Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ

Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp - Long Tượng Kiếm Chủ - Chương 1252: Chính ta cầm (length: 12454)

Ngoài trăm dặm, Tào Quang Túc vẫn còn hồi tưởng trận pháp vừa rồi xuất hiện từ đâu, ngay sau đó thấy Hướng Nguyên Thanh bị chém làm hai ở đằng xa.
Tiếng gào thét thống khổ của Hướng Nguyên Thanh vang vọng khắp nơi, Tào Quang Túc toàn thân da đầu run lên.
Thân xác Tạo Hóa Cảnh bị chém cũng không phải là chuyện lớn, thậm chí cuối cùng chỉ còn một mảng thịt vụn, vẫn có thể khôi phục lại như thường, chỉ cần thần hồn và nguyên điểm không gian không sao là được.
Minh Hà Vong Xuyên Quyết của Vong Xuyên tộc, chú trọng nhất là bảo vệ thần hồn và nguyên điểm không gian, vì đây là gốc rễ của người tu hành.
Là trấn tộc công pháp của Cửu giai Chí Tôn chủng tộc, phương diện phòng hộ này có thể nói là đỉnh cao.
Nhưng Hướng Nguyên Thanh lại gào thét như vậy, rõ ràng không chỉ đơn thuần là thân xác bị chém, e rằng cả thần hồn và nguyên điểm không gian cũng không thoát khỏi kết cục bị xé nát.
Tào Quang Túc đoán không sai, một kiếm chém của Trần Phỉ, thần hồn và nguyên điểm không gian của Hướng Nguyên Thanh cũng cùng với thân xác, trực tiếp bị phân đôi.
Lại còn vừa bị xé nát, lực lượng cuồng bạo đã bắt đầu phá hủy thần hồn và nguyên điểm không gian của Hướng Nguyên Thanh, không cho y cơ hội khôi phục.
Lực phá vạn pháp, thân xác là pháp, thần hồn là pháp, nguyên điểm không gian cũng là pháp, trong phạm vi này, quy tắc của lực lượng "cực" có thể phát huy ra lực phá hoại kinh người.
Hướng Nguyên Thanh liều mạng lui về sau, đồng thời cực hạn vận chuyển Minh Hà Vong Xuyên Quyết, muốn phục hồi thân xác và ngăn cản thần hồn, nguyên điểm không gian sụp đổ.
Nhưng ngay sau đó, Hướng Nguyên Thanh hoảng sợ phát hiện mình đã quên một phần áo nghĩa của Minh Hà Vong Xuyên Quyết, lại còn quên nhiều hơn lần trước.
Hướng Nguyên Thanh tu luyện Minh Hà Vong Xuyên Quyết hơn mấy vạn năm, công pháp vận hành ra sao, có những quyết khiếu gì đều đã khắc sâu trong thần hồn.
Dù có quên thứ gì, Hướng Nguyên Thanh cũng không tin mình sẽ quên áo nghĩa của Minh Hà Vong Xuyên Quyết.
Nhưng hết lần này tới lần khác, điều đó lại xảy ra với Hướng Nguyên Thanh.
Thiếu một phần áo nghĩa của Minh Hà Vong Xuyên Quyết thì khó có thể tẩu hỏa nhập ma, nhưng hiệu suất vận chuyển công pháp giảm sút là điều không tránh khỏi.
Lúc này, trạng thái thân thể của Hướng Nguyên Thanh vốn đang rất cần Minh Hà Vong Xuyên Quyết điều động tất cả quy tắc chi lực trong cơ thể để hồi phục vết thương, nhưng công pháp lại không làm được.
Mà nếu muốn để các loại quy tắc chi lực trong cơ thể tự động chữa thương thì hiệu suất quá thấp.
Ánh mắt Hướng Nguyên Thanh lộ vẻ tuyệt vọng, chiến đấu còn chưa kết thúc, nhưng y đã mất hết khả năng phản kháng.
Hướng Nguyên Thanh ngẩng đầu nhìn Trần Phỉ, ánh mắt tràn đầy oán độc.
"Hôm nay ngươi gây ra, dù là ngươi hay chủng tộc của ngươi, chắc chắn sẽ hôi phi yên diệt!" Hướng Nguyên Thanh hét lớn.
"Các ngươi, Vong Xuyên tộc, dường như chỉ biết đe dọa thế này!"
Trần Phỉ vừa dứt lời, một kiếm Đồ Thần chém xuống Hướng Nguyên Thanh.
Hướng Nguyên Thanh vốn định đồng quy vu tận, trực tiếp dẫn Lục Cửu Thiên Kiếp giáng xuống, nhưng một kiếm này của Đồ Thần lại đánh gãy động tác của y.
Ánh mắt Hướng Nguyên Thanh trở nên mờ mịt, nhất thời quên mình vừa định làm gì, khi nhìn thấy Trần Phỉ phía trước, Hướng Nguyên Thanh mới hoàn hồn.
Nhưng trong khoảnh khắc ngây người đó, Hướng Nguyên Thanh đã không còn cơ hội dẫn động Lục Cửu Thiên Kiếp.
Trần Phỉ xuất hiện trước mặt Hướng Nguyên Thanh, một kiếm đâm thẳng vào đầu Hướng Nguyên Thanh, bản năng Hướng Nguyên Thanh muốn phòng ngự nhưng với trạng thái hiện giờ thì sao chống cự nổi.
Tay Hướng Nguyên Thanh vừa giơ lên, kiếm Càn Nguyên đã xuyên thủng đầu y.
Hướng Nguyên Thanh run lên, miệng hơi mấp máy, mắt nhìn chằm chằm Trần Phỉ, nhưng lại không còn gì để nói.
"Xoẹt!"
Trần Phỉ rút kiếm, lực lượng cuồng bạo tùy ý bùng nổ trong thân thể Hướng Nguyên Thanh, sinh cơ trong mắt Hướng Nguyên Thanh cũng tan biến, cả người ngã nhào về sau.
Một Tạo Hóa Cảnh trung kỳ của Cửu giai Chí Tôn chủng tộc cứ thế chết dưới tay Trần Phỉ, người vừa đột phá Tạo Hóa Cảnh.
Quá khó tin, nhưng những gì Trần Phỉ học được hiện giờ, ngoài Cực Uyên Thiên Tượng Quyết hơi bình thường, những công pháp khác, thần thông, đều là hàng đầu trong Tạo Hóa Cảnh.
Có lẽ Cửu giai Chí Tôn chủng tộc có luyện thể thần công như Trấn Thương Khung, nhưng chắc chắn không có truyền thừa tăng bản chất sinh mệnh như Huyền Tẫn chân giải.
Chỉ riêng điều đó thôi, đã đủ để Trần Phỉ vượt cấp chiến thắng.
Trần Phỉ dời ánh mắt khỏi Hướng Nguyên Thanh, nhìn Tào Quang Túc ở cách đó không xa.
Khi Hướng Nguyên Thanh bị chém làm hai, tâm thần Tào Quang Túc đã rối loạn, không biết nên gọi người cứu viện hay bỏ chạy, báo tin cho Hướng Trạch Quảng.
Cuối cùng thì khao khát sống sót chiến thắng tất cả, Tào Quang Túc lập tức quay người bỏ chạy.
Lúc này Tào Quang Túc cách Trần Phỉ hơn ba ngàn dặm, tốc độ phi độn của Tạo Hóa Cảnh vốn đã nhanh kinh người, chỉ là quy tắc nơi này không thể cộng hưởng, hạn chế rất nhiều thủ đoạn của Tạo Hóa Cảnh.
Nếu ở ngoại giới, Tạo Hóa Cảnh trong chớp mắt đi mấy vạn dặm là chuyện thường.
Chiến đấu giữa các Tạo Hóa Cảnh, trừ khi thực lực quá chênh lệch, nếu không thì một bên quyết bỏ chạy sẽ có cơ hội trốn thoát rất lớn.
Thân hình Trần Phỉ mơ hồ, trực tiếp vượt qua khoảng cách mấy ngàn dặm, xuất hiện sau lưng Tào Quang Túc.
Nếu xét về tốc độ phi độn, Trần Phỉ trong Tạo Hóa Cảnh có lẽ xếp hàng ngũ Tạo Hóa Cảnh hậu kỳ. Quy tắc không gian vốn cực kì phù hợp để phi độn, huống hồ giờ Trần Phỉ có bản nguyên dồi dào.
Bản nguyên chính là trợ lực vạn năng cho mọi quy tắc, mọi lực lượng, chỉ cần bản nguyên tăng trưởng, những lực lượng khác cũng tự động tăng lên.
Tào Quang Túc thấy Trần Phỉ xuất hiện phía trước, hai mắt co rút dữ dội, cảm giác tuyệt vọng không thể kiềm chế hiện lên trong lòng.
Ngay cả Hướng Nguyên Thanh Tạo Hóa Cảnh trung kỳ còn không phải đối thủ của người này, tu vi Tạo Hóa Cảnh sơ kỳ của Tào Quang Túc căn bản không có sức phản kháng.
"Xin tha cho ta một mạng, chuyện gì cũng có thể thương lượng, xóa trí nhớ của ta cũng không có vấn đề gì." Tào Quang Túc cầu xin.
Lúc này, Tào Quang Túc đã không còn bộ dạng giả cười, vẻ cao cao tại thượng khi xưa bị cảnh Trần Phỉ chém Hướng Nguyên Thanh làm ba mảnh đánh tan.
Thân hình Trần Phỉ lóe lên, xuất hiện trước mặt Tào Quang Túc, Càn Nguyên kiếm trực tiếp đâm ra.
"Thứ ta cần, ta tự lấy."
Trong trí nhớ của Khấu Định Diên, Vong Xuyên tộc rất nghiêm ngặt trong việc giữ bí mật công pháp, người tu hành của Vong Xuyên tộc không được tiết lộ bất kỳ công pháp nào.
Việc này là để phòng bị bị các Cửu giai chủng tộc khác tính kế khi đối kháng.
Và để đảm bảo quy tắc này được thực hiện, công pháp từ Khai Thiên Cảnh trở lên đều bị cấm chế vào thần hồn.
Không cách nào để lộ chi tiết công pháp bằng bất kỳ cách nào.
Vậy nên, việc thương lượng không có nhiều ý nghĩa với Trần Phỉ, Trần Phỉ cũng không thể để mặc Tào Quang Túc rời đi.
Tào Quang Túc nhìn mũi kiếm ngay trước mắt, ánh mắt cầu khẩn lập tức biến thành oán độc.
Hắn chỉ muốn sống, vì sao không cho hắn cơ hội!
Tào Quang Túc vừa định kích phát phù triện trong tay áo thì một đạo kiếm quang đột nhiên xâm nhập vào thần hồn hắn, Tào Quang Túc nhìn kiếm quang, bỗng nhớ lại khi nãy mình thi triển trận thế, cũng là kiếm quang này xuất hiện, đánh gãy mọi hành động của hắn.
Minh Hà Vong Xuyên Quyết trong người Tào Quang Túc cảm nhận được nguy hiểm, một hư ảnh Minh Hà lập tức xuất hiện bên ngoài thần hồn, cản trước kiếm quang.
"Ông!"
Tào Quang Túc cảm thấy mình tỉnh lại, dù là công pháp vận hành trong người hay bàn tay trong tay áo cũng không khỏi giãn ra.
Lúc này nơi đây, là khi nào? Ở đâu?
"Xoẹt!"
Mũi kiếm Càn Nguyên xuyên qua đầu Tào Quang Túc, nhô ra sau gáy, thân thể Tào Quang Túc cứng đờ, ý thức trở lại.
"Cái này...Đây là chiêu gì!" Trúng đến hai lần kỹ năng thần hồn, vẫn không có sức phản kháng.
Minh Hà Vong Xuyên Quyết đường đường là trấn tộc công pháp của Vong Xuyên tộc lại không thể ngăn được một chiêu kỹ năng thần hồn của người đồng cấp, quả thực thùng rỗng kêu to.
Diễn Thiên Quyết, quy tắc nhân quả và vận mệnh, có thể giúp y tránh dữ tìm lành, lần này trước đó lại không hề cho y bất cứ báo động nào.
Tạo Hóa Cảnh này rốt cuộc là người tu hành của tộc nào?
"Đồ Thần kiếm!"
Trần Phỉ thu Càn Nguyên kiếm về, Tào Quang Túc thân thể mềm nhũn, sinh cơ từ trong cơ thể nhanh chóng tiêu tán, toàn bộ thân hình hướng xuống dưới lớp cát rơi xuống.
Trần Phỉ tay trái xoay chuyển, linh túy cùng tạo hóa huyền bảo xuất hiện trong lòng bàn tay.
Trần Phỉ phẩy tay áo, một đạo gợn sóng hiện lên, thanh lý vết tích tại hiện trường.
Bây giờ có nhân quả quy tắc, cùng mới đặc tính 【không】 đã đủ để cho Trần Phỉ đem tất cả vết tích xóa đi triệt để, cho dù là Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong đến, cũng không nhìn ra bất kỳ điều gì.
Nếu như là Cửu giai Chí Tôn cảnh, ngược lại là có thể nhìn ra không ít mánh khóe, nhưng cũng suy tính không đến trên thân Trần Phỉ.
Trần Phỉ thân hình chớp động, đi đến nơi chém giết Hướng Nguyên Thanh, thu hết linh túy cùng tạo hóa huyền bảo, theo gợn sóng hiện lên, Trần Phỉ biến mất tại chỗ.
Phương thiên địa này không cách nào cộng minh quy tắc, cũng có chỗ tốt, vô luận chết bao nhiêu Tạo Hóa Cảnh, ngoại trừ có hồn bài trong tay, thì người tu hành khác căn bản không thể nào biết được.
Mấy trăm vạn dặm bên ngoài, Hướng Trạch Quảng đang tìm kiếm phương pháp rời khỏi phiến thiên địa này, đột nhiên sắc mặt biến đổi, hai khối hồn bài vỡ vụn từ tạo hóa huyền bảo bên trong bay ra.
Bên trong thế giới này sâu bọ, mạnh nhất bất quá Tạo Hóa Cảnh sơ kỳ, tuyệt không thể uy hiếp được tính mệnh Hướng Nguyên Thanh.
Hơn nữa Tào Quang Túc còn đi theo một bên, có được Diễn thiên quyết, Tào Quang Túc có thể sớm cảm giác được nguy hiểm, sâu bọ với loại thủ đoạn đơn nhất này của Tạo Hóa Cảnh, nếu thật tụ tập rất nhiều, Tào Quang Túc chắc chắn có thể sớm tránh đi.
Trong đầu Hướng Trạch Quảng, hiện lên mấy chủng tộc Bát giai ở nơi đây, chỉ có Tạo Hóa Cảnh hậu kỳ của bọn hắn mới có thể uy hiếp, thậm chí chém giết Hướng Nguyên Thanh.
Nhưng không có lợi ích lớn, những chủng tộc Bát giai này tuyệt đối không dám đối với Hướng Nguyên Thanh bọn hắn ra tay, một khi bị Vong Xuyên tộc tra ra, đó chính là diệt tộc!
Hướng Trạch Quảng sắc mặt lạnh lẽo, thân hình chớp động, dựa theo hồn bài chỉ dẫn, bay về phía nơi cuối cùng Hướng Nguyên Thanh và Tào Quang Túc xuất hiện.
Mấy trăm vạn dặm bên ngoài, trên một cồn cát, Trần Phỉ chợt lóe lên.
Ba kiện tạo hóa huyền bảo bị Trần Phỉ nắm trong tay, một kiện hạ phẩm, hai kiện trung phẩm, sau một khắc đều tan ra, linh túy tràn vào Càn Nguyên kiếm cùng Tàng Nguyên chung...
Bạn cần đăng nhập để bình luận