Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 213: Cường giả càng mạnh

Trần Phỉ cố ý dừng lại một lát, nhìn thấy một võ giả bị đánh gãy cánh tay, ném ra khỏi diễn võ trường, cuối cùng trận tỷ thí này mới dừng lại.
Sáng sớm hôm sau, dưới sự dẫn dắt của trưởng lão Tiên Vân Kiếm Phái, người của các môn phái đi tới ngọn núi chính của Tiên Vân Kiếm Phái.
Bước vào ngọn núi chính, Trần Phỉ rõ ràng cảm giác được, nguyên khí xung quanh tăng thêm một bậc, đã vượt qua Chân Truyền Phong của Nguyên Thần Kiếm Phái, viện lạc của Trần Phỉ.
Đi tới đỉnh núi, Trần Phỉ liếc mắt liền nhìn thấy một tòa đại điện đứng ở phía xa, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, rạng rỡ lấp lánh. Đồng thời một cỗ khí thế bàng bạc đập vào mặt, áp thẳng tâm linh người.
Chỉ có dời ánh mắt đi, cỗ khí thế áp bách tâm linh này mới có thể tiêu tán.
Trước đại điện có một diễn võ trường thật lớn, vị trí xem lễ đã sớm chuẩn bị tốt, Nguyên Thần Kiếm Phái theo chỉ dẫn, đi tới vị trí ngồi xuống, vừa vặn có thể nhìn thấy toàn bộ diễn võ trường.
Chỉ có điều chỗ của Nguyên Thần Kiếm Phái, hiện tại xếp ở cuối bốn phái. Rất hiển nhiên, trong suy nghĩ của Tiên Vân Kiếm Phái, thực lực của Nguyên Thần Kiếm Phái xem như yếu nhất, tự nhiên, vị trí cũng ở phía sau.
Cũng chỉ tốt hơn một chút so với các môn phái nhỏ khác, nhưng cũng chỉ là tốt hơn một chút mà thôi.
Giờ Tỵ rất nhanh đã đến, chân truyền tỷ thí của Tiên Vân Kiếm Phái, cũng lập tức bắt đầu.
Trần Phỉ hơi nghiêng người về phía trước, nhìn chân truyền của Tiên Vân Kiếm Phái tỷ thí dưới sân.
Chân truyền Tiên Vân Kiếm Phái không nhiều lắm, cùng Nguyên Thần Kiếm Phái cũng không kém bao nhiêu, khoảng trăm vị. Nhưng về mặt chiến lực, lại vượt qua Nguyên Thần Kiếm Phái rất nhiều.
Lấy mạt vị chân truyền của Tiên Vân Kiếm Phái làm ví dụ, tu vi chính là Luyện Tạng Cảnh đỉnh phong.
Ngoại trừ tu vi, còn thể hiện ra trình độ tinh diệu của chiêu pháp, cũng xa xa vượt qua. Lấy bộ công pháp Trần Phỉ vẫn quen thuộc kia, Kinh Lôi Kiếm Kình.
Tất cả chân truyền, đều tu luyện tới cấp tinh vi, kiếm xuất ra thì kinh lôi hiện.
Chân truyền Tiên Vân Kiếm Phái, bản thân đối với loại kinh lôi này, đã sớm tập mãi thành thói quen, cho nên kháng tính đều cực cao, không có ảnh hưởng gì. Nhưng nếu như đệ tử môn phái khác chống lại loại kiếm kình rung động tâm thần này, người bình thường căn bản không ngăn cản được.
“Chân truyền hạng chín mươi của bọn họ, đánh bại chân truyền hạng năm mươi của môn phái chúng ta không có vấn đề gì.”
Nghiêm Sư Tấn ngồi bên cạnh Trần Phỉ, vẻ mặt ngưng trọng nói: “Vô luận là chỉnh thể, hay là chiến lực đỉnh cao, Tiên Vân Kiếm Phái đều hơn xa chúng ta, cảm giác chênh lệch so với mấy năm trước, càng lớn hơn.”
Nói xong lời cuối cùng, Nghiêm Sư Tấn không khỏi thở dài một hơi.
Trần Phỉ khẽ gật đầu, bên ngoài binh hoang mã loạn, rất nhiều người cố ý di chuyển đến Tiên Vân thành, không thể nghi ngờ có rất nhiều thiên tài võ đạo đến. Mà những thiên tài võ đạo này, một đám lựa chọn đầu tiên, tự nhiên đều là Tiên Vân Kiếm Phái.
Chỉ có sau khi được Tiên Vân Kiếm Phái chọn xong, còn lại không cần, mới bị các môn phái khác hấp thu.
Có thể tưởng tượng thời gian vài năm trôi qua, đệ tử mới của Tiên Vân Kiếm Phái, thực lực đều đạt tới trình độ gì. Cho nên nhìn như mấy năm gần đây, thực lực các môn phái khác đang tiến bộ, nhưng Tiên Vân Kiếm Phái không thể nghi ngờ tiến bộ nhiều hơn.
Hai canh giờ sau, tỷ thí của đệ tử chân truyền Tiên Vân Kiếm Phái kết thúc. Đệ tử các môn phái khác, gần như nín thở xem xong toàn bộ cuộc tỷ thí.
Tỷ thí kết thúc hơi nhanh, bởi vì khi đến chân truyền trước hai mươi, gần như không có khiêu chiến gì. Đặc biệt là mười hạng đầu, thứ hạng gần như không hề nhúc nhích.
Tựa hồ là hiểu được thực lực của chân truyền mười hạng đầu cường đại, đệ tử ngoài mười hạng đầu, gần như không dám tiến lên khiêu chiến, cho nên mọi người ở đây cũng không có nhìn thấy thực lực chân truyền mười hạng đầu đến cùng có dạng gì.
Nhưng chỉ nhìn những đệ tử chân truyền khác, chiến lực như vậy cũng không dám khiêu chiến lên trên, cũng có thể nhìn ra không ít thứ.
“Hôm nay kết thúc hơi sớm, nếu vậy hôm nay liền hoàn thành việc đệ tử các phái tỷ thí luôn đi.”
Chưởng môn Tiên Vân Kiếm Phái nhìn đệ tử chân truyền nhà mình trên diễn võ trường, trên mặt lộ ra nụ cười nói. Một đời mạnh hơn một đời, thân là chưởng môn môn phái, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tự nhiên cực kỳ vui mừng.
“Tôn chưởng môn lệnh!”
Người của Tiên Vân Kiếm Phái không có việc gì, bắt đầu thông tri cho bốn môn phái Bắc Đẩu Lâu. Sớm hơn một ngày, ảnh hưởng lớn nhất kỳ thật là đệ tử Tiên Vân Kiếm Phái nhà mình, dù sao vừa mới tỷ thí xong.
Mặc dù có đan dược chữa trị, ít nhiều vẫn có hao tổn. Nhưng Tiên Vân Kiếm Phái cũng không quan tâm điều này, thực lực mạnh, có đôi khi sức mạnh chính là mạnh như vậy.
Bốn môn phái nhận được tin tức, có chút kinh ngạc. Nhưng nếu Tiên Vân Kiếm Phái đề nghị, bọn họ tự nhiên cũng không có ý phản đối, dù sao bọn họ càng chiếm ưu thế.
Chỉ có điều, vừa rồi xem xong chân truyền của Tiên Vân Kiếm Phái bày ra thực lực, ít nhiều để cho trong lòng bọn họ có chút nặng nề. Chênh lệch so với mấy năm trước, dường như thực sự lớn hơn.
Lấy thực lực chân truyền hạng mười của Tiên Vân Kiếm Phái đã thể hiện ra, chỉ sợ là đệ tử trong ba hạng đầu nhà mình, thậm chí là đệ tử hai hạng đầu, mới có một chút hi vọng đánh thắng, dưới ba hạng đầu cũng không cần thiết phải lên sân.
“Uông Quế Vũ, không biết vị nào nguyện ý xuống đây?”
Uông Quế Vũ chắp tay về vị trí của bốn phái, vẻ mặt mang theo một tia ngạo nghễ. Uông Quế Vũ vốn có thể đoạt được vị trí thứ chín, thậm chí thứ tám trong cuộc tỷ thí chân truyền vừa rồi.
Nhưng Uông Quế Vũ cố ý không khiêu chiến, mà ở lại vị trí thứ mười.
Không vì cái gì khác, chính là hy vọng có thể cùng chân truyền của bốn môn phái khác đánh mấy trận.
Bằng không thật đến vị trí thứ tám hoặc thứ chín, có lẽ sẽ không có chuyện của hắn.
Lúc trước vẫn tỷ thí với đệ tử trong môn phái, Uông Quế Vũ đối với võ giả bên ngoài Tiên Vân Kiếm Phái vô cùng tò mò. Vẫn nghe nói bốn phái khác xa không bằng Tiên Vân Kiếm Phái, Uông Quế Vũ chính là muốn nhìn xem, rốt cuộc bọn họ kém bao nhiêu!
Uông Quế Vũ đợi một lát, không nhận được bất kỳ phản ứng nào, lông mày không khỏi hơi nhíu lại, nói: “Không có vị sư huynh sư tỷ nào, nguyện ý chỉ điểm ta một chút sao!”
Ngữ khí của Uông Quế Vũ có vẻ không kiên nhẫn, trong biểu tình có một tia bất mãn, mặc dù chợt lóe rồi biến mất, nhưng vẫn bị rất nhiều người nhìn thấy.
“Vẫn muốn lĩnh giáo chiêu pháp của Tiên Vân Kiếm Phái, cơ hội hôm nay vừa vặn!”
Phương hướng Bắc Đẩu Lâu, một đệ tử khẽ quát một tiếng, thân hình chớp động, đi tới diễn võ trường, ánh mắt lấp lánh nhìn Uông Quế Vũ.
“Tại hạ…”
“Không cần giới thiệu, ngươi đánh thắng ta, ta mới có hứng thú nghe tên của ngươi!”
Lưu Bồi Dũng còn chưa tự giới thiệu mình, Uông Quế Vũ trực tiếp phất tay cắt ngang.
“Tốt!”
Sắc mặt Lưu Bồi Dũng nghẹn đỏ bừng, giận dữ mà cười, khẽ quát một tiếng, cầm trường đao trong tay, vài bước vọt tới trước mặt Uông Quế Vũ, một đao bổ xuống.
Tiếng sóng biển theo một đao này vang lên, phảng phất như có sóng lớn kinh thiên, xuất hiện trước mặt Uông Quế Vũ.
Thiên Hải Quyết, một trong những truyền thừa đứng đầu Bắc Đẩu Lâu. Lấy nội kình hùng hậu nổi danh, càng tu hành, lực lượng trong cơ thể càng nặng càng mạnh, khí thế càng bàng bạc vô cùng.
Lưu Bồi Dũng giờ phút này có thể biểu hiện khí thế sóng lớn như thế, hiển nhiên đã tu luyện Thiên Hải Quyết đến chỗ tinh thâm.
“Tới tốt!”
Uông Quế Vũ lớn tiếng cười, nghênh đón khí thế sóng lớn, thân thể không lùi mà tiến, lưỡi kiếm trong tay phảng phất hóa thành một đạo lôi quang, một kiếm đâm vào trong sóng lớn.
“Oanh!”
Đao kiếm không hề hoa mỹ va chạm cùng một chỗ, giằng co giữa không trung một lát, nhưng lập tức, lưỡi kiếm liền đè trường đao, đánh vào người Lưu Bồi Dũng.
“Phốc!”
Lưu Bồi Dũng phun ra một ngụm huyết vụ, cả người không khống chế được, bay ngược về phía sau. Bay hơn mười mét, cuối cùng nặng nề nện xuống mặt đất, lại phun ra một ngụm máu tươi.
Phương hướng Bắc Đẩu Lâu, một số đệ tử không tự chủ được đứng lên. Một chiêu huyết lui? Lưu Bồi Dũng chính là chân truyền đứng thứ ba Bắc Đẩu Lâu bọn họ, lại bị một chiêu đánh thành bộ dáng này!
Uông Quế Vũ không truy kích, chỉ thu hồi trường kiếm trong tay, ngạo nghễ chờ Lưu Bồi Dũng đứng lên.
Lưu Bồi Dũng giãy dụa một chút, xoay người đứng lên, sắc mặt tái nhợt.
Một chiêu vừa rồi, Lưu Bồi Dũng trọng thương. Lần này, Lưu Bồi Dũng bị đả kích hơi lớn. Dùng ra một chiêu mạnh nhất của mình, Lưu Bồi Dũng nghĩ tới Uông Quế Vũ sẽ cứng đối cứng, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, sau khi cứng đối cứng, sẽ có kết quả như vậy.
“Còn muốn đánh sao? Chiêu tiếp theo, có lẽ cũng không phải là bị chút thương tổn này!” Uông Quế Vũ khẽ ngẩng đầu lên nói.
“Lúc này mới bắt đầu mà thôi!”
Lưu Bồi Dũng nổi giận gầm lên một tiếng, toàn lực vận chuyển Thiên Hải Quyết, bắt đầu từng bước xông về phía Uông Quế Vũ, một cỗ khí thế thảm thiết từ trên người Lưu Bồi Dũng bốc lên.
“Oanh!”
Tiếng nổ mạnh kịch liệt hơn vừa rồi truyền đến, một thân ảnh bay ngược ra, hung hăng ngã ở ngoài diễn võ trường, trọng thương hôn mê bất tỉnh, ở chỗ ngực có một vết thương gần như lộ nội tạng ra ngoài.
Trên diễn võ trường, Uông Quế Vũ lui về phía sau vài bước, sắc mặt trắng bệch, nhưng rất nhanh trở lại bình thường, hơi thở thoáng dao động dần dần bình tĩnh lại.
Một chiêu gần như liều mạng của Lưu Bồi Dũng, đổi lại chính là Uông Quế Vũ lui vài bước, không hơn.
Đệ tử Bắc Đẩu Lâu có chút xôn xao, chân truyền hạng ba, lại chỉ có thể làm đến loại trình độ này? Sắc mặt đệ tử chân truyền xếp thứ hai của Bắc Đẩu Lâu khó coi, bởi vì thực lực của hắn chỉ mạnh hơn Lưu Bồi Dũng vài phần mà thôi.
Ai thắng ai thua, hoàn toàn phải xem phát huy trên sân. Mà Uông Quế Vũ lại gần như nghiền nát đánh bại Lưu Bồi Dũng. Hắn lại đi lên, cũng chỉ có thêm một người nằm trên mặt đất.
Vẻ mặt các trưởng lão Bắc Đẩu Lâu khó coi, đón Lưu Bồi Dũng trở về trị liệu. Đệ tử nhà mình bị đánh thành như vậy, sắc mặt có thể đẹp, mới là quái sự.
Trần Phỉ nhìn phía dưới, vẻ mặt bất động, thân thể Nghiêm Sư Tấn ở một bên hơi căng thẳng.
“Nghiêm sư đệ, có nắm chắc không?”
Mạc Chí Minh đi tới bên cạnh Nghiêm Sư Tấn, thấp giọng hỏi. Mạc Chí Minh là chân truyền xếp hạng hai, nhưng Mạc Chí Minh phát hiện, mình đối mặt với Uông Quế Vũ, một chút hy vọng cũng không có.
“Nếu như lấy thực lực hắn biểu hiện ra vừa rồi, còn có một chút khả năng.”
Nghiêm Sư Tấn nhíu mày, nhìn về phía Miêu Đạo Tân. Miêu Đạo Tân chiếm cứ chân truyền đệ nhất Nguyên Thần Kiếm Phái đã mấy năm, lần trước Tiên Vân Kiếm Phái xem lễ, chính là Miêu Đạo Tân bị chân truyền hạng tám của Tiên Vân Kiếm Phái đánh bại.
Nhiều năm trôi qua như vậy, thực lực của Miêu Đạo Tân có tiến bộ một chút, nhưng cũng không nhiều. Miêu Đạo Tân càng nhiều là đang mài giũa tâm thần lực, chuẩn bị tiến giai Luyện Khiếu Cảnh.
Giờ phút này vẻ mặt Miêu Đạo Tân ngưng trọng, nếu như thực lực của Uông Quế Vũ vừa rồi biểu hiện ra, Miêu Đạo Tân cũng có thể ứng phó. Nhưng Uông Quế Vũ, thực sự chỉ có thực lực như vậy sao?
“Còn có vị nào xuống chỉ giáo một phen?”
Uông Quế Vũ chỉ điều chỉnh một lát, liền nhìn về phía bốn phía, vẻ mặt so với vừa rồi, phô trương hơn rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận