Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 102: Đại năng chuyển thế

“Từ khi Trì huynh tới đây, thân thể của hắn liền xảy ra vấn đề.”
Quách Lâm Sơn lên tiếng: “Chuyện khác, chúng ta tạm thời không nói, Bạch cô nương có thể giải bí pháp này hay không, chỉ cần Bạch cô nương nguyện ý, tất cả đều dễ thương lượng.”
“Vị đại gia này, rất nhiều lời, không thể nói lung tung.”
Bạch Hưng Huệ ngồi thẳng người, cười híp mắt nhìn Quách Lâm Sơn, nói: “Gia nói, thiếp nghe không hiểu. Mấy vị đại gia hôm nay tìm thiếp, nếu vì chuyện này mà nói, thiếp sợ là không giúp được gì.”
“Ta mấy lần tới tìm nàng, tiêu phí không ít ngân lượng, thưởng cho nàng cũng chưa từng keo kiệt. Mặc dù lẫn nhau trong lúc đó không có tình cảm, chỉ coi như một hồi giao dịch, nàng cũng không thể hại ta như thế!” Trì Đức Phong nhìn Bạch Hưng Huệ, trầm giọng nói.
Đến Túy Hồng Lâu, chính là dùng tiền mua vui vẻ. Lúc trước vui vẻ là vui vẻ, nhưng giờ lại xảy ra chuyện bực mình như vậy.
“Bạch cô nương, phá giải bí pháp, hết thảy đều có thể coi như chưa từng xảy ra.” Quách Lâm Sơn nói.
Truy cứu không có ý nghĩa, giải quyết sự tình mới là chính đạo. Mà bối cảnh Túy Hồng Lâu lớn, bây giờ dù sao tổn thất cũng không lớn, có thể hòa bình giải quyết, đó là tốt nhất.
“Gia, ngươi đang uy hiếp ta sao?”
Bạch Hưng Huệ nở nụ cười, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, vài thân ảnh thoáng cái xuất hiện ở phía sau Bạch Hưng Huệ.
Bạch Hưng Huệ nhìn mấy người Quách Lâm Sơn, cười nói: “Nếu mấy vị đại gia tới đây tìm vui, thiếp nguyện ý toàn tâm toàn ý phục vụ mấy vị đại gia. Nhưng nếu gia tới tìm phiền toái, vậy chỉ có thể thứ cho thiếp phải nhờ những người khác hỗ trợ.”
Quách Lâm Sơn nhìn mấy người phía sau Bạch Hưng Huệ, đều là tu vi Luyện Tủy Cảnh, chút lực lượng này, Quách Lâm Sơn không để vào mắt.
Nhưng nếu lát nữa thật sự động thủ, cũng sẽ không phải là võ giả Luyện Tủy Cảnh.
“Bạch cô nương, hôm nay chúng ta đến thương lượng, nếu cô có điều kiện gì, kỳ thật có thể nói ra.”
Trần Phỉ nhíu mày, loại địa phương như Túy Hồng Lâu này, cần đơn giản chính là tiền. Chỉ cần trả đủ tiền, vấn đề hẳn là có thể giải quyết mới đúng.
Dù sao Trì Đức Phong cũng không có gì có thể làm cho người ta coi trọng, nói tới nói lui, chính là một võ giả Đoán Cốt Cảnh bình thường, hơn nữa còn là nam nhân trung niên con đường võ đạo đã không còn hy vọng thăng lên.
Loại tình huống này, ngoại trừ coi trọng tiền của Trì Đức Phong, còn có thể coi trọng cái gì.
“Ha ha ha…”
Bạch Hưng Huệ che miệng cười khẽ, mặt mày liếc Trần Phỉ một cái, tiếp theo quay đầu nhìn Trì Đức Phong, nói: “Thiếp có thể có điều kiện gì, chẳng qua là hy vọng gia có thể mỗi ngày đến chỗ thiếp.”
Bạch Hưng Huệ nói xong, dùng tay vuốt ve khuôn mặt Trì Đức Phong, nói: “Gia khẳng định vẫn thích thiếp, gia nếu có chỗ nào khó chịu, thiếp có thể vì gia phân ưu, được không?”
Theo lời nói của Bạch Hưng Huệ, trong con ngươi Trì Đức Phong chậm rãi xuất hiện tơ máu, thân thể Trì Đức Phong cũng hơi rung động, giống như có một cỗ bản năng, khiến Trì Đức Phong muốn bổ nhào vào Bạch Hưng Huệ.
Bạch Hưng Huệ nhìn bộ dáng nhẫn nhịn của Trì Đức Phong, cười càng vui vẻ, mà Bạch Hưng Huệ càng cười, tần suất thân thể Trì Đức Phong rung động lại càng khoa trương.
“Bạch cô nương, như vậy có hơi quá đáng!”
Quách Lâm Sơn hừ lạnh một tiếng, một đạo kình khí đâm vào trong cơ thể Trì Đức Phong, thân thể Trì Đức Phong đang rung động thoáng cái bình tĩnh.
Trì Đức Phong tựa lưng vào ghế, không ngừng thở hổn hển, vừa rồi, Trì Đức Phong cho rằng mình sẽ không nhịn được. Chỉ thiếu chút nữa, loại trùng kích hoàn toàn bị bản năng thân thể khống chế này, đã muốn phá tan tất cả phòng thủ của Trì Đức Phong.
“Xem ra mấy vị đại gia không cần thiếp bầu bạn, vậy thứ cho thiếp cáo lui trước.” Bạch Hưng Huệ mỉm cười, cúi người với ba người Trần Phỉ, rời khỏi nơi này.
Mấy người trông coi lạnh lùng liếc mắt nhìn mấy người Trần Phỉ một cái, cũng biến mất tại chỗ.
“Xem ra, nàng định ăn ngươi cả đời.” Quách Lâm Sơn nhìn Trì Đức Phong, không khỏi thở dài một hơi.
Vừa rồi vô luận nói như thế nào, Bạch Hưng Huệ chính là không lộ ra một chút ý tứ, hiển nhiên là sớm có chuẩn bị, để cho ngươi không bắt được một chút sơ hở. Hơn nữa Bạch Hưng Huệ cũng nắm chuẩn bối cảnh Trì Đức Phong, cứng rắn? Hoàn toàn là chuyện không thể nào.
Chính là muốn ăn ngươi sạch sẽ, chết khẳng định là sẽ không để cho ngươi chết, chết làm thế nào kiếm tiền.
Nói dễ nghe một chút, là phiếu cơm trường kỳ.
Không dễ nghe, đó chính là cướp bóc, công khai cướp ngươi!
“Không có việc gì, ta tình nguyện tu vi ngã xuống, cũng sẽ không tùy ý nàng đến bài bố!”
Sắc mặt Trì Đức Phong có chút tái nhợt, nếu không thể hòa bình giải quyết, vậy thì đơn giản không giải quyết.
Trì Đức Phong tự nhận mình cũng là một lão giang hồ, cả ngày đánh nhạn, không nghĩ tới có một ngày sẽ bị nhạn mổ mắt. Chỉ có thể nói, ở địa phương như Tiên Vân Thành, Trì Đức Phong có chút buông lỏng cảnh giác, cho nên mới âm thầm rơi vào cạm bẫy.
Trần Phỉ cau mày, dùng tiền tới tìm niềm vui một chút, vậy mà cũng có thể bị người ta gài bẫy, tại sao chỗ nào cũng có nguy hiểm!
“Nếu như ngươi có thể tăng tu vi lên tới Luyện Tủy Cảnh, kỳ thật cũng không sợ loại bí pháp này.”
Quách Lâm Sơn thấp giọng nói, Luyện Tủy Cảnh, dịch kinh tẩy tủy. Tu vi Bạch Hưng Huệ cũng không cao, bí pháp nàng gieo xuống, Luyện Tủy Cảnh có thể dễ dàng giải trừ.
Trì Đức Phong cười khổ một tiếng, hắn bây giờ đã đến trung niên, Đoán Cốt Cảnh cũng là cơ duyên xảo hợp mới đột phá. Hôm nay thân thể xuống dốc, muốn ở võ đạo cảnh giới nâng cao một bước, nói dễ vậy sao.
“Loại bí pháp này, nhất định phải để Bạch Hưng Huệ giải sao?” Trần Phỉ thấp giọng hỏi.
“Bình thường là vậy. Chẳng qua nếu có cường giả Luyện Khiếu Cảnh nguyện ý ra tay, dùng lực lượng Luyện Thần cũng có thể dễ dàng giải được loại bí pháp này.” Quách Lâm Sơn suy nghĩ một chút nói.
Luyện Khiếu cần dùng tâm thần lực đo đạc khai phá khiếu huyệt, tâm thần lực chí thuần chí tinh, loại tồn tại hư vô mờ mịt như khiếu huyệt này cũng có thể tìm được, dùng để giải bí pháp, quả thực quá nhẹ nhàng.
Nhưng nếu như bọn họ có tầng quan hệ Luyện Khiếu Cảnh này, căn bản cũng không cần thương lượng cùng Bạch Hưng Huệ, chỉ cần mang ra, Túy Hồng Lâu đều phải cho một phần mặt mũi, nào còn cần phiền toái như vậy.
Nguyên Thần kiếm phái đương nhiên có cường giả Luyện Khiếu Cảnh, nhưng những trưởng lão kia, làm sao có thể đi giúp một người không liên quan bên ngoài môn phái.
Phong Hưu Phổ nếu như cảnh giới không ngã xuống, cũng có thể làm được. Nhưng hôm nay tu vi lui về Luyện Tạng Cảnh, tâm thần lực đồng dạng cũng héo rút, chỉ bảo trì một chút lực lượng Luyện Khiếu Cảnh.
Muốn giúp Trì Đức Phong giải được bí pháp, chỉ sợ phải hao phí tinh lực cực lớn.
“Có chủ ý gì không?” Trần Phỉ đột nhiên hỏi.
Trần Phỉ thoáng nghĩ, muốn nói tâm thần lực, Trần Phỉ tuy rằng bị hạn chế bởi tu vi, lượng và chất của tâm thần lực đều rất bình thường.
Nhưng bởi vì có liên quan đến Tĩnh Tâm Quyết cùng với Linh Khí Thông Giải, kỳ thật Trần Phỉ vẫn khống chế được tâm thần lực linh hoạt. Đặc biệt là môn công pháp Linh Khí Thông Giải này, bản thân chính là rèn luyện tâm thần lực để sau này sử dụng những bán linh khí kia.
Tu luyện Linh Khí Thông Giải tới cấp tinh thông, Trần Phỉ bây giờ khống chế tâm thần lực cũng đã mạnh hơn trước rất nhiều. Nếu như tu luyện môn công pháp này đến đại viên mãn, có lẽ có thể làm được chuyện này?
Quách Lâm Sơn có chút nghi hoặc nhìn Trần Phỉ, chẳng lẽ Trần Phỉ còn muốn mình tự mình động thủ hay sao?
Trần Phỉ không nói gì, gọi hai người rời khỏi Túy Hồng Lâu.
Ba người về tới đình viện, đi vào trong phòng, Trần Phỉ lấy Nạp Nguyên Châu ra.
Quách Lâm Sơn nhìn thoáng qua Nạp Nguyên Châu, ánh mắt không khỏi chậm rãi trừng lớn.
Bộ dáng khô quắt này của Nạp Nguyên Châu, Quách Lâm Sơn cũng quá quen thuộc, đây là biểu hiện lực lượng của Nạp Nguyên Châu gần như hao hết. Nhưng một ngày qua đi, Nạp Nguyên Châu tự động hấp thu nguyên khí, có thể khôi phục lại.
Chẳng qua những thứ này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là, ngày hôm qua Trần Phỉ mới lấy được quyển bí tịch Linh Khí Thông Giải, sau đó đêm hôm đó liền nhập môn, tiếp theo dùng Nạp Nguyên Châu, hao tổn Nạp Nguyên Châu thành bộ dáng này?
Đây là tốc độ học tập gì, đây là ngộ tính gì!
Quách Lâm Sơn một mực đánh giá cao ngộ tính của Trần Phỉ, nhưng Trần Phỉ đều lần lượt cho hắn kinh hãi phi thường lớn. Đệ tử chân truyền nào có loại ngộ tính này, đệ tử Nguyên Thần kiếm phái nếu khoa trương như vậy, Nguyên Thần kiếm phái đã phải đuổi kịp và vượt qua Tiên Vân kiếm phái.
“Tiểu sư đệ, đệ có đôi khi có thể có ý niệm kỳ quái ở trong đầu toát ra, hoặc là thời điểm nằm mơ, phát hiện mình là người rất lợi hại hay không?” Quách Lâm Sơn đột nhiên thần bí hỏi.
“Có ý gì?” Trần Phỉ có chút kỳ quái nhìn Quách Lâm Sơn, cái gì gọi là nằm mơ mình là người rất lợi hại, Trần Phỉ ngược lại thường xuyên mơ thấy kiếp trước.
“Đúng vậy, ta hoài nghi đệ là đại năng chuyển thế, ha ha.”
Quách Lâm Sơn cuối cùng nói, chính mình nở nụ cười. Không có ý gì khác, chính là đơn thuần bị thiên phú của Trần Phỉ làm cho hoảng sợ, sau đó toát ra một ý nghĩ cổ quái như vậy.
Khóe miệng Trần Phỉ giật giật, đây là ý nghĩ gì.
“Tiên Vân kiếm phái kia không có thu nhận đệ, thật sự là……”
Quách Lâm Sơn nhìn Trần Phỉ, có hơi tiếc cho Trần Phỉ, đồng thời lại có một loại cảm giác may mắn cổ quái.
Điều kiện của Tiên Vân kiếm phái, không thể nghi ngờ tốt hơn Nguyên Thần kiếm phái rất nhiều, giống như Nạp Nguyên Châu gần như tiêu chuẩn kia, cùng với đủ loại thứ tốt mà Nguyên Thần kiếm phái không có.
Với ngộ tính của Trần Phỉ mà Quách Lâm Sơn quan sát được, nếu như có thể ở trong Tiên Vân kiếm phái, không bao lâu nữa, Trần Phỉ sẽ nở rộ hào quang.
Nguyên Thần kiếm phái không thể nghi ngờ thấp hơn rất nhiều, có thể cho cũng ít đi rất nhiều.
Nhưng Trần Phỉ vào Nguyên Thần kiếm phái, Quách Lâm Sơn lại rất vui vẻ, bởi vì điều này đại biểu cho Nguyên Thần kiếm phái trong tương lai, có thể sẽ xuất hiện một cường giả đứng đầu, gánh vác toàn bộ Nguyên Thần kiếm phái đi tới.
Hơn nữa hiện giờ Phong Hưu Phổ và hắn biết đã ngộ tính của Trần Phỉ, chỉ cần giữ bí mật tốt, Trần Phỉ có thể nhanh chóng trưởng thành khi còn nhỏ yếu, mà không sợ nửa đường ngã xuống.
“Quách sư huynh, nói chính sự, nên dùng tâm thần lực giải khai bí pháp này như thế nào?” Trần Phỉ thấp giọng hỏi.
“Phương pháp cụ thể ta cũng không hiểu, đại khái là dùng tâm thần lực của đệ cảm giác bí pháp kia, tiếp theo giải đi.” Quách Lâm Sơn khoa tay múa chân nói.
Trì Đức Phong nhìn Quách Lâm Sơn, lời này nói, giống như không nói, ánh mắt Trần Phỉ cũng nhìn Quách Lâm Sơn.
“Ha ha ha, ta thử trước xem, ta gần nhất tâm thần lực không tệ.”
Bị ánh mắt hai người Trần Phỉ nhìn có chút xấu hổ, Quách Lâm Sơn để Trì Đức Phong ngồi xuống, tiếp theo một tay đặt lên cổ tay Trì Đức Phong.
Trì Đức Phong cảm giác được một cỗ kình lực ngoại lai lưu chuyển trong thân thể, cuối cùng dừng lại ở bụng, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì đó.
Một lát sau, trên trán Quách Lâm Sơn bắt đầu đổ mồ hôi, không tới một nén nhang, Quách Lâm Sơn liền mở mắt, sắc mặt trở nên có chút tái nhợt.
“Tìm được rồi, đại khái ở vị trí này. Kình lực quá thô ráp, chỉ có thể cứng rắn giải quyết. Nhưng tâm thần lực của ta cũng không đủ tinh tế, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy nút thắt, nhưng không thể giải khai.” Quách Lâm Sơn mệt mỏi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận