Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 1688: Trên mũi kiếm (4K) 1

Chương 1688: Trên mũi kiếm (4K) Thiên Thần cảnh hậu kỳ, là cảnh giới mạnh nhất của Hàn Sơn Vực, bất kể là người tu hành hay Nguyên Ma đều như thế. Hiện tại, Trần Phỉ dù chỉ là thần hồn đạt đến Thiên Thần cảnh hậu kỳ, nhưng so với những người khác ở Thiên Thần cảnh trung kỳ, đã tiến một bước dài.
Giờ phút này, theo thần hồn thuế biến, Trần Phỉ cảm giác mình bắt đầu cao lên vô hạn, thuận theo những khe hở không gian, dùng một chiều không gian cao hơn để quan sát toàn bộ Dung Hư Giới.
Đây được xem như một đặc tính có trong Kim Tiên chính quả. Nếu ở bên ngoài Dung Hư Giới, những người ở Thiên Thần cảnh hậu kỳ hoặc Nguyên Ma Thập Nhị giai hậu kỳ sẽ không thể làm được điều này. Trước đây, khi thần hồn của Trần Phỉ thuế biến đến Thiên Thần cảnh trung kỳ, cũng nhờ cộng hưởng với Thiên Tiên chính quả mà thần hồn quan sát được toàn bộ Dung Hư Giới.
Nhưng so với trước, Trần Phỉ lúc này quan sát Dung Hư Giới một cách toàn diện hơn, ngay cả những đặc tính thiên đạo của Dung Hư Giới cũng hiện rõ trước mắt Trần Phỉ, dường như chỉ cần đưa tay ra là có thể chưởng khống được những thiên đạo này.
Tuy vậy, Trần Phỉ không hề chạm vào những thiên đạo kia. Dung Hư Giới là bí cảnh, là vị diện vặn vẹo, thiên đạo là hạt nhân của vị diện vặn vẹo này. Chạm vào thiên đạo, tương đương với việc trực tiếp đối diện với sự ô nhiễm đó, dù thần hồn ở Thiên Thần cảnh hậu kỳ, Trần Phỉ cũng không muốn bị lây nhiễm.
Vị diện vặn vẹo không phải không có giá trị để chưởng khống, mà là giá phải trả quá lớn. Ví như tòa bí cảnh Thập Nhất giai ở Hàn Sơn Vực trước đây, chính là do những người ở Thiên Thần cảnh chưởng khống. Với sức mạnh của Thiên Thần cảnh, họ cũng chỉ dám chưởng khống bí cảnh Thập Nhất giai, và Hàn Sơn Vực bao nhiêu năm qua cũng chỉ nắm trong tay một tòa như thế.
Dung Hư Giới là bí cảnh Thập Nhị giai trung phẩm đỉnh phong, sắp thuế biến thành Thập Nhị giai hậu kỳ. Với bí cảnh loại này mà không có lực lượng của Hư Không Chân Thần Thập Tam giai, thì làm sao mà chưởng khống được? Dù ban đầu có miễn cưỡng luyện hóa được, về sau cũng sẽ bị ô nhiễm trong bí cảnh ăn mòn, cuối cùng sa đọa thành Nguyên Ma.
Trần Phỉ cảm thấy nên tránh những thiên đạo kia, cứ ngao du trong hư không. Sau đó, hắn nhìn thấy tình hình của những người ở Thiên Thần cảnh trung kỳ của Hàn Sơn Vực và đám Nguyên Ma Thập Nhị giai trung kỳ trong hư không.
Mười bốn tên Nguyên Ma Thập Nhị giai trung kỳ, con số mà Trần Phỉ đoán không sai lệch nhiều. Nhưng trong số đó, có mấy tên Nguyên Ma có cảnh giới đạt tới Thập Nhị giai trung kỳ đỉnh phong. So với Ngỗi Hàn Xuyên mà hắn từng gặp trước đây, khí thế của mấy Nguyên Ma này mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Trần Phỉ cảm thấy thời gian trôi qua trong hư không chớp nhoáng, hắn đã đến trước gốc linh tài vị cách Thập Nhị giai thượng phẩm sắp thành hình kia.
Gần đây, Trần Phỉ liên tiếp chém giết hơn mười Nguyên Ma Thập Nhị giai. Tuyệt đại bộ phận Bản Nguyên Linh Túy bị Trần Phỉ lấy đi, nhưng vẫn có không ít tiêu tán vào trong Dung Hư Giới. Nơi mà những bản nguyên Nguyên Ma tiêu tán đó tụ về chính là chỗ này, bị gốc linh tài vị cách Thập Nhị giai thượng phẩm này hấp thụ.
Ngoài ra, việc chém giết những Nguyên Ma Thập Nhất giai và người tu hành Địa Thần cảnh cũng khiến cho một lượng Bản Nguyên Linh Túy bị Dung Hư Giới hấp thu. Đến khi gốc vị cách linh tài này chính thức thành hình, thì đó cũng là lúc Dung Hư Giới được nâng lên thành bí cảnh Thập Nhị giai thượng phẩm. Lúc đó, những người ở Thiên Thần cảnh hậu kỳ của Hàn Sơn Vực cùng đám Nguyên Ma Thập Nhị giai hậu kỳ có thể giáng lâm nơi này.
Trần Phỉ nhìn gốc vị cách linh tài trước mắt, cảm thấy mình đang đi lên không gian bình chướng, tiến vào tầng trời thứ chín. Cột sáng Thông Thiên trên Kim Lĩnh Điện, có thể nói là đa số tu tiên giả ở tầng trời thứ chín đều cảm ứng được sự dị thường của Kim Lĩnh Điện. Nhưng những Chân Tiên và Thiên Tiên kia không dám đến hỏi. Về phần Kim Tiên, trước đó mười hai vị Kim Tiên đã là toàn bộ số lượng Kim Tiên của Dung Hư Giới, bây giờ chỉ còn mười một vị.
Trần Phỉ quan sát một lát trận pháp Kim Lĩnh Điện. Đợi cảm giác thần hồn bắt đầu suy yếu, Trần Phỉ mới tản cảm giác của mình, quay về bản thể. Trần Phỉ chậm rãi mở mắt, cảm nhận tình hình trong cơ thể, khóe miệng nở nụ cười.
Dùng thần hồn Thiên Thần cảnh hậu kỳ đi điều khiển thể phách và Nguyên Lực Thiên Thần cảnh trung kỳ, thì không có từ ngữ nào có thể diễn tả được sự nhẹ nhàng này. Chiến lực của Trần Phỉ cũng sẽ mạnh mẽ hơn trước.
Những Thiên Thần Binh còn lại trong hư không bay đến trước mặt Trần Phỉ, Trần Phỉ nhìn mấy món Thiên Thần Binh này, đang do dự có nên ép thể phách lên đến Thiên Thần cảnh hậu kỳ không.
Thần hồn đã được nâng lên, nếu thể phách cũng tiếp tục tăng lên thì sau này không còn lo lắng gì nữa. Nhưng đây đang ở Dung Hư Giới, bí cảnh này chỉ dung nạp được lực lượng của Thiên Thần cảnh trung kỳ. Một khi cảnh giới vượt qua, sẽ bị thiên đạo Dung Hư Giới cưỡng ép bài xích.
Thể phách Thiên Thần cảnh hậu kỳ cũng là tiêu chuẩn của Thập Nhị giai hậu kỳ. Nói cách khác, nếu Trần Phỉ cố ép thể phách lên Thiên Thần cảnh hậu kỳ, hoặc là thất bại, vì thiên địa lồng chim ở đó, ngươi không thể nào trốn thoát được. Hoặc là Trần Phỉ thành công, nhưng vì trốn thoát khỏi thiên địa lồng chim nên Trần Phỉ buộc phải rời khỏi Dung Hư Giới.
Trần Phỉ có không gian cách, thường thì có thể giấu tu vi của mình vào khoảng không gian khác. Nếu tốc độ đủ nhanh thì thật sự có cơ hội giấu được Dung Hư Giới. Nhưng ở Dung Hư Giới, Trần Phỉ cũng không thể bộc phát toàn bộ lực lượng của thể phách Thiên Thần cảnh hậu kỳ. Một khi bộc phát toàn diện thì chính là lúc phải rời Dung Hư Giới.
Xem ra việc có nâng cấp hay không, đối với Trần Phỉ hiện tại cũng không khác biệt quá nhiều. Trầm ngâm một lát, Trần Phỉ đưa một ngón tay lên một thanh hạ phẩm Thiên Thần Binh trước mặt.
"Keng!"
Cùng với âm thanh kim loại vặn vẹo đến cực hạn, chuôi hạ phẩm Thiên Thần Binh kia khẽ rung lên, bắt đầu vỡ vụn từng khúc. Linh túy trong đó bị rút ra, dung nhập vào thể nội Trần Phỉ. Có cơ hội, vẫn nên tăng cường chiến lực hết mức có thể. Nếu như gặp phải bất trắc mà bản thân phát hiện không đủ thực lực để phản kháng thì sẽ rất nguy hiểm.
Trong tay không có kiếm, và có kiếm mà không cần là hai chuyện khác nhau. Có đôi khi tôn nghiêm chỉ ở trên mũi kiếm!
Việc đột phá bằng cách thôn phệ linh túy trong binh khí đã là một chuyện quá quen thuộc đối với Trần Phỉ. Cảm giác giống như có vô số lưỡi dao xẹt qua từng tấc huyết nhục khi linh túy Thiên Thần Binh nhập vào cơ thể, lại một lần nữa lan tràn trong cơ thể Trần Phỉ.
Trước đây, Vũ Ma Lan Quyết chú trọng vào việc không điên cuồng thì không sống được. Với kẻ địch hung ác thì với chính mình cũng không khách khí. Bây giờ, Vũ Ma Lan Quyết biến thành Khai Thiên Ma Quyết, ma tính nhìn như thu liễm nhưng kỳ thực không hề giảm bớt, nhiều nhất là cấp độ công pháp tăng lên, có thể tận dụng ma tính tốt hơn để tu luyện.
Giống như lúc này đây, linh túy Thiên Thần Binh được tỉ mỉ luyện vào huyết nhục, dường như đây không phải linh túy binh khí, mà là một loại thiên tài địa bảo nào đó. Trước kia Vũ Ma Lan Quyết không có khả năng này, chỉ có thể luyện binh khí một cách thô sơ. Còn bây giờ Khai Thiên Ma Quyết lại tuyên khắc trận văn trên binh khí, để uy lực của binh khí tăng lên.
Chưa đầy một lát, thanh Thiên Thần Binh trong tay Trần Phỉ đã vỡ nát thành bụi phấn. Trần Phỉ bèn điểm nát thanh Thiên Thần Binh khác, tiếp tục thôn phệ linh túy bên trong. Trong chớp mắt, linh túy của những hạ phẩm Thiên Thần Binh còn lại đã dung nhập vào huyết nhục.
Chỉ vậy thôi thì hiển nhiên không đủ để nâng thể phách lên Thiên Thần cảnh trung kỳ. Trần Phỉ cầm lấy một thanh trung phẩm Thiên Thần Binh, thôn phệ và luyện hóa linh túy trong đó.
Lúc này ánh mắt của Trần Phỉ rất tĩnh lặng, dù cho linh túy đang xoay tròn xé rách trong huyết nhục thì cũng không thể làm lông mày của Trần Phỉ nhíu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận