ai xem trọng quyết định này của Trần Phỉ.
Lúc trước mặc dù bọn họ cảm thấy Trần Phỉ dựa vào vận khí, đạt được vị trí đệ tử chân truyền, nhưng đối với biểu hiện nửa năm sau, kỳ thật cũng không có nắm chắc toàn bộ, dù sao công pháp chân truyền, nếu tu hành thích đáng, quả thật rất mạnh.
Nhưng hiện nay vừa đột phá Luyện Tạng Cảnh, một tháng sau liền tiếp nhận khiêu chiến, một tháng thời gian, ngươi còn muốn tu hành công pháp chân truyền tới trình độ nào? Thật coi mình là thiên tài kinh tài tuyệt diễm hay sao.
Nếu thật sự là thiên tài, cũng không đến mức ở độ tuổi này, dựa vào đồ đoạt được trong bí cảnh mới đột phá Luyện Tạng Cảnh, trước đó vẫn chỉ là Luyện Tủy Cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận