Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 288: Cực hạn

Nguyên Thần Kiếm Điển, công pháp đỉnh phong của Nguyên Thần Kiếm Phái năm đó trấn áp tứ phương, dung luyện truyền thừa tứ phong tam mạch. Cù Thanh Sinh thân là chưởng môn Nguyên Thần Kiếm Phái, trong lòng làm sao không muốn tìm Nguyên Thần Kiếm Điển về.
Bởi vì thiếu hụt công pháp, hiện giờ công pháp mạnh nhất của Nguyên Thần Kiếm Phái cũng chỉ có thể tu luyện đến tám mươi khiếu huyệt, cũng chính là Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ.
Tuy rằng chưa nói là tồn tại lót đáy trong Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ, nhưng quả thật cũng không tính là mạnh. Cho nên nhiều năm như vậy, chiến lực đỉnh cao của Nguyên Thần Kiếm Phái, vẫn luôn bị vây trong một trạng thái tương đối xấu hổ.
Cao không được thấp không xong, nhìn phía trên, Tiên Vân Kiếm Phái có nhiều truyền thừa vượt xa Nguyên Thần Kiếm Phái. Xuống phía dưới, trước kia mạnh hơn tuyệt đại bộ phận tán tu.
Nhưng hiện giờ khi Tiên Vân Kiếm Phái cùng Thần Viêm Phái tranh đấu, công pháp mà hai môn phái này lấy ra, đều mạnh hơn so với Nguyên Thần Kiếm Phái.
Nguyên Thần Kiếm Phái hiện giờ hơi có chút ưu thế, cũng chỉ còn có một môn Độn Thiên Hành, có thể phối hợp sử dụng với hai truyền thừa khác, nên có vẻ không có xấu hổ lắm.
“Chưởng môn, Nguyên Thần Kiếm Điển trong truyền thừa thạch này bị tổn hại, chỉ có phương pháp tu luyện hai tầng trước và một phần tầng thứ ba.”
Trần Phỉ nhìn khuôn mặt kích động của Cù Thanh Sinh, vội vàng giải thích.
“Tổn hại sao, cũng bình thường.” Nghe Trần Phỉ nói, Cù Thanh Sinh bình tĩnh lại.
Tiếp nhận truyền thừa thạch từ trong tay Trần Phỉ, Cù Thanh Sinh ngẩng đầu nhìn về phía Trần Phỉ, nói: “Nguyên Thần Kiếm Điển trong này, không biết có bị động tay động chân hay không, ngươi trước tiên không nên tu luyện, chờ ta và mấy vị trưởng lão nghiệm chứng, ngươi lại tu luyện cũng không muộn.”
“Đã hiểu!” Trần Phỉ chắp tay nói.
Nguyên Thần Kiếm Điển cũng không phải là phương pháp mở khiếu huyệt, mà là một đoạn xâu chuỗi bảy bộ công pháp của Nguyên Thần Kiếm Phái. Cho nên muốn nghiệm chứng, đối với người của Nguyên Thần Kiếm Phái mà nói, không tính là khó.
Bộ Nguyên Thần Kiếm Điển này, đối với Nguyên Thần Kiếm Phái, mức độ trân quý khó có thể tưởng tượng. Đối với các môn phái khác mà nói, giá trị thấp hơn rất nhiều, nhiều nhất chính là tham khảo một ít lý niệm trong đó.
Một trăm khối nguyên thạch cùng với một phần Đoán Linh Thạch, đây là phần thưởng môn phái dành cho Trần Phỉ.
Nguyên thạch không cần phải nói, vô luận là tự mình tu luyện, hay là mua linh đan, đều cực kỳ hữu ích. Mà Đoán Linh Thạch, lại dùng để nâng cao linh khí.
Hiện giờ Càn Nguyên Kiếm trong tay Trần Phỉ thuộc về hạ phẩm linh khí. Nếu như muốn tiếp tục tăng lên, tự nhiên phải không ngừng dung luyện linh tài vào. Đoán Linh Thạch này có thể gia tăng uy năng Càn Nguyên Kiếm.
So sánh với giá trị của Nguyên Thần Kiếm Điển, hai phần thưởng này có vẻ bình thường, nhưng đây đã là thành ý rất lớn của môn phái.
Không giống với Tiên Vân Kiếm Phái gia đại nghiệp đại, tiền lời cố định mỗi tháng của Nguyên Thần Kiếm Phái kỳ thật cũng không nhiều, phần lớn là Tiên Vân Kiếm Phái chướng mắt, hơn nữa Nguyên Thần Kiếm Phái còn phải tranh đoạt cùng các môn phái khác.
Điểm cống hiến các loại, đối với Trần Phỉ hiện giờ đã là Luyện Khiếu Cảnh mà nói, tác dụng đã không lớn. Chỉ có nguyên thạch linh đan linh tài mới có ý nghĩa với Trần Phỉ.
Vả lại Trần Phỉ thân là người của Nguyên Thần Kiếm Phái, cống hiến cho môn phái, vốn là chuyện đôi bên cùng có lợi, và đôi khi mối quan hệ song phương không thể hình dung đơn giản bằng phần thưởng.
Chuyện này khác với lúc Trần Phỉ còn là đệ tử Luyện Thể Cảnh.
Trần Phỉ rời khỏi chủ điện, cố ý đi tìm Phong Hưu Phổ, kể lại chuyện Nguyên Thần Kiếm Điển. Phong Hưu Phổ nghe xong, vẻ mặt cũng tràn đầy phấn chấn.
Ý nghĩa lớn nhất của Nguyên Thần Kiếm Điển là nhằm vào những trưởng lão Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ trong môn. Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ, đại biểu bọn họ đã sớm tu luyện Trọng Nguyên Kiếm hoặc Cự Linh Kiếm đến cực hạn.
Tu vi tiến không thể tiến, lúc này Nguyên Thần Kiếm Điển xuất hiện, dung luyện hai môn kiếm pháp cùng một chỗ, tất nhiên sẽ gia tăng một ít số lượng khiếu huyệt.
Không chỉ có gia tăng tu vi, hai môn kiếm pháp hợp cùng một chỗ, chiến lực cũng sẽ tăng lên phi thường rõ ràng. Đồng thời đối với việc sau này thử đột phá Hợp Khiếu Cảnh, xác suất cũng sẽ gia tăng không ít.
Ngược lại đối với Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ trở xuống mà nói, ý nghĩa hơi thấp. Dù sao tinh lực của con người có hạn, Luyện Khiếu Cảnh sơ kỳ và trung kỳ, môn kiếm pháp tu luyện trước kia, còn chưa tìm hiểu đến cực hạn.
Lúc này phân tán tinh lực, lại tu luyện Nguyên Thần Kiếm Điển, lại tu luyện một môn kiếm pháp khác, tinh lực ít nhiều có chút không đủ.
Nhiều nhất chính là tu luyện Nguyên Thần Kiếm Điển tới tầng thứ hai, dung luyện kiếm pháp cùng Độn Thiên Hành, thực lực ngược lại cũng có thể gia tăng không ít.
Chỉ là Độn Thiên Hành vốn không xung đột với hai môn kiếm pháp khác, dung luyện cùng một chỗ, nhiều nhất là lúc thi triển sẽ bổ sung cho nhau, càng thêm hòa hợp, cũng không có hiệu quả nổi bật như dung luyện Trọng Nguyên Kiếm cùng Cự Linh Kiếm.
Rời khỏi chỗ Phong Hưu Phổ, Trần Phỉ trở về mật thất trong đình viện của mình.
“Phát hiện công pháp, phải chăng tiêu phí mười khối nguyên thạch, đơn giản hóa Nguyên Thần Kiếm Điển (không trọn vẹn)?”
“Nguyên Thần Kiếm Điển (không trọn vẹn) đang được đơn giản hóa… Đơn giản hóa thành công… Nguyên Thần Kiếm Điển (không trọn vẹn) → Trọng Nguyên Kiếm!”
Nguyên Thần Kiếm Điển không trọn vẹn, chi phí đơn giản hóa đều vượt qua Trọng Nguyên Kiếm và Độn Thiên Hành phiên bản đầy đủ, cũng may số lượng nguyên thạch này, hiện giờ Trần Phỉ đã có thể dễ dàng lấy ra.
Mà Trần Phỉ vì khiến phương hướng đơn giản hóa của Nguyên Thần Kiếm Điển nghiêng về Trọng Nguyên Kiếm, trước khi đơn giản hóa cố ý để cho hai môn công pháp dung hợp, để cuối cùng việc đơn giản hóa không bị sai lệch.
Bằng không Nguyên Thần Kiếm Điển tổng cộng có bảy bộ công pháp, nếu như đơn giản hóa thành Đại Kinh Lôi Kiếm các loại, Trần Phỉ cũng phải luống cuống, đến lúc đó chỉ sợ phải đơn giản hóa lần thứ hai.
Cũng may hiện tại thuận lợi đơn giản hóa, Trần Phỉ thử tu luyện Trọng Nguyên Kiếm phiên bản Luyện Thể một chút, rất kinh hỉ, trong thức hải trực tiếp toát ra hai loại cảm ngộ.
Một loại là cảm ngộ Trọng Nguyên Kiếm Luyện Khiếu Cảnh, một loại chính là Nguyên Thần Kiếm Điển.
Một lần tu luyện, được hai loại cảm ngộ, mua một tặng một, quả thực lời đến tê dại. Phiền toái duy nhất, chính là trong thức hải đồng thời có hai phần cảm ngộ va chạm, ít nhiều sẽ làm cho Trần Phỉ có chút rối loạn.
Cũng may hai phần công pháp vốn cùng xuất một nguồn, cũng sẽ không thật sự khiến Trần Phỉ tẩu hỏa nhập ma.
Hiện giờ Trần Phỉ đang chờ tu luyện Nguyên Thần Kiếm Điển tới tầng thứ hai, liền đi học Cự Linh Kiếm.
Tầng thứ nhất của Nguyên Thần Kiếm Điển, là để cho thân thể có cơ sở dung luyện loại công pháp thứ hai, tu luyện đồng thời sẽ không bị ảnh hưởng. Giống như quan hệ giữa Trọng Nguyên Kiếm và Độn Thiên Hành.
Nhưng đến tầng thứ hai, mới có thể chính thức dung luyện loại công pháp thứ hai vào, gia tăng chiến lực.
Bằng không không có Nguyên Thần Kiếm Điển, đồng thời tu luyện Cự Linh Kiếm cùng Trọng Nguyên Kiếm, thân thể căn bản không chịu nổi, có thể sẽ làm khiếu huyệt tổn hại, tu vi thụt lùi.
Thời gian một tháng trôi qua, Trần Phỉ lại đến Tiên Vân thành.
Một tháng này, chuyện làm cho người ta nói chuyện say sưa nhất trong Tiên Vân thành, chính là chuyện của Trường Hồng Phái. Trường Hồng Phái phản bội bị phát hiện, Tiên Vân Kiếm Phái tương kế tựu kế, hãm hại hơn mười gã Luyện Khiếu Cảnh của Thần Viêm Phái.
Hai người Giản Tấn Sinh và Đông Trọng Thu ngày đó đánh nhau, cuối cùng vẫn bất phân thắng bại. Hai người đều có cố kỵ, cho nên đều không dùng hết toàn lực.
Trường Hồng Phái thành lịch sử, Thần Viêm Phái bởi vì tổn thất hơn mười gã Luyện Khiếu Cảnh, không thể không co rút lực lượng của mình, đã không cách nào giống như trước kia, từng bước ép sát đối với Tiên Vân Kiếm Phái.
Ngược lại Tiên Vân Kiếm Phái nhân cơ hội đoạt lại nhiều điểm tài nguyên bị Thần Viêm Phái chiếm lĩnh, chiếm được thượng phong trên toàn bộ thế cục.
Ngày đó Trần Phỉ tỷ thí với Thân Đồ Thương, cũng bị người tốt truyền bá ra ngoài.
Hai người vốn là Luyện Khiếu Cảnh đột phá trong hai năm qua, không ít người vẫn còn ấn tượng sâu sắc, trận hòa lúc trước còn có thể bị không ít người thỉnh thoảng nhắc tới.
Bây giờ đột nhiên lại tỷ thí một trận, tự nhiên khiến cho rất nhiều người chú ý. Mà cuối cùng Trần Phỉ áp chế Thân Đồ Thương, khiến rất nhiều người giật mình không thôi.
Dù sao sau khi đến Luyện Khiếu Cảnh, ngoại trừ thiên tư ngộ tính, có được tài nguyên tu luyện nhiều ít, là một chuyện vô cùng trọng yếu. Tình huống hiện giờ của Tiên Vân Kiếm Phái, rất nhiều người đều biết.
Bọn họ không nghĩ tới dưới tình huống như vậy, Trần Phỉ còn có thể áp chế Thân Đồ Thương. Hiển nhiên trên phương diện thiên tư ngộ tính, Trần Phỉ quả thật tốt hơn một bậc.
Nhưng theo thời gian trôi qua, chỉ sợ cán cân cuối cùng vẫn sẽ đổ về phía Thân Đồ Thương. Điều này rất thực tế, ai bảo thực lực Tiên Vân Kiếm Phái cùng Nguyên Thần Kiếm Phái chênh lệch lớn như vậy, không thể so sánh.
Không ít người thậm chí tiếc hận Trần Phỉ không phải đệ tử của Tiên Vân Kiếm Phái, bằng không tương lai người nhất phi trùng thiên, trong đó tất nhiên có Trần Phỉ. Nhưng đáng tiếc, Trần Phỉ là đệ tử của Nguyên Thần Kiếm Phái.
Từ sau chuyện của Trường Hồng Phái, Nguyên Thần Kiếm Phái cố ý gia tăng tài nguyên mỗi tháng của Trần Phỉ, từ một tháng một khối Nguyên Thạch và một viên Linh Tuyết Đan biến thành một tháng hai khối Nguyên Thạch và hai viên Linh Tuyết Đan.
Điểm biến hóa này, là Cù Thanh Sinh một lực thúc đẩy, cuối cùng thông qua.
Cù Thanh Sinh hiểu rõ tiềm lực của Trần Phỉ, tỷ thí với Thân Đồ Thương, cũng đúng lúc triển lộ cho các trưởng lão khác xem một ít. Hơn nữa Nguyên Thần Kiếm Điển trở về, cuối cùng mới đồng ý quyết định này.
Địa phương đoàn thể, không lo ít mà lo bất bình đẳng, cũng chính là thiên tư và công lao Trần Phỉ bày ra, bằng không căn bản sẽ không ai đồng ý.
So với lợi nhuận của Đan Sư liên minh, Nguyên Thần Kiếm Phái cho cũng không tính là nhiều. Nhưng đây là thái độ của môn phái, Trần Phỉ đương nhiên vui vẻ tiếp nhận.
Một tháng này, ban ngày Trần Phỉ luyện đan, ban đêm tu luyện các loại công pháp.
Bởi vì ưu thế của Tiên Vân Kiếm Phái trên thế cục, còn có dự trữ tài nguyên của bản thân Tiên Vân Kiếm Phái, nhiệm vụ ủy thác trong liên minh giảm bớt không ít.
Đối với loại tình huống này, Trần Phỉ đã sớm đoán trước, dù sao Tiên Vân Kiếm Phái có đại nghiệp lớn hơn nữa, cũng không có khả năng liên tục cung ứng số lượng lớn đan dược như vậy.
Nếu như có loại tài nguyên bền vững này, trước kia Tiên Vân Kiếm Phái sẽ trực tiếp làm như vậy, mà không phải đợi đến bây giờ. Tiên Vân Kiếm Phái hiện giờ bất quá là đang tiêu hao hàng tồn kho, tranh thủ trong thời gian ngắn tăng tu vi môn nhân lên.
Dựa theo Trần Phỉ phỏng đoán, theo thời gian trôi qua, nhiệm vụ luyện đan trong liên minh sẽ càng ngày càng ít, cuối cùng cũng chỉ có thể ổn định ở mức so với bình thường nhiều hơn hai ba thành
Trần Phỉ đã có chuẩn bị, mà dựa vào phần thưởng gần đây đạt được, lại mở hai khỏa khiếu huyệt, đạt tới trình độ mười lăm khỏa.
Tiến độ Luyện Khiếu Cảnh sơ kỳ đã gần một nửa. Mà thời gian Trần Phỉ hao phí còn chưa tới hai năm. Hiệu quả này là không thể tin được.
Đồng thời Trần Phỉ đã tu luyện hoàn thành Nguyên Thần Kiếm Điển tầng thứ nhất, cũng ở mấy ngày trước đi tới truyền thừa địa, đạt được công pháp Cự Linh Kiếm.
Đơn giản hóa Cự Linh Kiếm, Trần Phỉ tiêu phí mười khối nguyên thạch, mà kết quả đơn giản hóa, là để cho thân thể mang phụ trọng. Trần Phỉ thử một chút, trực tiếp dùng trường lực của Trọng Nguyên Kiếm đè lên người mình.
Thí nghiệm một đoạn thời gian, Trần Phỉ phát hiện thân thể mang trọng lượng càng lớn, cảm ngộ trong đầu có liên quan đến Cự Linh Kiếm lại càng nhiều.
Phát hiện này khiến Trần Phỉ trực tiếp đặt mình vào trường lực cực hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận