Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Chương 404: Đánh mười

Thanh Vũ Lâu?
Trần Phỉ đi qua mấy con phố, dừng bước trước một tòa nhà. Người ở cửa nối liền không dứt, so với các cửa hàng khác, trong Thanh Vũ Lâu tràn ngập tiếng cười cuồng nhiệt cùng với tiếng nũng nịu.
“Gia, vào bên trong nghỉ ngơi một chút?” Cô nương trước cửa thấy Trần Phỉ dừng chân, vội vàng nhiệt tình mời.
Mềm mại như mưa bụi Giang Nam, ánh mắt cô nương giống như nhìn tình lang nhà mình, làm cho người ta nhịn không được muốn đắm chìm trong đó.
“Còn có một ít việc, lần sau lại đến.” Trần Phỉ mỉm cười, khoát tay áo, đi chỗ khác.
Cách lần tu luyện cùng Trì Thư Khanh đã rất nhiều ngày. Loại chuyện này, nếu như bình thường ít trải qua, có thể ít nghĩ đến.
Đương nhiên, cũng chỉ là một ít. Dù sao đây là một trong những bản năng của con người, chỉ dựa vào ý chí, có đôi khi rất khó ức chế được.
Mà nếu như trải qua nhiều, đó chính là ăn tủy biết vị, thời gian ngừng lâu một chút, sẽ không tự giác hoài niệm. Dù sao ôn nhu hương, là anh hùng mộ.
Nhưng Thanh Vũ Lâu này, Trần Phỉ cũng chỉ nhìn, nếu để Trần Phỉ đi vào, Trần Phỉ sẽ không đi. Cũng không phải là lo sạch sẽ linh tinh, thuần túy chính là lo lắng những cô nương kia không chịu nổi.
Trì Thư Khanh thân là cao thủ Luyện Khiếu Cảnh đều không chịu đựng được thời gian dài cùng nhau tu luyện, những nữ tử này chỉ là Luyện Nhục Cảnh, làm sao chịu đựng được.
Cũng không thể một lần gọi mười mấy người chứ?
Ừm, hình như cũng không phải không được…
Trên mặt Trần Phỉ không khỏi lộ ra nụ cười, lắc lắc đầu, không thật sự quay người trở lại Thanh Vũ lâu, mà là tiếp tục đi về phía trước, cuối cùng dừng ở trước một cửa hàng.
Thiên Bảo Các, thực lực tương đương với hai cửa hàng Trần Phỉ vừa đi, cũng không phải lý do Trần Phỉ chọn Thiên Bảo Các làm nơi bán Trấn Nguyên Kính, thuần túy chỉ là nơi này cách khách sạn xa nhất.
“Khách quan, có cần gì không?” Chưởng quầy nhìn thấy Trần Phỉ, cũng giống như hai nhà khác, nhiệt tình tiến lên.
“Bán một kiện thượng phẩm linh khí.” Trần Phỉ nhẹ giọng nói.
“Thượng phẩm linh khí?”
Trong lòng chưởng quầy chấn động, vừa rồi nhìn ra tu vi Luyện Khiếu Cảnh trung kỳ của Trần Phỉ, đã cảm thấy hẳn là đến đơn hàng lớn, nhưng chưởng quầy không ngờ tới, lại là đơn hàng lớn như vậy.
Thiên Bảo Các kinh doanh trong Hoàng thành nhiều năm như vậy, tự nhiên có mua bán qua thượng phẩm linh khí, nhưng thời gian gần đây, kỳ thật một năm cũng không nhất định có thể thấy thượng phẩm linh khí một lần.
“Khách quan, mời vào trong.”
Chưởng quầy vội vàng đón Trần Phỉ vào trong phòng, hạ nhân vội vàng dâng nước trà, hương trà nhất thời tràn ngập. Trần Phỉ cầm lấy chén trà, uống nhẹ một ngụm, lập tức miệng lưỡi thơm ngon.
“Trà ngon!” Trần Phỉ khen ngợi một tiếng.
“Nếu khách quan thích, đợi lát nữa xách hai cân đi, xem như một chút tâm ý của tiểu điếm.” Chưởng quầy cười nói.
Trà tự nhiên là trà ngon, vì trồng ở nơi nguyên khí nồng đậm, ngay cả nước để tưới đều là lấy nguyên thạch ngâm. Đồng thời người hái trà và chế biến trà, đều lựa chọn thiếu nữ tuổi thanh xuân.
Mỗi một bước đều gần như khắc nghiệt đến cực hạn. Cho nên cho dù là quý nhân quan to trong Hoàng thành, đại bộ phận cũng không uống được loại trà này, chớ nói chi là một lần xách hai cân.
Nhưng so sánh với việc mua bán thượng phẩm linh khí kế tiếp, lá trà ngàn vàng khó đổi trong mắt người bình thường, lại có vẻ cực kỳ bình thường.
“Không cần.”
Trần Phỉ khoát tay áo, lấy Trấn Nguyên Kính ra, đặt ở trên mặt bàn, nói: “Kính xin chưởng quầy đánh giá, xem linh khí này có thể bán được bao nhiêu nguyên thạch?”
Chưởng quầy đeo găng tay lên, nhìn Trần Phỉ một cái, thấy Trần Phỉ không phản đối, lúc này mới cầm Trấn Nguyên Kính lên, nghiêm túc kiểm tra.
Trần Phỉ ngồi ở một bên, thỉnh thoảng uống một ngụm nước trà, đợi chưởng quầy kiểm tra thực hư Trấn Nguyên Kính.
Tốn một khắc đồng hồ thời gian, chưởng quầy buông Trấn Nguyên Kính xuống, trên mặt đã tràn đầy ý cười.
Kỳ thật rất nhiều linh khí cũng không cần đánh giá, linh tính nhộn nhạo trong linh khí có thể vừa nhìn liền hiểu ngay. Bất quá giá trị thượng phẩm linh khí đắt đỏ, hơi có khác biệt, chính là dao động mấy trăm nguyên thạch, tự nhiên khiến chưởng quầy cực kỳ cẩn thận.
“Kính Quang này có lực lượng ngàn quân, vô luận vây người hay là giết địch, đều có kỳ hiệu.” Trần Phỉ giải thích một câu.
“Là bảo bối tốt.” Chưởng quầy gật gật đầu, không phản đối lời Trần Phỉ nói.
Chưởng quầy trầm ngâm chốc lát, tiếp tục nói: “Đối với thượng phẩm linh khí, bổn điếm có hai loại phương thức, một là bổn điếm trực tiếp mua, hai là gửi bán kính này ở bổn điếm, sau khi bán ra, bổn điếm lưu lại một ít phí vất vả.”
Thần sắc Trần Phỉ khẽ động, thật không ngờ thượng phẩm linh khí lại còn có phương pháp gửi bán. Bất quá hẳn là rất nhiều người cảm thấy trực tiếp bán cho cửa hàng hơi thiệt thòi, cho nên dần dà diễn sinh ra loại phương thức thứ hai này.
Hoặc chính là cạnh tranh kịch liệt, cửa hàng trong Hoàng thành có năng lực thu mua thượng phẩm linh khí, thì có vài nhà, tự nhiên phải để cho người bán hài lòng mới được.
“Kính này nếu như trực tiếp bán cho bổn điếm, ta có thể trực tiếp ra giá một ngàn chín trăm khối nguyên thạch. Nếu như gửi bán, sau đó khách quan bán được, chúng ta chỉ thu nửa thành là được.” Chưởng quầy giải thích.
Một ngàn chín trăm khối nguyên thạch, giá này ngược lại là không thấp, đương nhiên, cũng không có rất cao, xem như giá cả thỏa đáng.
Nếu như có được một ngàn chín trăm khối nguyên thạch này, cộng thêm nguyên thạch Trần Phỉ vừa mới bán. Trần Phỉ chỉ thiếu một ít, liền gần như chuẩn bị đầy đủ tài nguyên tu luyện tới Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong.
Đương nhiên, Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ khác chỉ bằng vào những nguyên thạch này, khẳng định không cách nào đến Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong.
Công pháp là một nhân tố lớn, cơ hồ chỉ có thế lực cấp bá chủ mới có công pháp tu luyện tới Luyện Khiếu Cảnh đỉnh phong, cho nên Luyện Khiếu Cảnh bình thường, căn bản không có khả năng tu luyện tới trình độ này.
Có công pháp, nhưng có thể lĩnh ngộ công pháp viên mãn hay không cũng là một vấn đề. Đương nhiên, mấu chốt nhất chính là, tâm thần lực có thể đuổi kịp hay không.
So với việc mở khiếu huyệt, thật ra tu luyện tâm thần mới khó khăn nhất. Dù sao có tài nguyên, tốc độ lĩnh ngộ công pháp cũng kịp, thì mở ra khiếu huyệt vẫn tương đối đơn giản.
Nhưng tâm thần lực, cơ hồ chỉ có thể dựa vào thời gian để tích lũy. Hoặc là có đầy đủ đan dược tâm thần, mà giá cả đan dược trợ ích tâm thần đắt hơn nhiều so với đan dược nguyên lực.
Cho nên số lượng nguyên thạch này hoàn toàn không đủ đối với những người khác, nhưng Trần Phỉ có Tâm Quỷ Giới làm hậu thuẫn, chỉ cần nghiêm túc nâng cao tu vi khiếu huyệt là được.
“Nếu như gửi bán, đại khái cần bao lâu?” Trần Phỉ hỏi, thời gian quá lâu, tự nhiên Trần Phỉ sẽ không lựa chọn, dù sao ở Hoàng thành, nhiều nhất Trần Phỉ đợi đến khi Nguyên Linh Triều kết thúc sẽ rời đi.
“Ngắn thì ba ngày, dài thì mười ngày, nhất định có kết quả. Nếu như không có kết quả, linh khí này, bổn điếm nhận lấy giá hai ngàn nguyên thạch.” Chưởng quầy tự tin nói.
Lấy con đường của Thiên Bảo Các, hơn nữa Nguyên Linh Triều duyên cớ, kỳ thật đều không cần tới ba ngày là có thể tìm được người mua. Dù sao thượng phẩm linh khí khó có được, nhiều tông môn muốn mua dùng để trấn thủ sơn môn.
“Được, vậy gửi bán đi.” Trần Phỉ gật gật đầu, về phần gửi bán, có thể có phiền toái khác hay không.
Trần Phỉ ngược lại muốn nhìn xem, rốt cuộc sẽ có ai tốt bụng như vậy, tới tìm hắn gây phiền toái, bổ sung một chút tài nguyên cuối cùng!
“Khách quan ở nơi nào, vừa có tin tức, ta liền phái người thông tri khách quan.” Chưởng quầy cười nói.
“Khách sạn Phúc Lai, các ngươi tới đó tìm ta là được.”
“Khách quan, Nguyên Linh Triều trong Hoàng thành sắp tới, bổn điếm ở khách sạn Sơn Nguyên còn có mấy gian thượng phòng, khách quan có thể tùy ý vào ở.”
Trần Phỉ không khỏi nhìn thoáng qua chưởng quầy, việc làm ăn này, phục vụ thật đúng chỗ. Khách sạn Sơn Nguyên kia, Trần Phỉ biết, cách vị trí Nguyên Linh Triều rất gần, mấy tháng trước cũng đã không còn chỗ.
“Không cần, các ngươi có tin tức, tới thông báo cho ta là được.”
Trần Phỉ khoát tay áo, đứng dậy đi ra ngoài, đi tới cửa tiệm, bước chân Trần Phỉ không khỏi dừng lại, nhìn về phía đường phố ồn ào náo động lúc này.
Chỉ thấy hai đạo thân ảnh ở giữa không trung hiện lên, rơi xuống một chỗ đất trống cách đó không xa. Nói là đất trống cũng không chính xác, kỳ thật là một luận võ tràng mà Hoàng Thành đặc biệt thiết lập.
Khi hai đạo thân ảnh này bước vào, trận thế luận võ tràng dâng lên, triệt để phòng hộ bốn phía.
Chỉ trong chốc lát, bốn phía luận võ tràng đã vây đầy người xem náo nhiệt. Có trận thế phòng hộ, những người này cũng không sợ bị thương.
Trần Phỉ đứng ở xa xa, cảm giác được cường độ trận thế.
Trận này tên là Thiên Tượng Trận, lực phòng ngự rất mạnh, không phải Luyện Khiếu Cảnh hậu kỳ thì không thể đánh vỡ, mà lúc này hai người trong trận, tu vi chỉ ở Luyện Khiếu Cảnh sơ kỳ, quả thật không cần lo lắng gì.
“Gần đây Thiên Dương chân nhân thu đồ đệ, còn có Nguyên Linh Triều duyên cớ, loại tỷ thí này, vài ngày đều sẽ có một lần.” Chưởng quầy đứng bên cạnh Trần Phỉ, giải thích.
Trần Phỉ khẽ gật đầu, lúc này hẳn là thời điểm náo nhiệt nhất của Hoàng thành trong vòng mấy năm. Vào lúc này đánh ra danh tiếng, quả thật có thể truyền bá danh tiếng của bản thân.
Võ đạo chi lộ, có người cầu lợi, có người cầu danh, có người muốn danh lợi kiêm thu.
Hai người trên luận võ tràng, nhìn tuổi tác cũng không lớn, lấy số tuổi này liền có tu vi Luyện Khiếu Cảnh, vô luận ở đâu, đều được xưng tụng danh hiệu thiên tài.
Rất nhanh, tiếng trầm trồ khen ngợi vang vọng xung quanh luận võ tràng, Trần Phỉ nhìn vài lần, liền mất đi hứng thú, xoay người đi về phía khách sạn Phúc Lai.
Chưởng quầy Thiên Bảo Các đứng ở cửa, đưa mắt nhìn Trần Phỉ rời đi, lúc này mới quay người trở lại trong cửa hàng, cũng truyền chuyện thượng phẩm linh khí về chủ gia.
Sự tình thượng phẩm linh khí không nhỏ, nếu như chủ gia phía sau Thiên Bảo Các cần, cũng có thể tự mình lấy xuống. Hoặc là làm một ít nhân tình, bán cho một số người có nhu cầu cấp bách về thượng phẩm linh khí.
Về phần giết người đoạt bảo, trong nháy mắt chưởng quầy ngược lại có chuyển qua ý niệm như vậy, dù sao chỉ cần thành công, tiền lời chính là gần hai ngàn nguyên thạch.
Mặc dù lấy thể lượng Thiên Bảo Các, muốn kiếm được hai ngàn nguyên thạch này cũng cần thời gian cực kỳ dài. Đối với bất kỳ một thế lực nào mà nói, đây đều là hấp dẫn cực lớn.
Nhưng cuối cùng chưởng quầy cũng chỉ nghĩ, cũng sẽ không cảm thấy chủ gia phía sau sẽ có hành động như vậy.
Người nọ dám lẻ loi một mình đến bán thượng phẩm linh khí, tuy rằng chỉ có tu vi Luyện Khiếu Cảnh trung kỳ, nhưng ai biết người nọ còn có đồng bạn khác hay không.
Thiên Bảo Các thành lập nhiều năm như vậy, sự tình hắc ăn hắc tự nhiên cũng là đã làm qua, nhưng liên lụy đến Luyện Khiếu Cảnh, sẽ trở nên cực kỳ thận trọng. Loại hắc ăn hắc thượng phẩm linh khí này, một lần cũng không có làm qua.
Có liên quan đến danh tiếng, phần nhiều vẫn nên cẩn thận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận