Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 262: Vương đối vương

Nhìn thấy kết quả đơn giản hóa, trên mặt Trần Phỉ không khỏi lộ nụ cười, liền thích loại đơn giản hóa này. Bởi vì một số trường hợp, đôi khi thật khó để nói, loại kết quả nào sẽ xảy ra.
Đơn giản còn dễ nói, nhưng nếu phức tạp, thao tác cũng hơi phiền toái. Nếu thật sự xuất hiện loại khó hoàn thành này, phỏng chừng còn phải tiến hành đơn giản hóa lần thứ hai mới được.
Nhưng công pháp Luyện Khiếu Cảnh hiện giờ, lần đầu tiên đơn giản hóa động một chút chính là mấy chục vạn lượng, phí đơn giản hóa lần thứ hai sẽ cực kỳ khoa trương, Trần Phỉ hiện giờ thật đúng là không có tiền làm loại chuyện này.
Trong mật thất, Trần Phỉ vận chuyển Độn Không Du, tại chỗ xuất hiện mấy hư ảnh của Trần Phỉ, đồng thời cảm ngộ về Độn Thiên Hành bắt đầu cuồn cuộn không ngừng xuất hiện trong đầu Trần Phỉ.
Mấy tháng trước, khi Trần Phỉ vừa mới học tập Độn Thiên Hành, mỗi một lần tu luyện cũng đều có thể đạt được cảm ngộ tương ứng. Nhiều hay ít, tất cả đều có.
Nếu như ngày nào trạng thái tốt, bắt được một điểm nào đó trong công pháp, cảm ngộ còn phi thường nhiều.
Nhưng sau khi công pháp không ngừng tiến sâu, mỗi một lần tu luyện Độn Thiên Hành đã không thể cam đoan đều có cảm ngộ xuất hiện. Có đôi khi cần tu luyện nhiều lần, mới có thể tu luyện Độn Thiên Hành tiến bộ một chút.
Loại tình huống này, theo thời gian cùng với công pháp dần dần tiến sâu, trở nên càng ngày càng nghiêm trọng.
Đây là tình huống đại bộ phận võ giả đều sẽ gặp phải, trừ phi thật sự là thiên phú dị bẩm, ngộ tính đỉnh thiên. Bằng không tu luyện công pháp, chính là một chuyện nước chảy đá mòn.
Mà bây giờ khi đơn giản hóa Độn Thiên Hành, Trần Phỉ vận chuyển Độn Không Du, cảm ngộ Độn Thiên Hành nhộn nhạo trong thức hải, phảng phất làm cho Trần Phỉ trở lại lúc mới tu luyện Độn Thiên Hành.
Lúc ấy chính là loại cảm giác này, làm cho Trần Phỉ hiểu được, ngộ tính của mình tăng lên rất nhiều. Bất kể là bởi vì cổ thôn hay bởi vì đột phá đến Luyện Khiếu Cảnh mà mang đến tiến bộ.
Dù sao ngộ tính của Trần Phỉ thật sự tăng lên rất nhiều, nhưng thời gian sau đó chứng minh, tăng lên chút ngộ tính kia, còn cách kinh tài tuyệt diễm rất xa.
Mười ngày thời gian đột nhiên trôi qua, cuộc sống của Trần Phỉ vẫn bận rộn như trước đây.
Hai môn công pháp truyền thừa của Nguyên Thần Kiếm Phái là Độn Thiên Hành và Trọng Nguyên Kiếm, hiện giờ độ thuần thục đều dùng tốc độ cực kỳ ổn định tăng lên.
Độ thuần thục đan phương Linh Tuyết Đan xông về phía đại viên mãn đã trở nên nhanh hơn, khi mà ba ngày này dược liệu Phi Lăng Đan sung túc.
Mười ngày này ngoại trừ tu luyện công pháp, Trần Phỉ còn đi hai lần đến Đan Sư liên minh, tiếp nhận hai nhiệm vụ luyện chế Linh Tuyết Đan. Một lần là ba lô Linh Tuyết Đan, một lần là năm lô Linh Tuyết Đan.
Tổng cộng luyện chế tám lô Linh Tuyết Đan, Trần Phỉ tự nhiên đều hoàn thành nhiệm vụ, đạt được hai vạn bốn ngàn điểm cống hiến liên minh.
Ngoại trừ điểm cống hiến, trọng yếu nhất là Trần Phỉ có thêm năm viên Linh Tuyết Đan.
Lần này lấy được Linh Tuyết Đan, Trần Phỉ không bán cho hiệu thuốc nữa, mà trực tiếp dùng. Năm viên Linh Tuyết Đan, trực tiếp tăng cường gần mười lăm ngày tu vi của Trần Phỉ.
Phỏng chừng không đến một tháng nữa, khiếu huyệt đầu tiên của Trần Phỉ có thể chứa đầy.
Hao phí gần nửa năm thời gian để lấp đầy khỏa khiếu huyệt thứ nhất, tốc độ này ở trong tán tu tuyệt đối là không thể tưởng tượng được. Cho dù ở trong tông môn, cũng chỉ có những người bối cảnh hùng hậu, dựa vào đan dược mới có thể đạt tới loại trình độ này.
Trần Phỉ ở Luyện Khiếu Cảnh, phục dụng đan dược còn không tính là nhiều, chủ yếu dựa vào lúc trước vừa mới đột phá, thừa dịp nguyên khí quán thể, chứa đầy một nửa khiếu huyệt đầu tiên.
Mà bây giờ khi Trần Phỉ kiếm được Linh Tuyết Đan, tốc độ tu luyện kế tiếp của Trần Phỉ tuyệt đối sẽ không chậm hơn trước. Nói cách khác nửa năm mở ra một khiếu huyệt, đối với Trần Phỉ mà nói, hoàn toàn là chuyện có khả năng.
Thậm chí khi tu luyện Trọng Nguyên Kiếm tới đại viên mãn, tăng cường hiệu suất tu luyện, sau đó còn có Linh Tuyết Đan đại viên mãn, ổn định tốc độ kiếm được linh đan, đều sẽ tăng nhanh tốc độ tu luyện Trần Phỉ lần nữa.
Hai ngày sau, Trần Phỉ đứng trong chủ điện, nhìn trưởng lão môn phái xung quanh.
Trần Phỉ đang tu luyện trong đình viện, đột nhiên chưởng môn triệu kiến. Lúc Trần Phỉ chạy tới, nhìn thấy là cảnh tượng này. So sánh với lúc Trần Phỉ đến, lần này Luyện Khiếu Cảnh trong điện còn nhiều hơn một người.
Nhưng tuổi của trưởng lão này thoạt nhìn đã vô cùng lớn, không chỉ là tuổi tác, tinh khí thần mà vị trưởng lão này biểu hiện ra cũng có vẻ sa sút.
Nhưng tinh khí thần tuy yếu, nhưng khí tức phát ra lại có vẻ cực kỳ bàng bạc, cùng chưởng môn Cù Thanh Sinh, có thể nói là ngang hàng.
Thậm chí ở trình độ sắc bén, vị trưởng lão này cho Trần Phỉ cảm giác còn mãnh liệt hơn một chút.
“Hắn là Chu trưởng lão, đoạn thời gian trước đang bế quan.” Phong Hưu Phổ đứng bên cạnh Trần Phỉ, thấp giọng truyền âm nói.
“Thử đột phá đến Hợp Khiếu Cảnh?”
Vị Chu trưởng lão này tu vi ở Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ, hiện giờ tinh khí thần giảm xuống, hiển nhiên là tuổi thọ đại hạn sắp tới. Nếu như muốn tiếp tục kéo dài thọ, chỉ có đột phá đến Hợp Khiếu Cảnh mới có thể.
Hợp Khiếu Cảnh Thọ ba trăm, đột phá thành công, lập tức nhiều hơn trăm năm thọ mệnh.
“Đúng vậy!”
Phong Hưu Phổ gật gật đầu, không nói thêm gì khác. Bởi vì rất hiển nhiên, vị Chu trưởng lão này đột phá thất bại. Nếu không thì không phải trạng thái tinh thần như vậy.
Nguyên Thần Kiếm Phái có ba bộ truyền thừa hoàn chỉnh, so với tán tu tự nhiên là cực mạnh, dù sao công pháp rất nhiều tán tu tu luyện, đại bộ phận đều không thể đạt tới Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ.
Rất nhiều công pháp tán tu, thậm chí còn tổn hại nghiêm trọng, chỉ có mười mấy khiếu huyệt Luyện Khiếu Cảnh sơ kỳ, thậm chí là phương pháp tu luyện mấy khiếu huyệt.
So sánh như vậy, tán tu có vẻ khổ. Nhưng Nguyên Thần kiếm Phái, tự nhiên không có khả năng đi tìm cảm giác ưu việt trên người tán tu.
Ba bộ truyền thừa của Nguyên Thần Kiếm Phái có thể tu luyện tới Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ, nhưng cũng chỉ có thể đạt tới hậu kỳ mà không cách nào đạt tới Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong.
Muốn đột phá đến Hợp Khiếu, tu vi Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ có thể thử. Thế nhưng rất hiển nhiên, loại chuyện đột phá cảnh giới này, nhất định là tu vi càng thâm hậu, xác suất đột phá sẽ nhiều hơn.
Hợp Khiếu Cảnh vốn cực kỳ khó khăn, Tiên Vân Kiếm Phái có được hai Hợp Khiếu Cảnh, đặt nền móng cho thế lực bá chủ. Môn phái xung quanh, một Hợp Khiếu Cảnh cũng không có, là có thể biết độ khó đột phá như thế nào.
Năm đó trước khi công pháp của Nguyên Thần Kiếm Phái thất lạc, chỉ cần thiên phú đủ cũng có thể tu luyện tới Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong, nhưng hiện nay, chỉ có thể biến thành một loại hy vọng xa vời.
Điều này tự nhiên dẫn đến người của Nguyên Thần Kiếm Phái muốn đột phá đến Hợp Khiếu Cảnh, trở nên càng thêm khó khăn.
Người của Nguyên Thần Kiếm Phái, không phải là không nghĩ tới tu bổ Nguyên Thần Kiếm Điển, hoặc là tìm bộ phận bị mất trở về. Nhưng sau nhiều năm trôi qua, tiến triển rất ít.
Về phần tìm được một quyển công pháp có thể sánh ngang với Nguyên Thần Kiếm Điển, khó khăn này so với tu bổ Nguyên Thần Kiếm Điển còn khó hơn. Trừ phi Nguyên Thần Kiếm Phái ra một cường giả Hợp Khiếu Cảnh.
Lấy loại cường giả này làm cơ sở, ngược lại có khả năng hoàn thành chuyện như vậy. Nhưng Hợp Khiếu Cảnh, sao lại dễ dàng có thể đột phá như vậy.
“Hôm nay triệu mọi người tới đây, là có một chuyện.”
Cù Thanh Sinh đứng ở phía trên, nhìn mọi người phía dưới, trầm giọng nói: “Theo tin tức, Tiên Vân Kiếm Phái có khả năng tìm được tung tích của Thần Viêm Phái. Kế tiếp, Tiên Vân Kiếm Phái rất có thể sẽ phái ra nhân thủ, vây quét Thần Viêm Phái!”
“Thần Viêm Phái?” Rất nhiều trưởng lão nghe Cù Thanh Sinh nói, vẻ mặt đều khẽ động.
ân oán giữa Thần Viêm Phái và Tiên Vân Kiếm Phái đã kéo dài rất nhiều năm. Thần Viêm Phái đôi khi cũng sẽ quấy rầy các môn phái khác xung quanh, nhưng tinh lực chủ yếu vẫn là ở Tiên Vân Kiếm Phái.
Nói hai phái đối kháng lẫn nhau, ít nhiều có chút đề cao Thần Viêm Phái.
Có thể nói, Tiên Vân Kiếm Phái cơ hồ dồn ép Thần Viêm Phái, phàm là tìm được một ít tung tích Thần Viêm Phái, lập tức sẽ phái người tiêu diệt.
Cho nên Thần Viêm Phái nhiều năm như vậy, toàn bộ đều trốn đông trốn tây, sợ bị Tiên Vân Kiếm Phái phát hiện hang ổ của mình, từ đó dẫn tới tai ương ngập đầu.
“Tìm được tổng điện của Thần Viêm Phái rồi sao?” Vu Quảng Ấn ngẩng đầu hỏi.
Chưởng môn cố ý triệu tập người tới, chỉ sợ chuyện lần này Tiên Vân Kiếm Phái phát hiện ra có hơi lớn, bằng không Cù Thanh Sinh hoàn toàn không cần như thế.
“Hiện chưa rõ. Nhưng mặc dù không phải là tổng điện của Thần Viêm Phái, nhưng quy mô phỏng chừng cũng sẽ không nhỏ.”
Vẻ mặt Cù Thanh Sinh ngưng trọng, tiếp tục nói: “Đến lúc đó Tiên Vân Kiếm Phái hẳn sẽ triệu tập mấy môn phái chúng ta, cùng tham dự bao vây tiễu trừ, mọi người nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng!”
Trần Phỉ đứng ở phía sau, chỉ sợ đây mới là lời Cù Thanh Sinh muốn nói hôm nay. Nếu như bị triệu tập, các môn phái khác nhất định phải xuất thủ.
Phàm là phát sinh chiến đấu đều sẽ gặp nguy hiểm. Thần Viêm Phái bị Tiên Vân Kiếm Phái chèn ép, nhưng tuyệt đối không có nghĩa là một quả hồng mềm.
Chỉ bởi vì thực lực Tiên Vân Kiếm Phái quá mạnh, mới lộ ra Thần Viêm Phái hơi yếu. Mà các môn phái khác cũng không có thực lực như Tiên Vân Kiếm Phái, đối mặt với Thần Viêm Phái tự nhiên phải thận trọng!
Một lát sau, mọi người lần lượt rời khỏi chủ điện.
“Loại chuyện này nhiều năm như vậy, đã phát sinh vài lần, mỗi lần tuy rằng đều đánh Thần Viêm Phái tàn phế, thậm chí bị diệt. Nhưng qua vài năm, Thần Viêm Phái lại xuất hiện trở lại.” Phong Hưu Phổ nói với Trần Phỉ.
“Là phái chủ Thần Viêm Phái vẫn chưa chết?”
Trần Phỉ nghi hoặc nói, lúc trước Trần Phỉ đã nghe qua không ít chuyện liên quan đến Thần Viêm Phái, dù sao dám cứng rắn với Tiên Vân Kiếm Phái, cũng chỉ có Thần Viêm Phái.
“Có lẽ đã chết, có lẽ còn sống, không ai rõ ràng.”
Phong Hưu Phổ lắc đầu nói: “Lần này Tiên Vân Kiếm Phái phát hiện tung tích Thần Viêm Phái, chưởng môn lại cố ý dặn dò, phỏng chừng đến lúc đó các môn phái phải xuất ra không ít người.”
“Trước kia cũng đều như thế?”
“Đúng vậy. Nhưng con chỉ cần an tâm ở trong môn tiếp tục tu hành là được, chưởng môn sẽ không để con đi.” Phong Hưu Phổ cười nói.
Hiện giờ Trần Phỉ vừa mới đột phá Luyện Khiếu Cảnh chưa bao lâu, ngay cả linh kiếm cũng không có, là thời điểm yếu nhất, căn bản cũng không có khả năng để Trần Phỉ đi tham chiến.
Bằng không gặp phải Luyện Khiếu Cảnh mạnh hơn một chút, Trần Phỉ sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
Về phần để Trần Phỉ chuyên môn đánh Luyện Thể Cảnh của Thần Viêm Phái, loại chuyện này chỉ có thể vụng trộm làm, bằng không nếu Trần Phỉ bị phát hiện, càng thêm nguy hiểm, có thể bị Luyện Khiếu Cảnh của Thần Viêm Phái vây công.
Đây xem như là một loại ăn ý, đồng giai đối với đồng giai, ngươi không xuống tay với võ giả Luyện Thể Cảnh bên ta, ta cũng sẽ không cố ý đi tìm Luyện Thể Cảnh của các ngươi đánh.
Đương nhiên, nếu Luyện Thể Cảnh tự mình muốn chết, xen vào chiến đấu giữa Luyện Khiếu Cảnh, bị đánh chết, vậy tự nhiên không ai nói gì.
Cho nên thật sự để Trần Phỉ đi tham chiến, đối mặt nhất định là võ giả Luyện Khiếu Cảnh đồng giai, đối với Trần Phỉ mà nói, quá nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận