Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ - Chương 1164: Muốn? Cho ngươi a (length: 12130)

Kỷ Tr·u·ng Khôi đang muốn vượt qua Liêu Hạp phóng tới Trần Phỉ thì thấy cảnh tượng phía trước, thân hình không tự chủ được khựng lại, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Liêu Hạp cửu thiên kiếm, Kỷ Tr·u·ng Khôi đã thấy không ít lần, thậm chí còn tự mình cùng Liêu Hạp luận bàn qua, cho nên rất rõ chín chuôi Khai Thiên Huyền kiếm này mạnh mẽ như thế nào. Kết quả lần đối đầu không tưởng này, ngược lại là chín thanh thiên kiếm của Liêu Hạp bị ép bay ngược, giờ phút này càng đang ngưng kết giữa không trung.
Có thể thấy rõ chín thanh Khai Thiên Huyền kiếm kia đang kịch liệt giãy dụa, nhưng trong chốc lát khó thoát khỏi cái lạnh lẽo đóng băng kia.
Kỷ Tr·u·ng Khôi chấn kinh, người trong cuộc là Liêu Hạp, đồng tử cũng không khỏi hơi co lại.
Vừa rồi ra kiếm, Liêu Hạp tuy không dốc toàn lực, chủ yếu là phòng Trần Phỉ bỏ chạy, nhưng người dưới Khai Thiên cảnh hậu kỳ, tuyệt đối không thể đỡ được một chiêu này.
Loại tự tin này, là từ vô số trận chiến mà có.
Kết quả giờ phút này Trần Phỉ chẳng những không sao, ngược lại chiêu kiếm của hắn bị cưỡng ép đánh tan, chín thanh thiên kiếm thì bị khóa ở trước mặt.
"Kẻ này có vấn đề, dốc toàn lực!"
Liêu Hạp quát lạnh một tiếng, thân hình lóe lên, vượt trăm dặm tới trước chín thanh thiên kiếm, một chưởng vỗ ra, ngưng tụ sương lạnh trong nháy mắt vỡ tan, Liêu Hạp bắt lấy chín thanh thiên kiếm.
Ánh mắt Kỷ Tr·u·ng Khôi chuyển động một chút, đi theo bước chân của Liêu Hạp.
Trong lần đối đầu vừa rồi, Trần Phỉ lộ ra khí tức Khai Thiên cảnh trung kỳ. So với chiến lực Trần Phỉ bộc phát, tu vi Khai Thiên cảnh trung kỳ này ngược lại không đáng chú ý.
Ba người bọn hắn khí thế hung hăng xông thẳng tới Càn Khôn thành của nhân tộc, ý đồ không cần nói cũng biết, nên từ sớm đã không còn chỗ cứu vãn, mấu chốt là Liêu Hạp cũng không tính cứu vãn với nhân tộc.
Trước đó có tình báo, mọi manh mối đều chỉ về nhân tộc, duy nhất nghi ngờ chính là cảnh giới Trần Phỉ không đủ để làm được những chuyện đó.
Nhưng bây giờ Trần Phỉ thể hiện cảnh giới và chiến lực như vậy, mọi chuyện liền sáng tỏ.
Giết bảy tùy tùng Khai Thiên cảnh của Liêu Hạp, mối thù này, không giết Trần Phỉ, lòng Liêu Hạp sao cam tâm.
Hơn nữa lúc trước tại Hắc Thạch vực, ép nhân tộc xung phong chiến đấu, đã có thù cũ, thế nên lần này vốn muốn dứt điểm.
Chỉ là ban đầu Liêu Hạp vốn xem thường nhân tộc, cảm thấy nhân tộc chỉ là kiến cỏ, không để trong lòng.
Hiện tại thực lực Trần Phỉ tiến bộ quá mức, vậy thì thù mới hận cũ nếu tiếp tục bỏ mặc không quan tâm, thì lần sau gặp mặt, Liêu Hạp còn sức ngăn cản sao?
Liêu Hạp và Kỷ Tr·u·ng Khôi là cùng vào lãnh địa nhân tộc, kết quả cũng sẽ tương tự.
Bây giờ không thừa dịp Trần Phỉ chưa mạnh hơn mà nhanh chóng diệt trừ cái mầm họa này, không thì cho dù sau này luôn trốn ở Hàn Nam thành, e rằng cũng không xong.
Ông Dần ở phía sau nghĩ tới chiêu kiếm vừa rồi của Trần Phỉ, cổ có chút lạnh lẽo, tâm tính so với vừa nãy đã hoàn toàn thay đổi, vừa nghĩ xem nên đánh lén Trần Phỉ từ đâu thì sáu bóng người xuất hiện ngay trước mặt.
Trong lòng Ông Dần máy động, vừa muốn rút đao bổ vào một trong sáu bóng người, thì sáu kẻ xông vào đã bao vây xung quanh, sáu chiến binh hợp lực nghênh chiến Ông Dần.
Một chiến binh Khai Thiên cảnh sơ kỳ, dưới tình huống thi triển Thiên Thần Vũ Sương Quyết, có thể cưỡng ép ngăn một Khai Thiên cảnh trung kỳ một khắc đồng hồ.
Sáu chiến binh, lại thêm chiến trận phụ trợ tâm ý tương thông, sức mạnh bộc phát trong nháy mắt gây ra biến đổi lớn, đạt tới chuẩn người nổi bật Khai Thiên cảnh trung kỳ.
Sáu thanh Đồ Thần kiếm của chiến binh cộng hưởng sức mạnh, khiến sắc mặt Ông Dần thay đổi lớn, rốt cuộc nhân tộc Trần Phỉ này là thế nào, sao còn có thủ đoạn thân ngoại hóa thân, mà thực lực phân thân còn mạnh như vậy.
Khai Thiên cảnh trung kỳ Ông Dần, tình cảnh phút chốc trở nên tràn ngập nguy hiểm, Liêu Hạp và Kỷ Tr·u·ng Khôi bên kia, chiến đấu đã tiến vào trạng thái kịch liệt nhất.
Liêu Hạp một kiếm đâm tới, tám thanh Khai Thiên Huyền kiếm khác bám sát bên, kiếm chiêu xoay chuyển, một kiếm trận đã lặng lẽ thành hình, khiến một kiếm này của Liêu Hạp uy năng tăng vọt tức thì.
Một kiếm này, Liêu Hạp toàn lực ứng phó, thể hiện vô cùng tinh tế sức mạnh gần như đỉnh phong Khai Thiên cảnh hậu kỳ.
Kim Ô chùy của Kỷ Tr·u·ng Khôi tựa như thiên khung sụp đổ, đánh vào đầu Trần Phỉ.
So với chín thanh thiên kiếm của Liêu Hạp, Kim Ô chùy của Kỷ Tr·u·ng Khôi thiếu đi sự linh xảo, nhưng càng thêm khí thế bàng bạc, về sức mạnh thuần túy còn vượt cả chín thanh thiên kiếm của Liêu Hạp.
Trần Phỉ bất động, Tàng Nguyên Chung hiện lên, lơ lửng trên đỉnh đầu Trần Phỉ, Càn Nguyên kiếm trong tay trực tiếp chém về phía Liêu Hạp, hoàn toàn làm ngơ Kim Ô chùy của Kỷ Tr·u·ng Khôi.
Kỷ Tr·u·ng Khôi thấy vậy, mí mắt khẽ run, lực đạo trong Kim Ô chùy càng tăng lên.
Chỉ một Khai Thiên Huyền Bảo trung phẩm, mà muốn ngăn cản công kích của hắn sao?
"Oanh!"
Càn Nguyên kiếm đâm vào chín thanh thiên kiếm, hai bên giằng co một thoáng, tiếp đó mũi kiếm Càn Nguyên chém nát chín thanh thiên kiếm, chém thẳng vào cổ Liêu Hạp.
Cửu thiên kiếm trận bất phàm, nhưng Thiên Thần Vũ Sương Quyết của Trần Phỉ cũng có sức mạnh trận pháp, bàn về ngộ đạo công pháp lấy trận phá trận, Trần Phỉ không thể nghi ngờ càng chiếm ưu thế.
Còn có cả phách, quy tắc chủ đạo trong thần hồn, dù loại nào, Trần Phỉ đều mạnh hơn Liêu Hạp.
Nhìn thì Trần Phỉ chỉ là Khai Thiên cảnh trung kỳ, nhưng thật ra mọi mặt đều mạnh hơn Khai Thiên cảnh hậu kỳ thông thường, chủ yếu là cảnh giới hiện tại của Trần Phỉ quá dễ lừa người.
Toàn lực ra một kiếm, lần nữa bị ép phá, lần này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Liêu Hạp.
Giờ phút này, phảng phất Trần Phỉ mới là Khai Thiên cảnh hậu kỳ còn Liêu Hạp bất quá là Khai Thiên cảnh trung kỳ, nếu không sao lại xảy ra tình huống này.
Mũi kiếm Càn Nguyên ngay trước mắt, căn bản không né tránh kịp nữa, chín thanh Khai Thiên Huyền kiếm bỗng hiện ra trước người Liêu Hạp, che chắn thân thể Liêu Hạp.
Đây là một đặc tính của cửu thiên kiếm, phối hợp Cửu Thiên kiếm quyết, có thể vào thời khắc mấu chốt, để chín thanh Khai Thiên Huyền kiếm hiện ra hộ chủ.
Công thủ đều tốt, nên Liêu Hạp luôn muốn tăng cấp phẩm giai cho chín thanh thiên kiếm này, nhưng Khai Thiên Huyền Bảo nguyên bộ, không thể chỉ đơn độc tăng cấp cho một thanh, mà phải chín thanh đồng thời tăng.
Nếu không cuối cùng chín thanh Khai Thiên Huyền kiếm này sẽ tan nát, khiến bộ Khai Thiên Huyền Bảo hiếm có này hủy trong chốc lát.
Càn Nguyên kiếm còn chưa rơi vào chín thanh thiên kiếm thì Kim Ô chùy của Kỷ Tr·u·ng Khôi đã đập tan Tàng Nguyên Chung, lực đạo hơi giảm, rồi tiếp tục giáng vào đầu Trần Phỉ.
Kỷ Tr·u·ng Khôi đã thấy kiếm thức của Liêu Hạp bị phá, lòng cũng chấn động như Liêu Hạp, tên này rốt cuộc ở đâu ra mà thực lực Khai Thiên cảnh trung kỳ lại khủng bố đến thế.
Kỷ Tr·u·ng Khôi điên cuồng kích phát sức mạnh trong cơ thể, muốn Kim Ô chùy thêm chút lực đạo, nhân cơ hội này, đánh nát đầu Trần Phỉ một lần.
"Oanh!"
Một bàn tay chụp trước Kim Ô chùy, hai bên va chạm tạo ra tiếng nổ kinh thiên, trạng thái tiến thẳng không lùi của Kim Ô chùy đột ngột dừng lại, không thể tiến thêm chút nào.
Công kích bị ngăn lại mạnh mẽ, lực phản chấn cuộn ngược, sắc mặt Kỷ Tr·u·ng Khôi tái nhợt, nhưng giờ này Kỷ Tr·u·ng Khôi đã không kịp chú ý bản thân, mà nhìn Liêu Hạp.
Trần Phỉ cưỡng ép ngăn cản công kích của hắn, không những không hề ảnh hưởng đến Càn Nguyên kiếm, mà trong tích tắc Kỷ Tr·u·ng Khôi nhận thấy kiếm này như thế nào mà bỗng nhiên tăng thêm sức mạnh.
"Keng!"
Tiếng lưỡi kiếm va chạm méo mó vang lên, chín thanh thiên kiếm bùng nổ quang mang chói mắt, liều mạng muốn ngăn sức mạnh kiếm phong trên Càn Nguyên kiếm.
Nhưng không ăn thua, quang mang hung dữ của chín thanh thiên kiếm chỉ lóe lên, rồi ảm đạm, mũi kiếm Càn Nguyên phá vỡ ngăn cản của chín thanh thiên kiếm, rơi vào thân Liêu Hạp.
Thời khắc mấu chốt, Liêu Hạp vặn người, Càn Nguyên kiếm không chém trúng cổ Liêu Hạp, mà lại từ vai một đường xẻ xuống, chia Liêu Hạp từ trên xuống dưới thành hai nửa không đều. Tất cả xảy ra trong chớp mắt, liên thủ của Liêu Hạp và Kỷ Tr·u·ng Khôi, kết thúc bằng việc Liêu Hạp bị trọng thương.
"A!"
Cơn đau thấu tận thần hồn khiến Liêu Hạp không tự chủ được đau đớn kêu lên, Liêu Hạp điên cuồng lui lại, kéo dài khoảng cách với Trần Phỉ.
Một kiếm, đánh tan mọi tự tin của Liêu Hạp, lúc này, dù nói Trần Phỉ là Khai Thiên cảnh đỉnh phong, Liêu Hạp cũng sẽ tin, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn.
"Rắc rắc rắc!"
Hàn khí bao phủ khiến Liêu Hạp vốn đang lùi lại thân thể cũng trở nên chậm chạp, Liêu Hạp không ngừng phá vỡ lớp băng xung quanh, nhưng hàn khí vẫn không ngừng lan tới.
Kỷ Trung Khôi cũng nghĩ lui, một kiếm đánh băng này không chỉ đánh tan tự tin của Liêu Hạp, mà cũng tương tự đánh sập Kỷ Trung Khôi.
Vừa rồi còn nghĩ thừa dịp Trần Phỉ còn chưa đột phá đến Khai Thiên cảnh hậu kỳ mà tiêu diệt hắn ở đây, vĩnh trừ hậu họa.
Hiện tại Kỷ Trung Khôi chỉ muốn trốn về Hàn Nam thành, để thành chủ Hàn Nam thành bảo vệ hắn, hoặc là động viên toàn bộ Khai Thiên cảnh hậu kỳ của Hàn Nam thành tiêu diệt Trần Phỉ.
Nhưng Kỷ Trung Khôi muốn lui, cũng phải xem Trần Phỉ có đồng ý không.
Kỷ Trung Khôi muốn rút Kim Ô chùy về, lại phát hiện Kim Ô chùy không hề nhúc nhích, đầu búa bị tay trái Trần Phỉ cưỡng ép chế trụ khiến Kỷ Trung Khôi căn bản không kéo ra được.
Loại lực đạo thuần túy này, khiến Kỷ Trung Khôi, người luôn tự tin về sức mạnh thể phách của mình, không biết làm sao.
Nhưng ngay lúc đó Kỷ Trung Khôi liền vứt bỏ Kim Ô chùy trong tay, thượng phẩm Khai Thiên Huyền Bảo rất trân quý, nhưng nếu không có mạng thì có gì cũng vô nghĩa, sau này vẫn có thể mua lại hoặc rèn đúc.
"Muốn à? Cho ngươi nè!"
Thấy Kỷ Trung Khôi bỏ chạy, Trần Phỉ mỉm cười, tay phải nắm Kim Ô chùy hơi kéo về phía sau, tiếp đó một chút ném Kim Ô chùy về phía Kỷ Trung Khôi.
Kim Ô chùy phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, cuốn theo thiên địa nguyên khí. Cảm nhận được lực lượng của cú ném này, Kỷ Trung Khôi nào dám tiếp, thân hình theo bản năng tránh khỏi hướng bay của Kim Ô chùy.
Kim Ô chùy sượt qua người Kỷ Trung Khôi bay đi, Kỷ Trung Khôi còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên một cỗ lực đạo trống rỗng mà xuất hiện, đánh thẳng vào thân thể hắn.
Kỷ Trung Khôi cảm nhận được cỗ lực lượng này, vô ý thức nhìn về phía Kim Ô chùy. Kim Ô chùy đã bay ra một khoảng cách, đã mất đi tất cả lực đạo.
Cỗ công kích này bên ngoài thân thể tới quá đột ngột, Kỷ Trung Khôi căn bản không kịp có ứng đối nào khác, chỉ có thể bản năng kích phát nguyên lực, đồng thời một đạo phù lục giấu trong tay áo tự động thiêu đốt, hóa thành một vòng bảo hộ.
"Oanh!"
Phù lục biến thành vòng bảo hộ vỡ tan, đồng thời đánh xuyên qua phòng ngự nguyên lực của Kỷ Trung Khôi, ngực Kỷ Trung Khôi bỗng nhiên lõm vào, hình dạng lõm hệt như mặt búa của Kim Ô chùy.
Trần Phỉ bước lên một bước, mỗi nơi lòng bàn chân đặt xuống đều nổi lên từng vòng từng vòng gợn sóng, tiếp đó một đạo trận thế thất giai bao phủ khu vực trăm dặm, khóa lại toàn bộ đường lui của Kỷ Trung Khôi và Liêu Hạp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận