Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 377: Trích Tiên

Liên tiếp mấy ngày, Trần Phỉ toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong tu luyện Luyện Tâm Trận, thậm chí tạm thời ngừng tu luyện những công pháp khác.
Dù sao vài ngày không tu luyện công pháp khác cũng sẽ không sinh ra ảnh hưởng gì đối với Trần Phỉ. Mà nếu như có thể sớm một ngày hoàn thành trận đồ này, hơn nữa xác định tác dụng ở Tâm Quỷ Giới, vậy tâm thần lực của Trần Phỉ sắp sửa tăng mạnh.
Cũng không biết trận đồ này có hạn chế gì hay không, hoặc là hấp thu bản nguyên tâm quỷ có tệ đoan không nhìn thấy hay không, bất quá tất cả những thứ này, đều phải sau khi Trần Phỉ tiến vào Tâm Quỷ Giới mới có thể chậm rãi xác minh.
Trên trăm phần tâm thần lực đồng thời phác thảo, tốc độ quả thật phi thường nhanh, vào ngày thứ bảy, Luyện Tâm Trận có thể so với truyền thừa Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ, bị Trần Phỉ cứng rắn tu luyện tới trình độ đại viên mãn.
Tấm bản đồ mà Miêu Kỳ Sinh ghi lại, mấy ngày nay Trần Phỉ cũng đã hỏi thăm vị trí rõ ràng, ban đầu Trần Phỉ không định đến đó.
Cũng không phải Trần Phỉ chưa từng đi qua Tâm Quỷ Giới, đối với một ít quy luật của Tâm Quỷ Giới, kỳ thật cũng có một ít hiểu biết.
Trong hiện thực, càng là nơi nguyên khí nồng đậm thì quỷ dị càng nhiều, cũng càng mạnh. Loại địa phương ít người lui tới, thâm sơn cùng cốc này, quỷ dị cũng rất ít, cũng yếu hơn nhiều.
Cho nên Trần Phỉ cũng không nhất định phải dựa theo vị trí bản đồ kia mà đi, nhưng nghĩ đến Miêu Kỳ Sinh cố ý ghi chép bản đồ này, cuối cùng Trần Phỉ vẫn quyết định đến vị trí đó tiến vào Tâm Quỷ Giới một lần, xem có chỗ nào đặc biệt hay không.
Nếu như nơi đó không có đặc thù, vậy sau này Trần Phỉ có thể tự mình lựa chọn vị trí tiến vào Tâm Quỷ giới.
Trần Phỉ đi ra đình viện, vừa muốn rời khỏi sơn môn đi tới vị trí bản đồ, đột nhiên nhìn thấy Trì Thư Khanh xuất hiện cách đó không xa.
“Huynh biết ta tới?” Trì Thư Khanh thấy Trần Phỉ, thân hình chớp động, đi tới trước mặt Trần Phỉ, trong ánh mắt tràn đầy nhu tình.
“Đúng vậy, được một ít Trú Nhan Đan, muốn đi thông báo cho nàng.”
Trần Phỉ làm bộ đưa tay vào trong tay áo, ba bình thuốc từ trong ô không gian xuất hiện trong tay Trần Phỉ, Trần Phỉ đưa tới trước mặt Trì Thư Khanh.
Đan dược này lấy được từ bí khố Vũ Lâu. Khác với Trú Nhan Đan bình thường, đây là dùng Linh Thực luyện chế mà thành, hiệu quả tốt hơn Trú Nhan Đan bình thường rất nhiều.
Nam tu bình thường, phỏng chừng đối với Trú Nhan Đan này không có hứng thú gì, nhưng đối với nữ tu mà nói, giá trị loại Trú Nhan Đan này phỏng chừng còn hơn mấy lần linh đan khác.
Trì Thư Khanh kinh hỉ tiếp nhận, mở bình thuốc ra, nhìn Trú Nhan Đan ở trong, ý cười trên mặt bộc lộ trong lời nói.
“Ta có một ít nghi hoặc tu luyện, muốn thỉnh giáo huynh.” Trì Thư Khanh liếc mắt nhìn Trần Phỉ, trong ánh mắt đã tràn đầy một tầng sóng nước, nhộn nhạo nồng tình mật ý.
Trần Phỉ mỉm cười, không nói gì, tiến lên nắm tay Trì Thư Khanh, vào trong phòng.
Đi Tâm Quỷ Giới tu luyện tâm thần lực là chuyện rất quan trọng. Nhưng loại chuyện tu luyện này, phải biết kết hợp giữa tu luyện và nghỉ ngơi, bằng không rất dễ gãy.
Trần Phỉ cảm thấy, mình có thể dừng lại một chút, không có gì đáng ngại.
Một lát sau, nguyên khí xung quanh đình viện bắt đầu rung động có quy luật, từng đợt tiếp từng đợt, giống như gợn sóng trên mặt hồ, tầng tầng đẩy mạnh, không ngừng nghỉ chút nào.
“Như vậy, hiệu quả tu luyện có thể tốt hơn không?” Trì Thư Khanh nhẹ nhàng nói.
“Không biết, nhưng có thể thử một chút.”
Trần Phỉ hơi ngẩn ra, nhẹ giọng cười, hai tay bấm quyết, trực tiếp biến hóa pháp quyết. Sau một khắc, nguyên khí xung quanh kịch liệt chấn động, tầng tầng chồng lên, giống như kinh đào vỗ bờ.
Một lát sau, nguyên khí tứ phương dần dần hạ xuống, khôi phục bình tĩnh ngắn ngủi.
Chỉ là sự bình tĩnh này còn chưa duy trì được bao lâu, nguyên khí tứ phương lại bắt đầu chấn động. Hiển nhiên đợt tu luyện này còn chưa tới lúc chân chính kết thúc.
Năm lần bảy lượt như thế, khi gián đoạn đứt quãng, giằng co mấy canh giờ thời gian, nguyên khí xung quanh đình viện mới hoàn toàn bình tĩnh lại.
“Ta cần phải đi xa một chuyến, hẳn là phải vài ngày mới có thể trở về.” Trần Phỉ nhìn Trì Thư Khanh, nhẹ giọng nói.
Ý thức Trì Thư Khanh có chút mơ hồ gật gật đầu, đợi Trì Thư Khanh tỉnh táo lại, phát hiện Trần Phỉ đã sớm biến mất.
Trì Thư Khanh ngồi dậy, nhìn ba bình Trú Nhan Đan trên bàn, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười. Không liên quan đến giá trị của Trú Nhan Đan, chỉ vì……
Vì thứ này, là Trần Phỉ tặng cho nàng.
Chỉ điểm này, cũng đã hoàn toàn đủ rồi. Cho nên hôm nay, Trì Thư Khanh mới ra sức như vậy, chính là vì phối hợp tu luyện với Trần Phỉ tốt hơn.
Tựa hồ chỉ có như thế, Trì Thư Khanh mới có thể biểu hiện tất cả niềm vui trong lòng ra ngoài.
Ngoài sơn môn, thân hình Trần Phỉ chớp động, hóa thành hư ảnh, dùng tốc độ cực nhanh chạy về phía trước.
Lần tu luyện vừa rồi đối với Trần Phỉ mà nói, không tạo thành chút mệt mỏi nào. Khí lực dưới Trấn Long Tượng, nếu nguyện ý, Trần Phỉ còn có thể tiếp tục tu luyện.
Vận chuyển Độn Thiên Hành cực hạn, nhanh như chớp, hai canh giờ sau, Trần Phỉ dừng lại trên một vách núi. Nhìn quanh bốn phía, nơi này đã không phải ít người lui tới, mà là căn bản cũng sẽ không có người bình thường tới nơi này.
Một thác nước thật lớn phảng phất như từ trên trời giáng xuống, đổ xuống đầm nước, tuôn ra tiếng nổ kinh người. Sương nước dâng lên, ánh mặt trời chiếu xuống, biến thành màu sắc sặc sỡ.
Chân phải Trần Phỉ bước về phía trước, giống như Trích Tiên giáng thế, từ trên vách núi cao tới mấy trăm mét nhẹ như lông vũ rơi xuống đầm nước.
Đầm nước trong suốt, chiếu rọi ra bộ dáng Trần Phỉ, cá dưới mặt nước nhìn thấy Trần Phỉ cũng không sợ hãi, nhẹ nhàng bơi lội xung quanh.
Trần Phỉ nhìn thoáng qua bốn phía, lại nhìn đầm nước, thân hình cả người bắt đầu chìm xuống đáy nước.
Tâm thần tiến vào bên trong Tâm Quỷ Giới, thân thể sẽ ở vào trạng thái không phòng hộ. Đương nhiên, với nhận thức về nguy hiểm của Luyện Khiếu Cảnh, thực sự có dị động gì, Trần Phỉ cũng sẽ giật mình tỉnh lại.
Đi tới đáy đầm nước, Long Tượng trận lấy lòng bàn chân Trần Phỉ làm trung tâm, trong nháy mắt nối liền với địa khí trong phạm vi mấy chục mét, hình thành một trận thế bao bọc Trần Phỉ ở trong đó.
Đồng thời ảnh phân thân từ trên người Trần Phỉ tách ra, cầm trong tay Càn Nguyên kiếm, xuất hiện ở bên ngoài Long Tượng trận.
Phân thân Độn Thiên Hành có thể chủ động điều khiển, cũng có thể hạ một mệnh lệnh, để cho hắn tự động chấp hành.
Chỉ là so với chủ động điều khiển, phân thân tự động chấp hành có vẻ rất vụng về, chỉ biết đi thẳng tới thẳng lui, gặp phải võ giả cùng giai, hiệu quả có thể tạo ra cực kỳ bé nhỏ.
Bất quá ngăn cản một chút, vẫn có thể làm được, đối với Trần Phỉ mà nói, cũng đã đủ rồi.
Đồ Linh Thuật chợt lóe lên, khí tức của bản tôn và phân thân biến mất không còn, nếu không phải cố ý theo dõi Trần Phỉ tới nơi này, Luyện Khiếu Cảnh bình thường đi qua vách núi rất khó phát hiện tung tích của Trần Phỉ.
Một lát sau, Trần Phỉ nhắm mắt lại, mở mắt ra, xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.
Trong thiên địa chỉ còn lại có màu đen trắng, ở chỗ này, không dung nạp bất luận đồ vật gì màu sắc rực rỡ, thậm chí không thể dung nạp được sinh linh chân chính.
Tiếng thì thào như có như không vang lên bên tai Trần Phỉ, một loại ô nhiễm lặng lẽ bò lên tâm thần Trần Phỉ. Chỉ là loại cường độ ô nhiễm này đã không thể tạo thành bất kỳ quấy nhiễu nào đối với Trần Phỉ.
Trần Phỉ nhìn thoáng qua bốn phía, đặc biệt là hướng của dãy núi xa xa, nhanh chóng khớp với ghi chép trên bản đồ. Thân hình Trần Phỉ khẽ động, chạy về phía sau bên phải.
So sánh với hiện thực, rất nhiều chiêu pháp ở Tâm Quỷ Giới không cách nào dùng được, bao gồm loại thân pháp Độn Thiên Hành này.
Ở chỗ này, duy nhất có thể dựa vào, chính là tâm thần lực cùng với tâm thần kỹ.
Cũng may tâm thần công pháp vẫn là phương hướng tu luyện trọng điểm của Trần Phỉ, vô luận là Thiên Ti Quyết hay là Trấn Long Tượng Trấn Thần, chỉ cần không cố ý đi tìm những tâm quỷ cường đại đến cực điểm kia, vấn đề cũng không tính là lớn.
Ở chỗ này, khái niệm thời gian sẽ rất mơ hồ, Trần Phỉ phán đoán không rõ đã qua bao lâu, đột nhiên phía trước xuất hiện một ngôi miếu hoang.
Vẻ mặt Trần Phỉ ngẩn ra, đến Tâm Quỷ Giới vài lần, tuy rằng Trần Phỉ đều không có chạy ra địa phương rất xa, nhưng cũng tự nhận kiến thức không ít.
Nhưng Trần Phỉ vẫn là lần đầu tiên ở trong Tâm Quỷ Giới, gặp phải loại kiến trúc nhân tạo rõ ràng này.
Ánh mắt Trần Phỉ lướt qua miếu hoang, phát hiện sau lưng miếu hoang, loáng thoáng còn có mấy kiến trúc, tuy rằng thoạt nhìn cũng đã tàn tạ không chịu nổi.
Trần Phỉ nhíu mày, cảm nhận miếu hoang cùng với kiến trúc xa xa, cũng không có phát hiện cái gì khác thường.
Trần Phỉ do dự một chút, bắt đầu cẩn thận tới gần.
Đi lên từng bước một, Trần Phỉ chậm rãi chuyển đến trước miếu hoang. Cửa lớn miếu hoang đã sớm biến mất không thấy nữa, thậm chí có một mặt tường đã sụp đổ hơn phân nửa.
Về phần ba vách tường khác hơi hoàn hảo một chút, phía trên cũng có các loại lỗ lớn.
Trong miếu hoang rất tối tăm, bất quá toàn bộ Tâm Quỷ Giới đều vô cùng tối tăm, cho nên Trần Phỉ vẫn có thể liếc mắt một cái liền thấy rõ tất cả đồ vật trong miếu hoang.
Không có tượng thần, bàn ghế cũng không có, trong miếu hoang không có một vật gì, nhưng trên vách tường bên trong miếu hoang lại có văn tự, vả lại là văn tự nhân loại sử dụng.
Trần Phỉ trầm ngâm một chút, chậm rãi đi vào trong miếu hoang, đi tới trước vách tường, phát hiện trên đó ghi chép, dĩ nhiên chính là Luyện Tâm Trận.
Trên vách tường bởi vì có rất nhiều chỗ tổn hại, ghi chép Luyện Tâm trận ngẫu nhiên có thiếu sót, nhưng trên đại thể vẫn hoàn chỉnh.
Trần Phỉ quay đầu nhìn thoáng qua ba bức tường khác, trên đó cũng ghi lại chữ viết, nhưng đáng tiếc là, chữ viết trên ba bức tường này đã bị phá hủy hơn phân nửa.
Chỉ từ văn tự lưu lại, là không cách nào đạt được một môn công pháp hoàn chỉnh.
Miêu Kỳ Sinh người như vậy, sau khi đạt được Luyện Tâm trận, lại không có hủy diệt?
Trần Phỉ đi tới trước vách tường, cẩn thận quan sát một lát, vẻ mặt khẽ động, vươn tay vỗ lên một khối gạch đá. Gạch đá giống như đã sớm bị mục nát, thoáng cái hóa thành tro bụi.
Nhưng ngay sau đó, gạch đá hóa thành tro bụi này lại tự động phục hồi như cũ trước mắt Trần Phỉ, tất cả đều giống như chưa từng xảy ra.
Loại lực lượng này……
Trong lòng Trần Phỉ kinh ngạc, xem không hiểu nguyên lý khôi phục gạch đá. Mà với loại lực lượng khôi phục này, trên vách tường xung quanh còn tổn hại nhiều như vậy, là lực lượng gì phá hủy những thứ này?
Tâm Quỷ Giới thần bí, ở trong lòng Trần Phỉ lại tăng lên một cấp độ.
Ngự quỷ nhất mạch, hay là những người tu hành khác biến mất trong dòng sông lịch sử?
Trần Phỉ nhìn thoáng qua xung quanh, xác nhận không bỏ sót, rời khỏi miếu hoang, bắt đầu đi lên, Trần Phỉ muốn nhìn xem trong mấy tòa kiến trúc khác, còn có thứ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận