Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 128: Hắn tiếp tục, thì hắn càng mạnh

Loại nhiệm vụ này nếu nói khó, quả thật phi thường khó, dù sao Thường Phù Đan cơ hồ đã phát huy dược tính của dược liệu bình thường đến cực hạn. Muốn nâng cao dược hiệu, chỉ có thể thông qua nâng cao niên đại để hoàn thành, giống như lúc trước Trần Phỉ dùng quỷ châu luyện đan.
Nhưng nếu nói khó đến mức không cách nào giải quyết, lại không đến loại trình độ này. Bởi vì trước đó không có đan sư đi nghiên cứu phương diện này, bọn họ chỉ cần dựa theo đan phương, có thể thuần thục luyện chế đan dược là được.
Loại phát minh đan phương mới này, ít nhiều có chút tốn công mà không có kết quả, chỉ sợ cũng chỉ có liên minh loại quái vật lớn này ra mặt, mới có thể dẫn động đông đảo đan sư đi tham dự.
“Khen thưởng phi thường tốt, là một viên Khải Nguyên Đan!” Trì Đức Phong hơi hưng phấn nói.
“Khải Nguyên Đan?”
Trần Phỉ cảm giác mình tựa hồ đã nghe qua tên đan dược này ở đâu, cố gắng hồi tưởng một lát, hai mắt Trần Phỉ không khỏi hơi mở to.
“Nhớ ra rồi? Chính là Khải Nguyên Đan, không hổ là đan sư liên minh, thủ bút không tầm thường.” Trì Đức Phong thấp giọng nở nụ cười.
Trần Phỉ khẽ gật đầu, đồng ý cách nói này, đơn giản là Khải Nguyên Đan có giá trị này.
Cái gọi là Khải Nguyên Đan, kỳ thật là một loại thánh dược chữa thương. Thánh tới trình độ nào đây, người bình thường mặc dù đã chết, chỉ cần thời gian không vượt qua một khắc đồng hồ, đều có thể dùng Khải Nguyên Đan cứu trở về.
Rất có một loại cảm giác người chết mà mọc lại thịt từ xương.
Đương nhiên, loại đan dược này cũng sẽ không dùng đến trên thân người bình thường, càng nhiều là nhằm vào võ giả.
Dưới Luyện Khiếu Cảnh, mặc dù đan điền của ngươi bị hủy, một viên Khải Nguyên Đan xuống, cũng có thể khôi phục đan điền của ngươi, cho ngươi có thể tu luyện một lần nữa, những ám thương khác, tự nhiên càng không thành vấn đề.
Như lúc trước Cát Hoằng Tiết bởi vì đột phá thất bại, dẫn đến khiếu huyệt cùng với tâm thần lực bị hao tổn, một viên Khải Nguyên Đan xuống, là có thể khôi phục những thương thế kia, bắt đầu thử đột phá một lần nữa.
Mà Khải Nguyên Đan không chỉ có tác dụng đối với võ giả dưới Luyện Khiếu Cảnh, cho dù là Luyện Khiếu Cảnh, tuy nói hiệu quả giảm bớt rất nhiều, nhưng cũng có thể chữa trị đại bộ phận thương thế, đặc biệt là đối với khiếu huyệt cùng với thương thế tâm thần lực, đều có kỳ hiệu.
Lúc trước Trần Phỉ nghe qua tên của đan dược này, là bởi vì Quách Lâm Sơn nói cho Trần Phỉ, loại đan dược này là dùng thịt quả của linh thụ Tiên Vân kiếm phái, cộng thêm rất nhiều linh tài khác luyện chế mà thành.
Mà loại đan dược này, hoàn toàn có thể chữa trị thương thế Phong Hưu Phổ lưu lại năm đó, bởi vì năm đó Phong Hưu Phổ chính là tâm thần lực và khiếu huyệt bị thương, cảnh giới rơi xuống Luyện Tạng Cảnh.
Cho nên viên Khải Nguyên Đan này, có cơ hội rất lớn để Phong Hưu Phổ khôi phục thương thế, lại bước lên Luyện Khiếu Cảnh.
Nguyện vọng của Quách Lâm Sơn, vẫn luôn là tìm được một viên đan dược như vậy cho Phong Hưu Phổ.
Nhưng rất đáng tiếc, Tiên Vân kiếm phái rất ít lấy Khải Nguyên Đan ra bên ngoài, có mấy lần, cũng bị một ít cường giả Luyện Khiếu Cảnh lấy đi, lại thừa nhận nhân tình cực lớn của Tiên Vân kiếm phái.
Nguyên Thần kiếm phái không có loại đan dược này, năm đó mặc dù có, cũng bị người dùng rồi, căn bản cũng sẽ không lưu lại, Phong Hưu Phổ tự nhiên cũng sẽ không có cơ hội.
“Nhiệm vụ này có thời hạn không?” Trần Phỉ đột nhiên hỏi.
“Không có, ta cố ý hỏi một lần, nhiệm vụ này thuộc về nhiệm vụ trường kỳ, chỉ có đan phương của ai đạt tới yêu cầu, bọn họ mới có thể rút nhiệm vụ này xuống.” Trì Đức Phong lắc đầu nói.
“Tốt, ta đã biết.”
Trần Phỉ khẽ gật đầu, trong lòng nhớ kỹ chuyện này.
Đúng vậy, Trần Phỉ muốn nhận nhiệm vụ này, muốn đạt được Khải Nguyên Đan. Mục đích cũng rất đơn giản, chính là vì Phong Hưu Phổ.
Thái độ của Phong Hưu Phổ đối với Trần Phỉ khiến người ta không còn gì để nói. Hôm nay đã có cơ hội khôi phục tu vi cho Phong Hưu Phổ, Trần Phỉ tự nhiên phải thử một lần.
Nhưng hiện giờ thời cơ còn chưa tới, Trần Phỉ phải đẩy độ thuần thục đan phương của Phi Lăng Đan tới đại viên mãn, sau đó mới có thể đi thôi diễn biến chủng Phi Lăng Đan.
Trì Đức Phong rời đi, Trần Phỉ dặn dò ngày mai mang thêm một nửa dược liệu.
Tích góp tiền đương nhiên vẫn là một nguyên nhân, nhưng quan trọng hơn, là Trần Phỉ muốn nhanh chóng xoát đan phương của Phi Lăng Đan đến đại viên mãn.
Buổi chiều, Trần Phỉ đang tu luyện Thông Nguyên Công, trong đầu nghĩ, ngày mai có nên trực tiếp đi Tiên Vân Thành, ở trong khách sạn suối nước nóng hay không.
Không nhất định phải cả ngày đều ở trong suối nước nóng, đến lúc đó có thể mỗi ngày tu luyện xong Trấn Long Tượng, liền trở về trong đình viện luyện chế đan dược, cũng tiết kiệm thời gian Trì Đức Phong chạy tới chạy lui.
“Cộc cộc cộc!”
Tiếng gõ cửa vang lên, Trần Phỉ dừng công pháp lại, có chút nghi hoặc mở cửa, phát hiện là Quách Lâm Sơn.
“Quách sư huynh, tìm đệ có việc?” Trần Phỉ đón Quách Lâm Sơn vào trong phòng, rót một chén trà cho Quách Lâm Sơn.
“Đúng là có một việc.”
Quách Lâm Sơn uống một ngụm trà, nhìn Trần Phỉ, nói: “Trong khoảng thời gian đệ đi Phong Quỷ Cảnh, ta đi tiếp nhận vòng khảo hạch thứ nhất của đệ tử chân truyền, thông qua.”
“Chúc mừng đại sư huynh.”
Trần Phỉ ngẩn ra, sau đó trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười, thật lòng cao hứng cho Quách Lâm Sơn.
“Lời chúc mừng này còn rất sớm, ta chỉ là thông qua vòng thứ nhất mà thôi.” Quách Lâm Sơn khoát tay nói.
“Khảo hạch của đệ tử chân truyền này, còn chia làm mấy vòng?” Trần Phỉ đối với cái này thật đúng là không biết, dù sao còn cách một chút khoảng cách.
“Vòng thứ nhất khảo hạch tâm tính.”
Quách Lâm Sơn gật đầu, nói: “Kỳ thật chính là một kiện linh khí trong môn, có thể kéo đệ tử vào trong ảo cảnh, nếu tâm tính vượt qua kiểm tra, coi như là qua vòng thứ nhất.”
Trần Phỉ bừng tỉnh gật đầu, Quách Lâm Sơn nói thoải mái, nhưng Trần Phỉ biết, phàm là liên lụy đến đệ tử chân truyền, khảo hạch như vậy tuyệt đối sẽ không dễ dàng.
“Ta vốn muốn lắng đọng mấy tháng lại đi, nhưng hơn một tháng sau, vòng khảo hạch thứ hai của đệ tử chân truyền đến sớm, ta phải chuẩn bị sớm.” Quách Lâm Sơn trầm giọng nói.
“Vòng thứ hai là khảo hạch gì?” Trần Phỉ hơi tò mò hỏi.
“Vòng khảo hạch thứ hai, là cùng ba môn phái khác.”
Quách Lâm Sơn sắp xếp lại ngôn ngữ một lát nói: “Chúng ta cùng Trầm Thủy các, Bắc Đẩu lâu, Trường Hồng phái có chung một bí cảnh, bí cảnh này mấy năm mở một lần, chính là chuyên môn khảo hạch đệ tử chân truyền. Vốn bí cảnh lần này phải nửa năm sau mới mở ra, lại đột nhiên đến sớm.”
Bí cảnh?
Trần Phỉ ngẩn ra, lại còn có một loại bí cảnh bốn môn phái cùng nắm giữ, hơn nữa còn gạt Tiên Vân kiếm phái ra ngoài.
Cũng không đúng, đoán chừng không phải gạt Tiên Vân kiếm phái ra ngoài, mà là Tiên Vân kiếm phái trực tiếp chướng mắt bí cảnh này. Bằng không thật sự là thứ tốt gì, với tính tình của Tiên Vân kiếm phái, đã sớm không còn chuyện gì của bốn môn phái khác.
“Muốn trở thành đệ tử chân truyền trong môn, cửa thứ nhất khảo hạch tâm tính, cửa thứ hai thì phải ở trong bí cảnh này đoạt được đủ đồ vật. Lúc trước ta không dám cho đệ đi, nhưng hôm nay đệ đột phá đến Luyện Tủy Cảnh, thân pháp của đệ tất nhiên tiến thêm một bước, ở trong bí cảnh này, chưa chắc không thể hành động.” Quách Lâm Sơn trầm giọng nói.
“Bí cảnh này có gì đặc biệt sao?” Trần Phỉ thấp giọng hỏi, nếu như không phải chỗ tốt đủ nhiều, Quách Lâm Sơn phỏng chừng sẽ không muốn kéo Trần Phỉ đi cùng.
“Linh tài, các loại linh tài trân quý, còn có dược liệu có niên đại. Quan trọng hơn là, trong bí cảnh có nguyên khí cực kỳ nồng đậm, ở bên trong tu luyện, làm ít công to.”
Quách Lâm Sơn nhìn Trần Phỉ trầm giọng nói: “Mấu chốt nhất chính là, bí cảnh này mấy năm mở ra một lần, nếu như muốn trở thành đệ tử chân truyền, nhất định phải ở trong đó có thành tựu. Tiểu sư đệ, nếu như đệ ở trong bí cảnh biểu hiện đủ xuất sắc, cửa ải này có lẽ môn phái sẽ cho đệ thông qua. Đến lúc đó, đệ lại tu luyện Thông Nguyên Công đến tầng thứ năm, lại vượt cửa ải thứ nhất khảo nghiệm tâm tính, đệ có thể lấy Luyện Tủy Cảnh tiếp nhận truyền thừa của đệ tử chân truyền!”
Trong lòng Trần Phỉ hơi giật mình, quả thật rất mê người.
Tu vi đạt tới Luyện Tủy Cảnh, Truy Hồn Bộ sẽ không vì tu vi Trần Phỉ mà không thể toàn lực thi triển. Nói cách khác, thân pháp hiện giờ của Trần Phỉ, trong Luyện Tạng Cảnh, chỉ sợ đều là tồn tại nhân tài kiệt xuất.
Cẩn thận một chút, trong bí cảnh này, chỉ sợ Trần Phỉ thật sự có cơ hội rất lớn.
Mà Quách Lâm Sơn vừa rồi nhắc tới một lần, bí cảnh mấy năm mới mở, mà Trần Phỉ một năm sau chỉ sợ sẽ đến Luyện Tạng Cảnh, đến lúc đó chỉ sợ phải chờ mấy năm, mới có thể tiếp nhận chân truyền truyền thừa.
Đối với đệ tử khác mà nói, tôi luyện lắng đọng vài năm, không tính là gì. Nhưng Trần Phỉ có cơ hội tu luyện càng nhanh càng mạnh, vì sao phải chờ mấy năm?
“Đệ không phải hạt giống chân truyền, cũng có thể tiến vào bí cảnh sao?” Trần Phỉ thấp giọng nói.
“Có thể, giống như ta, bên người cho phép mang theo một trợ thủ không phải Luyện Tạng Cảnh, các môn phái khác cũng vậy.”
Ánh mắt Quách Lâm Sơn sáng quắc nhìn Trần Phỉ, trong bí cảnh có vô số chỗ tốt, vả lại võ giả mạnh nhất cũng chỉ là Luyện Tạng Cảnh, chỉ cần không bị người vây công, mặc dù chỉ là đi vào trốn đi tu luyện, cũng là một địa phương phi thường tốt.
Trần Phỉ thân pháp tốt, lại có Tinh Dạ kiếm, Kinh Cức kiếm, tự bảo vệ mình, một chút vấn đề cũng không có.
Đây chính là nguyên nhân Quách Lâm Sơn đến tìm Trần Phỉ, trong mắt Quách Lâm Sơn, bí cảnh an toàn hơn nhiều so với Phong Quỷ Cảnh kia. Chỉ cần không mạo hiểm, trong lòng không có dục vọng gì, rất an toàn.
Đương nhiên, nếu Trần Phỉ vẫn là Đoán Cốt Cảnh, Quách Lâm Sơn sẽ không mang theo, Đoán Cốt Cảnh vẫn quá thấp, cũng may tu vi Trần Phỉ đã đột phá.
“Sư phụ đồng ý không?” Trần Phỉ hỏi.
“Trước khi ta tới đã tìm sư phụ, sư phụ để đệ tự quyết định.” Quách Lâm Sơn cười nói.
“Được, chỉ cần không ghét bỏ, bí cảnh này đệ đi.” Trần Phỉ không khỏi nở nụ cười.
Quách Lâm Sơn cũng nhếch miệng nở nụ cười, vỗ vỗ bả vai Trần Phỉ, lại tán gẫu một lát, Quách Lâm Sơn rời khỏi phòng Trần Phỉ.
Trần Phỉ đứng tại chỗ, trầm ngâm suy nghĩ.
Bí cảnh này sẽ không xuất hiện võ giả Luyện Khiếu Cảnh, nhưng võ giả Luyện Tạng Cảnh cùng số lượng yêu thú lại nhiều, đến lúc đó tranh đấu là khó tránh khỏi.
Thực lực của Trần Phỉ bây giờ, muốn tăng lên trong thời gian ngắn, Trấn Long Tượng là lựa chọn tốt nhất. Về phần kiếm thuật, Kinh Cức kiếm đã hoàn toàn đủ dùng.
Nếu nói về thân pháp, Trần Phỉ định đi hỏi Phong Hưu Phổ, mình còn có khả năng tiến thêm một bước hay không.
Tiên Vân kiếm phái.
“Trần Phỉ bình yên từ Phong Quỷ Cảnh trở về? Tu vi còn đột phá tới Luyện Tủy Cảnh?”
Du Nghĩa Sinh nhíu mày, hắn và Thân Đỉnh Duyên là sư huynh đệ cùng phong, ngày thường thường xuyên lui tới. Thân Đỉnh Duyên làm người ngang ngược, thế nhưng đối với người được tán thành, thái độ ngược lại sẽ không như thế, cho nên hai người ở chung không tệ.
Cái chết của Thân Đỉnh Duyên, chuyện này đã chậm rãi trôi qua, hoài nghi là Thần Viêm phái làm, nhưng ngoại trừ càn quét mấy trú điểm của Thần Viêm phái, không có thu hoạch gì khác.
Đối với Trần Phỉ lúc trước làm cho Thân Đỉnh Duyên gián tiếp chết đi, Du Nghĩa Sinh tự nhiên chán ghét trong lòng. Vốn tưởng rằng Trần Phỉ sẽ chết ở trong quỷ cảnh, không nghĩ tới an toàn trở về như vậy, tu vi còn đột phá.
“Nếu đã tới Luyện Tủy Cảnh, thay ta trao phong chiến thư cho hắn, ta muốn cùng hắn luận bàn võ nghệ!” Du Nghĩa Sinh phân phó tạp dịch nói.
“Vâng, công tử!” Tạp dịch thấp giọng nói, cẩn thận lui ra.
Một canh giờ sau, một phong chiến thư đặt ở trước mặt Trần Phỉ.
“Luận bàn võ nghệ? Không nhận, lui đi.”
Trần Phỉ nhìn thoáng qua, trực tiếp cự tuyệt, suy nghĩ một chút, Trần Phỉ lại nói: “Nếu đối phương còn tiếp tục, cứ nói ta nhận thua, hắn mạnh hơn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận