Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ - Chương 1441: Không tộc nam nhi tốt (length: 12015)

Du Phương Thuyên đang chăm chú nhìn diễn võ trường, đột nhiên nghe thấy tiếng của Ôn Chính Dĩ thì hơi giật mình.
Chủ yếu là lời của Ôn Chính Dĩ, có phải là quá không hợp thời điểm hay không. Bây giờ tất cả mọi người đang chú ý chuyện ở Huyền Vũ Giới, Tư Nghi Tr·u·ng vừa mới chiến t·ử, kết quả Ôn Chính Dĩ lại đến vay tiền.
"Ngươi vì sao lại muốn mượn cực phẩm Nguyên tinh?" Du Phương Thuyên nén tính tình, nhỏ giọng hỏi.
Du Phương Thuyên tu vi là Cửu giai hậu kỳ, nhưng không cùng thời với Ôn Chính Dĩ, mà tu luyện sớm hơn Ôn Chính Dĩ hai vạn năm.
Ôn Chính Dĩ bây giờ đã chuẩn bị đột phá Cửu giai đỉnh phong, Du Phương Thuyên còn đang ở giữa Cửu giai hậu kỳ, vẫn chưa đạt tới mức cực hạn.
Về vai vế, Du Phương Thuyên hiển nhiên lớn hơn Ôn Chính Dĩ, tu vi cũng tương đương, nhưng Ôn Chính Dĩ dù sao cũng là thiên kiêu có hi vọng lên Cửu giai đỉnh phong, nên Du Phương Thuyên không lớn tiếng trách mắng.
Nếu là Cửu giai khác, Du Phương Thuyên đã sớm quát lớn rồi.
"Ta muốn lên cái diễn võ trường này!" Trần Phỉ nhìn Du Phương Thuyên, trầm giọng nói.
"Ngươi muốn lên đó ư?" Vẻ mặt vốn đang trầm ngâm của Du Phương Thuyên liền thay đổi.
Cái diễn võ trường vạn giới này hung hiểm thế nào, từ nãy đến giờ, đã hoàn toàn thể hiện trước mặt tất cả Chí Tôn cảnh ở Quy Khư Giới rồi.
Tuy rằng bây giờ thấy chỉ c·h·ế·t mấy người Cửu giai, nhưng đó là do số Cửu giai ra sân vẫn chưa nhiều, nhìn vào số lượng người sống sót sau cùng thì đây đúng là một cái máy xay thịt.
Nhiễm Diên kia coi như vận may, được thế lực sau diễn võ trường coi là điển hình để biểu hiện ra, chứ thực lực của Nhiễm Diên mà lên đó cũng chỉ có một chữ "c·h·ế·t".
Cái diễn võ trường này từ những người ra sân ứng chiến cho thấy, toàn bộ đều là bậc thiên kiêu yêu nghiệt thực sự, nếu ở Quy Khư Giới, tương lai nhất định sẽ đạt Cửu giai đỉnh phong.
Nếu sinh ra sớm hơn, có cơ hội tranh đoạt chín đại thiên đạo, trở thành cường giả Đạo Tổ.
Lúc này Ôn Chính Dĩ lại nói muốn lên đó sao?
Ôn Chính Dĩ dựa vào cái gì để lên! Du Phương Thuyên đương nhiên biết rõ thiên tư tài tình của Ôn Chính Dĩ, nhưng so với người ứng chiến trên diễn võ trường, vẫn kém không chỉ một bậc.
Nếu Ôn Chính Dĩ thật sự lên diễn võ trường, theo Du Phương Thuyên thì đó chính là muốn c·h·ế·t, không có khả năng thứ hai.
"Tình hình bây giờ, không cho phép chúng ta tộc lui về sau." Trần Phỉ nhìn chằm chằm Du Phương Thuyên, rồi lơ đãng liếc về phía Nam Tài Minh ở đằng xa.
Du Phương Thuyên thấy ánh mắt của Trần Phỉ, cũng liếc nhìn lão tổ ở đằng xa, đột nhiên có chút giật mình.
Nam Tài Minh gần đây khác thường, các Chí Tôn cảnh của tộc đều nhìn thấy, chỉ là không nghĩ sâu xa, dù sao Nam Tài Minh cường đại đã sớm khắc sâu vào thần hồn bọn họ rồi.
Nhưng khi Nhiễm Diên trở thành cường giả cấp bậc Đạo Tổ mới, đồng thời xuất hiện trước mặt không tộc thì lão tổ lại không lập tức ra tay.
Chí Tôn cảnh của các chủng tộc khác không rõ tính cách của Nam Tài Minh, chẳng lẽ Chí Tôn cảnh của không tộc lại không biết sao! Đối diện với vẻ mặt khiêu khích của Nhiễm Diên, nếu là lão tổ trước kia thì đã sớm ra tay c·h·é·m g·i·ế·t rồi.
Có thể cũng không chắc chắn làm được gì Nhiễm Diên, dù sao Đạo Tổ rất khó c·h·é·m g·i·ế·t, nhưng dù có khó cũng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau với việc có ra tay hay không.
Lại thêm việc từ sớm đã thành t·ử th·ù với Nhiễm Diên, bây giờ đ·á·n·h một trận, thừa lúc đối phương chưa hoàn toàn làm quen với sức mạnh Đạo Tổ, chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng cuối cùng, lão tổ của bọn họ lại chọn cách đứng nhìn Nhiễm Diên rời đi.
Hành động của lão tổ, thêm vào các mệnh lệnh kỳ quái gần đây, sự thật đã quá rõ ràng.
"Với thực lực của ngươi, cơ hội quá xa vời." Du Phương Thuyên không khỏi khuyên nhủ, sự không kiên nhẫn với Ôn Chính Dĩ trong lòng sớm đã tan thành mây khói.
Đây đúng là người tốt của không tộc, lúc tộc nhà đối mặt nguy hiểm thì không chút do dự muốn xông ra. Nhưng không có chút cơ hội chiến đấu nào, Du Phương Thuyên cảm thấy mình vẫn nên khuyên.
"Cơ hội xa vời, không phải lý do ta không xuất thủ." Trần Phỉ lắc đầu, vẻ mặt tràn đầy nghiêm nghị.
"Ngươi muốn bao nhiêu? Thời gian trước đi mua linh tài ở chỗ khác, trong tay không có bao nhiêu cực phẩm Nguyên tinh."
Du Phương Thuyên nhìn Ôn Chính Dĩ, không hỏi Ôn Chính Dĩ muốn cực phẩm Nguyên tinh để làm gì, chuyện mấy ngày trước Ôn Chính Dĩ bán đất phong đi đổi cực phẩm nguyên tinh, Du Phương Thuyên cũng nghe nói.
Theo Du Phương Thuyên thì Ôn Chính Dĩ hẳn là có cách nào đó, có thể dùng cực phẩm Nguyên tinh để nâng cao thực lực trong thời gian ngắn, trước khi leo lên diễn võ trường kia thì gắng một lần.
"Bao nhiêu cũng được, đến lúc đó không đủ, ta lại nghĩ cách." Trần Phỉ nhỏ giọng nói.
"Đây là một ngàn vạn cực phẩm Nguyên tinh, ngươi thiếu bao nhiêu thì ta đi cùng ngươi tìm bọn họ lấy." Du Phương Thuyên vung tay lên, đưa một ngàn vạn cực phẩm Nguyên tinh đang được nén trong lòng bàn tay cho Ôn Chính Dĩ.
Du Phương Thuyên nói là lấy, chứ không phải mượn, theo Du Phương Thuyên thì Ôn Chính Dĩ vì đại nghĩa của không tộc, sắp phải leo lên diễn võ trường kia liều m·ạ·n·g.
Trong tình huống này, Ôn Chính Dĩ muốn một ít cực phẩm Nguyên tinh, còn nói gì chuyện mượn hay không.
Nói khó nghe thì nếu Ôn Chính Dĩ chiến t·ử ở diễn võ trường, thì cực phẩm Nguyên tinh này cũng đổ sông đổ biển, không lấy lại được.
Nếu Ôn Chính Dĩ có thể thắng người ứng chiến ở diễn võ trường thì sẽ lấy được một phần vị diện bản nguyên. Lúc đó vị diện bản nguyên này dù là chính Ôn Chính Dĩ sử dụng hay là hiến cho lão tổ thì cũng là công lớn.
Chỉ là một ít cực phẩm Nguyên tinh thì đáng là gì?
"Du huynh, đa tạ!" Trần Phỉ nhìn một ngàn vạn cực phẩm Nguyên tinh trong lòng bàn tay của Phương Thuyên, không do dự đưa tay cất vào trong tay áo.
"Đi, ta đi cùng ngươi."
Du Phương Thuyên nhìn vẻ mặt Ôn Chính Dĩ, biết số lượng cực phẩm nguyên tinh chắc vẫn chưa đủ, không chút do dự mang theo Ôn Chính Dĩ đến trước mặt một vị Cửu giai hậu kỳ khác của không tộc.
"Nghê Tuyên, ta cần một ít cực phẩm Nguyên tinh, trên tay ngươi có thể xuất ra bao nhiêu?" Trần Phỉ còn chưa kịp nói, Du Phương Thuyên đã chủ động mở miệng.
"Cực phẩm Nguyên tinh?" Nghê Tuyên hơi nghi hoặc nhìn Du Phương Thuyên và Ôn Chính Dĩ, vẻ mặt cổ quái.
"Ta muốn lên diễn võ trường kia, cần một ít cực phẩm Nguyên tinh." Trần Phỉ nhỏ giọng nói.
"Lên cái diễn võ trường này?" Vẻ mặt Nghê Tuyên cũng không khác Du Phương Thuyên, bởi vì cái diễn võ trường vạn giới này hung hiểm thế nào, các Chí Tôn cảnh ở đây đều thấy rõ cả rồi.
"Ngươi có thể lấy ra được bao nhiêu?" Du Phương Thuyên nhỏ giọng thúc giục.
"Gần đây ra ngoài làm nhiệm vụ nhiều, tiêu hao không ít, trong tay còn khoảng một ngàn năm trăm vạn."
Nghê Tuyên nói, không chút do dự nén một ngàn năm trăm vạn cực phẩm Nguyên tinh trong lòng bàn tay rồi đưa cho Ôn Chính Dĩ.
"Đa tạ!" Trần Phỉ đưa tay nhận lấy một ngàn năm trăm vạn cực phẩm Nguyên tinh vào trong tay áo.
Không thể không nói, không tộc là một chủng tộc Chí Tôn hàng đầu, Cửu giai trong tộc tương đối đoàn kết, gặp chuyện cũng sẽ không mập mờ.
Nhưng đó là tình cảm giữa người không tộc với nhau, đối ngoại, không tộc vĩnh viễn thể hiện mặt ngạo mạn và ngang ngược, những chủng tộc Chí Tôn khác đều không đáng gì trong mắt họ.
Dưới sự phân phó nhiệm vụ của Tư Nghi Tr·u·ng, yêu cầu bắt giữ những Chí Tôn cảnh khả nghi, Cửu giai không tộc cũng không chút do dự ra tay.
Giờ phút này trong ngục giam của không tộc đang có hơn mười người Cửu giai của các tộc khác, phần lớn trong số đó chỉ vì một chút nghi ngờ mà đã bị bắt tới Kim Hồ Vực.
Đó còn chưa kể những Chí Tôn cảnh và cả những chủng tộc của Chí Tôn cảnh đã bị không tộc sớm c·h·é·m g·i·ế·t.
Từ thái độ trước đây của Ôn Chính Dĩ ở Huyền Linh Vực, thực tế có thể thấy rõ được không tộc đối đãi với chủng tộc khác như thế nào.
Ta là ra lệnh chứ không phải thương lượng với ngươi, ta chỉ là đến thông báo, ngươi cứ thế mà làm là được.
Nếu không làm thì cũng được thôi, nhưng ngay sau đó chính là thủ đoạn lôi đình, diệt tộc chỉ là chuyện thường mà thôi.
Theo không tộc, bọn họ yêu cầu chủng tộc khác hay Chí Tôn cảnh khác làm việc là chuyện đương nhiên, có cho phép ngươi phản bác đâu, có cho phép ngươi phản kháng đâu!
Giờ phút này, Du Phương Thuyên dốc sức giúp Ôn Chính Dĩ là cảm thấy Ôn Chính Dĩ có một chút cơ hội giúp không tộc vượt qua khó khăn, để không tộc có thể tiếp tục duy trì sự kiêu ngạo vốn có.
Nếu Ôn Chính Dĩ giành được vị diện bản nguyên, cuối cùng lại đưa cho lão tổ thì lão tổ sẽ có cơ hội lớn hơn để lên đỉnh Thành Tiên Lộ, đến lúc đó toàn bộ không tộc sẽ là chủng tộc đứng đầu ở Quy Khư Giới, không ai sánh bằng.
Trước đây không tộc còn phải đối đãi bình đẳng với những chủng tộc Đạo Tổ khác, về sau cũng có thể không cần để vào mắt.
"Đủ chưa?" Du Phương Thuyên chắp tay với Nghê Tuyên, rồi kéo Ôn Chính Dĩ sang một bên, nhỏ giọng hỏi.
"Vẫn còn thiếu một chút." Trần Phỉ đáp lại.
Thân phận của Ôn Chính Dĩ chắc chắn không giữ được, nhân cơ hội này có thể tranh thủ bao nhiêu lợi thì hay bấy nhiêu.
Về phần Trần Phỉ giờ phút này rời đi Kim Hồ Vực, tại địa phương khác leo lên cái diễn võ trường vạn giới này, chuyện này không thực tế.
Giờ phút này tất cả Chí Tôn cảnh của Không tộc đều ở nơi này, Tư Nghi Tr·u·ng cũng đã c·h·ế·t trên diễn võ trường, Trần Phỉ lúc này đột ngột rời đi, đơn giản là muốn trở thành mục tiêu công kích.
Cái diễn võ trường vạn giới này kéo dài thời gian sẽ không quá dài, đợi đến khi sau này càng ngày càng nhiều Chí Tôn cảnh của Quy Khư giới c·h·ế·t đi, các Cửu giai khác sẽ không tiếp tục chọn lên sàn.
Nếu Trần Phỉ muốn đợi đến khi các Chí Tôn đều tản ra hết rồi mới leo lên diễn võ trường, vậy sẽ xuất hiện một tình huống cực kỳ nguy hiểm, đó chính là đến lúc đó gặp ai trên diễn võ trường sẽ trực tiếp c·h·é·m g·i·ế·t người đó.
Cũng không cho ai cùng cấp ra sân, trực tiếp để Cửu giai đỉnh phong phong c·ấ·m tu vi đối chiến, nếu thật sự như vậy, Trần Phỉ n·g·ư·ợ·c lại càng thêm nguy hiểm.
Mục đích hiện tại của Trần Phỉ, chính là mượn đủ cực phẩm Nguyên tinh, để tu vi tăng lên đến Cửu giai trung kỳ đỉnh phong, sau đó leo lên cái diễn võ trường này.
Đến lúc đó nếu Trần Phỉ có thể thu hoạch một phần vị diện bản nguyên, liền thừa thế đột p·h·á Cửu giai hậu kỳ, đồng thời đem một đầu t·h·i·ê·n đạo hiện tại đang nắm giữ gia trì thành t·h·i·ê·n đạo cường lực.
Cửu giai hậu kỳ, một đầu t·h·i·ê·n đạo cường lực, hơn bốn phần mười không gian t·h·i·ê·n đạo, đến lúc đó Trần Phỉ dù đối mặt với Nam Tài Minh, Trần Phỉ cũng có đủ lực lượng rời khỏi Kim Hồ Vực này.
Thành Tiên Lộ sắp xuất hiện, trong thời gian ngắn, cơ hội thu hoạch một đầu t·h·i·ê·n đạo cường lực, đáng để Trần Phỉ leo lên diễn võ trường một lần này, mà nếu Trần Phỉ không cẩn t·h·ậ·n thất bại, cũng không cần lo lắng.
Linh quang phục sinh Thần Hữu giờ phút này đang ở trong ô không gian, từ khi bước vào Kim Hồ Vực, Trần Phỉ đã đặt linh quang phục sinh Thần Hữu vào đó, chính là để phòng vạn nhất.
"Còn có chút thiếu sao? Tốt, chúng ta tiếp tục mượn một chút." Du Phương Thuyên hơi kinh ngạc, nhưng vẫn là khẽ gật đầu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận