Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 169: Kỳ trân trăm năm

“Nếu như ngươi làm ra đồ ăn, hợp tâm ý của ta, ta sẽ coi như đây là một cuộc giao dịch.” Ba Tạp lớn tiếng nói.
Trần Phỉ trợn trắng mắt, dược liệu này sau khi thành tinh, có phải toàn thân trên dưới đều là tâm nhãn hay không. Lại còn cần hợp tâm ý của nó, mới xem như là một cuộc giao dịch.
Nói cách khác, nếu Ba Tạp trực tiếp phủ nhận thành quả của ngươi, vậy nó tương đương với việc ăn không một bữa, đuổi ngươi đi, không có tổn thất gì cả.
“Được, đến lúc đó ngươi ăn xong rồi mới quyết định.”
Trần Phỉ gật đầu, nói: ” Nhưng hiện tại ta còn có chuyện muốn xử lý, xử lý xong, lại trở về tìm ngươi.”
“Đi đi.”
Ba Tạp xua tay rồi nhảy thẳng vào trong hang.
Trần Phỉ tuy rằng có chút tò mò về cái động kia, nhưng cũng không có liều mạng nhìn về phía trước.
Ba Tạp này tựa hồ cũng không sợ Trần Phỉ sẽ đi triệu tập một nhóm người tới vây công nó. Không biết là bởi vì hang động kỳ lạ kia, hay là bởi vì Ba Tạp tin tưởng tuyệt đối thực lực của mình.
Tuy nhiên, Trần Phỉ nghĩ đến Ba Tạp sau khi biến hình, tốc độ lực lượng cực hạn cùng phòng ngự, so với yêu thú cấp một đỉnh phong bình thường, quả thật còn lợi hại hơn rất nhiều.
Chỉ sợ võ giả dưới Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong, đều rất khó tạo thành thương tổn gì đối với Ba Tạp, chỉ có một đám Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong mới có khả năng vây giết Ba Tạp.
Hơn nữa chỉ là khả năng mà thôi, Ba Tạp này người đầy tâm nhãn, thật sự phát hiện có chỗ không đúng, phỏng chừng phản ứng đầu tiên chính là chạy trốn. Hơn nữa phỏng chừng cùng linh tài thành tinh khác xung quanh, đều có liên hệ.
Đến lúc đó có thể dẫn những linh tài biến dị khác đến phản sát hay không?
Cách đó vài chục dặm.
Tiêu Hướng Nguyên giao bốn khối thiết bài vào trong tay Quách Lâm Sơn, trầm giọng nói: “Một khối thiết bài trong đó là của đệ, ba khối còn lại, chờ Trần sư đệ trở về, đệ chuyển giao cho đệ ấy.”
“Được!”
Quách Lâm Sơn nhìn thiết bài trong tay, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười. Về phần mình chỉ được chia một khối, Trần Phỉ được chia ba khối, Quách Lâm Sơn một chút ý kiến cũng không có.
Trận chiến đấu hôm nay, chỉ cần mắt người không mù, liền biết người có công lao lớn nhất là ai.
Nếu như không phải Trần Phỉ phát hiện nhược điểm trí mạng của thỏ yêu, người ở đây đừng nói chia thiết bài, tính mạng của mình đều phải góp vào trước.
Những người khác có chút hâm mộ nhìn thiết bài trong tay Quách Lâm Sơn, số lượng này, toàn bộ cho một hạt giống chân truyền, cộng thêm khối ban đầu của mình, trực tiếp gom đủ yêu cầu của lần thí luyện này.
Nói không thèm, đó nhất định là gạt người.
Nhưng đúng như Quách Lâm Sơn nghĩ, những người khác tuy hâm mộ, nhưng tạm thời cũng không dám đánh chủ ý với những thiết bài này, bởi vì thời cơ không đúng.
Trần Phỉ vừa cứu vãn trận chiến này, để cho mỗi người bọn họ ít nhất đều được chia một khối thiết bài, kết quả ngươi lập tức trở mặt, muốn cướp đoạt trong tay Trần Phỉ.
Đều là một môn phái, tướng ăn này cực kỳ khó coi, vả lại thực lực của Trần Phỉ cũng bày ra ở đó, còn có thân pháp kia. Nói một câu không dễ nghe, nếu đặt ở một nơi hơi rộng rãi một chút.
Phỏng chừng một mình Trần Phỉ đều có thể đánh hai ba người bọn họ, vả lại bọn họ còn không có biện pháp nào tốt.
Cho nên hiện giờ tuy rằng hâm mộ, nhưng cũng chỉ có thể hâm mộ, không có biện pháp nào tốt hơn.
“Thời gian bí cảnh còn đủ, Tiêu mỗ không dám nói mang theo tất cả mọi người lấy được thân phận đệ tử chân truyền, nhưng có lợi, tuyệt đối cùng nhau chia, Tiêu mỗ tuyệt đối sẽ không có bất kỳ thiên vị nào.”
Tiêu Hướng Nguyên nhìn mọi người, cũng thu hết vẻ mặt mọi người vào đáy mắt, lớn tiếng cười nói.
“Tiêu sư huynh từ trước đến nay công chính, đi theo Tiêu sư huynh, khẳng định không thành vấn đề.”
Có người đồng ý, có người gật đầu. Không nói đến những thứ khác, Tiêu Hướng Nguyên phân phát đồ vật quả thực rất công bằng, hắn sẽ không cố ý thiên vị bất luận kẻ nào, dựa theo công phân phối, vẫn là phù hợp với đại bộ phận quan niệm.
Tiêu Hướng Nguyên vừa định nói tiếp, cảm giác được một đạo dao động của thiết bài từ xa tới gần, quay đầu nhìn lại, phát hiện Trần Phỉ đã xuất hiện ở trong tầm mắt.
Vẻ mặt Tiêu Hướng Nguyên khẽ động, chủ động nghênh đón.
Thỏ yêu kia quá mức khủng bố, bị nhiều người vây công như vậy lại còn có thể tìm được cơ hội chạy trốn.
Nếu như lần này thật sự bị thỏ yêu đào thoát, thỏ yêu kia sau khi rút ra bài học, lần thứ hai trở lại, nhất định càng thêm đáng sợ.
Mặc dù đã biết nhược điểm, nhưng nếu lần sau thỏ yêu có phòng bị, thật sự rất khó.
“Trần sư đệ, như thế nào?” Tiêu Hướng Nguyên thấp giọng hỏi.
“Giết.” Trần Phỉ nhẹ giọng cười nói.
“Tốt!”
Trên mặt Tiêu Hướng Nguyên cũng không khỏi lộ ra nụ cười, trận chiến này có thể coi là một kết cục thật tốt, triệt để thanh trừ hậu hoạn, mà không cần lo lắng thỏ yêu tùy thời xuất hiện.
“Thiết bài của đệ đã giao cho Quách sư đệ rồi.”
Tiêu Hướng Nguyên cười nói, Trần Phỉ vẫn là phi thường đáng giá lôi kéo, lần này trong lòng Tiêu Hướng Nguyên càng thêm kiên định, cũng không biết có thể thành công hay không.
“Tiểu sư đệ, thiết bài của đệ.”
Quách Lâm Sơn giao ba tấm thiết bài cho Trần Phỉ, Trần Phỉ cúi đầu nhìn thiết bài. Hơn nữa trong ô không gian có hai khối, trong ngực một khối, số lượng thiết bài Trần Phỉ có được, thoáng cái đã đạt tới sáu khối.
Lần này nhiệm vụ chân truyền chỉ cần năm khối, nhiều hơn nữa, kỳ thật cũng sẽ không lấy được nhiều đồ hơn.
Trần Phỉ cất kỹ thiết bài, không có lập tức cho Quách Lâm Sơn, sau này tìm một cơ hội, nếu như số lượng thiết bài cuối cùng của Quách Lâm Sơn không đủ, Trần Phỉ lại cho là tốt rồi, dù sao thời gian còn không ít.
“Bí cảnh lần này, mặc dù đã xảy ra rất nhiều biến cố, nhưng quả thật thứ tốt cũng tăng vọt rất nhiều.”
Tiêu Hướng Nguyên nhìn Trần Phỉ, lại một lần nữa mời nói: “Trần sư đệ, kế tiếp chúng ta cùng nhau hành động như thế nào, dựa theo công lao phân phối, chỉ cần chúng ta nỗ lực hết sức, chuyện phân phối, sư đệ không cần lo lắng. Hơn nữa tranh đấu kế tiếp có thể sẽ trở nên thường xuyên, nhiều người cũng an toàn hơn.”
Trần Phỉ hơi trầm ngâm, Tiêu Hướng Nguyên nói không sai, kế tiếp người vào đội khẳng định càng ngày càng nhiều, ngoại trừ thăm dò trong bí cảnh, cần hợp tác nhiều hơn ra, chính là phòng ngừa lạc đàn bị cướp.
Nếu như trước khi gặp được Ba Tạp, Trần Phỉ phỏng chừng sẽ đồng ý, dù sao thật sự gặp phải linh tài lợi hại, một mình Trần Phỉ quả thật không giải quyết được.
Về phần lạc đàn bị cướp, Trần Phỉ ngược lại không có bao nhiêu lo lắng, thân pháp dù sao cũng bày ở nơi đó.
Đương nhiên khẳng định không thể nói là tốt nhất trong bí cảnh, nhưng có thể đuổi kịp Trần Phỉ, kỳ thật chỉ có mấy người.
Mà có thể đuổi kịp, có thể làm gì Trần Phỉ hay không, cũng là một ẩn số. Tinh Dạ kiếm, Kinh Cức kiếm, Trấn Long Tượng, Thiên Nguyên Quyết, những thứ này đều ban cho Trần Phỉ lực phòng ngự không gì sánh kịp.
Độn Không Du càng làm cho Trần Phỉ có năng lực thoát khỏi dây dưa, cho nên những người đó thật sự đuổi kịp Trần Phỉ, phát hiện Trần Phỉ khó có thể gặm, cuối cùng cũng sẽ buông tha.
Bởi vì khi trả giá không tương xứng với thu hoạch, đại bộ phận mọi người đều sẽ xem xét thời thế, mà không phải tiêu hao trên người Trần Phỉ.
“Xin lỗi Tiêu sư huynh, sư đệ vẫn quen hành động một mình.” Trần Phỉ uyển chuyển cự tuyệt.
Tiêu Hướng Nguyên nhíu mày, tiếp theo không khỏi thở dài một hơi. Tiêu Hướng Nguyên coi như đã chuẩn bị tâm lý, cho nên tuy rằng không cách nào kéo Trần Phỉ vào đội ngũ, chỉ là hơi đáng tiếc.
Người xung quanh nghe được Trần Phỉ cự tuyệt, một số người cũng hơi tiếc nuối. Dù sao thực lực của Trần Phỉ rõ như ban ngày, nếu như có thể cùng nhau hành động, ít nhất sức cạnh tranh của cả đội ngũ sẽ trở nên mạnh hơn.
Quách Lâm Sơn kỳ quái nhìn Trần Phỉ, điều này hơi khác so với thương lượng lúc trước.
“Quách sư huynh, chúng ta đi thôi.” Trần Phỉ nhìn về phía Quách Lâm Sơn.
“Tiểu sư đệ, huynh suy nghĩ lại, huynh vẫn ở chỗ Tiêu sư huynh. Tiếp tục ở bên cạnh đệ, đối với đệ mà nói, ít nhiều cũng là gánh nặng.”
Quách Lâm Sơn suy nghĩ một lát, thấp giọng nói.
Chiến lực Trần Phỉ biểu hiện ra, đã vượt xa Quách Lâm Sơn, điểm ấy trong lòng Quách Lâm Sơn biết rõ.
Đi theo Trần Phỉ, chỗ tốt khẳng định càng nhiều, nhưng Quách Lâm Sơn không muốn liên lụy Trần Phỉ. Tuy rằng thân pháp của Trần Phỉ siêu quần, nhưng mang theo thêm một người, nhất định sẽ phiền toái rất nhiều.
Đã như vậy, Quách Lâm Sơn tình nguyện ở trong đội ngũ Tiêu Hướng Nguyên, như vậy an toàn bản thân có bảo đảm, lại không ảnh hưởng đến Trần Phỉ, nhất cử lưỡng tiện.
Trần Phỉ ngoài ý muốn nhìn Quách Lâm Sơn, nhìn hai mắt Quách Lâm Sơn, hiểu được ý nghĩ của Quách Lâm Sơn, Trần Phỉ không khỏi cười khổ một tiếng.
Quách Lâm Sơn lúc trước không có cách nào, chỉ có thể đi theo Trần Phỉ, như vậy mới có thể bảo đảm đầy đủ an toàn.
Bây giờ đã có lựa chọn khác, không muốn liên lụy Trần Phỉ.
“Tốt, Quách sư huynh, chú ý an toàn!”
Trần Phỉ biết tâm ý Quách Lâm Sơn đã quyết, không khuyên nữa, chỉ dặn dò một câu. Trên mặt Quách Lâm Sơn mang theo nụ cười, khẽ gật đầu.
Tiêu Hướng Nguyên đối với việc Quách Lâm Sơn gia nhập, tự nhiên là giữ thái độ hoan nghênh. Dù sao cũng là tu vi Luyện Tạng Cảnh, điều này có thể làm cho sức chiến đấu của toàn bộ đội ngũ trở nên mạnh hơn, tự nhiên không có lý do cự tuyệt.
“Các vị sư huynh, sau này còn gặp lại!”
Trần Phỉ chắp tay, thân hình chớp động, chạy về phía vị trí của Ba Tạp.
Quách Lâm Sơn rời đi, Trần Phỉ độc hành, quả thật làm cho không gian của Trần Phỉ trở nên lớn hơn. Không nói đến những thứ khác, chỉ cần uy hiếp của thiết bài, Trần Phỉ có thể trực tiếp tiêu trừ.
Trần Phỉ tìm một nơi an toàn, ném toàn bộ bốn thiết bài trong tay vào trong ô không gian, như vậy sẽ không có người khác có thể định vị được Trần Phỉ.
Một lát sau, Trần Phỉ đi tới trước hang động kia, dùng sức chấn động mặt đất.
“Ba Tạp, ta đến đây.”
“Nhanh như vậy, ngươi bây giờ có thể nấu ăn cho ta?”
Đầu nhỏ của Ba Tạp vươn ra, không thấy phía sau Trần Phỉ có những người khác ngược lại khiến Ba Tạp hơi bất ngờ, hắn còn tưởng rằng Trần Phỉ sẽ dẫn người đến, bởi vì đây không phải là lần đầu tiên Ba Tạp gặp phải võ giả nhân loại.
“Ngươi có dược liệu gì, lấy ra toàn bộ, như vậy ta mới có thể nhìn xem có thể làm cái gì.”
Trần Phỉ cách Ba Tạp mười mét thì ngừng lại, vị trí này, có thể cam đoan mặc dù Ba Tạp cuồng bạo, Trần Phỉ cũng có thể bình yên thoát ly.
Mặc dù bây giờ hai bên không có xung đột lợi ích, Ba Tạp khó có thể ra tay với Trần Phỉ.
Nhưng mọi việc đều nói vạn nhất, Trần Phỉ chỉ là phòng ngừa nguy hiểm có thể xảy ra mà thôi.
“Dược liệu cũng nhiều, ngươi chờ, ta đi xuống lấy một ít lên.”
Ba Tạp mỉm cười, đầu biến mất dưới mặt đất. Một lát sau, từng gốc dược liệu bắt đầu từ trong động bay ra ngoài.
Vừa mới bắt đầu Trần Phỉ còn không để ý lắm, nhưng chỉ trong chốc lát, bên ngoài hang động đã chồng chất hai ba mươi gốc dược liệu, càng mấu chốt chính là, niên đại những dược liệu này toàn bộ đều năm mươi năm trở lên, một gốc cao nhất đã tới gần trăm năm.
Đối với dược liệu mà nói, năm mươi năm đã khó khăn, trăm năm càng khó hơn.
Chỉ cần dược liệu niên đại hơn trăm năm, mặc dù là một gốc cây bình thường nhất, dược thảo chỉ có thể luyện chế Khí Huyết Đan, đều sẽ trở thành kỳ trân hiếm có.
Thậm chí nếu vận khí đủ nhiều, trăm năm sau, dược liệu bình thường có cơ hội chuyển hóa thành linh tài, giá trị trong nháy mắt tăng vọt.
“Những thứ này có đủ hay không?”
Đầu Ba Tạp chui ra, chỉ vào hơn ba mươi gốc dược liệu xung quanh, rất là tùy ý nói.
Thần thái kia, cực kỳ giống bộ dáng của người trồng rau chỉ vào bắp cải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận