Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 1684: Hoành hành không sợ (4K) 1

Chương 1684: Hoành hành không sợ (4K) Dung Hư Giới Cửu Trọng thiên, Kim Lĩnh Điện.
"Như thế nào? Bốn vị kia đã đi đến tầng thứ tám rồi sao?" Bên trong đại điện, mấy vị Kim Tiên nhìn về phía một người trong số đó mà hỏi.
Chung Thông Huyền, chủ điện Kim Lĩnh, tu vi đỉnh phong Kim Tiên, cùng với vị Mặc Vận Kim Tiên muốn dựa vào tự thân lực lượng đột phá có tu vi tương đương.
Mặc Vận Kim Tiên trước sau chưa từng từ bỏ việc tiến giai Đại La, vị chủ điện Kim Lĩnh là Chung Thông Huyền này cũng thế, lại là một trong những vị Kim Tiên cổ xưa nhất, chấp niệm với Đại La Kim Tiên của Chung Thông Huyền có lẽ còn nặng nề hơn.
Chung Thông Huyền lúc đầu cũng giống như Mặc Vận Kim Tiên, muốn dựa vào sức mình phá vỡ giới hạn, nhưng sau khi thử mấy năm, Chung Thông Huyền vẫn không thể tìm ra con đường ở đâu.
Về sau Chung Thông Huyền giác ngộ ra, đây là Dung Hư Giới hạn chế tu tiên giả cảnh giới cao nhất, Dung Hư Giới không tăng lên thì Kim Tiên chính là cảnh giới mạnh nhất.
Chung Thông Huyền cũng từng nghĩ, bên ngoài Dung Hư Giới có lẽ còn có thế giới mênh mông hơn, nhưng giống như không có cách nào đột phá cảnh giới, Chung Thông Huyền cũng không tìm ra phương pháp rời khỏi Dung Hư Giới.
Về sau Chung Thông Huyền thử dung hợp cùng thiên đạo của Dung Hư Giới, cố gắng thông qua đột phá gông cùm xiềng xích này, cho dù không thành thì trong trạng thái dung hợp thiên đạo cũng có thể xem xem liệu có thể giúp Dung Hư Giới tăng cấp hay không.
Nhưng khoảnh khắc chân chính dung hợp thiên đạo, Chung Thông Huyền suýt bị sức mạnh điên cuồng kia của Dung Hư Giới làm tan nát thần hồn.
Bí cảnh là vị diện nhiễu sóng, Dung Hư Giới nhìn bề ngoài thì bình thường, nhưng bên trong là nhiễu sóng, hắc ám cấm khu được xem là biểu hiện ra bên ngoài của nhiễu sóng, nhưng kỳ thật còn có rất nhiều chất chứa điên cuồng trong thiên đạo.
Cũng may Chung Thông Huyền đủ cẩn thận, thân hợp thiên đạo chỉ lướt qua rồi thôi, nếu không đã sớm biến thành một phần của thiên đạo điên cuồng, không còn bất cứ tư tưởng gì của mình.
Nhưng cho dù chỉ là lướt qua, Chung Thông Huyền cũng phải tĩnh dưỡng mấy vạn năm, mà đây cũng là lý do tu tiên giả ở Dung Hư Giới cảm thấy vị chủ điện Kim Lĩnh này đã rất lâu không đi ra ngoài.
Bất quá sau khi tĩnh dưỡng xong, Chung Thông Huyền lại là nhân họa đắc phúc, hơi có được một chút thần thông thiên đạo, có thể đại khái quan sát cả Dung Hư Giới.
Đặc biệt là Tà Thần quấy nhiễu ở hắc ám cấm khu, vì đều là sức mạnh điên cuồng, Chung Thông Huyền cảm giác càng rõ ràng. Còn cả sự dao động của hư không Dung Hư Giới, cũng là do Chung Thông Huyền phát giác đầu tiên.
Chính vì thế, mấy vị Kim Tiên này mới có thể tập hợp ở Kim Lĩnh Điện.
Về phần thiên nhãn, thực ra nó có giới hạn của nó, chỉ khi phối hợp với năng lực của Chung Thông Huyền mới là phương pháp giám sát tương đối hoàn mỹ.
"Đã đi rồi, bây giờ đang tiến gần đến chỗ trận pháp che chắn." Hai mắt Chung Thông Huyền tản ra ánh sáng nhạt.
"Tốt nhất là lưỡng bại câu thương, như thế chúng ta mới có thể ra tay, nếu không thì chỉ có thể quan sát như bây giờ." Một vị Kim Tiên thấp giọng nói.
Trong ba thế lực, Dung Hư Giới yếu nhất, hơn nữa cả tu sĩ lẫn Nguyên Ma đều đang dòm ngó bọn họ. Chưa đến thời cơ tốt nhất, hành động hấp tấp rất dễ khiến cục diện mất kiểm soát.
Tầng thứ tám của Dung Hư Giới.
Ngỗi Hàn đánh giá trận pháp phía trước, quan sát từng chi tiết bên trong.
"Rất giống thủ bút của Tiêu Quý Văn." Một vị Nguyên Ma trung kỳ Thập Nhị giai bên cạnh trầm giọng nói.
"Trận pháp này ngoại trừ che giấu dấu vết, một khi có sinh linh Thập giai đi qua, cũng sẽ để lại ấn ký." Một Nguyên Ma khác bay lên không trung, từ trên cao nhìn xuống quan sát trận pháp, một lát sau trở về nói.
"Có thể nhìn ra có sinh linh Thập giai đi qua không?" Ngỗi Hàn quay đầu hỏi.
"Trận pháp không có dấu vết dao động, chỉ từ điểm này mà nói, có lẽ Thần cảnh kia vẫn còn ở bên trong. Bất quá đối phương cũng có thể là đại gia trận pháp, có thể đi qua trận pháp mà không để lại chút dấu vết nào." Vị Nguyên Ma kia suy nghĩ một chút nói.
Dù sao thì đây cũng chỉ là trận pháp che giấu, cấp bậc cũng không cao, trong tình huống không có người chủ trì, thậm chí có thể bị xuyên tạc.
"Vậy coi như hắn vẫn còn ở bên trong!"
Ngỗi Hàn tung một quyền, toàn bộ bình chướng trận pháp hơi lõm xuống, ngay sau đó trong nháy mắt vỡ vụn.
Thiên địa nguyên khí xung quanh cuồng loạn dâng trào, quét ngang về bốn phương tám hướng. Mắt Ngỗi Hàn nhìn chằm chằm vào bên trong trận pháp, muốn nhìn thấy chút dấu vết.
Nếu Thần cảnh kia vẫn còn ở bên trong, vừa rồi một đòn kia, có lẽ có thể lừa nó ra.
Bất quá thời gian trôi đi, sau khi thiên địa nguyên khí dần bình ổn lại, bên trong phạm vi trận pháp vừa rồi chưa từng xuất hiện bất kỳ dị thường nào.
Ánh mắt Ngỗi Hàn quét ngang bốn phía, thân hình biến mất tại chỗ cũ, lúc xuất hiện lại đã ở trước động phủ. Ba vị Nguyên Ma khác theo sau Ngỗi Hàn, đánh giá động phủ đang chìm nổi trong khe không gian.
"Kết nối với tầng thứ tám, lại cộng hưởng với cả thiên đạo Dung Hư Giới, thủ pháp thật giỏi!" Ngỗi Hàn quan sát một lúc hang động cổ phủ, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Đổi lại là Ngỗi Hàn, hắn tự nhận không thể làm được mức này, ngoại trừ nhất định phải là đại gia trận pháp thì tu vi tự thân cũng phải đủ cao mới thành.
"Thần cảnh kia có thể đã vào bên trong rồi không?" Một Nguyên Ma bên cạnh nói.
"Cho dù không ở bên trong thì chúng ta đã đến đây, đương nhiên cũng phải vào xem thử." Một Nguyên Ma khác có chút nghiên cứu về trận pháp, cũng nhận ra được sự bất phàm của động phủ này.
"Động phủ này có lẽ đã bị phát hiện từ lâu, Tiêu Quý Văn không chủ động mở ra cũng là lo lắng kinh động những Kim Tiên kia và tu sĩ. Chẳng qua bây giờ, chúng ta hình như cũng không cần phải cố kỵ điều này." Ba vị Nguyên Ma nhìn về phía Ngỗi Hàn, chờ đợi quyết định của hắn.
Nếu như Thần cảnh kia trốn trong hang động cổ phủ này, việc bọn họ không mở ra chẳng khác nào bỏ lỡ.
Đợi đến khi Thần cảnh kia rời khỏi động phủ rồi, muốn tìm nó trong Dung Hư Giới rộng lớn như này thì độ khó rất lớn, dù cho có thông tin từ những Kim Tiên kia cũng vậy.
Nếu như Thần cảnh kia không ở trong hang động cổ phủ này, thì việc mở ra động phủ sẽ gây ra dao động lớn, có thể đánh rắn động cỏ.
Nhưng cũng như việc Ngỗi Hàn vừa rồi một quyền đánh nát trận pháp che chắn, thanh thế rất lớn, dưới việc đánh rắn động cỏ, chưa chắc không thể làm rắn hiện hình nhanh hơn.
Cho dù Thần cảnh kia sau lưng có người giấu kín, thì cũng có thể phòng ngừa các Nguyên Ma sơ kỳ Thập Nhị giai khác bị tàn sát, mà bốn người bọn họ cũng có thể thuận tiện chém giết Thần cảnh sơ kỳ bên trong Dung Hư Giới.
"Vừa rồi có được thông tin trong Cửu Trọng thiên, khu vực này vẫn không có sinh linh mạnh mẽ nào rời đi. Tất nhiên, không loại trừ đối phương có thân pháp trác tuyệt, né tránh cảm giác của những Kim Tiên kia."
Ngỗi Hàn hơi ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào hang động cổ phủ trước mặt, gằn giọng nói: "Rất nhiều chuyện không có phương pháp giải quyết hoàn hảo, đối phương có khả năng ở bên trong, vậy thì có thể động thủ!"
Theo lời nói vừa dứt, quyền phong của Ngỗi Hàn đã rơi vào bình chướng trận pháp hang động cổ phủ.
"Oanh!"
Tiếng nổ long trời lở đất, hang động cổ phủ đang chìm nổi trong khe không gian liền theo cú công kích này mà chuyển động, lẩn tránh về phía những khe không gian khác.
Khóe miệng Ngỗi Hàn nhếch lên một nụ cười lạnh, tay phải hóa quyền thành chưởng, chìa ra phía trước, giống như trời cao treo ngược, bao phủ toàn bộ không gian nơi hang động cổ phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận