Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ - Chương 1278: Đột phá, Tạo Hóa Cảnh trung kỳ! (length: 11841)

Tứ Cửu Thiên Kiếp trong tình huống bình thường, tất cả người tu hành đối mặt đều có cường độ như nhau, không phải vì nội tình của ngươi càng thêm sâu dày mà thiên kiếp lại gia tăng.
Đương nhiên, đây chỉ là tình huống thông thường, một vài trường hợp cực đoan có thể khiến cường độ Tứ Cửu Thiên Kiếp tăng vọt, thậm chí đạt tới mức Lục Cửu Thiên Kiếp, điều này là có thể xảy ra.
Lần này Trần Phỉ đối mặt Tứ Cửu Thiên Kiếp cũng khá đặc thù, vì trước đó Trần Phỉ đã trải qua thiên kiếp, hơn nữa còn tới hai lần.
Nên theo quy tắc thiên đạo, uy lực thiên kiếp đối với Trần Phỉ sẽ tự động tăng lên.
Mỗi đạo thiên lôi đều có sức công phá của một cường giả Tạo Hóa Cảnh trung kỳ thâm niên, thậm chí gần đạt đến đỉnh phong Tạo Hóa Cảnh trung kỳ.
Với những Tạo Hóa Cảnh sơ kỳ đỉnh phong khác, công kích thế này đơn giản là muốn họ bỏ mạng, dù là đối với những thiên kiêu Tạo Hóa Cảnh trong các chủng tộc Cửu giai cũng vậy.
Nhưng với Trần Phỉ, hắn đã chém cả ba Bát giai trung kỳ, nên đối với phiên bản nâng cấp Tứ Cửu Thiên Kiếp này, Trần Phỉ không mấy cảm giác.
Đạo thiên lôi thứ nhất vừa tiêu tán sau mấy hơi, thì đạo thiên lôi thứ hai đã xuất hiện trên đỉnh đầu Trần Phỉ, không cho người độ kiếp có cơ hội hồi phục.
Một khối kiếm thuẫn xuất hiện trước thiên lôi, ánh sáng mờ ảo lưu chuyển trên kiếm thuẫn, nhìn kỹ thì bên trong như có vô số không gian xếp chồng lên nhau, kéo dài nó đến vô tận.
Minh Ma Kiếm Thuẫn, chiêu thức phòng ngự được diễn sinh từ Cửu Thiên Minh Ma Quyết, so với Minh Hà Thuẫn trước đây thì lực phòng ngự tăng lên rất nhiều.
"Oanh!"
Thiên lôi và Minh Ma Kiếm Thuẫn va chạm, phát ra tiếng nổ kinh thiên, Minh Ma Kiếm Thuẫn hơi rung lên, phân giải và nghiền nát lực lượng trong thiên lôi.
Một kích toàn lực của thiên lôi, có sức mạnh gần như của một Bát giai trung kỳ, cứ vậy bị Minh Ma Kiếm Thuẫn dễ dàng ngăn cản.
Sau khi thiên lôi vỡ vụn, tiếp tục bị Trần Phỉ hấp thụ vào trong cơ thể, sức mạnh trong người Trần Phỉ chuyển hóa càng lúc càng nhanh, toàn bộ nguyên điểm không gian bắt đầu kịch liệt mở rộng, đồng thời cường độ cũng nhanh chóng tăng lên.
Trần Phỉ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, Tứ Cửu Thiên Kiếp tổng cộng có bốn đạo thiên lôi, giờ đã qua hai đạo, vẫn còn hai đạo đang ấp ủ trong lôi vân phía trên.
Trần Phỉ khẽ nhón chân phải lên hư không, một gợn sóng lan ra từ mũi chân, thân hình Trần Phỉ đột nhiên biến mất tại chỗ, đến khi xuất hiện lại thì đã ở trong lôi vân.
Độ thiên kiếp, Trần Phỉ đi thẳng vào khu vực trung tâm của thiên kiếp.
Ngoài vạn dặm, Thiên Giác Tê Ngưu không kìm được mà trợn to mắt, không hổ là chủ nhân của nó.
Những người tu hành khác độ thiên kiếp đều rất cẩn thận, không dám xảy ra bất cứ sai sót gì, còn chủ nhân của nó thì đầu tiên một chưởng vỗ tan một đạo thiên lôi, sau lại nhẹ nhàng dùng chiêu thức ngăn cản đạo khác.
Giờ lại xông thẳng vào trung tâm của thiên kiếp, xem hai đạo thiên lôi còn lại như không.
Trong lôi vân, ánh mắt Trần Phỉ chớp động, quan sát tình hình khu vực trung tâm thiên kiếp.
Trần Phỉ đột nhiên xâm nhập lôi vân, ngoại trừ việc Tứ Cửu Thiên Kiếp này không có chút khó khăn nào, thì Trần Phỉ cũng muốn xem, khu vực trung tâm của thiên kiếp này rốt cuộc là như thế nào.
Dùng cảm giác thì không thể chạm tới khu vực trung tâm thiên kiếp, chỉ khi tự mình tiến vào, tận mắt quan sát, mới có thể thấy được vài thứ khác biệt.
Cái gọi là thiên kiếp, thiên lôi chỉ là bề ngoài, bản chất là sự tranh đấu của Quy Khư giới.
Trong toàn bộ tu luyện của Bát giai Tạo Hóa Cảnh, điều gây cản trở nghiêm trọng với Trần Phỉ chính là Quy Tắc Thời Gian.
Những quy tắc khác, chỉ cần có phương pháp tu luyện thì Trần Phỉ đều có thể tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn, ngưng tụ thành quy tắc tinh thạch. Chỉ có Quy Tắc Thời Gian là không hề có phương pháp tu luyện nào cả.
Chỉ khi dựa vào ngộ tính, nắm bắt tia linh quang kia, mới có thể lĩnh hội một chút ảo diệu của Quy Tắc Thời Gian.
Thiên kiếp là sự tranh đấu của Quy Khư giới, nơi đây tự nhiên mang theo các loại quy tắc của Quy Khư giới va chạm kịch liệt, giữa những va chạm đó, rất nhiều chi tiết của trời đất mà bình thường không nhìn thấy được, có lẽ sẽ cảm nhận được ở chỗ này.
Trần Phỉ nhìn biến hóa nhỏ trong trung tâm thiên kiếp, ánh mắt tỏ vẻ suy tư.
"Ầm ầm ầm!"
Trần Phỉ đột ngột xâm nhập, khiến toàn bộ lôi vân điên cuồng rung động, như thể vô số Lôi Long khàn giọng gào thét.
Sau một khắc, hai đạo thiên lôi còn lại đồng thời xuất hiện trước mặt Trần Phỉ, đồng thời hai đạo thiên lôi còn dung hợp với nhau một nửa, nâng uy lực của thiên lôi lên cực hạn.
Trần Phỉ thu ánh mắt lại, nhìn hai đạo thiên lôi ở ngay trước mặt, tay phải nắm chặt, ba đạo lưu quang hiện lên bên ngoài cơ thể Trần Phỉ, khí thế của Trần Phỉ trong nháy mắt tăng vọt đến cực hạn.
Sức mạnh của Tam chuyển cửu thiên, một ảo ảnh Lục Túc Long Tượng lóe lên sau lưng Trần Phỉ, quyền phong của Trần Phỉ đã đánh vào trên thiên lôi trước mặt.
"Oanh!"
Toàn bộ trời đất bị một ánh sáng chói lóa bao phủ, chính giữa luồng sáng, một bóng người vung nắm đấm về phía trước, đánh vỡ thiên lôi từng chút một.
Không chỉ là thiên lôi, ngay cả lôi vân phía sau thiên lôi cũng bị một quyền của Trần Phỉ đánh ra một rãnh lớn.
Ánh sáng chói mắt giữa trời đất theo thiên lôi tan vỡ dần dịu lại, Trần Phỉ thu nắm đấm, thu hết những mảnh vỡ thiên lôi sắp tan nát vào cơ thể.
"Xoạt!"
Âm thanh như tiếng giang hải cuộn trào phát ra từ trong cơ thể Trần Phỉ, đây là tiếng va chạm của thể phách sau khi nguyên lực được thuần hóa.
Thiên lôi tan, tinh khí thần hồn và nguyên điểm không gian của Trần Phỉ bắt đầu quá trình chuyển hóa ở cường độ cao nhất.
Trần Phỉ nhắm mắt lại, thần hồn bắt đầu trở nên nhẹ nhàng, sau đó theo sự dẫn dắt của sức mạnh trời đất, từ từ thoát ra khỏi cơ thể, đụng vào hư không phía trước.
Ngoài vạn dặm, Thiên Giác Tê Ngưu vội vàng bay lên phía trước, muốn hộ pháp cho Trần Phỉ.
Mặc dù Trần Phỉ độ kiếp rất dễ dàng, nhưng là thân phận thuộc hạ, Thiên Giác Tê Ngưu không thể nào cứ đứng yên mà nhìn.
Chủ nhân của nó thực sự quá mạnh, không chỉ về phần thực lực hiện tại, trong lòng Thiên Giác Tê Ngưu, điều kỳ lạ và mạnh mẽ nhất ở chủ nhân là tư chất, là tốc độ tăng lên không hề biết đến bình cảnh.
Rõ ràng vài canh giờ trước tại Tiện Thành, vẫn chỉ là Tạo Hóa Cảnh sơ kỳ, giờ thì đã vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp.
Hơn nữa trong thời gian gần đây, vì thủ hộ Càn Khôn Thành, Thiên Giác Tê Ngưu cố ý dùng cảm giác của mình bao phủ khắp thành, nên đã nghe được không ít chuyện liên quan đến chủ nhân.
Căn cứ vào mọi điều đã chứng kiến tại Càn Khôn Thành, Thiên Giác Tê Ngưu khẳng định, có lẽ chủ nhân phá cảnh lên Tạo Hóa Cảnh chỉ chưa tới vài tháng.
Chính là tu vi vừa mới vào Tạo Hóa Cảnh sơ kỳ, tiếp đó lại chém chết Giác Thiệu Kỳ, rồi sau mấy tháng, lại phá vỡ bình chướng Tạo Hóa Cảnh trung kỳ.
Đây là tốc độ tu luyện thế nào? Chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy!
Nếu Thiên Giác Tê Ngưu không cố gắng làm tròn bổn phận, e rằng không bao lâu nữa sẽ bị chủ nhân lãng quên mất.
Tương lai chủ nhân nhất định có thể bước chân lên Chí Tôn Cảnh Cửu giai, thậm chí trở thành chủ nhân của cõi trời đất này, Thiên Giác Tê Ngưu cảm thấy mình nên thể hiện tốt một chút, tương lai có lẽ sẽ được chủ nhân nhớ đến, đề bạt một chút.
Trong hư không, Trần Phỉ mở mắt, nhìn lên những chùm sao trên trời.
So với lần trước, số lượng chùm sao trên trời lần này nhiều hơn, Trần Phỉ chớp thân hình, đi tới trước mặt những chùm sao này, bắt đầu lần lượt xem xét.
Những chùm sao xuất hiện lần này phần lớn đều đến từ bốn loại quy tắc chính là núi, mưa, lôi, điện, trong đó có không ít thuộc tính cực tốt, có thể nâng cao chiến lực của Trần Phỉ.
Nhưng so với những quy tắc mạnh mẽ kia, thì các thuộc tính quy tắc phổ thông này có phần tầm thường hơn một chút.
【 diệt: Vạn vật đều tẫn 】 - Một thuộc tính của Quy Tắc Hủy Diệt, lần trước Trần Phỉ đã chọn Quy Tắc Nhân Quả 【 không 】 giữa 【 diệt 】 và 【 không 】. Không phải là 【 diệt 】 không đủ mạnh, mà là lựa chọn 【 không 】 khi đó khiến Trần Phỉ an toàn hơn.
Bây giờ chủng tộc Chí Tôn Cửu giai của Quy Khư giới bị các chủng tộc ngoại vực vây quanh, không còn tâm trí chú ý đến nơi khác, nên dường như tác dụng của 【 không 】 đã giảm đi.
Nhưng thế gian rất nhiều chuyện, không thể chỉ nhìn trước mắt, rất nhiều sự việc không chắc chắn trong tương lai cũng phải cân nhắc đến.
Hiện tại chủng tộc Chí Tôn Cửu giai không còn tinh lực để ý ngoại giới, nhưng ai có thể đảm bảo rằng sau này sẽ không có chuyện gì khác xảy ra? Quy Tắc Nhân Quả 【 không 】 có thể giảm đến mức tối đa khả năng bị dính vào thị phi.
Trần Phỉ nhìn 【 diệt 】, rồi liếc mắt nhìn một quang đoàn khác, trong ánh mắt có chút do dự.
Quang đoàn kia không phải là quy tắc không gian 【 không 】, mà là 【 tĩnh 】 trong quy tắc mưa. Núi, mưa, lôi, điện đều có các thuộc tính của mình, chúng không quá mạnh, nhưng duy nhất thuộc tính này của quy tắc mưa, khiến Trần Phỉ khó lòng nắm bắt.
【 tĩnh: Vạn vật tĩnh lại 】. Vừa nhìn thuộc tính này, cũng không có cảm thấy gì khác biệt, thậm chí sức mạnh gia tăng bởi thuộc tính này có xu hướng thiên về tính ẩn nấp.
Trần Phỉ không cần bất kỳ đặc tính ẩn giấu nào, quy tắc nhân quả và quy tắc vận mệnh đã khiến cảm giác tồn tại của Trần Phỉ rất thấp, điều Trần Phỉ càng cần, là tăng lên chiến lực của mình.
Chỉ có sức mạnh, mới là vĩnh hằng.
Nhưng Trần Phỉ càng xem xét kỹ lưỡng đặc tính này, trong đầu liền sẽ không tự chủ hiện ra Quy Tắc Thời Gian.
Trần Phỉ không hiểu Quy Tắc Thời Gian, trong Tạo Hóa Cảnh không có nhiều người tu hành có thể nói mình hiểu, ngay cả cường giả trong Cửu giai Chí Tôn cảnh, cũng chỉ là hiểu một chút mà thôi.
Nhưng Trần Phỉ có bảng, có không gian ô thời gian gần như đình trệ, nhìn xem đặc tính 【tĩnh】 này, trong lòng Trần Phỉ hiện ra, chính là sự cách ly không gian.
Hai điều này rõ ràng không liên quan gì đến nhau, nhưng Trần Phỉ chính là sinh ra liên tưởng như vậy.
Người tu hành có lúc sẽ có cảm ứng trong minh minh, đây không phải một loại ảo giác, mà là có đôi khi thiên đạo và thần hồn, sinh ra một tia giao nhau, từ đó diễn hóa ra trực giác đặc thù.
Đều nói muốn tìm hiểu ra Quy Tắc Thời Gian, nhất định phải tại va chạm quy tắc, bắt được tia linh quang đó.
Cái gọi là linh quang này, kỳ thật chính là sự giao hội giữa thiên đạo và thần hồn, ngươi bắt được, cố gắng liền có thể một đường cảm giác được ảo diệu của Quy Tắc Thời Gian.
Giờ phút này Trần Phỉ do dự, là bởi vì 【tĩnh】 so với 【diệt】 trong việc tăng lên chiến lực, hiệu quả yếu hơn rất nhiều, thậm chí còn kém cả quy tắc không gian 【không】 về độ dứt khoát.
Nếu Trần Phỉ lựa chọn 【tĩnh】 tương đương với đi tranh giành một cơ hội nhỏ nhoi, xem có cơ hội trong tu luyện thông thường, ngộ ra một tia Quy Tắc Thời Gian hay không.
Cá cược hay không?
Đoạn đường này Trần Phỉ đi tới, khi nào từng cược? Cảnh giới nào mà không phải là đạp đất vững vàng, từng bước một tiến đến tu vi bây giờ.
Ánh mắt Trần Phỉ trở nên kiên nghị, một phát bắt lấy tinh đoàn 【tĩnh】 hướng về phương hướng ban đầu bay đi.
Trần Phỉ là không muốn cược, nhưng sự dụ hoặc của việc ngộ được Quy Tắc Thời Gian quá lớn, dù chỉ là một khả năng nhỏ nhoi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận