Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 162: Đại bàng giương cánh

“Có người đuổi giết bọn họ?” Quách Lâm Sơn nhìn thân ảnh như ẩn như hiện phía xa, có chút kinh ngạc nói.
“Ngoại trừ người, hình như còn có yêu thú.” Trần Phỉ có chút không xác định, bởi vì khoảng cách hơi xa. Nhưng hiện tại hiển nhiên không phải là thời điểm tốt để xem kịch.
Lấy thân thủ mấy người Phó Triệu Tinh, giờ phút này đều phải liều mạng chạy trốn, bên Trần Phỉ chỉ có hai người, nào có tư cách xem kịch.
“Chúng ta cũng đi!”
Trần Phỉ nắm lấy bả vai Quách Lâm Sơn, thân hình chớp động, chạy về phía xa.
“Trước đừng đi, lưu lại cùng nhau đối địch, trên người bọn họ có rất nhiều thiết bài, chúng ta còn có cơ hội!”
Phó Triệu Tinh từ xa nhìn thấy Trần Phỉ chạy đi, không khỏi sốt ruột lớn tiếng hô lên. Nhưng nghe được Phó Triệu Tinh nói, Trần Phỉ chẳng những không có dừng lại, ngược lại còn chạy nhanh hơn, chỉ trong trong nháy mắt, liền biến mất trong mắt Phó Triệu Tinh.
“Chạy nhanh như vậy!”
Phó Triệu Tinh thầm mắng trong lòng, quay đầu lại nhìn thoáng qua sau lưng, có mười mấy người, từng người tu vi cụ thể như thế nào, Phó Triệu Tinh ngược lại không thấy rõ.
Nhưng trong số này, chỉ cần có hơn năm người Luyện Tạng Cảnh trở lên, cho dù những người khác đều là Luyện Tủy Cảnh, cũng đủ để át đi bọn họ.
Mà không chỉ có đông người, phía sau những người này còn có một ít thỏ yêu đi theo. Những thỏ yêu kia cho Phó Triệu Tinh cảm giác phi thường hỏng bét, trong tiềm thức, Phó Triệu Tinh đã muốn rời xa.
“Phó sư huynh, làm sao bây giờ, những người phía sau đuổi theo chúng ta không buông.” Có người thấp giọng nói, đã qua gần một khắc đồng hồ, những người đó tuy rằng đuổi không kịp, vẫn không có buông tha.
“Khởi Phi Bằng Thức!”
Phó Triệu Tinh do dự một chút, trầm giọng nói.
Phi Bằng Thức, dựa vào một kiện bán linh khí, có thể kết hợp nội kình của những người tu luyện Phong Thanh Huyễn Ảnh Quyết, đồng thời tốc độ tăng gấp bội. Nhưng di chứng cũng rất rõ ràng, sau khi sử dụng nhất định sẽ thoát lực, chiến lực mười không còn một.
Cũng chính bởi vì Phi Bằng Thức này, mấy người Phó Triệu Tinh mới có thể cùng nhau hành động, mặc dù gặp phải nguy hiểm không cách nào chống cự, bọn họ cũng có thể dựa vào loại thân pháp này để trốn thoát.
“Được!”
Mấy người Cù Kim Đài cũng cảm thấy được những người đuổi theo phía sau, bị khiếp sợ. Rõ ràng nhân số không ít, nhưng không ai trong số chúng phát ra âm thanh nào cả, ánh mắt còn nhìn chằm chằm bọn họ.
Phảng phất thứ bọn chúng cảm thấy hứng thú không phải là thiết bài, linh tài trên người bọn họ, mà là thân thể của bọn họ. Chỉ cần nghĩ một chút, cũng làm cho mọi người sởn gai ốc.
“Tật!”
Mấy người Phó Triệu Tinh đồng thanh quát khẽ, nội kình trong thân thể dùng phương thức kỳ lạ vận chuyển, tiếp theo chảy ra ngoài cơ thể, kết hợp với nhau.
Gió nhẹ thổi qua, bộ dáng một đầu phi bằng như ẩn như hiện xuất hiện ở bên cạnh mấy người Phó Triệu Tinh. Sau một khắc, đại bàng giương cánh, mấy người Phó Triệu Tinh biến mất tại chỗ, phi nước đại về phía xa.
“Hả?”
Du Đấu Sơn nhìn thân pháp của mấy người Phó Triệu Tinh, ánh mắt đỏ tươi không khỏi sáng lên. Thân pháp tốt, đây không phải là thứ hắn muốn tìm sao? Những người khác trong tộc quần hắn, thân pháp quá chậm.
Nếu như có thể thu được loại thân pháp này, phỏng chừng sẽ không có bao nhiêu người có thể trốn thoát.
Trần Phỉ đang dẫn Quách Lâm Sơn chạy vội, đột nhiên cảm giác được một cỗ khí tức phía sau xông tới. Vẻ mặt Trần Phỉ bất động, mang theo Quách Lâm Sơn tránh sang một bên, vừa lúc nhìn thấy mấy người Phó Triệu Tinh từ bên cạnh chạy như bay qua.
“Hợp thể kỹ? Lợi hại!” Quách Lâm Sơn kinh ngạc nói, loại hợp thể kỹ này không chỉ tu luyện khó khăn, mà bình thường còn cần điều kiện đặc thù mới có thể chân chính đạt được.
Trần Phỉ không nói gì, mà nhìn Phó Triệu Tinh, ở trên người Phó Triệu Tinh, Trần Phỉ có thể cảm giác được nguyên khí dao động rõ ràng, rất giống bán linh khí.
Loại hợp thể kỹ này, khuyết điểm cùng ưu điểm đều rất rõ ràng, ưu điểm tự nhiên là tốc độ cực nhanh, đặc biệt hữu dụng trong một số trường hợp.
Khuyết điểm là mấy người bọn họ, giờ phút này nếu như gặp phải công kích, chỉ có thể tránh né, căn bản không thể làm ra động tác phản kích nào khác. Hơn nữa bởi vì nội kình mấy người kết hợp, Trần Phỉ dùng tâm thần lực có thể cảm giác được rất nhiều tiết điểm thô kệch.
Trần Phỉ có thể phá vỡ các tiết điểm đó chỉ bằng một mũi tên.
Đương nhiên cũng không dễ dàng, bởi vì giờ phút này tốc độ mấy người Phó Triệu Tinh phi thường nhanh, Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong cũng rất khó bắt được thân ảnh của bọn họ, một cái chớp mắt liền biến mất.
“Hợp lực song phương chúng ta, phản sát người phía sau, như thế nào?”
Phó Triệu Tinh bỗng nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn về phía Trần Phỉ, lại đưa ra yêu cầu hợp tác.
Trần Phỉ có chút ngoài ý muốn nhìn Phó Triệu Tinh, ngươi cũng có thể chạy, lại còn muốn phản sát người phía sau. Vừa rồi Trần Phỉ không thấy rõ những người đó đã xoay người rời đi, cũng bởi vì Thiên Nguyên Quyết đang cảnh báo.
Rất hiển nhiên những người đó rất không dễ chọc, bằng không không đến mức xa như vậy, tâm thần lực có thể cảm giác được không thích hợp.
“Bọn họ có rất nhiều thiết bài, đủ để chúng ta phân chia.”
Vẻ mặt Phó Triệu Tinh có chút lo lắng, cũng không phải Phó Triệu Tinh thật sự muốn những thiết bài kia, mà là sau khi Phó Triệu Tinh chạy một đoạn đường, đột nhiên phát hiện, mấy người mình giống như đang bị những kẻ phía sau nhắm đến.
Rõ ràng giờ phút này song phương đã cách nhau mấy dặm, nhưng cái loại cảm giác bị khóa chặt này chẳng những không có biến mất, ngược lại còn trở nên càng trở nên rõ ràng.
Mà loại khóa chặt này cực kỳ quỷ dị, không chỉ những người đó có thể cảm giác được Phó Triệu Tinh, Phó Triệu Tinh thậm chí cũng có thể mơ hồ cảm giác được đối phương.
Một loại khóa chặt hai chiều, nhưng quyền quyết định không ở trong tay Phó Triệu Tinh. Có thể cũng chính bởi vì loại khóa chặt này, mới có thể cách nhau khoảng cách xa như vậy còn có thể hữu dụng.
“Không đủ người, xin lỗi.”
Trần Phỉ trực tiếp cự tuyệt, mang theo Quách Lâm Sơn đổi phương hướng chạy đi.
Lý do của Trần Phỉ quả thật chính là quá ít người, phản sát trở về như vậy, cuối cùng rốt cuộc là ai giết ai, hoàn toàn không thể đoán được. Trừ phi nhân số bên bọn họ tăng thêm mười mấy người, mới có hy vọng tương đối lớn.
“Ta biết Nguyên Thần Kiếm Phái các ngươi có một đám người tụ tập cùng một chỗ, cộng thêm bọn họ, như thế nào?” Phó Triệu Tinh lớn tiếng nói.
Hai người Trần Phỉ vừa nhìn liền biết là đệ tử Nguyên Thần kiếm phái, dù sao so với bọn họ, hai người này trực tiếp tìm tới sẽ câu thông tốt hơn.
Trần Phỉ dừng bước, quay đầu nhìn Quách Lâm Sơn, Quách Lâm Sơn khẽ gật đầu. Thời gian bí cảnh đã trôi qua hơn phân nửa, bây giờ quả thật phải lo lắng chuyện thiết bài.
Muốn thiết bài, chém giết là chuyện không thể tránh khỏi, vả lại phía sau có mười mấy người, nhưng số lượng thiết bài bọn họ cảm ứng được sắp tiếp cận ba mươi khối, phi thường khả quan.
Nếu như có thể lấy được lượng thiết bài này, cho dù phải phân chia, ít nhiều cũng có thể vào tay một hai khối.
Bước chân Trần Phỉ hơi dừng lại, hình như cũng không phải là không thể cân nhắc.
“Các ngươi đang suy nghĩ, làm sao giết ta?”
Một thanh âm đột nhiên vang lên, mấy người Trần Phỉ không khỏi cả kinh, tập trung nhìn lại, một thân ảnh huyết sắc từ xa hóa thành kinh hồng, đi tới trước mặt bọn họ.
Không có da thịt, không có ngũ quan, chỉ là một bóng dáng hoàn toàn do máu tươi tạo thành. Mà theo lời nói ra, huyết ảnh chậm rãi ngưng kết, biến thành bộ dáng Du Đấu Sơn.
Phó Triệu Tinh phát hiện khí tức khóa chặt trên người mình biến mất, đây là công pháp gì mà có thể vượt qua khoảng cách dài như vậy, trực tiếp phủ xuống hiện trường.
“Giết!”
Phó Triệu Tinh quát to một tiếng, người này lại kiêu ngạo như thế, một người cũng dám xuất hiện trước mặt bọn họ như vậy.
Phi Bằng Thức tản ra, mấy người Phó Triệu Tinh vờn quanh Du Đấu Sơn, cuồng phong gào thét, hóa thành từng đạo phong nhận chém tới Du Đấu Sơn.
Trần Phỉ nhìn Du Đấu Sơn bị vây công, luôn cảm thấy người này trông rất quen.
Trần Phỉ hồi tưởng một lát, thoáng nhớ tới, đây không phải là người bên cạnh Khuông Định Ba ở chỗ Chu Hồng Quả Thụ lúc trước sao? Nhưng lúc ấy Trần Phỉ nhớ rõ, người này tu vi giống như hắn, chỉ là Luyện Tủy Cảnh mà thôi.
Ngắn ngủn vài ngày không gặp, dĩ nhiên đã đột phá đến Luyện Tạng Cảnh trung kỳ? Đây là loại linh tài gì mới có hiệu quả này?
Mấu chốt là, giờ phút này Du Đấu Sơn biểu hiện ra khí tức, cùng võ giả bình thường có khác biệt thật lớn, làm cho người ta từ nội tâm cảm giác được không thoải mái.
Không chỉ có Du Đấu Sơn, lúc trước Trần Phỉ nhìn thấy mười mấy người kia từ xa, toàn bộ đều là khí tức như vậy, làm cho người ta nhìn qua khó quên.
“Xuy xuy xuy!”
Thanh âm huyết nhục bị chém qua vang lên, Du Đấu Sơn căn bản không có chống cự, tùy ý những lưỡi dao kia xẹt qua thân thể, thậm chí có thể nói là giang hai tay, nghênh đón những công kích kia đến.
Mấy người Phó Triệu Tinh tản ra bốn phía, cầm lưỡi đao cảnh giác nhìn Du Đấu Sơn.
Hành vi khác thường này của Du Đấu Sơn khiến mấy người Phó Triệu Tinh cũng nghi hoặc dị thường. Cố ý vượt qua hơn mười dặm, chỉ vì tới chịu chết sao?
Điều này thấy thế nào, cũng không phù hợp lẽ thường.
“Phốc!”
Trên mặt Du Đấu Sơn lộ ra tươi cười, tiếp theo toàn bộ thân thể thoáng cái sụp đổ, hóa thành một đống thịt băm rơi lả tả trên mặt đất.
Tu vi mấy người Phó Triệu Tinh vốn không kém, thậm chí có thể nói trong lần thí luyện này, thuộc về tiêu chuẩn trung thượng. Hiện giờ càng là nhiều người vây công một người, mà người đó còn không chống cự, đổi lại là Luyện Tạng Cảnh khác, cũng là kết quả tương tự.
“Người này muốn làm cái gì?” Cù Kim Đài tràn đầy nghi hoặc hỏi, điều này quá cổ quái, cổ quái đến mức rõ ràng giờ phút này bọn họ giết người, nhưng trong lòng bọn họ còn mang theo một sự lo âu.
“Lui về phía sau!”
Phó Triệu Tinh nhìn máu thịt trên mặt đất, sắc mặt đột nhiên biến đổi, quát to một tiếng, thân hình điên cuồng lui về phía sau. Mấy người Cù Kim Đài không dám trì hoãn, nghe được Phó Triệu Tinh nói cũng bạo lui.
Thình thịch!
Máu thịt trên mặt đất chợt vươn ra mấy cái xúc tu, chộp về phía mấy người, nhưng bởi vì Phó Triệu Tinh nhắc nhở, những xúc tu máu thịt này chỉ đập được trên mặt đất, phát ra tiếng vang nặng nề.
“Các ngươi đánh ta, bây giờ ta có thể đánh các ngươi.”
Một âm thanh nhàn nhạt từ trong máu thịt truyền ra, huyết sắc lưu chuyển, một đạo huyết ảnh từ trong huyết nhục đứng lên, máu thịt trên mặt đất bắt đầu điên cuồng ngưng tụ về phía huyết ảnh.
“Giả thần giả quỷ! Giết!”
Phó Triệu Tinh gầm lên một tiếng, thân hóa cuồng phong, lưỡi dao trong tay chém tới Huyết Ảnh.
Nếu huyết nhục còn có thể ngưng kết, vậy thì trảm huyết nhục đến hôi phi yên diệt, xem ngươi còn có thể khôi phục lại hay không!
Phó Triệu Tinh cũng là một người ngoan độc, những người khác gặp phải loại tình huống này, phỏng chừng đã bị dọa, nhưng Phó Triệu Tinh có thể kịp thời tỉnh lại, hành động quyết liệt.
“Giết!”
Mấy người Cù Kim Đài tuy sợ hãi, nhưng vẫn giết tới Huyết Ảnh. Nếu đã đánh nhau, tự nhiên là làm triệt để, đoạn tuyệt hậu hoạn.
“Đây là công pháp gì!”
Quách Lâm Sơn ở một bên nhìn, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc. Từ khi Du Đấu Sơn xuất hiện, đến bị đánh thành thịt băm, kỳ thật đều hoàn thành trong thời gian rất ngắn.
Quách Lâm Sơn tự nhận mình cũng coi như là hiểu rõ các loại kiến thức võ đạo, nhưng đối với loại tình huống này, quả thật chưa từng nghe thấy. Nếu như võ giả bị đánh thành như vậy còn có thể khôi phục, vậy thì không có hiểm địa gì có thể ngăn cản được nhân loại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận