Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ - Chương 1161: Phù văn hoả lò (length: 12426)

Trần Phỉ vùi đầu vào quyển trục, thấy hai môn công pháp xếp ở trên cùng.
Sương Tuyết đao trời quyết, công pháp cực phẩm cấp bảy, mức độ hoàn chỉnh khoảng sáu phần năm, lấy đặc tính đóng băng làm chủ.
Thiên quân vạn mã quyết, công pháp cực phẩm cấp bảy, mức độ hoàn chỉnh khoảng bảy phần mười, cộng hưởng quy tắc, lấy lực của Đất, Nước, Lửa, Gió tạo ra thiên quân vạn mã trùng sát.
Đây là giới thiệu sơ lược hai môn công pháp, Trần Phỉ liếc nhìn yêu cầu đổi, khóe mắt hơi co lại.
Quyền hạn thì chỉ yêu cầu cấp Hoàng, nhưng phải tốn mười vạn trung phẩm Nguyên tinh, nếu Trần Phỉ mua cả hai môn thì tốn hai mươi vạn.
Không phải Trần Phỉ không mua nổi, mà là công pháp cực phẩm cấp bảy không trọn vẹn mà lại mắc như vậy.
Công pháp không trọn vẹn với tuyệt đại bộ phận người tu hành mà nói không phải là vô giá trị nhưng giá trị chắc chắn giảm đi nhiều. Đặc biệt là hai môn công pháp này, một cái không trọn vẹn ba phần, một cái không trọn vẹn ba phần năm, mà giá cả lại như nhau.
Không trọn vẹn như thế này, cho người khác ở Khai Thiên cảnh, chân tu đi, chắc chắn là kém xa công pháp thượng phẩm cấp bảy.
"Công pháp cực phẩm cấp bảy bình thường, cần bao nhiêu Nguyên tinh?" Trần Phỉ ngẩng đầu nhìn chấp sự Tâm Quỷ Ty.
"Giá bình quân là mười hai vạn trung phẩm Nguyên tinh." Chấp sự Tâm Quỷ Ty nghĩ rồi cười nói.
Trần Phỉ nhướng mày, được lắm, công pháp cực phẩm cấp bảy hoàn chỉnh là mười hai vạn trung phẩm Nguyên tinh, còn công pháp cực phẩm không trọn vẹn thế này mà lại đắt hơn hai vạn trung phẩm Nguyên tinh.
"Trong Ty cũng nhìn ra, công pháp này có ích với bộ phận người ở Khai Thiên cảnh nên giá không rẻ hơn bao nhiêu." Chấp sự Tâm Quỷ Ty sờ số trung phẩm Nguyên tinh Trần Phỉ đưa, giải thích thêm một câu.
Loại công pháp không trọn vẹn này, đối với những Khai Thiên cảnh muốn công pháp cực phẩm mà lại không có đường nào thì đúng là một loại dụ hoặc, cố gắng thì có thể nâng cao công pháp thượng phẩm của mình một chút.
Tình huống tương tự như Trần Phỉ học Kinh Thuế Quyết trước đây, là chuyên để bán cho những người ở Khai Thiên cảnh.
"Ty có thu linh tài và Huyền Bảo Khai Thiên không?"
Trần Phỉ nghĩ, mình không cần thiết xoắn xuýt việc này, so với những Khai Thiên cảnh khác, công pháp cực phẩm không trọn vẹn này trên người Trần Phỉ có thể phát huy tác dụng mạnh nhất.
"Có, nhưng giá thấp hơn giá thị trường một chút." Chấp sự Tâm Quỷ Ty gật đầu.
"Những linh tài và Huyền Bảo Khai Thiên này, các ngươi xem giá trị bao nhiêu, tiện thể cho thêm ít khải linh đan." Trần Phỉ bắt đầu bày những linh tài vô dụng và mấy món Huyền Bảo Khai Thiên lên bàn.
So với trong thành treo bảng rao bán, thì kiểu mua số lượng lớn thế này phù hợp ý Trần Phỉ hơn.
Nửa canh giờ sau Trần Phỉ bay khỏi thành treo bảng, đi về phía thành càn khôn của nhân tộc.
Sau khi Trần Phỉ giết mấy người Vạn Mạnh Chí, cũng không đến Liêu phủ ở Hàn Nam thành cướp bóc.
Có được Huyền Bảo Khai Thiên thì nơi an toàn nhất chính là trên người mình, đây là sự tự tin tối thiểu của người ở Khai Thiên cảnh. Cho nên đi cướp Liêu phủ căn bản không lấy được gì mà lại dễ bại lộ bản thân. Vượt qua mấy trăm vạn dặm, trở về thành càn khôn.
Trong lúc Trần Phỉ rời đi, thành càn khôn bình an vô sự. Trước khi đi Trần Phỉ đã cố ý để lại một chiến binh ở Khai Thiên cảnh sơ kỳ, nếu có chuyện gì thì chiến binh cũng giải quyết được.
Về đến mật thất, Trần Phỉ nhìn trung phẩm nguyên phẩm trong Tàng Nguyên Chung, không khỏi nở nụ cười.
Dù đã bỏ hai mươi vạn trung phẩm Nguyên tinh mua công pháp, nhưng trung phẩm Nguyên tinh còn lại vẫn không ít, mà Trần Phỉ còn mua thêm mấy chục khỏa khải linh đan, đủ để Trần Phỉ tu luyện một thời gian tới.
Chém chém giết giết thì vẫn gặp nguy hiểm, nhưng không thể không nói là kiếm tiền rất nhanh.
Trần Phỉ thu mắt khỏi Huyền Bảo Khai Thiên, lấy hai môn công pháp ra.
Trước khi về thành càn khôn, Trần Phỉ cố ý lượn một vòng trong thành treo bảng, muốn xem có công pháp cực phẩm nào khác bán không, không trọn vẹn cũng được.
Kết quả lượn một vòng thì không có.
Trần Phỉ cố ý tìm hiểu mới biết nguyên do.
Công pháp cực phẩm cấp bảy hầu hết đều nằm trong tay các chủng tộc cấp tám, hoặc các chủng tộc đỉnh cấp cấp bảy, dù có may mắn lấy được thì phần nhiều cũng không trọn vẹn, mà có người dám đem bán cũng không được mấy ai.
Thành treo bảng nói không quan tâm lai lịch vật phẩm, nhưng công pháp cực phẩm cấp bảy ở Huyền Linh vực kỳ thực đều được nắm giữ, rất nổi bật.
Đôi khi ngươi dù thực sự có gan bán thì người dám mua cũng không có mấy ai, sợ mất mạng khi tu luyện.
Dù sao, cũng không thể cả đời ở trong thành treo bảng được, đúng không?
Ngược lại công pháp cực phẩm cấp bảy trong Tâm Quỷ Ty lại không thuộc về chủng tộc nào, có thể yên tâm mua về tu luyện.
Tâm Quỷ Ty là loại thế lực chỉ nhận tiền, kỳ thực có thể nói là không tệ, ngươi chỉ cần đưa tiền, nó cái gì cũng có thể bán cho ngươi, mà lại không lừa gạt ai.
Trần Phỉ khoanh chân trong mật thất, bỏ ra ba canh giờ, xem hết hai môn công pháp cực phẩm cấp bảy này.
Trần Phỉ nhắm mắt lại, một lúc sau thì mở ra.
Không thể không nói, mức độ huyền diệu của công pháp cực phẩm cấp bảy và công pháp thượng phẩm cấp bảy khác nhau một trời một vực, còn lớn hơn cả chênh lệch giữa công pháp thượng phẩm và trung phẩm cấp bảy.
Dù công pháp trong tay Trần Phỉ không trọn vẹn, nhưng Trần Phỉ vẫn có thể tham khảo ra rất nhiều bí quyết.
Điều này có liên quan đến việc Trần Phỉ đã tu luyện Thiên Cương Vũ Thần Quyết đến viên mãn cảnh nên chỉ cần đọc sơ qua đã có thể nhìn ra nhiều điều.
Nhưng những điều này vẫn kém xa sự tinh xảo khi hợp nhất trên bảng.
"Hợp nhất!"
Trên bảng, những chùm sáng công pháp đến gần nhau, có mấy cái là Trần Phỉ lấy được từ người mấy tên Vạn Mạnh Chí, dù không ở cấp cực phẩm cấp bảy, nhưng càng nhiều càng tốt cho việc hợp nhất công pháp của Trần Phỉ.
"Phát hiện công pháp mới, thiên thần vũ sương quyết!"
Độ thuần thục công pháp từ viên mãn cảnh tụt xuống vị trí mới vào tinh thông cảnh, điều này cho thấy thiên thần vũ sương quyết đã thực sự bước vào cấp bậc cực phẩm cấp bảy.
Giờ phút này, tối thiểu ở mặt công pháp, Trần Phỉ đã đứng ở vị trí đỉnh của cấp bảy.
Thiên thần vũ sương quyết chắc chắn không phải là công pháp mạnh nhất cấp bảy nhưng tối thiểu đã bước vào cấp bậc đó, chỉ trong những công pháp tu luyện Đất Nước Lửa Gió thì đã là một sự tồn tại không tồi.
Về những người kiêm tu các công pháp quy tắc mạnh mẽ khác thì thiên thần vũ sương quyết vẫn còn thua kém không ít.
May mà Trần Phỉ còn có Trấn Thương Khung, công pháp này tuy chỉ tu luyện thể phách, nhưng ít nhất sau này thể phách sẽ có thêm hai chủ quy tắc mạnh mẽ.
Một phần linh túy sơ kỳ Khai Thiên cảnh xuất hiện trong tay Trần Phỉ, rồi vỡ nát, vô vàn cảm ngộ hiện ra trong thức hải của Trần Phỉ.
Cảm ngộ Trấn Thương Khung, thiên thần vũ sương quyết, Kinh Thuế Quyết liên tục tuôn ra, độ thuần thục bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
Một lát sau, Trần Phỉ từ từ mở mắt, tu luyện bằng linh túy quả nhiên tốc độ nhanh hơn, vừa dùng một phần linh túy, Kinh Thuế Quyết đã bước vào tinh thông cảnh, thậm chí gần đến vị trí viên mãn cảnh.
Một phần linh túy khác xuất hiện rồi vỡ nát, cảm giác giống như lúc trước lại xuất hiện.
Mấy chục nhịp thở trôi qua, Kinh Thuế Quyết trực tiếp bước vào đại viên mãn cảnh, Trần Phỉ ngay lập tức đưa vị trí trống cho quy tắc thứ cấp, không lãng phí linh cơ nồng đậm này.
Linh cơ biến mất, Trần Phỉ không vội dùng linh túy mới, mà lấy Càn Nguyên kiếm và Tàng Nguyên Chung ra, đồng thời còn có hai kiện Huyền Bảo Khai Thiên trung phẩm khác là đao sấm mùa xuân và đao thiên cương.
Trần Phỉ thi triển ấn quyết, từng nét bùa chú hiện lên trên không mật thất, bao phủ Tàng Nguyên Chung và đao sấm mùa xuân lại.
Số lượng phù văn ngày càng nhiều, cuối cùng như lò luyện hoàn toàn che lấp Tàng Nguyên Chung và đao sấm mùa xuân.
Trần Phỉ thần sắc nghiêm nghị, đây là lần đầu tiên dùng Kinh Thuế Quyết, Trần Phỉ cũng không biết hiệu quả thực sự có đúng như trong công pháp nói hay không, có thể tái giá lực của một món binh khí cho món khác.
Số lượng phù văn vẫn đang chồng lên, lực của lò luyện phù văn đang tăng lên kịch liệt, việc này đòi hỏi người thi triển phải có khả năng khống chế và độ lý giải Kinh Thuế Quyết ở mức rất cao.
May mà hai điều này Trần Phỉ đều không thiếu.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt một ngày trôi qua.
Ấn quyết của Trần Phỉ đang thi triển bỗng dừng lại một chút, cái lò rèn đúc dường như là vật thật trước mắt trong nháy mắt tách ra ánh hào quang chói mắt.
Sau một khắc, lò rèn đúc biến mất không thấy, Tàng Nguyên Chung và đao sấm mùa xuân hiện ra giữa không trung trong mật thất.
Trần Phỉ liếc nhìn đao sấm mùa xuân, lại nhìn Tàng Nguyên Chung, không khỏi nở nụ cười.
"Ông!"
Một luồng dao động kinh người từ t·àng Nguyên Chung bên trong rung chuyển ra, bên sấm xuân đao vừa tiếp xúc đến luồng dao động này, trong nháy mắt hóa thành một đám tro tàn.
Khí tức của t·àng Nguyên Chung liên tục tăng lên, sắp đến bình cảnh vị trí cũng chỉ thoáng tụ lực, liền cưỡng ép đ·ánh vỡ, cuối cùng ổn định tại vị trí mới vào trung phẩm Khai Thiên Huyền Bảo.
Một ngày thời gian, tiêu hao một kiện trung phẩm Khai Thiên Huyền Bảo, đạt được một món trung phẩm Khai Thiên Huyền Bảo khác.
Rèn đúc so với Trần Phỉ tưởng tượng còn thuận lợi hơn nhiều, nếu như dựa theo phương pháp cưỡng ép cho ăn linh túy như trước đây của Trần Phỉ, không biết đến khi nào mới có thể để t·àng Nguyên Chung đột phá đến trình độ trung phẩm Khai Thiên Huyền Bảo.
t·àng Nguyên Chung bay đến bên người Trần Phỉ, phấn khởi xoay mấy vòng.
Càn Nguyên kiếm có chút r·u·ng động, tiếng kiếm reo truyền ra.
Trần Phỉ mỉm cười, t·hi triển Kinh Thuế Quyết, đem Càn Nguyên kiếm và Thiên Cương đao bao phủ lại cùng nhau.
Lại một ngày trôi qua, theo một tiếng kiếm reo vang vọng, Càn Nguyên kiếm cũng đột phá đến vị trí trung phẩm Khai Thiên Huyền Bảo.
Trần Phỉ phất tay phải qua Càn Nguyên kiếm và t·àng Nguyên Chung, Kinh Thuế Quyết này quả nhiên là đáng mua, về sau nếu như đạt được thượng phẩm Khai Thiên Huyền Bảo, hai kiện binh khí này hẳn là cũng có thể thuận lợi tăng lên.
Theo lời trong Kinh Thuế Quyết, cho dù đến Bát giai, Kinh Thuế Quyết đều có thể phát huy hiệu quả.
Đương nhiên, cuối cùng là nói quá, hay là thật có thể làm được, phải chờ Trần Phỉ tương lai đột phá đến Bát giai mới có thể biết.
Đem Càn Nguyên kiếm và t·àng Nguyên Chung thu vào trong không gian nguyên điểm, Trần Phỉ lấy ra một phần linh túy mới, tiếp tục nghiền nát nó.
Hàn Nam thành, Liêu phủ.
Thân ảnh Liêu Hạp xuất hiện trong đình viện, hai ngày thời gian đã đủ để Liêu Hạp điều tra rõ một vài chuyện.
Vạn Mạnh Chí bọn hắn không phải do cừu gia của Liêu Hạp tự mình ra tay, mà là sát thủ tùy tâm quỷ ti tiếp nhận nhiệm vụ.
Bảy người Vạn Mạnh Chí đều bị cùng một sát thủ tùy tâm quỷ ti ch·ém g·i·ế·t.
Liêu Hạp muốn có được tư liệu của sát thủ tùy tâm quỷ ti này, nhưng đối với sát thủ có giá trị, quỷ ti sẽ không bán tư liệu.
Không thể có được tư liệu từ phía quỷ ti, Liêu Hạp có thể mua từ địa phương khác, toàn bộ Huyền Linh vực không phải chỉ có mỗi quỷ ti là làm ăn báo thù, chỉ là danh tiếng của quỷ ti lớn nhất mà thôi. Bây giờ trong tay Liêu Hạp, liền mua được một phần tình báo…
Bạn cần đăng nhập để bình luận