Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 400: Hai trăm phần Kiếm Hồi Nhãn

Kiếm Hồi Nhãn quả thực kinh diễm đến Trần Phỉ, cũng không biết công pháp này năm đó là người phương nào sáng tạo, trong đó có ý niệm cùng với phương thức tu luyện đều khác một trời một vực với rất nhiều tâm thần công pháp.
Đúng vậy, Kiếm Hồi Nhãn là tâm thần công pháp, bất kể là điều khiển hay tu luyện, đều là biến hóa tâm thần lực, giống như Trảm Thần Kiếm và Đồ Linh Thuật.
Chẳng qua Trảm Thần Kiếm và Đồ Linh Thuật để giết địch, mà Kiếm Hồi Nhãn thiên hướng là một loại phụ trợ.
Đương nhiên, Kiếm Hồi Nhãn phần cuối nói có thể từ trong quá khứ kéo ra khí tức, cũng không phải bao lâu trước kia đều có thể, trong đó là có hạn chế.
Bình thường mà nói, nếu quả thật tu luyện Kiếm Hồi Nhãn tới trạng thái đỉnh cao nhất, khí tức dừng lại trong một canh giờ kia, có thể tùy ý bắt lấy, cũng sẽ không có bất kỳ áp lực nào.
Bất quá nếu giống như Trần Phỉ, có chiêu pháp đặc thù như Đồ Linh Thuật, chém bỏ khí tức của mình, vậy bắt lấy cũng hơi lao lực, phải dùng tâm thần lực mạnh hơn chống đỡ.
Mà nếu vượt qua một canh giờ, độ khó bắt giữ bắt đầu liên tục tăng lên, nhưng nếu tâm thần lực đủ mạnh, có thể liên tục tiêu hao tâm thần lực để kéo dài thời gian bắt giữ.
Từ trên lý thuyết mà xem, chỉ cần tâm thần lực có thể chống đỡ được, tuyến thời gian thậm chí có thể tùy ý kéo dài không ngừng. Chỉ cần ngươi chống đỡ được, vậy thì không có bất kỳ vấn đề gì.
“Phát hiện công pháp, phải chăng tiêu phí bốn mươi khối nguyên thạch, đơn giản hóa Kiếm Hồi Nhãn?”
“Kiếm Hồi Nhãn đang được đơn giản hóa… Đơn giản hóa thành công… Kiếm Hồi Nhãn → Vẽ quan tưởng đồ!”
Chi phí đơn giản hóa không nhỏ, nhưng Trần Phỉ không do dự, lựa chọn xác định. Hiện giờ công pháp có thể được Trần Phỉ coi trọng, đã ít lại càng ít, đặc biệt là tâm thần lực công pháp, càng là lác đác không có mấy.
Hơn nữa bốn mươi khối nguyên thạch, trước kia đối với Trần Phỉ mà nói, có thể là một khoản chi không nhỏ. Nhưng bây giờ, chỉ riêng hạ phẩm linh kiếm, lúc này trong tay Trần Phỉ đã có sáu thanh, trung phẩm linh kiếm còn có hai thanh.
Những linh kiếm này tuy rằng bởi vì chiến đấu cùng Trần Phỉ, linh tính đều có tổn thương, nhưng mỗi một thanh hạ phẩm linh kiếm vẫn có thể bán ba bốn mươi khối nguyên thạch, thậm chí còn có thể nhiều hơn.
Trung phẩm linh kiếm càng có thể đến hai ba trăm khối nguyên thạch trở lên, những thứ này tạm cộng lại, chính là hơn tám trăm nguyên thạch. Chớ nói chi còn có một kiện thượng phẩm Trấn Nguyên Kính, giá trị này cũng không dễ đánh giá.
Cho nên mặc dù Trần Phỉ ở trong bí khố Kiếm Hồi Lâu, không tìm được bao nhiêu nguyên thạch, nhưng thu được linh kiếm, cũng đã sớm hồi vốn.
Cho nên chi phí đơn giản hóa một môn Kiếm Hồi Nhãn, đã không cách nào làm cho Trần Phỉ sinh ra cảm giác đau lòng, dù sao loại chi phí đơn giản hóa này đều vì để cho nội tình của Trần Phỉ trở nên mạnh hơn.
Mà kết quả sau khi đơn giản hóa Kiếm Hồi Nhãn cũng là loại hình Trần Phỉ thích nhìn thấy nhất. Vẽ quan tưởng đồ, lấy trình độ phân hóa tâm thần hiện giờ của Trần Phỉ, một lần vẽ hơn trăm tấm quan tưởng đồ, quả thực quá nhẹ nhàng.
Trần Phỉ cúi đầu nhìn thoáng qua truyền thừa thạch trong tay, suy nghĩ một lát, tay phải hơi dùng sức, truyền thừa thạch trong nháy mắt vỡ vụn. Không chỉ có khối truyền thừa thạch này, hai khối truyền thừa thạch khác cũng bị Trần Phỉ chấn thành bột phấn.
Thể tích ba khối truyền thừa thạch này khá lớn, để vào trong ô không gian liền có vẻ vướng bận. Dù sao đã ghi chép trên bảng điều khiển, những truyền thừa thạch này có hay không, đối với Trần Phỉ mà nói cũng không có gì khác nhau.
Sau khi trở lại Nguyên Thần kiếm phái, Trần Phỉ muốn dâng ra ba môn công pháp, cũng chỉ cần mấy khối ngọc giản ghi chép là được.
Bất quá hôm nay Trần Phỉ còn không có ý định quay về môn phái, những linh khí trong tay còn chưa có bán, Trần Phỉ muốn tìm một chỗ tiêu hóa hết những thứ này.
Hắc Thành phường là một lựa chọn, tuy rằng lần trước ở nơi đó gặp phải chuyện của Vũ Lâu, nhưng chuyện kia cũng không tạo thành phiền não gì đối với Trần Phỉ, thậm chí còn lấy được một phần tài nguyên tu luyện.
Nếu như không có thu hoạch ở Hắc Thành phường, bây giờ tu vi khiếu huyệt của Trần Phỉ cũng không có khả năng đạt tới trình độ tám mươi hai khỏa.
Bất quá Trần Phỉ không có ý định đến Hắc Thành phường, cũng không phải lo lắng Vũ Lâu trả thù, hoặc là Hắc Thành phường chủ trấn áp.
Với tu vi hiện giờ của Trần Phỉ, nếu bọn họ thật sự có loại ý nghĩ này, vậy cuối cùng rốt cuộc ai trấn áp ai, phải nói kỹ hơn.
Mặc dù Hắc Thành phường chủ mượn lực lượng trận thế của Hắc Thành phường, đối với Trần Phỉ mà nói, cũng phải chính thức đánh qua mới biết được kết quả cuối cùng.
Dù sao vô luận như thế nào, Trần Phỉ không có khả năng có nguy hiểm đến tính mạng, muốn đi, Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ bình thường đã không thể ngăn cản Trần Phỉ.
Nguyên nhân Trần Phỉ không có ý định đến Hắc Thành phường, chỉ bởi vì Hắc Thành phường không cách nào cho Trần Phỉ giá cả hài lòng.
Những hạ phẩm và trung phẩm linh kiếm kia, ngược lại còn dễ nói, lần trước Trần Phỉ đã bán qua một lần, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn có thể sẽ làm cho giá cả giảm xuống một ít, nhưng vấn đề cũng không tính là lớn.
Nguyên nhân chủ yếu là Trấn Nguyên Kính trong tay Trần Phỉ lúc này, linh khí thượng phẩm này.
Hắc Thành phường nhiều năm như vậy, bên ngoài chưa từng có ghi chép mua bán qua thượng phẩm linh khí. Bên trong có hay không, hoàn toàn không biết.
Tu vi bản thân Hắc Thành phường chủ cũng bất quá là ở Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ, người khác mặc dù có thượng phẩm linh khí, cũng sẽ không mua bán ở Hắc Thành phường, bởi vì thị trường quá nhỏ.
Trần Phỉ dự định đến Hoàng thành, là nơi trung tâm nhất vương triều này, cũng là nơi phồn vinh nhất. Ở nơi đó, Trấn Nguyên Kính mới có thể tìm được người mua thích hợp, cũng có thể đưa ra giá cả thích hợp.
Người bình thường đạt được thượng phẩm linh khí, rất ít có tình huống bán lấy tiền, dù sao thượng phẩm linh khí khó được. Nhưng hiện giờ Trần Phỉ cần tài nguyên tu luyện khổng lồ để tăng cường tu vi của mình.
Trấn Nguyên Kính không tệ, có thể mạnh mẽ đóng đinh người tại chỗ, vô luận là giết địch hay là vây người, đều là lựa chọn nhất lưu. Nhưng Trấn Nguyên Kính đối với việc gia tăng chiến lực của Trần Phỉ cũng không có nhiều như vậy.
Giết địch, hiện giờ Trần Phỉ có thể bộc phát ra lực lượng đủ để cho Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ bình thường sợ hãi.
Vây người, Trọng Nguyên kiếm trận kỳ thật có thể, chỉ là bây giờ Trần Phỉ rất ít sử dụng, bởi vì đối mặt địch nhân, Trần Phỉ đã không cần vây khốn, đi lên trực tiếp đánh chết là được.
Vây người đối với Trần Phỉ mà nói, tựa hồ trở nên gân gà.
Khi thực lực một người đủ mạnh, rất nhiều chiêu pháp, đều bắt đầu phát triển theo hướng chí giản. Không phải chiêu pháp trở nên vô dụng, mà là rất nhiều chiêu pháp sẽ bắt đầu dung hợp lẫn nhau, trở nên càng thêm thực dụng.
Đương nhiên, nếu như nguyên thạch Trần Phỉ đủ nhiều, có thể giữ lại Trấn Nguyên Kính, tự nhiên phải giữ lại. Nhưng vấn đề bây giờ, không phải là nguyên thạch không đủ sao!
Mà Càn Nguyên kiếm bây giờ đã ở vào trạng thái lột xác, Trần Phỉ sắp có được thượng phẩm linh kiếm của mình, Trấn Nguyên Kính đối với Trần Phỉ mà nói, phương thức có thể phát huy tác dụng lớn hơn, chỉ còn lại bán lấy tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận