Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ - Chương 1404: Diệt thần (length: 12461)

Việc Trang thận Chung hỏi ra câu này là do tình huống bây giờ ít nhiều có chút khó xử.
Bởi vì chiến đấu còn chưa xảy ra, mà giờ phút này lại cách nhau mấy chục vạn dặm, nếu bọn hắn cứ thế rút lui thì rõ ràng là không có chuyện gì xảy ra cả, coi như là một chuyến đi tay không mà thôi.
Nhưng hết lần này đến lần khác Trang thận Chung lại không cam lòng, hoặc có thể nói, lòng tham khiến hắn hận không thể lập tức chém giết Trần Phỉ.
Bảo vật chí cao như vậy, lại rơi vào tay một kẻ Cửu giai sơ kỳ, kẻ đó lại có thể chém giết Cửu giai trung kỳ, thậm chí toàn thân rút lui khi đối đầu với Cửu giai hậu kỳ.
Theo thông tin từ Khấu Hải Hạ, Trần Phỉ một năm trước còn là Bát giai đỉnh phong, mới đột phá lên Cửu giai sơ kỳ không bao lâu mà đã có được chiến lực như vậy, lại còn muốn đột phá đến Cửu giai trung kỳ.
Trong tình huống này, ai có thể tin rằng trên người Trần Phỉ không có chí bảo chứ?
Nếu chí bảo đó rơi vào tay bọn hắn, bọn hắn đã không phải khổ sở mắc kẹt ở Cửu giai trung kỳ, không nhìn thấy hy vọng đột phá cảnh giới.
Một khi Trần Phỉ thuận lợi đột phá đến Cửu giai trung kỳ, theo những gì đã thể hiện về chiến lực trước đó, hắn và Củng Nguyên Nham gộp lại có lẽ cũng không phải đối thủ của Trần Phỉ.
"Giết!" Ánh mắt Củng Nguyên Nham có chút dao động, sau đó không chút do dự nói. Trang thận Chung lòng tham, Củng Nguyên Nham cũng vậy thôi, để hắn gặp được Trần Phỉ trọng thương, Củng Nguyên Nham cảm thấy đây chính là cơ hội mà ông trời ban cho hắn.
"Giết thế nào?" Nghe Củng Nguyên Nham nói, Trang thận Chung không khỏi lộ ra nụ cười.
Trang thận Chung chỉ sợ Củng Nguyên Nham do dự, thậm chí giống như Khấu Hải Hạ trực tiếp rời đi, chỉ một mình Trang thận Chung thì căn bản không có khả năng chém giết Trần Phỉ.
Nhưng hiện giờ Trần Phỉ đang Độ Hư hợp kiếp, Quy Khư giới thiên kiếp, nếu kẻ tu hành khác dám xông vào thì sẽ phải độ kiếp chung, thiên kiếp không quan tâm đến mục đích của ngươi là gì.
"Trước dùng vật này trọng thương hắn, nếu hắn không chết, chúng ta sẽ liều mình xông vào trong độ kiếp!"
Một mũi tên màu vàng kim xuất hiện trong tay Củng Nguyên Nham, mũi tên này trông có vẻ bình thường nhưng Trang thận Chung lại cảm giác được sức mạnh khủng khiếp ẩn chứa bên trong.
"Đây là vật gì?" Trang thận Chung nghi hoặc hỏi.
"Diệt thần tiễn, chuyên diệt thần hồn, là một kỳ vật năm đó ở vị diện của ta. Diệt thần tiễn này dù không giết được Trần Phỉ thì chắc chắn cũng khiến vết thương của hắn nặng thêm, khi đó chính là cơ hội của chúng ta!"
Củng Nguyên Nham vuốt ve Diệt Thần tiễn bằng tay trái, trong mắt hơi chút tiếc nuối, đây là bảo vật chỉ dùng được một lần, sau khi sử dụng sẽ biến mất không dấu vết. Nhưng vừa nghĩ tới chí bảo trên người Trần Phỉ, sự tiếc nuối của Củng Nguyên Nham dần tan biến.
"Tốt, có bảo vật này trong tay, chắc chắn Trần Phỉ phải chết. Đến lúc đó muốn xông vào hư hợp cướp, có thể dùng dù này ngăn cản một lát."
Một cây dù giấy xuất hiện trong tay Trang thận Chung, hắn khẽ lắc, dù giấy mở ra, một lớp bảo hộ bao phủ xuống, trùm cả Trang thận Chung và Củng Nguyên Nham vào trong.
Củng Nguyên Nham cảm nhận được khả năng phòng hộ của chiếc dù này, không khỏi lộ ra nụ cười trên mặt.
Uy lực của Hư hợp cướp có thể xem là ở giữa Cửu giai sơ kỳ và Cửu giai trung kỳ, đối với Củng Nguyên Nham bọn họ mà nói, thật ra không đáng là gì, nhưng ít nhiều cũng sẽ có chút vướng tay vướng chân.
Bây giờ có bảo vật này phòng hộ, quá trình chém giết Trần Phỉ sẽ thuận lợi hơn nhiều.
"Không nên chậm trễ, ra tay!"
Lời Củng Nguyên Nham vừa dứt, tay trái đã dùng nguyên khí ngưng tụ thành một cây cung, tay phải cầm Diệt thần tiễn kéo ra sau.
Khi Diệt thần tiễn càng kéo căng, thiên địa nguyên khí xung quanh bắt đầu sôi trào dữ dội, rõ ràng Diệt thần tiễn lúc này không nhắm vào Trang thận Chung nhưng hắn vẫn cảm giác thần hồn run rẩy.
Như thể trong linh hồn có tiếng rung động, Diệt thần tiễn biến mất khỏi tay Củng Nguyên Nham, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mấy chục vạn dặm, đến trước mặt Trần Phỉ.
Trần Phỉ đang Độ Hư hợp kiếp, đột nhiên cảm giác thần hồn rung động, Gặp Thần Bất Diệt bắt đầu báo hiệu.
Trần Phỉ quay đầu nhìn về nơi thần hồn cảm nhận được, thấy một mũi tên vàng kim đang tiến tới cách mình trong vòng một trượng.
Mũi tên này có tốc độ cực nhanh, khi vừa nhìn thấy thì gần như ngay lập tức đã bị trúng tên. Nhưng đó là đối với những kẻ Cửu giai sơ kỳ hoặc Cửu giai trung kỳ khác.
Thời Gian Quy Tắc tinh thể trong thần hồn Trần Phỉ hơi rung động một chút, không gian phía trước mũi tên vàng kim đột nhiên trở nên đông cứng.
Dường như đã đoán trước Trần Phỉ sẽ sử dụng quy tắc thứ cấp thời gian, từng vòng gợn sóng nổi lên trên mũi tên vàng kim, đây là lực lượng quy tắc thứ cấp thời gian mà Củng Nguyên Nham đã bám vào mũi tên.
Đều có quy tắc thứ cấp thời gian thì xem như không có.
Nhưng hết lần này tới lần khác mũi tên vàng kim sau khi đâm vào phạm vi một trượng quanh người Trần Phỉ thì tốc độ đột nhiên chậm lại.
Cách đó mấy chục vạn dặm, Củng Nguyên Nham nhìn thấy cảnh này trong lòng, sắc mặt đột ngột biến đổi, lực lượng quy tắc thứ cấp thời gian của Trần Phỉ sao lại mạnh như vậy!
"Sao vậy?" Trang thận Chung thấy sắc mặt Củng Nguyên Nham thay đổi, vội hỏi.
"Diệt Thần tiễn gặp vấn đề, chí bảo trên người Trần Phỉ quá mạnh, chỉ sợ không phải thứ chúng ta có thể nuốt trôi, đi!"
Củng Nguyên Nham do dự một chút, rồi đột ngột quay người bay về phía lỗ hổng không gian của Huyền Phong Giới.
Ánh mắt Trang thận Chung hơi biến, nhưng Củng Nguyên Nham đã nói muốn đi thì chỉ mình Trang thận Chung ở lại cũng vô dụng. Dựa theo lời Củng Nguyên Nham thì có lẽ là muốn tìm thêm cường giả Cửu giai khác đến vây giết Trần Phỉ.
"Hai vị muốn đi đâu?" Thanh âm của Trần Phỉ đột ngột vang lên bên tai Trang thận Chung và Củng Nguyên Nham.
Không biết từ lúc nào, Trần Phỉ đã xuất hiện trước mặt hai người, một bước chân đã trực tiếp vượt qua mấy chục vạn dặm.
"Tốc độ này... không gian thiên đạo?"
Cảm nhận được dao động vừa rồi, mắt Củng Nguyên Nham không khỏi trừng lớn.
Không gian thiên đạo rõ ràng là do Đạo Tổ Nam Tài Minh nắm giữ, sao lại xuất hiện trong tay một Cửu giai Chí Tôn cảnh ở vùng biên cương xa xôi?
Không gian thiên đạo là chỗ dựa lớn nhất để Nam Tài Minh đứng vững tại Quy Khư Giới, tuyệt đối không bao giờ giao cho Cửu giai Chí Tôn cảnh nào khác, dù người đó có thân phận gì cũng vậy.
Củng Nguyên Nham không thể tin nổi, Trang thận Chung cũng vậy, vừa rồi còn cảm thấy khoảng cách mấy trăm ngàn dặm là tuyệt đối an toàn.
Cho dù có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng có thể dựa vào khoảng cách đó để trực tiếp rút lui khỏi hiện trường, nhưng bây giờ lại bất ngờ bị chặn lại.
Cùng lúc Trần Phỉ xuất hiện, hư hợp cướp cũng xuất hiện trên không, rồi khóa chặt lấy hai người Trang thận Chung và Củng Nguyên Nham.
Hư hợp cướp bao phủ cũng không tính là gì, nhưng thứ nhất là Diệt Thần tiễn không dùng được, sau đó là không gian thiên đạo xuất hiện, chuyện này đã hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của Củng Nguyên Nham và Trang thận Chung.
"Giết!"
Ánh mắt Củng Nguyên Nham do dự một chút, rồi đột nhiên gầm lên giận dữ, nhào về phía Trần Phỉ.
Nếu đó thực sự là không gian thiên đạo, dù chỉ là một phần, Củng Nguyên Nham biết mình cũng không thể chạy thoát. Đã vậy, chi bằng thừa lúc Trần Phỉ đang trọng thương và bị Hư hợp cướp uy hiếp mà đánh một trận được ăn cả ngã về không.
Trang thận Chung nhìn thấy hành động của Củng Nguyên Nham, ý nghĩ bỏ trốn lóe lên trong đầu, nhưng liền bị Trang thận Chung đè xuống.
Trốn không thoát, chỉ có liều mạng một phen thì mới có một con đường sống.
Trần Phỉ nhìn Trang thận Chung và Củng Nguyên Nham xông tới, một làn hắc vụ trào ra từ sau lưng, rồi xuất hiện trước mặt hai người.
"Rống!"
Tiếng gào thét kinh khủng vang vọng khắp bốn phương tám hướng, ngay cả Hư hợp cướp cũng bị tiếng rống này xua tan hơn phân nửa.
Thân thể Trang thận Chung và Củng Nguyên Nham đột ngột dừng lại trên không trung, thất khiếu đổ máu, trong mắt hiện lên vẻ mờ mịt, mãi cho đến khi dù giấy trên người hai người phát ra tiếng xé rách, Trang thận Chung và Củng Nguyên Nham mới hồi phục tinh thần.
"Con tà vật đó!" Trang thận Chung nhìn Xích Hồn Thiên Ma mà cả người run lên.
Tà vật này không phải đã bị vị kia của Hổ tộc xé nát rồi sao? Trong tình huống bình thường thì tuyệt đối không thể ngưng tụ lại trong thời gian ngắn như vậy, tại sao bây giờ lại xuất hiện?
Sắc mặt Củng Nguyên Nham âm trầm, đối mặt với một tà vật có sức mạnh của Cửu giai hậu kỳ thế này, bọn hắn không có nhiều cơ hội, ngoan cố chống cự thì kết quả cuối cùng cũng chỉ có một chữ "chết".
"Chia ra mà chạy!"
Củng Nguyên Nham thiêu đốt toàn bộ sức mạnh, rồi không chút do dự bay về phía xa, chỉ xem vận may của mình thế nào, xem con tà vật kia sẽ chọn ai.
Ngay khi tiếng nói của Củng Nguyên Nham còn chưa dứt, Trang thận Chung đã trực tiếp cho dù giấy trên đầu nổ tung, đẩy Xích Hồn Thiên Ma lùi lại một bước rồi chạy về một hướng khác.
Xích Hồn thiên Ma nhìn Trang Thận Chung và Củng Nguyên Nham tách ra, lựa chọn đuổi theo Trang Thận Chung, bởi vì Xích Hồn thiên Ma mang thù, vừa rồi dù giấy nổ tung, để Xích Hồn thiên Ma có cảm giác đau đớn.
Cảm giác được Xích Hồn thiên Ma truy hướng Trang Thận Chung, Củng Nguyên Nham trong mắt không khỏi lộ ra vẻ mừng, như vậy, cơ hội chạy trốn của mình không thể nghi ngờ sẽ lớn hơn rất nhiều.
"Ông!"
Một thân ảnh xuất hiện trước mặt Củng Nguyên Nham, hai đầu bốn tay, chính là Dạ Ma chiến binh.
Đốt hồn liệt diễm từ sau đầu Dạ Ma chiến binh phun ra, bao phủ hoàn toàn Củng Nguyên Nham, đồng thời bốn tay hai đầu bắt đầu ngưng tụ phù văn, một cái huyền trận Cửu giai trung phẩm trực tiếp bao phủ Củng Nguyên Nham.
Củng Nguyên Nham đầu tiên là cảm giác được thần hồn bị điên cuồng thiêu đốt, tiếp đó thân thể trầm xuống, đã bị một tòa đại trận Cửu giai trung phẩm bao phủ.
Củng Nguyên Nham ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, đột nhiên nhớ tới trước đó Trần Phỉ khi đối mặt với người của hổ tộc, xác thực có một đạo phân thân lưu lại chủ trì trận pháp.
Kia là phân thân Cửu giai sơ kỳ, phân thân này bị đánh nổ về sau, vậy mà cũng có thể như vậy không hề áp lực chút nào mà ngưng tụ lại?
Cho dù là người mang chí bảo, loại chuyện không phù hợp lẽ thường tu hành này, có phải hay không cũng quá nhiều một chút?
Niềm vui sướng vì chưa bị tà vật truy sát, bây giờ một lần nữa rơi vào tuyệt vọng, chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Trần Phỉ liếc mắt nhìn Trang Thận Chung và Củng Nguyên Nham hai cái, sau đó bắt đầu chuyên tâm độ kiếp.
Có được thể phách Cửu giai hậu kỳ, theo chưởng khống đạo thứ ba của thiên đạo, Huyền Tẫn chân giải rèn luyện ra bản nguyên trước tu vi một bước đột phá đến Cửu giai trung kỳ.
Cho nên kiếp trong Hư Hợp này, căn bản không thể làm lung lay thân thể Trần Phỉ, còn về kiếp bên ngoài, cũng bị Trần Phỉ tiện tay đuổi đi.
Trần Phỉ bây giờ thực lực như vậy Độ Hư hợp kiếp, hẳn là trong lịch sử Quy Khư giới, một vị độ kiếp thoải mái nhất. Nhàn nhã tản bộ, coi thiên kiếp như không có gì.
Chưa tới một khắc đồng hồ, khi Trang Thận Chung và Củng Nguyên Nham lâm vào trọng thương sắp chết, hư hợp kiếp cuối cùng kết thúc.
Thiên địa nguyên khí trong phạm vi mười mấy vạn dặm chen chúc hướng về Trần Phỉ mà đến, hình thành trên thiên khung một cái phễu khổng lồ, phía dưới chính là Trần Phỉ.
Tinh khí thần hồn của Trần Phỉ bắt đầu thuế biến, đồng thời một cỗ dẫn dắt nổi lên trong thần hồn, Trần Phỉ không ngăn cản cỗ lực lượng này, theo một đầu vết nứt không gian, xông vào bên trong bản nguyên hư không...
Bạn cần đăng nhập để bình luận