Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 185: Nguyên Linh Trì

Một canh giờ sau, mọi người trở lại Nguyên Thần kiếm phái, tất cả mọi người giải tán tại chỗ.
Phong Hưu Phổ mang theo hai người Quách Lâm Sơn trở lại đình viện, nơi này sớm đã tụ tập tất cả đệ tử mà Phong Hưu Phổ dạy dỗ.
Khi biết được hai người Quách Lâm Sơn và Trần Phỉ, đồng thời thông qua thí luyện chân truyền, tất cả mọi người đều kinh ngạc dị thường.
Quách Lâm Sơn thông qua, còn có thể phỏng đoán một chút, dù sao Quách Lâm Sơn vẫn là đại sư huynh một chi bọn họ, thực lực bình thường cũng rõ như ban ngày.
Vận khí tốt một chút, vượt qua thí luyện chân truyền lần này, vẫn là chuyện có khả năng.
Nhưng Trần Phỉ lần này đi bồi luyện, dĩ nhiên cũng thông qua thí luyện, ít nhiều làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, bởi vì loại chuyện này ở Nguyên Thần kiếm phái, số lần phát sinh đều phi thường ít.
Trần Phỉ hiện giờ còn chưa tính là đệ tử chân truyền chính thức, bởi vì trong môn còn có một bài kiểm tra tâm tính. Nhưng ngay cả thí luyện bí cảnh cũng có thể thông qua, không có lý do gì ngã xuống ở bước này.
“Trần sư đệ, sư đệ thật lợi hại!”
Lạc Tuấn hâm mộ nói, đây chính là truyền thừa của đệ tử chân truyền, có thể nói, bước qua bước này, địa vị của Trần Phỉ đã hoàn toàn bất đồng với đệ tử nội môn.
Không chỉ là địa vị, mà còn là sự phát triển sau này, đều không thể so sánh được.
Đệ tử nội môn như Lạc Tuấn, mục tiêu của bọn họ, vẫn là truyền thừa của đệ tử chân truyền. Nhưng cuối cùng có thể làm được, lại là rất ít ỏi.
Giống như đám người Cát Hoằng Tiết mà Trần Phỉ kết giao ở Phong Quỷ Cảnh, bọn họ không có thân phận đệ tử chân truyền, cho nên chỉ có thể tự mình tu luyện tới Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong, đạt được phương pháp đo đạc khiếu huyệt thống nhất, thử đột phá.
Đột phá thành công, tự nhiên hết thảy rất khác nhau, môn phái còn có thể ban xuống công pháp Luyện Thần Cảnh. Nhưng mà càng nhiều, lại ngã xuống ở một bước đột phá này.
Không có Phá Khiếu Đan tông môn ban cho, tuổi lại lớn, muốn dựa vào lực lượng của mình đột phá, thật sự phi thường khó khăn. Không phải nói không có hy vọng, mà là xác suất trở nên rất thấp, trừ phi thật sự có thiên phú dị bẩm.
Nửa canh giờ sau, mọi người tản đi.
Phong Hưu Phổ dặn dò Trần Phỉ và Quách Lâm Sơn vài câu rồi bảo hai người rời đi. Lời nên nói, lúc ở sơn cốc, kỳ thật đều đã nói.
Lúc này trở lại môn phái, chính là để cho hai người Trần Phỉ nghỉ ngơi một chút, giảm bớt căng thẳng trong bí cảnh.
Trần Phỉ trở lại chỗ ở, dùng bồ câu đưa thư thông báo cho Trì Đức Phong, bảo ngày mai hắn mang theo dược liệu đến tìm mình.
Trần Phỉ không cần điều chỉnh, ở bí cảnh tuy rằng nguy hiểm, nhưng mấy ngày cuối cùng, kỳ thật dưới sự thủ hộ của Ba Tạp, luyện hóa Khỉ Mộng Liên.
Cho nên sau khi trở lại môn phái, việc đầu tiên Trần Phỉ làm chính là một lần nữa vùi đầu vào kiếm tiền.
Trần Phỉ dự định qua vài ngày, sẽ đi tham gia khảo nghiệm tâm tính của đệ tử chân truyền, sau khi thông qua là có thể trực tiếp lấy được công pháp truyền thừa của đệ tử chân truyền.
Đến lúc đó tất nhiên lại là một đợt đơn giản hóa, chỗ dùng tiền thoáng cái liền nhiều hơn. Chủ yếu là lâu như vậy, Trần Phỉ còn thiếu Phong Hưu Phổ năm vạn lượng, ít nhiều có chút hổ thẹn.
Nơi dùng tiền, thật sự là quá nhiều.
Năm ngày liên tiếp, Trần Phỉ đều đầu nhập vào luyện đan. Mà lần luyện đan này, Trần Phỉ lại phát hiện chỗ tốt sau khi tâm thần lực tăng vọt, đó chính là luyện đan trở nên càng thêm thoải mái.
Biến hóa dược tính trong lò luyện đan, lúc trước tuy rằng Trần Phỉ cũng đã hiểu rõ như lòng bàn tay, nhưng cũng phải nhìn chằm chằm, để kịp thời dùng nội kình điều chỉnh, bằng không với phương pháp mãnh hỏa luyện đan này của Trần Phỉ, hơi chậm một bước, lò luyện đan sẽ nổ.
Nhưng hiện giờ theo tâm thần lực biến hóa, biến hóa dược tính trong lò luyện đan, Trần Phỉ chỉ cần hơi chú ý một phen là có thể dễ dàng khống chế.
Điều này làm cho cả người Trần Phỉ thoải mái hơn nhiều, mặc dù Trần Phỉ cố ý gia tăng thời gian luyện đan, mức độ mệt mỏi cũng nhẹ hơn nhiều so với trước kia.
“Cốc cốc cốc!”
Trần Phỉ đang luyện chế đan dược trong phòng, tiếng gõ cửa truyền đến.
“Vị nào?”
Cửa phòng bị Trần Phỉ dùng nội kình mở ra, Trần Phỉ nhìn ra bên ngoài, là một đệ tử Nguyên Thần kiếm phái lạ mặt, Trần Phỉ cũng chưa từng thấy qua.
Tiền Quang Cát thấy cửa phòng mở ra, vừa định nói chuyện, tiếp theo phát hiện Trần Phỉ đang luyện đan, không khỏi ngừng lại.
Luyện đan sư ở thời điểm luyện đan, kiêng kị nhất người khác quấy rầy, bởi vì rất dễ dàng để cho luyện đan sư phân tâm, dẫn đến nổ lò đan dược. Trần Phỉ biết luyện đan, lại còn là đan sư thất phẩm của Đan Sư liên minh, sớm đã bị rất nhiều người biết.
Trước khi Tiền Quang Cát đến, tự nhiên cũng đã biết điểm này.
“Không có việc gì, sư huynh có chuyện có thể nói thẳng.”
Trần Phỉ nhìn Tiền Quang Cát, nếu như là trước khi đi bí cảnh, lúc Trần Phỉ luyện đan, quả thật không tiện để cho người ta quấy rầy, dù sao Trần Phỉ vì theo đuổi hiệu suất, có chút ý tứ luyện đan cực hạn.
Nhưng hôm nay, loại vừa nói chuyện vừa luyện đan này, đối với Trần Phỉ đã không có áp lực gì. Trừ phi là muốn luyện chế đan dược có đan văn, Trần Phỉ mới cần nghiêm túc một chút.
“Không biết Trần sư đệ đang luyện đan, quấy rầy rồi.”
Tiền Quang Cát thấy Trần Phỉ có thể tự nhiên nói chuyện, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Tuy rằng hắn không phải luyện đan sư, nhưng biểu hiện này của Trần Phỉ, ít nhiều có chút không hợp lẽ thường, mấu chốt là hỏa diễm luyện đan còn gần như nuốt chửng lò luyện đan.
“Nếu Trần sư đệ bận rộn, vậy ta cũng nói ngắn gọn, Trần sư đệ có ý định bán Phá Khiếu Đan không?” Tiền Quang Cát thấp giọng nói, đồng thời hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trần Phỉ, quan sát vẻ mặt Trần Phỉ biến hóa.
“Không có ý nghĩ, ta sẽ tự mình dùng Phá Khiếu Đan.”
Nghe được Phá Khiếu Đan, Trần Phỉ hơi ngẩn ra, tiếp theo mỉm cười, quả nhiên có người nhìn chằm chằm Phá Khiếu Đan của mình. Nhưng đây cũng là bình thường, ai bảo mình bây giờ tu vi chỉ là Luyện Tủy Cảnh, rồi lại có khả năng rất lớn đạt được Phá Khiếu Đan.
Trong mấy đệ tử thông qua thí luyện chân truyền lần này, dường như Phá Khiếu Đan trong tay Trần Phỉ có khả năng bị lấy được nhất.
Đương nhiên, hiện giờ Trần Phỉ còn chưa thông qua khảo nghiệm tâm tính môn phái, Phá Khiếu Đan còn không thuộc về Trần Phỉ. Nhưng hầu như không ai cảm thấy, Trần Phỉ sẽ không qua được cửa ải tâm tính này.
Dưới loại tình huống này, tự nhiên sẽ có người dự định tiếp xúc với Trần Phỉ trước, xem có hy vọng hay không.
“Trần sư đệ trước không vội vàng cự tuyệt, sư đệ có thể nghe điều kiện của chúng ta.”
Tiền Quang Cát bị cự tuyệt, cũng không tức giận, cười nói: “Nghe nói Trần sư đệ đang thu thập tài liệu luyện chế bán linh kiếm, trong đó hẳn là còn thiếu một ít, chúng ta bên này có thể bổ sung cho sư đệ. Ngoại trừ cái này, đan dược tăng cường đột phá Luyện Tạng Cảnh, thậm chí là Nguyên Linh Trì của Võ gia, chúng ta cũng có thể cho sư đệ tiến vào một ngày.”
Đại thủ bút!
Trần Phỉ ngoài ý muốn nhìn Tiền Quang Cát, lấy tay vỗ nhẹ nắp lò, trong khoảnh khắc, mùi thuốc mê man ở trong phòng.
Có thể nghe được Trần Phỉ dự định luyện chế bán linh kiếm, cái này không tính là gì, dù sao lúc ấy ở bên sơn cốc, đệ tử chấp sự đã xem qua linh tài trong tay Trần Phỉ, rất nhiều chính là vì chuẩn bị luyện chế bán linh kiếm.
Ngay lúc đó bày ra linh tài, đồ vật luyện chế bán linh kiếm ít nhất còn kém hơn phân nửa, nếu như muốn bổ sung những thứ này, hao phí rất lớn, không thể so với mua một kiện bán linh khí ít hơn bao nhiêu.
Nhưng bọn họ không biết Trần Phỉ đã có cành cây của Chu Hồng Quả Thụ, những thứ khác chỉ cần có tiền, kỳ thật mua sắm không khó, cho nên điểm này đối với Trần Phỉ, không có một chút hấp dẫn nào.
Về phần đan dược tăng cường đột phá Luyện Tạng Cảnh, hiện giờ Trần Phỉ nhiều nhất là hai mươi mấy ngày, là có thể đột phá đến Luyện Tạng Cảnh, loại đan dược này, Trần Phỉ muốn làm gì, thậm chí nếu Trần Phỉ nguyện ý, chính mình cũng có thể luyện chế.
Ngược lại là cái cuối cùng, Nguyên Linh Trì của Võ gia, xem như là thứ có giá trị nặng nhất.
Võ gia là một gia tộc trong Nguyên Thần kiếm phái, cùng Tằng gia có chút tương tự, nhưng cường đại hơn một chút, ít nhất Luyện Khiếu Cảnh của Võ gia không chỉ có một, vả lại đều ở tuổi tráng niên.
Mà Nguyên Linh Trì của Võ gia, trong lời đồn nguyên khí hóa dịch, đi vào tu luyện một ngày, có thể tương đương mấy tháng khổ công tu luyện, vả lại không có bao nhiêu tác dụng phụ, không cần lo lắng thân thể chịu không nổi.
Nguyên khí hóa dịch, loại chuyện này Trần Phỉ không tin, bởi vì Trần Phỉ đã hấp thu nguyên khí, hơn nữa đã rất nhiều lần.
Nếu như Nguyên Linh Trì của Võ gia thật sự là nguyên khí hóa dịch, vậy tiến vào tu luyện một ngày, cũng không phải là tương đương mấy tháng khổ tu, mà là vài năm. Nguyên Thần kiếm phái cũng không có khả năng để cho trọng bảo bực này, để Võ gia đến bảo quản, cho dù là tổ tiên Võ gia lấy về cũng vậy.
Nhưng mặc dù không phải là nguyên khí hóa dịch thật sự, ở trong đó tu luyện hiệu quả rất mạnh, đó là khẳng định.
Với tốc độ tu luyện của Trần Phỉ hiện giờ, nếu thật sự đi vào một ngày, đột phá Luyện Tạng Cảnh tự nhiên là khẳng định. Thậm chí còn có thể ở trong Luyện Tạng Cảnh đi tới vài bước, vững vàng Luyện Tạng sơ kỳ, tiếp cận Luyện Tạng Cảnh trung kỳ.
Điều này quả thật có thể tiết kiệm được không ít thời gian của Trần Phỉ, lợi ích lớn hơn nhiều so với những người khác đạt được ở Nguyên Linh Trì của Võ gia.
Đương nhiên, thật sự để cho Trần Phỉ hấp thu nhiều nguyên khí như vậy, Võ gia sau khi phát hiện, có thể bạo tẩu hay không cũng không biết.
“Hai ngày trong Nguyên Linh Trì của Võ gia, nếu ta ở bên trong hấp thu quá nhiều, bất mãn của Võ gia phải do các ngươi gánh vác.”
Trần Phỉ trầm ngâm trong chốc lát, Phá Khiếu Đan, kỳ thật chính là tiêu hao tinh khí thân thể, chuyển hóa thành tâm thần lực, làm cho tâm thần lực tăng vọt, thuận lợi đo đạc khiếu huyệt, đào bới khiếu huyệt.
Đối với rất nhiều võ giả Luyện Tạng Cảnh mà nói, đều là bảo bối có thể gặp mà không thể cầu.
Nhưng kỳ thật đối với Trần Phỉ mà nói, tác dụng có lẽ cũng không lớn như trong tưởng tượng, bởi vì tâm thần lực của Trần Phỉ đã đủ mạnh, không cần thông qua Phá Khiếu Đan lại tăng cường lần nữa.
Ngược lại là Nguyên Linh Trì của Võ gia, nếu như có thể đi vào hai ngày, Trần Phỉ có thể trực tiếp đột phá đến Luyện Tạng trung kỳ, điều này sẽ tiết kiệm không ít thời gian.
Đến lúc đó Trần Phỉ lại hao phí mấy tháng, tăng tu vi lên tới Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong, liền có thể thử đột phá Luyện Khiếu Cảnh.
“Nguyên Linh Trì của Võ gia, chưa bao giờ mở cửa cho người ngoài hai ngày.”
Tiền Quang Cát ngẩn ra, tiếp theo lắc đầu nói: “Trần sư đệ ngươi mặc dù cầm Phá Khiếu Đan đi Võ gia, Võ gia cũng chỉ cho một ngày Nguyên Linh Trì, những thứ khác sẽ không nhiều hơn.”
“Vậy ý tốt của sư huynh, sư đệ xin nhận.” Trần Phỉ suy nghĩ một chút, khéo léo cự tuyệt.
“Vừa rồi những thứ kia đã không ít, vả lại đối với sư đệ mà nói, kỳ thật rất cần thiết, sư đệ cũng không cần như vậy.” Tiền Quang Cát nhíu mày, cảm thấy Trần Phỉ có hơi công phu sư tử ngoạm rồi.
Trần Phỉ mỉm cười, đứng dậy chắp tay với Tiền Quang Cát, xem như là tiễn khách.
“Trần sư đệ suy nghĩ kỹ rồi, có thể tiếp tục tìm ta. Phá Khiếu Đan, với tu vi hiện giờ của sư đệ, ít nhiều có chút phỏng tay.”
Tiền Quang Cát thu hồi nụ cười trên mặt, khuôn mặt lạnh lùng, xoay người rời đi.
Trần Phỉ nhíu mày, nếu như mình không đồng ý, chẳng lẽ còn có thể cưỡng mua ép bán hay sao?
Nhưng lập tức, Trần Phỉ liền lắc đầu, loại khả năng này rất nhỏ. Không nói Phong Hưu Phổ là cường giả Luyện Khiếu Cảnh, không nhìn mặt tăng nhìn mặt Phật, chờ Trần Phỉ trở thành đệ tử chân truyền, môn phái cũng không có khả năng cho phép có người dùng sức mạnh với Trần Phỉ.
Đệ tử nội môn cùng đệ tử chân truyền, địa vị trong lòng môn phái là hoàn toàn bất đồng.
“Có quy tắc khác ta không biết ở bên trong?”
Trần Phỉ suy nghĩ một lát, đi ra khỏi phòng, ít nhiều đi tìm hiểu một chút, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Đồng thời thuận tiện hôm nay có thể đi thông qua khảo nghiệm tâm tính đệ tử chân truyền.
Đối với cuộc khảo nghiệm tâm tính này, Trần Phỉ vẫn hơi tò mò, đương nhiên, càng tò mò hơn, là truyền thừa đệ tử chân truyền trong môn, rốt cuộc là dạng gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận