Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 196: Uẩn Kiếm Quyết

“A!”
Đệ tử xung quanh nhìn một màn trước mắt, tất cả đều không tự chủ được ồn ào lên.
Lúc Lam Vân Phong bắt đầu xung phong, bọn họ vốn tưởng rằng kế tiếp sẽ xuất hiện một trận chiến ngang tài ngang sức, dù sao Lam Vân Phong một khắc kia bày ra khí thế, quả thật kinh người, không kém hơn Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong bình thường bao nhiêu.
Thậm chí ở phương diện nào đó, một khắc kia Lam Vân Phong so với Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong còn cường đại hơn.
Nhưng đáng tiếc, một kiếm cường đại như vậy, lại không có đụng tới Trần Phỉ, bị Trần Phỉ dễ dàng tránh được.
Công kích cường đại hơn nữa, nếu như đánh không trúng người, vậy cũng là uổng công.
Vẫn nghe đồn cung thuật Trần Phỉ mạnh, thân pháp cũng mạnh. Lúc trước rất nhiều đệ tử đối với điều này không có khái niệm, trong lòng đều nghĩ mạnh hơn nữa, lại có thể mạnh đến đâu đây, dù sao tu vi bày ở nơi đó.
Võ đạo thế giới, tu vi cảnh giới, vĩnh viễn là thước đo cho chiến lực mạnh nhất.
Kết quả, hôm nay bọn họ đã được chứng kiến trọng cung của Trần Phỉ, khá lắm, một mũi tên kia hạ xuống, Luyện Tủy Cảnh tuyệt đối đến một người xuyên một người, đến hai người xuyên một đôi, tuyệt đối không có ngoại lệ gì.
Cho dù là Luyện Tạng Cảnh, chín người vừa rồi cũng đã sinh động chứng minh, ngạnh kháng, căn bản là chống đỡ không được mấy mũi tên. Muốn trốn, cũng nhất định phải có thân pháp cực kỳ xuất chúng mới được.
Thật vất vả mới đến gần, kết quả lại không có ai đụng tới thân ảnh Trần Phỉ. Sau khi tỷ thí toàn trường, Trần Phỉ toàn phương diện nghiền ép chín người, thậm chí chỉ có một mình Lam Vân Phong, để cho Trần Phỉ động kiếm.
Một kiếm kia, kinh diễm rất nhiều người, cũng làm cho mọi người hiểu được, cung thuật của Trần Phỉ mạnh, kiếm thuật đồng dạng không kém, thậm chí có thể mạnh hơn!
Lam Vân Phong đã bị người nâng xuống chữa trị, toàn trường chín người, Lam Vân Phong có lẽ thực lực là mạnh nhất, nhưng bị thương cũng là nặng nhất. Như Tiền Quang Cát, cũng chỉ là hai má trúng một quyền, ngất đi.
Tu dưỡng mấy ngày, cũng không có vấn đề gì lớn.
Xương bả vai Lam Vân Phong gần như vỡ nát, mặc dù lấy năng lực khôi phục của Luyện Tạng Cảnh, cũng phải mấy tháng mới có thể hoàn hảo như lúc ban đầu.
Không có điểm cống hiến, Thiết Tinh cũng không còn, còn phải dưỡng thương mấy tháng, Lam Vân Phong thiệt thòi thảm hại.
“Tỷ thí chấm dứt, người thắng cuối cùng là Trần Phỉ.”
Nguyễn Lữ Thao tuyên bố kết quả cuối cùng, gật đầu với Trần Phỉ, biến mất tại chỗ.
Trên Chân Truyền Phong hơn chín mươi đệ tử chân truyền, Nguyễn Lữ Thao có ấn tượng cũng không nhiều, hiện giờ lại thêm một mình Trần Phỉ.
Trần Phỉ chắp tay với đệ tử xung quanh, dẫn tới một đợt tiếng hoan hô. Trận chiến này, xem như hoàn toàn mở ra thanh danh của Trần Phỉ, những lời đồn đãi lúc trước có bao nhiêu quá phận, hiện tại nghịch chuyển càng mạnh.
Trần Phỉ đi vào trong Chân Truyền Điện, nhận tiền đặt cược.
Ngày hôm qua lúc lập ra đánh cược, mọi người liền lưu lại tiền cược trong Chân Truyền Điện, như vậy ai cũng đừng hòng đổi ý.
Giờ phút này Trần Phỉ đứng ở trước quầy, nhìn một túi lớn linh tài, nụ cười trên mặt hơi không kiềm chế được.
Không phải Trần Phỉ không đủ chững chạc, mà là lần này đặt cược thật sự là quá nhiều. Mỗi người một kiện linh tài, như Tiền Quang Cát càng là trực tiếp hai kiện linh tài, cộng thêm một ngày Vũ gia Nguyên Linh Trì.
Ngoại trừ linh tài, còn có trọn vẹn chín vạn điểm cống hiến.
Trần Phỉ khi nào đã lấy được nhiều điểm cống hiến như vậy, lúc trước nhiều nhất, cũng không vượt quá vạn, vả lại cơ bản lấy được không bao lâu, đã bị Trần Phỉ dùng hết.
Cho tới bây giờ, Trần Phỉ còn thiếu Phong Hưu Phổ rất nhiều điểm cống hiến.
“Chúc mừng Trần sư đệ.”
Đệ tử chấp sự cười nói, nhìn linh tài trên mặt bàn, nói không hâm mộ, đó tuyệt đối là giả. Nhưng những linh tài này là Trần Phỉ bằng vào thực lực bản thân lấy được, đệ tử chấp sự lại phi thường bội phục Trần Phỉ.
Một đánh chín, xa luân chiến, kết quả toàn trường nghiền ép đối thủ. Đệ tử chấp sự tuy rằng đã gặp qua không ít đệ tử chân truyền, nhưng như Trần Phỉ, quả thật rất hiếm thấy.
“Đa tạ!”
Trần Phỉ chắp tay, đóng gói linh tài, rời khỏi Chân Truyền Điện, về tới đình viện ở Chân Truyền Phong.
Trần Phỉ tính toán qua, dựa theo phương pháp tạo hình bán linh kiếm trong môn kia, linh tài trong tay Trần Phỉ hiện giờ đã dư dả. Nhiều nhất là còn thiếu một chút phụ tài khác, nhưng lấy điểm cống hiến của Trần Phỉ hiện giờ, đi Tàng Bảo Các đổi một chút là xong.
“Linh kiếm trong môn, gần như đều là tự mình rèn, qua hai ngày nữa đi Tàng Kinh Các đổi đoán tạo pháp này, có thể thử rèn.”
Trần Phỉ lẩm bẩm, lên kế hoạch cho mấy ngày kế tiếp.
Trần Phỉ bên này khôi phục bình tĩnh, trù tính chuyện bán linh kiếm, mà ở những nơi khác trong môn, giờ phút này còn đang náo nhiệt thảo luận tỷ thí trong diễn võ trường.
Mà theo thời gian trôi qua, loại thảo luận này càng ngày càng khuếch tán, những đệ tử nội môn có việc không đi, hoặc là căn bản không có hứng thú tìm hiểu những thứ này, giờ phút này cũng bị thảo luận xung quanh, cứng rắn nhét vào kết quả tỷ thí.
Không chỉ là kết quả tỷ thí, thậm chí ngay cả chi tiết phát sinh trong tỷ thí, cũng bắt đầu dần dần hiểu rõ.
Trận tỷ thí này, Trần Phỉ Thắng quá mức gọn gàng sạch sẽ, làm cho người ta hô to đã nghiền, đồng thời mức độ rung động cũng phi thường lớn. Chính vì vậy, làm cho người ta nhịn không được muốn thảo luận.
Hơn nữa có người bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, có phải cũng học một môn cung thuật hay không. Dù sao xa có thể công, lúc đoàn đội hành động, còn có thể trốn ở phía sau, thấy thế nào cũng có lời.
Trong nội môn nhiệt liệt thảo luận, những tiếng thảo luận này dần dần cũng truyền đến Chân Truyền Phong.
Lúc trước Trần Phỉ sớm tiếp nhận khiêu chiến, đã có một ít đệ tử chân truyền chú ý tới tin tức này, đặc biệt là mấy chân truyền cùng khóa với Trần Phỉ.
Nhưng đại đa số bọn họ đã từng chứng kiến cung thuật của Trần Phỉ, không ai cảm thấy Trần Phỉ sẽ thất bại.
Nhiều nhất chính là lúc nghe được Trần Phỉ muốn một chọi chín, trong lòng mơ hồ cảm thấy Trần Phỉ có phải hơi quá mức tự tin hay không.
Kết quả, hôm nay tỷ thí kết thúc.
Trần Phỉ đâu phải tự tin, rõ ràng là bảo thủ. Một chọi chín, bản thân không tổn hao chút nào, dựa theo tiết tấu này, phỏng chừng đánh thêm vài người nữa, cũng không có chút vấn đề nào.
Không chỉ có tân tấn đệ tử chân truyền hiểu được tin tức, chân truyền thăng chức những năm trước, tự nhiên cũng đạt được kết quả tỷ thí này, bắt đầu chú ý đến chân truyền cuối vị này.
Còn vài tháng nữa, kỳ hạn nửa năm sẽ đến, đến lúc đó vị trí chân truyền phải xếp hạng một lần nữa. Với thực lực Trần Phỉ biểu hiện ra, khẳng định không ai dám khiêu chiến Trần Phỉ, vả lại Trần Phỉ khẳng định còn có thể khiêu chiến lên trên.
Đến lúc đó sẽ biến thành đối thủ, hiện giờ tự nhiên cũng phải chú ý một chút.
Sáng sớm ngày thứ ba, Trần Phỉ xuất hiện ở Trong Tàng Kinh Các, không ít người nhìn thấy Trần Phỉ đều gật đầu chào, Trần Phỉ cũng nhất nhất đáp lại.
Một canh giờ sau, Trần Phỉ mang theo Uẩn Kiếm Quyết đã sao chép xong rời khỏi Tàng Kinh Các.
Uẩn Kiếm Quyết chính là một môn pháp môn có thể chế tạo linh kiếm.
Uẩn Kiếm Quyết cũng không phải thuần túy đoán tạo phương pháp, ngược lại có chút thiên về công pháp, một môn công pháp ôn dưỡng kiếm nhận, đưa kiếm nhận từ bán linh khí không ngừng tăng lên, cuối cùng thành tựu linh khí.
Quá trình ít nhiều có chút khó khăn, dù sao mục tiêu là linh khí, Trần Phỉ ở trong Tàng Kinh Các lật xem, phát hiện Uẩn Kiếm Quyết nếu thật sự muốn thành tựu một thanh linh kiếm, kỳ thật cần linh tài, so với linh kiếm bình thường nhiều hơn không ít.
Hơn ba phần khẳng định là không thiếu, thậm chí sẽ hơn một nửa, đều là chuyện có khả năng.
Nhưng mặc dù vậy, Uẩn Kiếm Quyết ở Nguyên Thần kiếm phái vẫn rất nổi tiếng. Bởi vì linh kiếm dùng Uẩn Kiếm Quyết thành tựu, hoàn toàn tương thông với võ học người đoán tạo.
Chỉ cần thành công, linh kiếm có thể lập tức tăng lên thực lực của người đoán tạo, hơn nữa tuyệt đối không có ngăn cách.
Đương nhiên, nếu như chỉ là điểm này, kỳ thật còn không tính là cái gì, dù sao linh khí dùng lâu, linh khí có thể không ngừng thích ứng khí tức võ giả, sẽ càng dùng càng thuận.
Làm cho rất nhiều người lựa chọn Uẩn Kiếm Quyết còn có một nhân tố mấu chốt, chính là Uẩn Kiếm Quyết thành tựu linh kiếm xác suất phi thường cao.
Chỉ cần ngươi tu luyện Uẩn Kiếm Quyết tới cảnh giới tinh thâm, sau đó nguyện ý đầu tư vào, một thanh linh kiếm sinh ra không dám nói ván đã đóng thuyền, nhưng cũng tám chín phần mười.
Chú tạo có nguy hiểm, giống như luyện đan, bằng không cũng sẽ không có nhiều bán linh khí như vậy, giống như ngọc bội trong tay Trần Phỉ hiện tại.
Tài liệu ngọc bội tuyệt đối là đủ rồi, nhưng đoán tạo không thành công, cuối cùng chỉ thành tựu một kiện bán linh khí.
Có thể tưởng tượng tỷ lệ thành công quan trọng như thế nào.
“Luyện Tạng Cảnh chỉ có thể chế tạo ra bán linh kiếm, nhưng đối với ta mà nói, cũng đã đủ rồi. Chờ khi nào đột phá Luyện Khiếu Cảnh, lại đầu nhập vào tài liệu khác, tăng nó tiến thêm một bước lên thành Linh Kiếm!”
Dọc theo đường đi, Trần Phỉ nghiêm túc lật xem Uẩn Kiếm Quyết mấy lần, trong lòng hiểu rõ, đồng thời trên bảng điều khiển cũng xuất hiện chữ Uẩn Kiếm Quyết.
Trần Phỉ khép Uẩn Kiếm Quyết lại, nhìn về phía Chân Truyền Điện cách đó không xa, thân hình chớp động, tiến vào trong đại điện, trực tiếp đi tới trước quầy.
“Trần sư đệ, có việc gì?” Đệ tử chấp sự có chút nghi hoặc nhìn Trần Phỉ.
“Sư đệ muốn hỏi một chuyện.”
Trần Phỉ hơi hạ thấp thanh âm một chút, nói : “Trên Chân Truyền Phong, có thể dẫn suối nước nóng dưới lòng đất lên giữa sân không?”
“Suối nước nóng?” Đệ tử chấp sự không khỏi ngẩn ra.
“Đúng vậy, có khả thi không?”
Trần Phỉ nhếch miệng nở nụ cười, Trấn Long Tượng cần nước sôi, Trần Phỉ lại không muốn nấu mình, chỉ có thể dựa vào suối nước nóng này để hỗ trợ.
Mấu chốt nhất chính là, Trần Phỉ không muốn tới khách sạn tu luyện nữa.
Dù sao trên Chân Truyền Phong, nguyên khí rõ ràng càng nồng đậm, đối với tu hành có ích. Nếu Trần Phỉ bỏ gần tìm xa đến khách sạn ở Tiên Vân Thành, vậy ít nhiều không có lời.
“Trên Chân Truyền Phong có cấm chế đặc thù, cho nên nguyên khí mới có thể nồng đậm như vậy, cho nên muốn cố ý đào đường thủy, là không khả thi.”
Trần Phỉ không khỏi nhíu mày, chẳng lẽ thật sự phải tiếp tục đi khách sạn, trước tiên xoát đầy Trấn Long Tượng, sau đó trở về tu luyện những thứ khác?
“Nhưng trên Chân Truyền Phong, là có suối nước nóng, chỉ là cũng không ở giữa sườn núi, mà là ở trên đỉnh núi. Trần sư đệ nếu muốn suối nước nóng, có thể tăng lên thứ hạng của mình, ta nhớ rõ viện lạc của mười chân truyền hàng đầu, thì có suối nước nóng.”
Đệ tử chấp sự cổ vũ nói, hắn cho rằng Trần Phỉ muốn suối nước nóng, là bởi vì thích ngâm suối nước nóng. Điều này không có gì đáng trách, mỗi người đều có thứ mình thích.
Ngâm mình trong suối nước nóng, loại chuyện này xem như là chuyện nhỏ không thể nhỏ hơn.
“Mười hạng đầu sao?”
Trần Phỉ cúi đầu trầm ngâm, xếp hạng chân truyền, Trần Phỉ nhất định là phải khiêu chiến lên trên, cũng không phải vì hư danh gì, mà là tài nguyên môn phái cho đối với chân truyền.
Thứ hạng càng cao, càng có nhiều tài nguyên, luôn luôn như vậy.
Trần Phỉ muốn nhanh chóng trưởng thành, loại tranh đoạt này, liền không tránh khỏi. Con đường võ đạo, có đôi khi chính là như vậy, phải tranh giành từng chút một!
Nhưng hôm nay nói những điều này còn hơi sớm, Trần Phỉ muốn khiêu chiến, những chân truyền khác chưa chắc sẽ nhận, trừ phi ngươi đưa ra đủ tiền cược, làm cho những người khác khó có thể cự tuyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận