Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ - Chương 1511: Chân thực kinh khủng (4K) 1 (length: 8203)

Ngụy Tử Vũ liếc về phía Trần Phỉ, suy nghĩ một chút rồi khẽ gật đầu với Loan Cảnh Thông.
Ngụy Tử Vũ đương nhiên nhận biết Trần Phỉ, vì trước đó Loan Cảnh Thông từng tìm hắn, muốn nhờ Ngụy Tử Vũ giúp đỡ, đánh lén g·i·ế·t Trần Phỉ.
Lúc ấy, Trần Phỉ vừa nhận nhiệm vụ đến Đan Trại Cốc, Loan Cảnh Thông cho rằng đây là cơ hội tốt nhất, chứ Trần Phỉ mà cứ ở mãi trong Không Linh Thành, Loan Cảnh Thông căn bản không có cơ hội nào.
Nhưng cuối cùng Ngụy Tử Vũ đã cự tuyệt, dù Loan Cảnh Thông là bạn tốt của mình, chỉ dựa vào hai người bọn họ thì không g·i·ế·t được người có vị diện Giới Chủ, cho dù đối phương chỉ là Giới Chủ cảnh sơ kỳ.
Nếu g·i·ế·t được thì lúc đối phương vừa thành tựu Giới Chủ chính là thời cơ tốt nhất. Nhưng khi đó bọn hắn không ra tay vì biết không có cơ hội.
Cuối cùng cố ý dẫn Nguyên Ma đến, muốn mượn đ·a·o g·i·ế·t người, để Nguyên Ma chém g·i·ế·t Giới Chủ mới này.
Kết quả, Trần Phỉ không biết dùng cách gì, rõ ràng kéo theo một vị diện nặng trịch như vậy, vậy mà vẫn tránh được Nguyên Ma truy s·á·t, còn thuận lợi đến được Không Linh Thành.
Lúc đầu, Ngụy Tử Vũ còn cho rằng có lẽ Trần Phỉ đã vứt bỏ vị diện của mình, nếu vậy thật, g·i·ế·t một Giới Chủ cảnh sơ kỳ với bọn họ chẳng có gì khó.
Nhưng khi biết từ chấp sự Thiên Hoa Lâu, vị diện của Trần Phỉ vẫn bình an vô sự, bằng không thì cũng sẽ không vừa vào Không Linh Thành đã bị p·h·át hiện là thân phận Giới Chủ mới.
Vị diện không sao thì không g·i·ế·t được, đặc biệt là khi đối phương đã gia nhập Lăng Tiêu Lâu, không có tình huống đặc biệt thì Ngụy Tử Vũ cũng chẳng thể tìm được Giới Chủ cảnh trung kỳ nào đến vây g·i·ế·t.
Nhưng hiện tại trong bí cảnh, giống như lời Loan Cảnh Thông nói, người có vị diện Giới Chủ sẽ bị bí cảnh áp chế, đối với rất nhiều Giới Chủ cảnh sơ kỳ thì vị diện là đường lui cuối cùng, không còn sức phòng ngự mạnh mẽ như trước.
Một Giới Chủ cảnh trung kỳ có lẽ không g·i·ế·t nổi vị diện của Trần Phỉ, nhưng nếu là hai Giới Chủ cảnh trung kỳ thì chắc chắn g·i·ế·t được, không có gì ngoài ý muốn.
Loan Cảnh Thông thấy Ngụy Tử Vũ gật đầu đồng ý thì lộ ra nụ cười, hắn lại liếc Trần Phỉ một cái rồi hừ lạnh một tiếng, sau đó mới thu ánh mắt về.
Loan Cảnh Thông không lo Trần Phỉ phát hiện ra điều gì mà bỏ trốn.
Nếu Trần Phỉ sớm chạy mất, Loan Cảnh Thông lại càng mong như vậy, đến lúc đó sẽ đuổi theo sau, g·i·ế·t hắn trong bí mật.
Đến lúc đó dù Lăng Tiêu Lâu có nổi giận, cũng có thể trực tiếp tránh được.
Ánh mắt mang sát ý vừa rồi của Loan Cảnh Thông, chẳng phải không có ý b·ứ·c Trần Phỉ rời khỏi nơi này.
Nhưng Trần Phỉ chẳng phản ứng gì trước ánh mắt của Loan Cảnh Thông, vẫn thản nhiên đứng đó chờ vực sâu bình chướng mở ra.
Trần Phỉ không phản ứng gì, nhưng Chúc Sử Vũ bên cạnh lại thêm mấy phần căng thẳng, vì Chúc Sử Vũ cảm nhận được sát ý của Loan Cảnh Thông.
Lúc Trần Phỉ nhắc nhở, Chúc Sử Vũ còn thấy vấn đề này có thể lớn có thể nhỏ, nhưng giờ thì Chúc Sử Vũ đã bỏ ngay ý nghĩ đó, đối phương nhất định muốn g·i·ế·t Trần Phỉ.
Chúc Sử Vũ nhớ đến thực lực Trần Phỉ thể hiện, mạnh hơn rất nhiều so với Giới Chủ cảnh sơ kỳ bình thường, nhưng liệu có đ·ị·c·h nổi Giới Chủ cảnh trung kỳ hay không thì Chúc Sử Vũ không chắc.
Mà lúc này Giới Chủ cảnh trung kỳ ở Thiên Hoa Lâu không chỉ có một mình Loan Cảnh Thông, lúc đó có lẽ còn có hai Giới Chủ cảnh trung kỳ đến vây g·i·ế·t họ.
Nghĩ đến đây, Chúc Sử Vũ không khỏi r·u·n sợ. Không phải tâm cảnh Chúc Sử Vũ kém mà là vì đ·ị·c·h nhân quá mạnh, bọn họ chỉ là hai Giới Chủ cảnh sơ kỳ.
Chúc Sử Vũ quay sang nhìn Trần Phỉ, thấy thần sắc Trần Phỉ vẫn bình thản, dù đối mặt với sát ý của Giới Chủ cảnh trung kỳ cũng không phản ứng gì nhiều.
Nhớ đến những điều kỳ diệu Trần Phỉ không ngừng thể hiện, Chúc Sử Vũ dần dần ổn định lại tâm cảnh.
Chuyện bỏ Trần Phỉ chạy trốn, Chúc Sử Vũ chưa từng nghĩ đến. Cùng vào bí cảnh, lúc không có việc gì thì ôm đùi Trần Phỉ, khi có chuyện thì lập tức chạy trốn.
Chuyện như vậy Chúc Sử Vũ không làm được, huống chi khi ở Đan Trại Cốc, Trần Phỉ còn cứu hắn một mạng.
Nếu thật phải đối mặt với hai Giới Chủ cảnh trung kỳ vây g·i·ế·t, Trần Phỉ chỉ cần thu hắn vào trong vị diện, khi có ưu thế sân nhà, Chúc Sử Vũ cũng có thể phát huy hết thực lực chứ không hề vướng víu.
Thời gian dần trôi, trong lúc đó lại có thêm vài Giới Chủ cảnh đến, trong đó có ba Giới Chủ cảnh trung kỳ.
Chí bảo như Hỗn Độn Diệp có thể giúp Giới Chủ cảnh sơ kỳ tăng lên đến Giới Chủ cảnh trung kỳ, nhưng không phải đến Giới Chủ cảnh trung kỳ thì không dùng được chí bảo Hỗn Độn Diệp.
Dù sao trong đó cũng ẩn chứa một chút mảnh vỡ thiên địa vị cách, cho nên nếu thu thập đủ Hỗn Độn Diệp, không chừng có thể bù đắp đủ thiên địa vị cách để Giới Chủ cảnh trung kỳ tăng lên đến Giới Chủ cảnh hậu kỳ.
Nhưng số lượng cần thật sự quá lớn, nên rất ít người dùng cách này để đột p·h·á đến Giới Chủ cảnh hậu kỳ.
Phần lớn vẫn muốn đến Giới Chủ cảnh trung kỳ vì chí bảo Hỗn Độn Diệp, dù không để ý đến thiên địa vị cách trong đó, thì chỉ riêng đạo hạt nhỏ cũng hơn hẳn những linh tài bình thường.
Đến Giới Chủ cảnh trung kỳ, vẫn cần dung luyện đại đạo thạch, nên nếu trong bí cảnh mà thấy đúng lúc có cơ hội tranh đoạt Hỗn Độn Diệp là chuyện hết sức bình thường.
Thậm chí Giới Chủ cảnh hậu kỳ xuống tranh đoạt cũng chẳng có gì lạ, dù sao cũng giảm thiểu nhiều nguy hiểm.
Lúc này trong đó chưa từng có cường giả Giới Chủ cảnh hậu kỳ nào xuất hiện, nếu không Trần Phỉ cũng muốn quay đầu rời đi, vì tranh linh tài từ tay Giới Chủ cảnh hậu kỳ là quá khó và quá nguy hiểm.
"Ông!"
Đột nhiên, vực sâu phía trước r·u·n động dữ dội, bình chướng ẩn hiện ở phía trên càng ngày càng mỏng manh, đến cuối cùng thì biến mất không thấy đâu nữa.
"Có ba ngày, ba ngày sau bình chướng lại xuất hiện." Trần Phỉ nhìn lực lượng ba động của vực sâu thì đã đoán được thời gian bình chướng xuất hiện lại.
Nhưng ba ngày đối với những Giới Chủ ở đây thì không là gì, khi đó cho dù bình chướng có xuất hiện cũng sẽ bị đánh vỡ ngay, không cản được các Giới Chủ ở đây.
"Vút!"
Ngay khi bình chướng vực sâu vừa biến mất, đám Giới Chủ cảnh trung kỳ đã dẫn đầu xông vào, Loan Cảnh Thông và những người khác cũng vậy.
Đến đây, điều quan trọng nhất là tranh đoạt thiên tài địa bảo, g·i·ế·t Trần Phỉ là ân oán cá nhân của Loan Cảnh Thông, dù hắn rất muốn g·i·ế·t Trần Phỉ ngay, nhưng Ngụy Tử Vũ chắc chắn không cho.
Dù sao đã mạo hiểm đến bí cảnh thì mọi chuyện đều phải có trước sau.
Khi đám Giới Chủ cảnh trung kỳ đều đã bước vào vực sâu, các Giới Chủ cảnh sơ kỳ lúc này mới thi triển thân p·h·áp, bay vào vực sâu.
Chúc Sử Vũ nhìn Trần Phỉ một cái, thấy Trần Phỉ không có ý bỏ chạy, Chúc Sử Vũ cũng không khuyên nhiều, đi theo sau Trần Phỉ vào vực sâu.
Cảm giác trời đất đảo lộn truyền đến, so với sự choáng váng khi vào bí cảnh, thì cảm giác xuyên qua vực sâu này cũng không kém gì.
Mắt Trần Phỉ đột nhiên mở ra, nhìn xung quanh, Chúc Sử Vũ vốn nên ở bên cạnh đã biến mất không thấy.
Lúc vào bí cảnh còn có thể dùng bí pháp nối liền cùng nhau, nhưng khi xuyên qua vực sâu này thì lại bị tách ra...
Bạn cần đăng nhập để bình luận